Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1763: Tô thiếu hiệp uy vũ 46




Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hồng nhìn thấy trong không trung xuất hiện một cái hố rộng giống như muốn hút nó vào.

Trêи đầu nó phát ra ánh sáng.

Là do khối Minh Thạch trong người nó chịu cảm ứng.

Tiểu Hồng có chút bất an, cái đuôi nó vẫn đang được Tô Cổ nắm.

Nó vẫn không yên tâm, tự động quấn cái đuôi vào cánh tay Tô Cổ.

Ừm, an tâm rồi.

Tô Cổ nhàn nhạt

"Ngươi nhìn cái gì, còn không quay lại?"

Tiểu Hồng không dám đuổi theo hai con bướm kia nữa, ngoan ngoãn quay về bên cạnh Tô Cổ.

"Tê tê tê tê tê"

'Cổ Vương, ta muốn chui vào cái hố kia.'

Tô Cổ liếc mắt nhìn Tiểu Hồng một cái, sau đó lại nhìn cái hố ở giữa không trung bị lưỡi hái chém ra.

Người Bất Tử không ngừng chui ra từ trong cái hố đó.

Tô Cổ lạnh nhạt

"Ngươi dám bò vào đó, ta chặt đầu của ngươi."

Trong lòng Tiểu Hồng, Tô Cổ là người nói được làm được.

Nó giật mình thảng thốt.

Hình như nó cũng không muốn bò vào lắm.

Ánh sáng lập lòe trêи đầu dần dần yếu đi.

Nam Minh rống lên

"Lên!"

Gã vừa dứt lời, đám Người Bất Tử còn chưa tiến hóa thành công nhao nhao bò về phía Tiểu Hồng.

Tô Cổ nhấc tay, nháy mắt liền đóng băng đám Người Bất Tử gần hắn nhất.

Nhưng hiệu quả đóng băng này chỉ duy trì trong vài giây, sau vài giây đám người đó liền khôi phục bình thường, tiếp tục phi về phía Tiểu Hồng.

Tiểu Hồng trừng mắt, cái đuôi càng dùng sức quấn lấy tay Tô Cổ.

Đây rốt cuộc là cái thứ gì?

Thật ghê tởm, ô ô, nó không muốn tiếp xúc với thứ đó đâu.

Thế cho nên Tiểu Hồng với thân thể siêu to khổng lồ cứ lui dần lui dần trốn sau lưng Tô Cổ.

Cái đuôi nó càng dùng sức quấn vào tay Tô Cổ, sợ cái thứ kia chạm vào người nó.

Nam Minh từng bước từng bước đi về phía Tô Yên.

Ý cười trêи mặt càng đậm, ấn ký trêи cổ gã càng toả ra nhiều khói đen

"Tô Yên - Chủ Thần đứng đầu chín đại Chủ Thần. Nghe nói ngươi chưa là Chủ Thần đã là thần, người được thiên đạo chọn, hoá ra cũng chỉ như vậy a."

Nam Minh vừa nói, vừa nâng lưỡi hái lên cao.

Gã vận mười phần công lực.

Nếu vừa rồi chỉ là muốn thử một chút, thì lần này gã muốn đẩy Tô Yên vào chỗ chết.

Gã híp mắt, vừa bày mưu lập kế, vừa cười tươi

"Đúng lúc, ngươi có thể đi theo bồi hắn, cũng đã đi quá nửa đời rồi a."

"Phanh!"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Lực đạo tử vong cường đại bộc phát che lấp cả trời đất, làm người ta hít thở không thông.

Lần này, nụ cười trêи mặt Nam Minh cứng đờ.

Khuôn mặt Tô Yên vẫn lạnh nhạt như vậy, thậm chí còn không thèm lấy vũ khí ra.

Nàng chỉ giơ một tay lên, trực tiếp bắt lấy lưỡi hái kia.

Thần lực của Chủ Thần càng lúc càng ngưng kết mạnh mẽ ở bàn tay của nàng, khiến cho Nam Minh không thể nào mở được mắt.

Gã vô cùng chán ghét thần lực của Tô Yên.

Càng lúc càng mạnh mẽ.

"Đoàng!!!!!"

Hai lực đạo trực tiếp phát nổ.

Bên phía Nam Minh cây cỏ héo khô, cát bay đá nổ, giống như là ngày tận thế.

Còn phía bên Tô Yên, thần lực của nàng phát nổ mạnh như vậy, nhưng khắp nơi giống như xuân về hoa nở, cây cối hoa cỏ càng thêm tươi tốt.

Tiểu Hoa nhìn đến ngây người.

Trước kia.... ký chủ dùng thần lực đánh nhau với người ta cũng sẽ không như thế này.

Không làm những sinh vật vô tội bị thương, nhưng cũng sẽ không tẩm bổ được cho vạn vật xung quanh như thế này.

Xời.... cmn quá phê điii.

Tô Yên không chút sứt mẻ, lên tiếng

"Là ngươi biến hắn thành bộ dạng như vậy sao?"

Nàng hỏi vô cùng nghiêm túc.

Khuôn mặt với làn da trắng xám của Nam Minh tràn đầy u ám

"Hoá ra, ta coi thường ngươi rồi."