My Love

Chương 32




- Ra ngoài nói chuyện sẽ đỡ phiền phức hơn, phòng trường hợp Tô Ngọc Lâm quay về nữa chứ.

Trong khi đó thì tại nhà hàng Hanayuki, Gia Thành đang cố gắng thuyết phục cậu ăn thử món Sushi:

- Ngon lắm! Em không thử à?

Cậu lắc đầu. Cậu muốn về nhà hơn là ăn thử món này.

- À....anh có chuyện gì muốn nói với em?

Gia Thành đặt đũa xuống:

- Em nhớ cậu ấy tới mức không thể ngồi ăn cùng anh à?

Cậu cúi mặt. Cậu không biết phải trả lời thế nào. Gia Thành đi thẳng vào vấn đề.

- Tất cả mọi chuyện về em và cậu ấy ở Hồng Kông, anh đều được nghe báo cáo lại hết.

Cậu cũng không lấy làm lạ gì chuyện này. Gia Thành là anh trai cậu, cho nên nếu anh ấy có cho người theo sát cậu như hình với bóng, cậu cũng không thấy phiền hà gì. Nhưng Gia Thành là một người anh trai tế nhị khio để cho cậu được tự do.

- Em yêu cậu ấy thật sao?

Cậu không trả lời, mà có lẽ Gia Thành cũng không cần cậu phải trả lời.

- Chà......nếu chuyện này Mẹ mà biết chắc phát khóc lên quá! Nhưng anh tin là Mẹ sẽ hiểu và thông cảm cho em, không có cháu bồng nhưng sẽ có thêm một đứa con trai nữa, cũng đâu có gì thiệt hại. Với lại, Mẹ yêu em nhất mà. Ngọc Lâm à, em cũng biết là xưa nay anh chưa bao giờ phản đối em làm bất cứ chuyện gì cả. Trong chuyện này cũng vậy, anh không ngăn cấm em và cậu ấy có tình cảm với nhau. Anh là anh trai của em, nhiệm vụ của anh là phải luôn ủng hộ em và chúc phúc cho em. Em cứ làm tất cả những gì mà em muốn, nên nhớ là anh luôn bên cạnh em.

- Anh hai.....

- Sao có cảm giác giống như sắp gả cô em gái yêu quý đi thế nhỉ? Ừm, nếu như cậu ta có ăn hiếp em, em phải nói cho anh biết nhé! Anh nhất định sẽ thay em nên cho cậu ta một trận. Em chỉ cần sống cho hạnh phúc là được, em không cần lo lắng gì hết, mọi chuyện hãy để người anh này làm thay em.

Cậu cảm thấy mình có lỗi vô cùng. Cậu không biết phải nói gì nữa. Gia Thành chăm sóc cậu suốt 24 năm kể từ lúc cậu chào đời. Nhưng cậu vẫn chưa làm gì được cho anh hết.

- Uống với nha một ly nhé.

- Hơ.....

- Em uống rượu rất kém, anh biết mà. Chỉ một ly nhỏ thôi. Để anh rót!

Anh với người tới chỗ cậu để lấy bình rượu đang được ngâm trong nước nóng, vô ý làm để rượu vào người cậu:

- Chết! Anh xin lỗi! Để anh kêu tụi nó mua cho em bộ khác.

Cậu xua tay:

- Không cần đâu, em vào nhà vệ sinh một lát là xong thôi.

Cậu rời khỏi phòng. Anh đợi một lúc rồi nói:

- Vào đi!

Một người bước vào. Anh hỏi:

- Thế nào rồi?

Cậu quay trở lại, định mở cửa bước vào nhưng chợt khựng lại khi nghe mẩu đối thoại giữa anh với một người khác.

- Thì ra là vậy. Đúng như tôi dự đoán, Hoàng Long tiếp cận Ngọc Lâm nhằm mục đích lôi kéo tôi vào Thanh Long Đảng.

- Dạ. Cậu Ngọc Lâm đã hoàn toàn bị lợi dụng trong chuyện này. Có cần nói cho cậu ấy biết không?

- Tuyệt đối không được! Chuyện này chỉ có tôi với cậu biết thôi, rõ chưa?

- Vâng! Vậy.....em có nên cho người khử Hoàng Long không?

- Không được! Hoàng Long là người mà Ngọc Lâm yêu nhất, nếu cậu ấy chết, nó sẽ rất đau khỏ. Hãy để tự tôi giải quyết chuyện này.

- Đại ca định......