Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 153: Ngoại truyện 10




Biên dịch: Yên Hy

Phòng phát sóng trực tiếp tự động chia làm ba kênh, phát sóng trực tiếp riêng buổi hẹn hò của 3 tổ khách quý, khán giả được tự do lựa chọn.

Thẩm Ngôn và Hạ Văn Xuyên nghiễm nhiên là đôi có nhiệt độ cao nhất.

Trải qua mấy ngày nay phát sóng trực tiếp cùng nhiệt độ chương trình, đã hình thành đại quân fans CP khổng lồ.

【 thật sự không nghĩ tới, món quà thứ ba lại là do Hạ tổng đưa. 】

【tất cả chúng ta không nghĩ tới, Ngôn Ngôn lập tức đoán trúng! Hơn nữa cực kỳ thích, chứng minh món quà này rất hợp ý ẻm. 】

【 má ơi, theo như bồ vừa nói, tui nổi da gà hết rồi. 】

【 này hoàn toàn hai bên cùng lao tới á, khóa chết cho tui!! 】

【độ ăn ý tuyệt đối, anh Lâm cùng Úc thần chủ động xuất kích cũng không dính. 】

【 quá ngọt, mau nhét cơm chó vào trong miệng tui đi! 】

……

Lúc phòng phát sóng trực tiếp thảo luận khí thế ngất trời, Bentley màu đen chậm rãi dừng trước cửa câu lạc bộ cưỡi ngựa cao cấp nhất thành phố S—— liên minh kỵ sĩ HJ.

Câu lạc bộ cưỡi ngựa cao cấp này tương tự cũng sử dụng chế độ hội viên, xét duyệt tư cách hội viên cực kỳ nghiêm khắc, chỉ riêng hội phí tham gia đã cao tới mấy chục vạn thậm chí lên trăn vạn, dành cho những kẻ thích đốt tiền.

Ở nước ngoài lưu truyền một câu, “Nếu lương một năm 2 vạn đôla, có thể đi chơi golf; nếu lương một năm 2000 vạn đôla, thì đi chơi cưỡi ngựa.”

Đủ thấy phí chi trò cưỡi ngựa cao vút, chỉ có giai cấp trung sản mới có khả năng gánh vác.

【 oa, nơi này là… liên minh kỵ sĩ HJ! Câu lạc bộ cưỡi ngựa cao cấp nhất thành phố S, thuộc hàng top cả nước, phí gia nhập đã tới150 vạn! 】

【 đ* má, quả nhiên là sở thích của kẻ có tiền. 】

【 có điểm kích động, lần đầu tiên xem loại hạng mục này. 】

【 vừa có thể mở rộng tầm mắt vừa có thể ăn đường, viên mãn! 】

Nháy mắt càng nhiều người xông vào phòng phát sóng trực tiếp, rất nhiều người đều muốn nhìn một chút sở thích giải trí ngày thường không rờ được tới này.

Hai người xuống xe, ông chủ câu lạc bộ Neil tự mình đi lên đón.

Ông là người nước E, vừa thấy mặt đã dùng tiếng Anh chính gốc hỏi: “Ngài Hạ, lại đến thăm Jacky sao? Ngài yên tâm, nó được nuôi rất tốt, ngày nào cũng đầy sức sống.”

Jacky là một con ngựa đen thuần huyết, năm nay 7 tuổi, từ hơn hai tuổi bắt đầu huấn luyện, đến bây giờ tốc độ cùng sức chịu đựng đều rất ưu việt.

Nó được Hạ Văn Xuyên ở nước E với giá 2 triệu bảng Anh, sau khi về nước được gửi nuôi ở đây, ngày thường có những người huấn luyện và người chăn sóc phụ trách, chỉ riêng phí nuôi dưỡng đã là một khoản không nhỏ.

Hạ Văn Xuyên cũng dùng tiếng Anh lưu loát trả lời: “Không. Hôm nay tôi mang bạn tới trải nghiệm cưỡi ngựa.”

Neil có chút kinh ngạc nhìn hắn một cái, trong ấn tượng, ông lớn cả người lộ ra lạnh nhạt xa cách này chưa bao giờ mang bạn tới, lần nào đều có một mình.

Nhưng khi ông nhìn đến Thẩm Ngôn đứng một bên, trong mắt hiện lên kinh diễm rõ ràng, với đôi mắt màu tím của cậu ca ngợi không thôi.

Thanh niên có dung mạo tinh xảo đến thế, là lần đầu tiên ông gặp, nếu ông trẻ lại hai mươi tuổi, khả năng cũng sẽ mê muội cậu.

Lại hàn huyên hai câu, Neil nhìn về phía tay hai người nắm chặt, thần sắc nhiều vài phần bừng tỉnh, xem ra ngài Hạ cao lãnh này mang bạn trai tới.

Ông thức thời không quấy rầy nhiều.

Hạ Văn Xuyên mang Thẩm Ngôn đi phòng thay quần áo đổi trang phục cưỡi ngựa.

Một bộ hoàn chỉnh bao gồm áo sơ mi, áo khoác, quần tây, ủng, găng tay và vì lý do an toàn, còn có mũ bảo hiểm, đồ bảo hộ đùi và ngực.

Đôi mắt thâm thúy của Hạ Văn Xuyên nhìn về phía thanh niên: “Muốn tôi giúp em không?”

Thẩm Ngôn ngẫm nghĩ: “Hẳn là không cần, có vấn đề em sẽ kêu anh.”

Người đàn ông hạ giọng lên tiếng: “Được.”

Hạ Văn Xuyên rất nhanh đổi xong trang phục, ngón tay thon dài vuốt phẳng nếp nhăn cổ áo và cổ tay áo, cả vạt áo sơ mi.

Khi hắn từ phòng thay đồ bước ra, tất cả mọi người cảm thấy trước mắt sáng ngời.

Trang phục cưỡi ngựa màu trắng cắt may sát người phác họa thân hình cao lớn hoàn mỹ của người đàn ông, đường cong cơ bắp hữu lực, không dính chút dính bụi trần, xứng với khí chất sang trọng ưu nhã của hắn, rất có phong phạm thân sĩ London.

【 oa, bộ này Hạ tổng ngầu quá, rất có cảm giác. 】

【 đây là hoàng tử bạch mã trong truyền thuyết sao? Trang phục kỵ sĩ thêm bao tay trắng, a a a, chúng ta không có! 】

【trang phục này hiện dáng người kìa, cơ ngực này, eo này, chân dài này, hí hí hí hí. 】

【 muốn nhìn Ngôn Ngôn, Ngôn Ngôn mặc vào nhất định rất đẹp! 】

Không quá vài phút, Thẩm Ngôn cũng ra tới.

Camera đang định quay chụp gần, lại bị Hạ Văn Xuyên lơ đãng chắn trước người.

Tầm mắt người đàn ông nóng rực dừng trên người thanh niên, yết hầu nhẹ nhàng hoạt động, thanh âm cũng mang theo một chút khàn khàn, “Từ từ, tôi giúp em sửa lại áo sơmi một chút.”

Thẩm Ngôn gật đầu: “Được.”

Giây tiếp theo, cửa phòng dưới cái nhìn của vô số người, phát ra một tiếng ‘đùng’, cũng nhốt camera man ở ngoài cửa.

【!!! 】

【 thật là đi sửa lại quần áo sao, sao tui lại cảm thấy ——】

【 cảm giác ánh mắt Hạ tổng nhìn về phía Ngôn Ngôn đều không đúng rồi, khụ khụ. 】

【hai người bọn họ sẽ không ở bên trong… Khuôn mặt nhỏ toàn màu vàng(*) qwq. 】

(*) màu vàng = 18+

【 đáng giận, có cái gì khách hàng VIP như tui không thể xem? muốn nhìn ghê á! 】

Trong phòng thay đồ.

Thẩm Ngôn đứng ở ven tường, rũ mắt nhìn về phía vạt áo sơmi được nhét vào trong thắt lưng, thắt lưng thắt hơi chặt, giống như xác thật không quá bằng phẳng.

“Hạ Văn Xuyên, là nơi này —— ưm……”

Lời còn chưa dứt, Thẩm Ngôn đã bị đối phương dùng ngón tay thon dài nâng cằm lên, mắt tím hơi mở to nhìn gương mặt tuấn mỹ của đối phương nhanh chóng tới gần, sau đó nặng nề hôn xuống.

Hô hấp người đàn ông có chút dồn dập, như không khống chế được bắt lấy cánh môi cậu cắn lấy, mút vào, xâm lấn, biến hóa góc độ không ngừng hôn cậu. Hơi thở nóng bỏng đan chéo lẫn nhau, tiếng nước môi lưỡi giao triền làm không khí trở nên nóng rực, đến máu đều sôi trào.

“Hạ Văn Xuyên… Chúng ta… Nên đi ra ngoài.”

Nhân khe hở giữa nụ hôn, Thẩm Ngôn thở hổn hển nhìn về phía hắn, mắt tím thấm đẫm nước mắt sinh lý, có vẻ phá lệ mê người.

“Ừ.” Người đàn ông cất chất giọng trầm khàn khàn, lông mi hơi rũ, ánh mắt mang theo nhiệt độ dừng trên cánh môi đỏ thắm của thanh niên, hầu kết khó nhịn khẽ lăn, rất nhanh lại phủ lên.

……

Hai mươi phút sau, cửa phòng mở ra, biểu cảm camera khá lạ lùng, kênh phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn nổ tung.

【 thời gian dài như vậy, muốn nói không có làm cái gì tui tuyệt đối không tin! 】

【miệng Ngôn Ngôn đỏ ghê, là giống tui nghĩ sao? 】

【 đánh cuộc một bao que cay, hai người tuyệt đối đã hôn, còn không chỉ hôn một lần! Ông chủ hôn miệng Ngôn Ngôn đều sưng lên rồi, giận á. 】

【 a a a a, kích động quá đi mất thui ——】

Bình thường mà nói,trước khi chương trình yêu đương kết thúc, các khách quý không nên có hành động quá mức thân mật.

Nhưng hai người vừa rồi cũng không ở trước màn ảnh, cũng không có chứng cứ chứng minh thật sự bọn họ làm cái gì.

Camera man cũng chỉ đành tiếp tục quay.

Người huấn luyện dẫn Thẩm Ngôn đến chuồng lựa ngựa.

Thông thường, những con ngựa được người mới bắt đầu huấn luyện là những con ngựa đỏ với tính cách điềm tĩnh ôn hòa, những người có dáng người thấp sẽ chọn những con ngựa pony.

Chờ đến kỹ năng cưỡi ngựa đã tiến bộ, nếu túi tiền rủng rỉnh, mới có thể chọn ngựa thuần huyết thích hợp thi đấu hơn, chẳng hạn như ngựa Akhal Tekin(*)(ngựa quý hãn huyết), ngựa Ả Rập và các giống ngựa nổi tiếng thế giới khác, loại tốt cơ bản đều có giá từ mười triệu trở lên.

(*) 阿哈尔捷金马 (汗血宝马): Ngựa Akhal-Teke là một giống ngựa có nguồn gốc từ Turkmenistan nơi chúng được tôn vinh làm biểu tượng quốc gia, một trong những giống ngựa cổ xưa và độc đáo nhất. Giống ngựa này mang tên ốc đảo Akhal và bộ tộc Teke, là địa danh và tên người cư ngụ tại đây.

“Mỗi con ngựa trong câu lạc bộ của chúng tôi đều có hồ sơ riêng, ghi chép nghiêm ngặt về nguồn gốc, gia đình, chủng loại, tuổi tác, tính cách,tình trạng thể chất, v.v.”

Người huấn luyện: “Hai giống này tương đối thích hợp cho người mới học, ngài có thể lựa theo ý thích.”

Thấy ánh mắt thanh niên nhìn về phía con ngựa đơn độc bên trong rào chắn, người huấn luyện giải thích: “Bên kia đều là ngựa đua, tính tình tương đối dữ, không có kỹ thuật nhất định không thể khống chế chúng nó.”

“Được rồi.” Thẩm Ngôn thu ánh mắt, dưới sự trợ giúp của Hạ Văn Xuyên lựa chọn một con ngựa mẹ toàn thân màu trắng, nắm nó đi tới trường đua ngựa.

“Đôi mắt nó thật lớn, thật xinh đẹp.” Thanh niên lần đầu tiên tiếp xúc gần với loại sinh vật dịu ngoan này, khác biệt với đám thú tinh hung tàn đáng sợ.

Cậu dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông bóng loáng của nó, bị cảm xúc này làm yêu thích không buông tay, mắt tím chứa đầy sao.

Ngựa mẹ Molly phát ra tiếng phì phì trong mũi, cúi đầu cọ cọ lòng bàn tay Thẩm Ngôn, người huấn luyện kinh ngạc nhìn cậu, cẩn thận kiểm tra dụng cụ cưỡi: “Cô ấy rất thích cậu, cậu có thể thử lên ngựa.”

Bàn đạp rất cao, đại đa số tay mới không thể trực tiếp lên ngựa, sẽ đặt bậc thang để dẫm ở dưới chân, dẫm lên mới có thể lên.

Nhưng Thẩm Ngôn trực tiếp dùng một chân đạp lên bàn đạp, nhảy một đường xinh đẹp lên nhảy đến lưng ngựa, động tác tiêu sái lưu loát, hoàn toàn không chật vật như người mới học.

Thanh niên ngồi trên lưng ngựa, mang theo bao tay trắng tay nhẹ nhàng nắm lấy dây cương, eo lưng thẳng thắn, mắt nhìn phía trước.

Thân trên cậu mặc áo sơmi màu trắng, áo khoác một kiện áo khoác London màu xanh biển, eo thật sự rất gầy; hai chân dài được quần tây bọc kỹ, giày màu đen đạp lên bàn đạp, trên đầu mang theo mũ màu xanh biển, bên dưới là chiếc cằm duyên dáng.

Xứng với khuôn mặt tinh xảo, giống với thiếu niên quý tộc thời Trung cổ bước ra từ bức tranh sơn dầu.

Ánh sáng mặt trời chiếu trên người cậu, phủ lên khắp toàn thân cậu một ánh vàng nhàn nhạt, nổi bật xinh đẹp, tư thế oai hùng.