Nam Mộc Hướng Bắc

Chương 2: Cái chết Medusa(2)




Nạn nhân nữ, Đồng Sênh, 26 tuổi, hot girl Internet, trên mạng có chút danh tiếng, nguyên nhân cái chết là cắt cổ làm vỡ động mạch cảnh dẫn đến tử vong.....

Người đàn ông trẻ tuổi nói chuyện là đội trưởng cảnh sát hình sự Lục Kỳ.

Lục Kỳ xuất thân hiển hách, cha là giám đốc của xí nghiệp nổi tiếng thành phố Nam Giang, quý công tử như Lục Kỳ, vốn là có thể dễ dàng trở thành người đứng trên đỉnh nhân sinh, lại cứ làm trái nguyện vọng của cha mẹ, chạy đến đội cảnh sát chịu khổ.

Trong đội cảnh sát hình sự lưu truyền một câu nói, Lục Kỳ rõ ràng có thể dựa vào gia thế và nhan sắc, là có thể đi tới đỉnh cao nhân sinh, lại cứ muốn dùng thực lực chứng tỏ.

Có điều những lời này, mọi người xưa nay không dám để truyền đến tai Lục Kỳ, mặc dù bình thường nhìn Lục Kỳ tính cách ôn hòa, trên thực tế đến lúc hung ác, mới thật sự khiến người sợ hãi.

- Wtf, Đồng Sênh này, hồi trước còn rất nổi tiếng, cùng Weibo Đại V cãi cọ ầm ĩ trên mạng, nghe nói Đồng Sênh và Weibo Đại V kia từng qua lại, khi Đồng Sênh nổi tiếng rồi, lại đối với người kia trở mặt không thừa nhận.

Vương Toàn Dập vỗ đầu:

- Tôi còn từng theo dõi Weibo của cô ấy, đợt trước có bình chọn độ nổi tiếng, tôi bỏ phiếu cho cô ấy, nghe nói Đồng Sênh không có phẫu thuật thẩm mỹ, là dòng nước trong hiếm thấy trong giới nổi tiếng.

Vương Toàn Dập và Nam Mộx gần như đồng thời gia nhập đội cảnh sát hình sự, tính cách cởi mở, tự xưng là “thiếu niên nghiện net”, yêu thích các loại chuyện mới mẻ, ngày thường thích chú ý diễn đàn của các trang mạng lớn, nick name Weibo chính là “thiếu niên nghiện net từ bỏ điều trị”.

Lục Kỳ gật đầu:

- Cậu đi tra một chút những người có liên hệ với Đồng Sênh khi còn sống, nhất là trên internet, cùng ai phát sinh xung đột.

- Sư phụ, đại đội hình sự trinh sát có phát hiện gì sao?

Lúc Nam Mộc nói chuyện, bút trong tay xoay một đường vòng cung hoa lệ qua mu bàn tay.

- Gian phòng khách sạn chính là hiện trường đầu tiên phát hiện án mạng, nhưng tạm thời không có bất kỳ manh mối gì có gía trị, vân tay ở hiện trường quá nhiều, muốn tiến hành loại bỏ từng cái rất khó khăn.

Hiện tại là mùa du lịch, đặc biệt là khách sạn gần trạm xe lửa, hầu như đều là tình trạng quá tải, lưu lượng khách mỗi ngày vô cùng lớn, cho nên trong phòng khách sạn lưu lại vân tay của nhiều người khác nhau.

- Trước khi danh sách người có liên hệ với nạn nhân khi còn sống tới tay, điều tra thêm có người nào khả nghi.

Lục Kỳ dừng một chút, trên khuôn mặt tuấn tú trắng nõn hiện vẻ nghiêm trọng.

-Tình trạng chết của Đồng Sênh còn rõ mồn một trước mắt, thủ đoạn biến thái như thế, nhìn không giống giết người vì tình, báo thù hoặc là tranh chấp lợi ích đơn thuần.

- Cảo Định, đây là bạn thân của Đồng Sênh, có điều nghe nói hai người bằng mặt không bằng lòng.

Vương Toàn Dập nói, đem màn hình laptop chuyển hướng mọi người.

Thẩm Toán tiến tới nhìn thoáng qua:

- Cô gái này với cô gái vừa rồi bề ngoài cũng tương tự nhau mà......

- Thần côn thúc thúc anh không hiểu rồi, hiện tại khuôn mặt đều không do cha mẹ, do bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ, Đồng Sênh đã coi như là mỹ nữ tự nhiên hiếm thấy ở đây rồi, còn như cô này sao, mặt hot girl điển hình thôi.

..........

Chiếc Audi màu trắng chạy được khoảng một giờ, cuối cùng dừng lại ở khu biệt thự Bạch Hà.

Khu biệt thự Bạch Hà là một trong bốn khu biệt thự lớn của thành phố Nam Giang, hộ gia đình phần lớn là cán bộ lãnh đạo cao cấp hoặc tầng lớp trung lưu.

Nam Mộcnhìn tới, đập vào mắt, là từng khu biệt thự, còn có mảng lớn dải cây xanh vây quanh khu, cảnh sắc đẹp đến nỗi khiến tâm trạng thoải mái tinh thần vui vẻ.

Cô hít sâu, mùi thơm dịu tươi mát hiếm thấy quanh quẩn ở chóp mũi, mà không phải mùi Formalin đậm đặc và mùi máu tươi kia.

- Tí nữa cô tới hỏi.

Tới gần biệt thự, Lục Kỳ dặn dò.

Trước cửa biệt thự, ánh mắt Nam Mộcxoay chuyển, nhìn tới vali cớ lớn cách đó không xa, nhưng chỉ một lát, liền thu hồi ánh mắt, quay đầu liếc nhìn Lục Kỳ.

Đối diện, người phụ nữ mặc chiếc váy đen bó sát người, chậm rãi đi tới, dáng vẻ yểu điệu.

- Tiểu Sênh chết rồi?! Không thể nào, hôm qua chúng tôi rõ ràng còn cùng dạo phố, không thể nào.
  • Trần Viện liên tục lắc đầu, vẻ không thể tin.
- Trần tiểu thư, xin nén bi thương.

Nam Mộcbình tĩnh nhìn Trần Viện:

- Chúng tôi muốn biết Đồng tiểu thư khi còn sống phải chăng có kẻ thù, hoặc là có bất hòa với ai đó.

Trần Viện nghe vậy, vén tóc, ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn qua Nam Mộc cuối cùng dừng lại trên mặt Lục Kỳ.

Đáy mắt cô ta lướt qua tia kinh diễm, không chút nào che dấu.

- Các người biết tin tức ầm ĩ trên mạng nhỉ, cái đó gọi là người nổi tiếng nhiều thị phi, Tiểu Sênh coi như gặp phải nam cặn bã, trước đó có cái hoạt động, rất nhiều người nổi tiếng trên mạng giống chúng tôi lúc đó đều tham gia, lúc ấy tên kia đối Tiểu Sênh tỏ vẻ ân cần, Tiểu Sênh không để ý tới hắn, hai người lúc đầu cũng không ở cùng thành phố, sau đó liền không có liên hệ, hồi trước tên kia thấy Tiểu Sênh nổi tiếng lên, liền bắt đầu tạo scandal, một tên cặn bã! Có điều......

Trần Viện trầm mặc hai giây, có chút do dự:

- Hắn và Tiểu Sênh ầm ĩ, bản thân cũng nổi tiếng, không thể là vì cái này giết người chứ?

- Chúng tôi sẽ điều tra.

Nam Mộcgật đầu:

- Đúng rồi Trần tiểu thư chuẩn bị đi du lịch sao?

Cảm xúc của Trần Viện vốn đã bình tĩnh trở lại, nghe được câu hỏi, lại lần nữa che mặt khóc:

- Lúc đầu, tôi và Tiểu Sênh dự định cùng ra nước ngoài du lịch, Tiểu Sênh nói muốn đi Anh quốc giải sầu một chút, chiều hôm qua, cô ấy còn hẹn tôi ra ngoài dạo phố mua vali, lúc đầu êm đẹp, về sau đột nhiên lại nói không mua nữa, tôi cũng không có để ở trong lòng, không nghĩ tới......

....

- Có kết luận gì, nói một chút đi.

Bên trong chiếc Audi màu trắng, tay trái thon dài trắng nõn của Lục Kỳ đặt lên trên tay lái, tay phải giữa ngón tay kẹp lấy một điếu thuốc, quay đầu nhìn về phía Nam Mộc, khuôn mặt anh tuấn ôn hòa, mang vẻ lười biếng.

- Điểm thứ nhất, xem xét tình trạng kinh tế của Đồng Sênh, không có khả năng một mình rời nhà đi vội tới khách sạn xa như vậy, cho nên hẳn là có hẹn với người khác, mà cửa phòng khách sạn không có vết tích bị cạy, nói rõ hung thủ và nạn nhân hẳn là có quen biết, mà người ở khách sạn hẹn Đồng Sênh đến, rất có thể chính là hung thủ, nhưng cũng không thể loại trừ, hung thủ là nhân viên khách sạn, hoặc có khả năng ngụy trang thành nhân viên.

- Điểm thứ hai, Trần Viện nói, Đồng Sênh dự định cùng cô ấy đi du lịch, có để vali trước cửa biệt thự, có thể bước đầu chứng thực lời nói của cô ấy, mặt khác Trần Viện nhắc tới Đồng Sênh vốn là muốn xuất ngoại giải sầu, lại đột nhiên không mua vali nữa, nói rõ có chuyện phát sinh, thay đổi kế hoạch muốn xuất ngoại du lịch của Đồng Sênh.

Về phần Trần Viện có nói thật hay không, còn cần điều tra thêm.

- Điểm thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất, là tình trạng chết của Đồng Sênh......

Nam Mộc dừng lại một lát, như có điều suy nghĩ, sau đó tiếp tục nói:

- Hung thủ sau khi giết nạn nhân, biến cô ấy thành dáng vẻ yêu nữ tóc rắn, hiện trường tổng cộng có mười hai đầu rắn, còn có mùi Formalin, nói rõ hung thủ hẳn có mang một cái túi xách hoặc là đeo ba lô, dùng để mang theo nhiều tiêu bản ngâm chế rắn.

- Cho nên, hung thủ nhất định là ở gần đó.

Nam Mộc đối diện với ánh mắt của Lục Kỳ, đôi mắt đen nhánh xinh đẹp hiện vẻ tự tin:

- Hung thủ không có khả năng mang theo nhiều tiêu bản ngâm chế như vậy đi tàu địện ngầm, kiểm an tàu điện ngầm đối với chất lỏng kiểm tra rất nghiêm ngặt, mà hiện tại lại là mùa du lịch phát triển, gần khách sạn chính là nhà ga, giao thông hỗn loạn, trên đường rất có thể xảy ra việc ngoài ý muốn, còn rất dễ gây sự chú ý của người khác, cho nên hung thủ cũng không có khả năng ngồi xe buýt hoặc là xe taxi.

- Em cho rằng Trần Viện có khả nghi không?

Đối với suy luận của Nam Mộc, Lục Kỳ từ chối cho ý kiến, lại ném ra vấn đề mới.

Nam Mộc chớp mắt, cây bút màu đen giữa năm ngón tay dài nhỏ trắng nõn xoay tròn.

- Tạm thời không phát hiện điểm đáng nghi, nhưng...... ở trước cửa và trong phòng khách, em ngửi được một mùi hương rất nồng, không phải mùi nước hoa của Trần Viện, lẽ ra, trong nhà của người bình thường sẽ không xông mùi hương nồng như vậy.

- Nếu như, là vì che giấu một loại mùi hương nào đó thì sao?

Lục Kỳ thổi ra làn khói thuốc, nhân tiện dập tắt điếu thuốc trong tay.

Ánh mắt Nam Mộc sáng lên, sáp đến:

- Sư phụ, chúng ta thật sự ăn ý, thế nào, có phải em có tiến bộ không?

Khóe môi người đàn ông cong lên, khuôn mặt anh tuấn càng nhu hòa:

- Muốn phần thưởng?

Vừa dứt lời, ngón tay đẹp đẽ của người đàn ông búng nhẹ lên trán Nam Mộc:

- Phải xem biểu hiện sau này của em.

-------

Dịch: Ẩn Dạ

Biên tập: BảoNhi

Team: Điệp Mộng