Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 899




Chương 899

Nói xong câu đó, ông ta thu lại nụ cười ấm áp trên mặt, lạnh lùng xoay mặt sang nhìn người vệ sĩ bên cạnh: “Mời cô Tô lên xe”

“Vâng”

“Khốn kiếp, các người thả tôi ra, các anh có biết? Đây là hành vi bắt cóc!”

Tô Kim Thư cố gắng giùng giằng, nhưng cuối cùng vẫn bị cưỡng ép mời lên xe.

Tô Kim Thư an vị ngồi ở phía sau xe, cô muốn dùng trộm điện thoại để liên lạc với Lệ Hữu Tuấn, nhưng cô còn chưa kịp gọi đi, điện thoại di động đã bị ông Hồng kia giật lấy.

Ông Hồng dùng vẻ mặt hiền lành, ông ta cứ như vậy nhìn Tô Kim Thư: “Cô Tô, tôi biết cô là một nhân vật xuất chúng của đại học Lan Ly, cô rất thông minh cũng rất cơ trí. Nhưng bây giờ cô phải hiểu rõ tình hình, cô và đứa bé trong bụng cô đều rất quan trọng với chúng tôi, cho nên không thể không mạo phạm”

Tô Kim Thư nhạy bén nắm bắt được một tin tức rất quan trọng, cái gì mà: “Cô và đứa bé trong bụng cô?” Lẽ nào bọn họ đang nhắm vào đứa bé của cô?

Sau khi ông Hồng đã tịch thu hết điện thoại và hành lý của cô, thậm chí còn che mắt của cô, làm cho cơ bản cũng không biết rốt cuộc mình đang bị đưa đến chỗ nào.

Lúc này, trong bệnh viện, Liễu Minh Hoa che kín mặt mũi vội vàng chạy về phía bên kia, vừa tình cờ va vào một phu nhân ăn mặc đẹp đẽ đang đứng ở cửa.

“Oh my god, bà Smith, bà không sao chứ?”

Asius tiến lên đầu tiên, vội vàng đỡ bà Smith dậy.

Bà Smith vừa mới đứng vững, bà ta đã trừng mắt một cái nhìn Liễu Minh Hoa đang ngã sóng soài trên mặt đất, cả vú lấp miệng em quát: “Cô không có mắt phải không?”

Liễu Minh Hoa cẩn thận ngẩng đầu lên, cô ta liếc mắt một cái đã nhận ra Asius.

Lúc này sắc mặt cô ta rất thối, có thế nào cũng không ngờ tới, ở chỗ này thế mà lại có thể chạm trán với cô ta!

May lúc này gương mặt của cô ta cũng đã bị hủy hoại rồi, cho nên Asius cũng không nhận ra cô ta ngay lập tức.

Liễu Minh Hoa hốt hoảng bò dậy, đỡ khẩu trang của mình, nhặt túi của bà Smith lên trả lại cho bà ta: “Xin lỗi, rất xin lỗi phu nhân đây ạ, tôi không hề cố ýI”

“Oh my god, thật xui xẻo hết chỗ nói mà, nếu không phải tôi có chuyện gấp, chắc chắn tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu!”

Sau khi bà Smith hung dữ ném ra những lời này thì xoay người dẫn Asius đi về phía thang máy VỊP của bệnh viện.

Lúc này, trong phòng làm việc của bác sĩ, ‘Weilia vừa mới cúp điện thoại của Liễu Minh Hoa, cửa ban công đã bị người bên ngoài đẩy ra.

Hai người bà Smith và Asius lập tức đi đến.

Bà Smith rất cao ngạo ngồi xuống đối diện bàn làm việc, sắc mặt dần trở nên xấu hơn.

Asius cười nhẹ nhàng nhìn bà ta: “Bà Smith, đã xảy ra chuyện gì vậy? Cuối cùng thì ai đã làm cho bà không vui vậy?”

“Vừa mới vào cửa đã bị một tên xấu xí đụng phải, thật sự là xui xẻo”

Quý bà Smith tức giận càu nhàu vài câu, nhưng rất nhanh bà ta liền chuyển ánh mắt về phía Weilia: “Đúng rồi, bên cô chuẩn bị phẫu thuật thế nào rồi?”

Trên mặt Weilia tràn ngập nụ cười đắc ý, cô ta vắt cao hai chân lên: “Phẫu thuật đương nhiên không có vấn đề gì, nửa giờ sau người sẽ được đưa tới, có điều bà đã đồng ý với tôi, phần thù lao của tôi…”

Quý bà Smith mỉm cười khinh thường, bà ta liếc nhìn Asius bên cạnh.

Asius rất nhanh liền hiểu được, từ trong túi xách lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đưa đến trước mặt Weilia.

Hiện giờ chuyện này đã chắc như đinh đóng cột, nửa giờ sau, quý bà Smith có thể có được đứa trẻ của mình như ước nguyện, cho.

nên bà ta cũng không sợ Weilia ở thời điểm quan trọng này lại xảy ra chuyện gì: “Trong này là toàn bộ số tiền còn lại”

Sau khi Weilia nhìn thấy thẻ ngân hàng, đôi mắt của cô ta ngay lập tức sáng lên.

Cô ta vội vàng đem thẻ ngân hàng cất lại cẩn thận, tít mắt cười nói: “Nếu bà đã tin tưởng tôi như vậy, tôi tự khắc cũng không thể làm cho bà thất vọng!”

Nói xong lời này, Weilia đứng lên, cô ta bước vài bước đi tới cửa bên của văn phòng: “Để có thể tránh tai mắt của mọi người, cho nên trước đó tôi đã ở bên này chuẩn bị một cửa bí mật, có thể trực tiếp đi tới phòng phẫu thuật. Chờ sau khi phẫu thuật xong, tôi sẽ từ cửa bí mật bên này đi ra đưa đứa bé đến đây, cho nên đến lúc đó bà chỉ cần kiên nhẫn ở đây chờ đợi là được”