Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

Chương 233: Ghen tuông (6)






Diệp Lăng Thiên mỉm cười, không nói nhiều, hỏi: “Đi đâu?”

“Bên đó, nhìn thấy khu nhà bên đó không? Đi về phía đó.” Hứa Hiểu Ting chỉ về khu nhà ở phía xa.

“Đến đó làm gì?” Diệp Lăng Thiên hỏi, nhưng vẫn lái xe đến đó.

“Đến đó anh sẽ biết.” Hứa Hiểu Tinh nói.

Hứa Hiểu Tinh cũng không nói nhiều, trực tiếp lái xe đến đó, tiểu khu đó cách trường học của các cô không xa, một tiểu khu khá lớn, điều kiện cũng khá tốt, trong tiểu khu đã có không biết người ở đó. Hứa Hiểu Tinh trực tiếp kêu Diệp Lăng Thiên dừng xe ở cửa phòng giao dịch.


“Đến đây làm gì? Mua nhà sao? Nhà ở đây tôi đã xem qua rồi, cảm thấy có hơi đắt. 66 triệu trở nên, chắc phải khoảng 72 triệu.” Diệp Lăng Thiên đại khái hiểu ý của Hứa Hiểu Tinh.

“Anh đi theo tôi là được, đến lúc đó anh sẽ biết.” Hứa Hiểu Tinh cười hì hì, sau đó trực tiếp đi vào phòng giao dịch.

Nhân viên sale trong phòng giao dịch vừa nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh và Diệp Lăng Thiên đến, lập tức nhiệt tình tới chào hỏi: “Hai vị, xin hỏi muốn xem loại nhà như thế nào? Chỗ chúng tôi có loại hai phòng, ba phòng, bốn phòng và phức tạp cũng có.”

“Chào cô, tôi là người bên trường học, đây là thư giới thiệu và chứng minh của nhà trường, hãy dẫn tôi xem thử hai căn này.” Hứa Hiểu Tinh trực tiếp lấy từ trong túi ra thẻ chứng minh cho nhân viên.

Nhân viên sale vừa nhìn, mặt mày thất vọng, sau đó nói: “Cô là người bên trường học à, vậy cô sang bên đó tìm người kia, cô ấy chuyên phụ trách trường bên trường các cô.”

“Được.” Hứa Hiểu Tinh gật đầu, sau đó dẫn Diệp Lăng Thiên qua đó tìm một người khác, lần nữa đưa văn kiện chứng minh cho cô ta xem, sau đó nhân viên sale đó liền cầm một chùm chìa khóa dẫn Hứa Hiểu Tinh và Diệp Lăng Thiên đi vào, sau đó bước vào thang máy, ở trong thang máy không ngừng giới thiệu cho Hứa Hiểu Tinh và Diệp Lăng Thiên.

“Cô muốn xem căn nào trước? Xem phòng ở tầng 31 này hay là xem ở tầng 8 trước?” Cô nhân viên sale hỏi.

“Xem tầng 8 trước đi.” Hứa Hiểu Tinh nói.

Diệp Lăng Thiên không nói một lời, anh có hơi nghi ngờ, đến bây giờ cũng không hiểu rõ rốt cuộc là tình huống gì, nhưng cô nhân viên sale người ta cũng không hỏi anh cái gì, chỉ đành đi theo.


Sau đó đến tầng 8, cô nhân viên sale lấy chìa khóa mở cửa ra, đi vào trong bắt đầu giới thiệu: “Đây là căn có diện tích 120 mét vuông, hai phòng ngủ hai phòng khách một nhà bếp hai nhà vệ sinh, ngoài ra còn có hai ban công. Trang trí chúng tôi đã bao hết, cô chuyển vào là có thể ở.”

“Chỗ cô có căn nào khác nữa không, có loại bốn phòng không.” Hứa Hiểu Tinh nhìn hỏi.

“Bốn phòng ngủ thì có, chỗ này của chúng tôi có ba kiểu, 90, 120 và 140, 140 mét vuông có bốn phòng ngủ hai phòng khách, có điều đã bán hết rồi.”

“Được, cô ngồi ở đây trước đã, hai chúng tôi đi xung quanh xem thử. Lăng Thiên, xem thử đi, xem thử như thế nào?” Hứa Hiểu Như nhìn xung quanh rồi hỏi.

Diệp Lăng Thiên nhíu mày, châm điếu thuốc bắt đầu cùng Hứa Hiểu Tinh nhìn xung quanh. Căn phòng thật lòng mà nói thật sự không tồi, suy cho cùng cũng hơn 60 triệu một mét vuông, ba phòng ngủ hai phòng khách một nhà bếp hai nhà vệ sinh tiêu chuẩn, phòng ngủ chính rộng rãi có một nhà vệ sinh, căn phòng 120 mét vuông chỉ có ba phòng ngủ, ngược lại khá rộng rãi. Điều khiến Diệp Lăng Thiên động lòng là có một ban công trước phòng khách cùng cửa sổ sát đất trong phòng ngủ chính và ban công, Diệp Lăng Thiên là người rất thích ban công.

“Ban công này rất dễ chịu, mùa đông ở đây để ghế với bàn, phơi nắng uống cà phê đọc sách, thật sự rất tuyệt, như thế nào? Có hài lòng không?” Hứa Hiểu Như hỏi.

“Căn phòng rất được, tôi trước đó có đến đây xem rồi. Cô có thể nói cho tôi biết cô rốt cuộc làm muốn gì không? Tại sao dẫn tôi đến đây? Cô biết, giá ở đây bây giờ tôi không đủ tiền để mua.” Diệp Lăng Thiên hỏi.

“Tôi nếu đã dẫn anh đến đây vậy thì chắc chắn anh có thể mua được, giá phòng ở đây rất rẻ, 45 triệu một mét vuông, tôi giúp anh tính kỹ rồi, 120 mét vuông, 45 triệu, tổng giá cũng chỉ vào khoảng 5 tỷ 4. Dựa theo trả khoản đầu trả 30%, anh chỉ phải trả hơn 1 tỷ là được.” Hứa Hiểu Tinh tính toán cho Diệp Lăng Thiên.

“45 triệu? Sao có thể chứ, tôi đã hỏi qua rồi, mới hỏi không lâu, giá ở đây đều từ 66 triệu trở nên, tùy tiện mua một căn, chắc phải đến hơn 70 triệu một mét vuông trở nên, sao có thể là 45 triệu một mét vuông được?” Diệp Lăng Thiên rất kinh ngạc.

“Nói thật cho anh, đây là giá phúc lợi của trường chúng tôi, nhìn thấy không, cả tòa này và tòa bên đó đều là của trường chúng tôi. Tiểu khu này là trường chúng tôi và một nhà đầu tư cùng làm, mấy năm trước đã bắt đầu rồi, mỗi một nhân viên trong trường chúng tôi đều có một căn, người ở trong tòa nhà này cũng đều là giảng viên của trường chúng tôi. Lúc đó trường nói chuyện này mà tôi không để trong lòng, căn bản không quan tâm, ngay cả hỏi cũng không hỏi. Tôi lại không định mua nhà, cần ở đây làm gì? Cho nên chỉ tiêu này cũng cứ để đó.”


“Mấy hôm trước ông nói anh muốn mua nhà, sau khi về buổi tối khi đi ngủ tôi mới nhớ ra chuyện này, tôi nghĩ cơ hội tốt như vậy tôi sai không nhường cho anh chỉ tiêu này của tôi? Có thể tiết kiệm được không ít tiền, dù sao tôi cũng không dùng chỉ tiêu này.”

“Có điều, thời gian muộn rồi, do quy định chọn phòng đều phải dựa vào chức vụ và năm công tác, tôi không phải lãnh đạo, thời gian làm việc cũng không tính quá lâu, cộng thêm cái này cũng bắt đầu mấy năm rồi, tôi hôm nay khi đến bên trường chứng mình đã cố tình hỏi, tòa nhà này chỉ có một căn ở tầng 8 và hai căn ở tầng 31, tòa bên kia còn có 5 căn, cộng vào cũng chỉ có 8 căn có thể lựa chọn. Hơn nữa, số tầng của mấy căn này không tính là quá tốt, không phải quá cao thì quá thấp. Chủ yếu xem bản thân anh chọn thôi.” Hứa Hiểu Tinh từ từ nói cho Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên lúc này mới hiểu có chuyện gì, nhìn Hứa Hiểu Tinh, một lúc sau mới nói: “Cảm ơn cô.”

Diệp Lăng Thiên mới vừa nói xong, chân liền bị giẫm, Hứa Hiểu Tinh tức giận nói: “Anh sao lại nói lời này với tôi? Không được nói cảm ơn với tôi, anh lại quên rồi.”

Diệp Lăng Thiên ngại ngùng mỉm cười.

“Có điều cũng có chỗ phiền phức, chính là căn phòng phải dùng chỉ tiêu của tôi chỉ có thể đứng tên của tôi, cũng tức là tên của chủ căn phòng này của anh phải là tôi, nếu không anh mua không được căn nhà này, hơn nữa, trường có quy định, trong vòng 5 năm căn phòng này không được tiến hành giao dịch. Cũng tức là, anh bây giờ mua nhà anh trả tiền, nhưng trên giấy tờ thì đứng tên tôi, từ mặt pháp luật mà nói anh không còn nửa điểm liên quan gì với căn phòng này, 5 năm sau, đi làm thủ tục lần nữa, dựa theo trình tự giao dịch của hai bên mà làm, tôi sang tên cho anh, anh mới có thể là chủ nhân của căn phòng này. Tự anh nghĩ đi, xem anh có sợ tôi lừa anh, cho dù là trả khoản đầu cũng phải mất hơn 1 tỷ, anh tốt nhất nghĩ cho kỹ, nói không chừng tôi là người xấu?” Hứa Hiểu Tinh cười ha hả nói.