Mỹ Kiều Thê Của Ta

Chương 2: Mới gặp




“Tại Trung, Tại Trung.” Sao lại ngẩn người như thế a.

“A! Xương Mân a.” Rốt cuộc hoàn hồn.

“Ngươi gần đây làm sao vậy, tần suất thả hồn càng lúc càng cao.” Xương Mân vẫn thật lo lắng cho bạn tốt của mình. “Có phải hay không lại lo lắng cho Hi Triệt ca?”

“Không riêng chuyện đó, còn có……”

“Còn có? Còn có cái gì? Ngươi tưởng lừa ta sao?” Xương Mân chỉ biết Tại Trung nhất định có tâm sự, Tại Trung là người rất đơn thuần, tâm sự toàn viết trên mặt mình.

“Ta có thể sắp kết hôn.” Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đó nói ra chuyện làm mình bối rối mấy ngày nay.

“Khụ khụ, ngươi nói ngươi sắp cái gì?” Xương Mân đang uống nước bị nghẹn đến lợi hại.

“Ta sắp kết hôn!”

“Cùng ai?” Tại Trung có phải hay không nói giỡn chơi, ngay cả người yêu cũng chưa nghe nói qua, thế mà nói kết hôn. Hôm nay là ngày cá tháng tư sao a?

“Hắn gọi là Trịnh Duẫn Hạo.”

Trịnh Duẫn Hạo? Tên này nghe sao quen thuộc như thế!

“Ngươi khẳng định là hắn, hắn chính là tổng tài tập đoàn Thần Thoại.”

“Tại Trung a, ngươi như thế nào quen được đại nhân vật vậy? Hơn nữa lại nhanh chóng kết hôn.” Hôm nay Tại Trung cho Xương Mân chuyện ngoài ý muốn thật sự nhiều lắm.

Tại Trung đem chuyện Trịnh phu nhân tìm được mình, cùng chuyện hôn ước với Duẫn Hạo nói cho Xương Mân nghe.

“Ngươi liền quyết định như vậy sao?” Xương Mân hỏi trọng điểm.

“Ta……”

“Tại Trung, kết hôn không phải trò đùa, ta hy vọng ngươi có thể hiểu rõ, ngươi cùng Trịnh Duẫn Hạo căn bản không biết nhau, không có cảm tình làm nền tảng cho hôn nhau, sao có thể hạnh phúc lâu dài được? Hơn nữa tin tức về Trịnh Duẫn Hạo trăng hoa rất nhiều.” Là bằng hữu tốt, Xương Mân nhất định không thể để Tại Trung đi sai đường.

“A a a, ta hảo phiền a, ta ngày mai sẽ cùng hắn gặp mặt. ta nghĩ chờ gặp hắn rồi nói sau!” Nhìn bộ dáng Tại Trung phiền lòng như vậy, Xương Mân vỗ vỗ vai Tại Trung, nói: “Tại Trung, vô luận ngươi quyết định thế nào, ta đều ủng hộ ngươi.”

“Cám ơn ngươi, Xương Mân!”



Buổi sáng, ngày hôm sau.

Một vị thiên sứ đứng trước gương, áo lông màu trắng cổ chữ V, lộ ra xương quai xanh khiêu gợi. Hạ thân mặc cái quần dài bó sát màu trắng, làm lộ ra đường cong hoàn mỹ của đôi chân.

Vô luận ở nơi này Tại Trung đều dễ dàng trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Đi vào trong khách sạn, tiền vào đại sảnh, nơi nơi đều là ánh mắt tán thưởng của mọi người. Nói không khẩn trương là giả, dù sao hiện tại muốn đi gặp người sẽ trở thành trượng phu của mình. Tại Trung cúi đầu đi thẳng phía trước.

“Tuấn Hao, đừng chạy nhanh như vậy a!” Chỉ thấy một nũ nhân trẻ tuổi đuổi theo tiểu nam hài chạy phía trước.

“A!” Tại Trung cảm giác mình đụng phải. “Tiểu bằng hữu, ngươi không sao chứ!”

“Thật xin lỗi, tiên sinh, ngươi không sao chứ. Tuấn Hào, mau nói xin lỗi với ca ca!” Nữ nhân rốt cuộc đuổi kịp tiểu nam hài.

“Thật xin lỗi, ca ca.” Tiểu nam hài coi như nghe lời.

“Không sao, về sau đừng chạy nhanh như vậy nga.”.

Không xong! Áo lông của mình màu trắng, lưu lại rõ ràng dấu ấn năm ngón tay màu đỏ, hình như là màu nước của thuốc máu, nhất định là vừa rồi tiểu bằng hữu lưu lại. Tại Trung chạy nhanh vào toilet.

“Rửa không sạch a!” Ước định thời gian sẽ đến, không kịp về nhà thay quần áo.

Mặc kệ, đi gặp Trịnh Duẫn Hạo trước đi.

“Xin hỏi là Kim Tại Trung tiên sinh sao?” Đã gặp qua ảnh chụp nhưng Hữu Thiên vẫn muốn xác nhận một chút.

“Là ta.”

“Mời Kim tiên sinh bên này.” Hữu Thiên dẫn Tại Trung vào bàn ăn, Duẫn Hạo đã chờ sẵn.

“Mời hai vị chậm dùng.” Oa! Này là Kim Tại Trung sao, người thật còn muốn xinh đẹp hơn vài lần a, Duẫn Hạo a, ngươi kiếm được vợ đẹp rồi a.



Bên trong nhà ăn.

“Ngươi dự định vẫn cúi đầu mãi sao? Ngẩng đầu lên!” Duẫn Hạo hứng thú nhìn chằm chằm người trước mặt.

Tại Trung chậm rải ngẩng đầu lên, hắn là Trịnh Duẫn Hạo sao! So với TV còn đẹp trai hơn nhiều, có lẽ cao hơn Xương Mân một chút nhưng người trước mắt tăng thêm nét trững trạc cùng trưởng thành, di? Cái khóe môi còn có một nốt ruồi, hảo gợi cảm a! Tại Trung lắc lắc đầu, nghĩ rằng: Ta suy nghĩ cái gì nha! Trên khuôn mặt mịn màng đã ửng đỏ.

Nhìn người trước mặt vẻ mặt đáng yêu, Trịnh Duẫn Hạo khóe môi nhếch lên. Trịnh Duẫn Hạo thừa nhận, khi hắn nhìn đến dung nhan trước mắt này hắn nghĩ chính mình thấy được thiên sứ, Kim Tại Trung quả thật đẹp không giống người thường.

Tại Trung thật khẩn trương, ngón tay càng không ngừng nắm góc áo, mà động tác nhỏ này như thế nào tránh được ánh mặt của Trịnh Duẫn Hạo? Hử? Vết hồng hồng trên áo là gì?

“Tự giới thiệu một chút, ta là Trịnh Duẫn Hạo, cũng chính là lão công tương lai của ngươi.” Trịnh Duẫn Hạo cố ý tới gần bên tai Kim Tại Trung nói hai chữ ‘lão công’, chỉ thấy mặt Tại Trung càng đỏ hơn.

Giờ phút này, Trịnh Duẫn Hạo trong lòng nghĩ là: Thơm quá a, là mùi hương trên người y sao.

“Ngươi… xin chào, ta là Kim Tại Trung.” Vừa rồi thời điểm hắn tới gần mình, thật sự hảo khẩn trương a!

“Ta biết a, không nói gì khác sao?”

Khác! Đang lúc Tại Trung cố gắng suy nghĩ nên nói gì Duẫn Hạo đã mở miệng trước: “Quần áo của ngươi bị làm sao vậy? Đây là sản phẩm mới sao? Hiệu năm ngón tay?”

Tại Trung không thích khẩu khí nói chuyện của Duẫn Hạo, luôn mang theo cảm giác trêu tức, cho nên mang theo tiểu tính tình, thở phì phó nói: “Này không phải hiệu năm ngón tay, là vì vừa rồi bị một đứa nhỏ làm bẩn.”

Hừ! Sinh khí, thật sự là đáng yêu.

“Ngươi hiện tại có đói không?”

“Không đói bụng.”

“Như vậy ta mang ngươi đi đến một chỗ trước.”

Không cho phép Tại Trung kháng nghị, Duẫn Hạo nắm tay Tại Trung kéo đi.