Mục Thần Ký

Chương 431: Bắc đế thần binh




Lần này luyện độc hao tổn thời gian và tinh lực, Tần Mục luyện độc là phối hợp các loại độc với nhau, cần luyện chế nhiều lần. Trước luyện ra mấy trăm loại độc đan cơ sở, dùng độc đan nuôi dưỡng độc vật. Như độc trùng độc cáp độc cổ, lại lấy độc trùng độc cáp độc cô làm phân bón, trồng trọt độc cô, độc thảo.

Liên tục như vậy, luyện đến cuối cùng, luyện thành mấy viên trứng độc, bị hắn trồng vào xương tủy hai cái chân. Vỏ độc trứng không dễ tan nhưng khi cốt tủy tạo máu sẽ phá xác ra ngoài. Theo huyết dịch xâm nhập toàn thân, hỏng thần tàng, vỡ nguyên thần, diệt hồn phách.

Hắn vừa luyện xong kỳ độc, lưu lại chút độc trứng dự phòng, Tư Vân Hương đến báo tin, nói:

- Trưởng lão trong giáo và cao thủ tinh thông Ngũ Quỷ Bàn Vận thuật đã đến.

Tần Mục thở phào một hơi, trầm giọng nói:

- Cho mời.

Tư Vân Hương mời người Thiên Ma giáo đến, Tần Mục nhìn chung quanh một vòng. Nhìn thấy người Thiên Ma giáo hôm nay đã có không ít là tướng quân trong quân, trên người còn mặc áo giáp chưa bỏ xuống.

Ngũ Quỷ Bàn Vận thuật cũng không phải pháp thuật lợi hại đến cực điểm. Trên thực tế rất bất nhập lưu, thuộc về pháp thuật hạ cửu lưu, nhưng cho dù là pháp thuật thấp kém cũng có uy năng không thể tưởng tượng nổi.

Pháp thuật không có tốt xấu, mấu chốt là tác dụng gì.

Nếu như cưỡng ép đánh vào hương giếng, cho dù những người này học được pháp thuật thần thông lợi hại nhất, mỗi người đều là cảnh giới Thần Kiều. Chỉ sợ tử thương nặng cũng không cách nào ngăn cản Bạch Khích thần linh khởi động Ngũ Lôi ấm.

Nhưng pháp thuật Ngũ Quỷ Bàn Vận thuật thấp kém lại có thể mang Ngũ Lôi ấm đi, hơn nữa không cần chết bất luận kẻ nào.

- Các vị!

Tần Mục khom người thi lễ, nói:

- Lần này chỉ có thể thành công, không được thất bại. Nếu không chính là lôi tai bao phủ Duyên Khang, không biết bao nhiêu lê dân bách tính chết. Có thể thành công hay không, phải xem bản lĩnh các vị!

Mọi người vội vàng đáp lễ:

- Việc nằm trong phận sự, không dám nhận đại lễ giáo chủ!

Tần Mục đứng thẳng, trầm giọng nói:

- Bên trong Ngũ Lôi ấm ẩn chứa đông nam tây bắc trung năm đại vân lôi, bên trong vân lôi có giấu hỏa linh thần binh. Cho dù vận chuyển thần bảo cũng phải cẩn thận, không thể xúc động uy lực của nó. Các vị có hiểu biết năm đại vân lôi không?

Mọi người nhìn nhau, một vị trưởng lão vượt qua đám người, nói:

- Giáo chủ, ta thật có hiểu biết về năm đại vân lôi và hỏa linh thần binh. Ta thời trẻ du lịch khắp nơi, có nhìn thấy một bản kỳ thư tại Đại Khư Huyền Vũ miếu, phía trên ghi lại một chút giai thoại về Bắc Đế.

Tần Mục nghiêm túc, lại là Đại Khư.

- Năm đại vân lôi và hỏa linh thần binh chính là bảo vật do Bắc Đế luyện.

Vị trưởng lão kia chính là Thiên Ma giáo Tư Công trưởng lão, nói:

- Bắc Đế còn gọi là Huyền Vũ Đại Đế, am hiểu lôi pháp thần thông. Năm đại vân lôi và hỏa linh thần binh là thần thông sở trường của hắn, uy lực cực lớn. Bên trong Đại Khư Huyền Vũ miếu, quyển kỳ thư kia khắc lên lưng Huyền quy, toàn thân đúc sắt, mở sách rất khó. Ta lật ra hai trang thiết thư, chỉ thấy một ít ghi chép trong đó. Khai Hoàng đã từng thiết yến mời Bắc Đế đến đây, Bắc Đế lộ ra một tay, lôi vân xuyên qua các giới, Khai Hoàng khen ngợi không ngớt. Đằng sau quyển kỳ thư kia còn có cái gì, ta không biết.

Tần Mục kinh ngạc, Bắc Đế, Khai Hoàng, giữa bọn họ còn có liên hệ? Bắc Đế đã từng bị Khai Hoàng mời đi làm khách?

- Trong quyển sách này nói đến một chút ảo diệu năm đại vân lôi của Bắc Đế, ta cũng hơi có nghiên cứu lôi pháp.

Tư Công trưởng lão nói:

- Đại Vân Lôi pháp đã thất truyền, nhưng trong Đại Dục Thiên Ma kinh lại có Tiểu Vân Lôi pháp. Ta tu hành chính là Tiểu Vân Lôi pháp, mặc dù ta chỉ đọc được hai trang trong quyển kỳ thư, lại làm tu vi Tiểu Vân Lôi pháp tiến nhanh, thu hoạch lợi ích không nhỏ. Nếu giáo chủ tin ta, lần này nên do lão hủ vận chuyển ngũ quỷ!

Tần Mục gật đầu, nói:

- Pháp thuật thần thông Tiểu Vân Lôi pháp uy lực không nhỏ. Tư Công trưởng lão đã tu hành pháp thuật này, không bằng ngươi ta trao đổi một chút. Ngươi nói đi, ta nhận xét về Tiểu Vân Lôi pháp.

Tư Công trưởng lão giảng giải lĩnh ngộ của mình về Tiểu Vân Lôi pháp với mọi người, Tần Mục cẩn thận lắng nghe. Hắn ấn chứng với Đại Dục Thiên Ma kinh của mình, chờ hắn giảng về Tiểu Vân Lôi pháp xong, lúc này mới nói, cũng nói lý giải của mình về Tiểu Vân Lôi pháp.

Hắn từ nhỏ được chín lão giả trong Tàn Lão thôn chỉ điểm, tầm mắt kiến thức cao, đã sớm đạt tới độ cao người thường khó với tới.

Lại thêm tiều phu truyền kinh trên đá, bảo thuyền Tần Hán Trân bồi dưỡng. Còn có tìm hiểu trong Đại Lôi Âm tự, phiến đá ngộ đạo kiếm, ngộ đạo Tiểu Ngọc Kinh, Khánh Môn quan nhìn trộm quốc sư ngộ đạo. Mặc dù không nói tầm mắt kiến thức của hắn đệ nhất thiên hạ, nhưng không có mấy người vượt qua hắn.

Tiểu Vân Lôi pháp là pháp thuật trong Đại Dục Thiên Ma kinh, tiều phu truyền kinh trên đá có giải thích rất cao về pháp thuật này. Tần Mục có người điếc và mọi người chỉ điểm, bản thân lại là đại tông sư khai sáng Lục Hợp nguyên thần, chỉ điểm lôi pháp cho Tư Công trưởng lão là không thành vấn đề.

Tần Mục giảng xong, mọi người như si như say, mỗi người đều có ngộ ra.

Tư Công trưởng lão nghe xong, nội tâm vô cùng khâm phục, vui lòng phục tùng, khen:

- Giáo chủ ngút trời kỳ tài, là Thánh giáo chủ trời sinh.

Tần Mục mặc dù tuổi nhỏ, vừa mới mười sáu tuổi, tu vi vẫn là Lục Hợp cảnh nhưng kiến thức cao, nhận xét sâu xa, đã có thể thuyết phục cường giả Thần Kiều như hắn.

- Ngươi cẩn thận tìm hiểu, mấy ngày nay sẽ mang Ngũ Lôi ấm đi.

Tần Mục hỏi thăm Tư Vân Hương, nói:

- Hoàng đế tới nơi nào?

- Hoàng đế vừa tới U Châu, cách nơi này hơn mười ngày lộ trình.

Tư Vân Hương nói:

- Ý của bệ hạ là, thỉnh giáo chủ kéo dài thời gian mười ngày, cho dù không thể kéo dài mười ngày, cũng muốn kéo dài tám ngày. Sau tám ngày, hắn sẽ nổ súng từ năm ngàn dặm, đánh giết Bạch Khích.

Tần Mục lắc đầu nói:

- Bạch Khích sẽ không cho chúng ta thời gian tám ngày. Ba, năm ngày sau hắn sẽ có quyết định. Chiến sự Thần Đoạn sơn mạch như thế nào?

Tư Vân Hương cau mày, nói:

- Nơi đó đã hủy sạch, đâu đâu cũng có dư âm thần thông, cho dù là cao thủ Thiên Nhân cảnh cũng không thể tiến vào trong. Hoàng đế đã lệnh tướng sĩ hai quan Duyên Biên, Mật Thủy quay lại, bỏ qua Duyên Biên và Mật Thủy quan, tránh bọn họ bị liên luỵ. Còn chiến đấu thắng thua...

Nàng lắc đầu, nói:

- Hoàng đế hạ lệnh, bảo chủ tướng hai quan đi kiểm tra, còn không có tin tức truyền về. Nơi đó... còn không ai đi ra.

Trái tim Tần Mục run rẩy, hắn thở dài, ánh mắt sắc bén:

- Vậy giải quyết Bạch Khích thần linh trước, ta tự mình đi qua một chuyến, sống phải thấy người, chết phải thấy xác! Tư Công trưởng lão, cho các ngươi thời gian hai ngày. Các ngươi mau chóng chuẩn bị kỹ càng, chúng ta không đợi hoàng đế!

Tư Công trưởng lão nghiêm túc, vội vàng đi diễn luyện hơn trăm người phối hợp thi pháp. Hai ngày, bọn họ phải phối hợp thật khăng khít, đồng thời thi triển một loại công pháp nhưng không hề loạn lên chút nào. Không thể xúc động uy năng của Ngũ Lôi ấm, rất khó nhưng thời gian cấp bách, bọn họ không có nhiều thời gian tập luyện.

Đột nhiên, thần thông giả thủ hộ hương giếng tới báo, nói:

- Tần giáo chủ, thần linh mời!

Tần Mục nghiêm túc, đứng dậy tiến đến, trong hương giếng, khí sắc Bạch Khích thần linh tốt hơn nhiều. Hiển nhiên hai ngày này chính hắn luyện đan điều trị thương thế, thương thế của hắn đã nhẹ hơn không ít, vì vậy tu vi khôi phục một ít.

Nhưng hắn bị chặt đứt một chân, không có khả năng chạy trốn. Hiện tại Tần Mục lo lắng hắn cá chết lưới rách, cuối cùng Bạch Khích thần linh vẫn ở bên cạnh Ngũ Lôi ấm.

- Tiểu hữu, gần đây có rất nhiều khách nhân tới nha.

Sừng nhọn trên đầu Bạch Khích thần linh phát sáng, từng tia sáng chạy quanh sừng nhọn và chảy khắp toàn thân, cười nói.

Tần Mục quan sát tỉ mỉ ánh sáng trên sừng đối phương, nội tâm chấn động. Cái sừng nhọn phát ra chấn động luyện máu hư trong người đối phương, có lẽ là công pháp luyện thể, từ đó cơ năng thân thể khôi phục nhanh hơn.

Lúc trước Bạch Khích thần linh bị hắn đánh tàn phế, ngay cả khả năng chạy trối chết cũng không có. Mấy ngày nay khôi phục một chút tu vi, hắn bắt đầu khôi phục thương thế.

- Người tới đều là tiểu nhân vật, không thể uy hiếp thần linh, sư huynh nói đúng không?

Tần Mục cười nói:

- Ta thấy sư huynh khôi phục thương thế rất nhanh làm ta có chút lo lắng, sợ ngươi lật lọng, sẽ không làm tròn lời hứa. Ta cảm thấy, hiện tại đã đợi sáu bảy ngày, không cần chờ đợi thêm nữa, nên nhanh chóng ký kết khế ước Thổ Bá đi. Cải lương không bằng bạo lực, vào hôm nay chứ?

- Cam kết gì? Ta từng hứa hẹn gì với ngươi sao? Ha ha ha!

Bạch Khích thần linh cười ha ha, giọng nói như sấm, vang vọng toàn thành:

- Ta nói đùa đấy. Nhìn ngươi sợ hãi sắc mặt tái nhợt. Như đã đợi sáu bảy ngày, sao không lại không chờ thêm? Ngươi không phải đã nói nối liền thần thoái cho ta sao? Ta còn chưa nối chân. Chờ nối thần thoái, chúng ta lại ký kết ước hẹn Thổ Bá!

Vẻ mặt Tần Mục biến hóa, lạnh lùng nói:

- Ta nối liền chân của ngươi, thực lực của ngươi khôi phục nhiều như vậy, khởi động Ngũ Lôi ấm liền xoay người bỏ chạy. Chẳng phải ta phải gánh tội nghiệp khi vô số con dân Duyên Khang chết đi? Cái chân của ngươi, chờ chúng ta ký kết ước hẹn Thổ Bá lại nối cũng không muộn.

Bạch Khích Thần bàn tay che ở Ngũ Lôi ấm bên trên, cười tủm tỉm nói:

- Ngươi gọi Tần Mục đúng không? Ta đã hỏi thăm thần thông giả bên ngoài, Thiên Ma giáo chủ Tần Mục, hơn nữa còn là Nhân Hoàng. Quả nhiên lợi hại, đánh gãy một chân của ta. Hư Sinh Hoa đi tìm ngươi nhưng chậm chạp chưa về, hẳn là bị ngươi diệt trừ. Nhưng cũng khó trách, hắn sao có thể đấu qua ngươi? Tới đây, nối chân cho ta, chúng ta có thể nói chuyện. Nếu không ta lập tức dẫn động Ngũ Lôi ấm!

Tần Mục biến sắc, quát:

- Giao Vương Thần!

Thủy quang xuất hiện sau lưng hắn, Giao Vương Thần xuất hiện, khom người nói:

- Giao Vương Thần ở đây, chủ công phân phó!

Bạch Khích thần linh cười lạnh nói:

- Tần giáo chủ không nên làm loạn. Tay của ta còn ở trên Ngũ Lôi ấm đấy.

Khóe mắt Tần Mục co giật, đột nhiên hắn cười nói:

- Bạch Khích sư huynh quả nhiên lợi hại, ta nối chân giúp ngươi là được. Giao Vương Thần, không cần khẩn trương. Người đi mang thuốc dẫn tới đây cho ta! Bạch Khích sư huynh, ngươi lựa chọn cái chân nào?

Bạch Khích thần linh ném cái chân ngắn ra, mỉm cười nói:

- Cái chân ngắn này không thích hợp, ngươi lấy hai cái chân khác ra đây cho ta chọn một.

Nụ cười trên mặt Tần Mục cứng đờ, da mặt co giật.

Bạch Khích thần linh dùng một chân đứng lên, vẻ mặt mỉm cười, thản nhiên nói:

- Tần giáo chủ có ý kiến gì hay sao?

Tần Mục hít sâu một hơi, hắn lấy hai cái thần thoái khác ra, cắn chặt răng nói:

- Không có. Bạch Khích sư huynh chọn đi!

Bạch Khích thần linh liếc nhìn hắn một cái, nhìn thấy sắc mặt Tần Mục biến thành màu xanh, cười ha ha nói:

- Người trẻ tuổi, vẫn không giữ được bình tĩnh.

Pháp lực của hắn tuôn ra, cuốn lấy hai cái thần thoái. Hắn cẩn thận kiểm tra một phen, không có phát hiện Tần Mục động tay chân gì, cười nói:

- Ta lựa chọn cái này. Tần giáo chủ, Tần thần y, ngươi tới nối cho ta đi.

Tần Mục áp chế lửa giận, nói:

- Còn xin sư huynh nằm xuống.

Bạch Khích thần linh nằm xuống, bàn tay vẫn đặt lên Ngũ Lôi ấm, lo lắng nói:

- Không nên nghĩ động tay chân gì. Chỉ cần tay ta hơi động, Ngũ Lôi ấm bộc phát, lôi vân diệt thế dễ như trở bàn tay. Bảo vật Bắc Đế, đừng nói diệt đi Duyên Khang, cho dù là thời kì Khai Hoàng không phải cũng biến thành Đại Khư. Hắc hắc!