Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1847: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 63




Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Một lát sau, Tô Yên đi tới trước Yêu Vương điện.

Ở chân núi có thủ vệ đứng gác.

Tô Yên vừa đi tới, hai thị vệ mặc y phục đen liền chặn cô lại.

Một người lạnh lùng lên tiếng

"Mau rời đi."

Tô Yên nhẹ nhàng nói

"Ta muốn gặp Yêu Vương."

Thần sắc của hai người thị vệ kia không có gì biến hóa.

"Nhanh chóng rời đi."

Yêu Nhân muốn gặp Yêu Vương ngày nào cũng nhiều không đếm được, lần đầu tiên có nhân loại tự đến đây chịu chết.

Đương nhiên, dù có chịu chết cũng không có khả năng đi vào.

Nếu để nữ nhân này vào trong, người chết trước chính là bọn họ.

Theo bản năng, Tô Yên muốn dùng thủ đoạn mạnh tay.

Nhưng cô vừa nâng tay lên, Tiểu Hoa đã lên tiếng nhắc nhở

"Ký chủ, thân thể của chị còn chưa khôi phục...."

Chỉ sợ Tô Yên mà ra tay thì sẽ bị ăn thiệt mất.

Tiểu Hồng ngẩng đầu, đôi mắt to tròn nhìn Tô Yên, cất tiếng nói

"Cho Yên Yên đi vào, bằng không ta cắn chết các ngươi!"

Khuôn mặt nó trông rất hung ác.

Nhưng cái giọng nói này, lại không có một chút sát khí nào, ngược lại còn xém chút nữa chọc người ta cười ra tiếng.

Một thủ vệ yên lặng nhìn Tô Yên và Tiểu Hồng.

Cái tổ hợp kỳ dị này, một nữ tử nhân loại, đem theo một con rắn yêu còn chưa lớn, dám xông vào Yêu Vương điện.

Coi Yêu Vương điện là nơi nào chứ??

Hay là muốn tới đây làm đồ ăn cho Yêu Vương??

Gã thủ vệ đó khó có khi mở lòng hảo tâm, nói với Tô Yên

"Đi nhanh đi, gần đây bên ngoài có quá nhiều thi thể Yêu Nhân, nhìn mà thấy buồn nôn."

Tiểu Hồng nghe xong liền không phục, biến ra cái đuôi muốn đánh nhau với hai người đó.

"Hừ, cho ta vào, cho ta vào!"

Kỳ thật, Tiểu Hồng không muốn tới đây.

Bên trong kia còn có gã Yêu Vương làm đuôi nó bị thương nữa đó.

Nhưng mà, Yên Yên muốn vào, vậy nó nhất định phải giúp Yên Yên vào.

Gã thủ vệ kia nhìn xung quanh, mất kiên nhẫn nói

"Hừ, thật phiền toái."

Vừa nói vừa khom lưng lục lọi trong cái hộp bên cạnh.

Moi ra một con cá rồi ném ra xa.

Tiểu Hồng mờ mịt.

Tô Yên cũng nghi hoặc.

Đây là có ý gì?

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Một người thủ vệ khác vẫn im lặng cuối cùng cũng phải lên tiếng

"Gấu đen mới thích cá, đây là con rắn nhép mà?"

Gã thủ vệ kia nghe xong mới sực nhớ ra.

Lại cúi xuống mò trong cái hộp, moi ra một túi bột.

Vừa mở ra, Tiểu Hồng liền vô cùng chán ghét mà nhíu mày.

Gã thủ vệ rắc bột trong túi ra, Tiểu Hồng liền lập tức bại trận, nó nhanh chóng lui về phía sau Tô Yên trốn

"Yên Yên!!"

Nói xong, liền biến thành một con rắn nhỏ, quấn lấy cổ tay Tô Yên, cắn chặt lấy ống tay áo của cô.

Là lưu huỳnh.

Gã thủ vệ kia hừ lạnh một tiếng.

Thủ pháp của người này vô cùng thành thạo, vừa thấy đã biết dùng cách này đuổi đi không ít Yêu Tộc.

Chỉ còn lại một mình Tô Yên, gã thủ vệ kia liền rút đao ra

"Muốn đi hay muốn chết ở đây?"

Cuối cùng, Tô Yên đành lựa chọn rời đi, cô hiện giờ không có sức lực.

Cô đi một vòng lớn quanh Yêu Vương điện.

Vòng đi vòng lại, sắc trời đã tối, cuối cùng vẫn quay lại cửa này.

Lúc này liền nhìn thấy đám người đang đi tới.

Họ mặc cẩm y tơ lụa, rất giống thương nhân.

Một người trong đám người đi qua đó, cười nói

"Hai vị đại ca, chúng ta là người của bộ lạc Mãnh Hổ. Nghe nói Yêu Vương đại nhân hủy diệt toàn bộ Ma Giới, đặc biệt tới đây chúc mừng. Đã chuẩn bị một chút quà mừng mới lạ, mong là Yêu Vương đại nhân cao hứng."

Gã thủ vệ lạnh tanh

"Thẻ bài."

Người đó vội vàng móc thẻ bài ra, đưa cho gã thủ vệ.