Năm Người Chồng: Hồ Ly Dễ Thương Sắp Lấy Chồng

Chương 30: Ôn Dịch Xuất Hiện-Chân Tướng(1)




Hai mẹ con đưa chúng ta về nhà họ, sau khi bố trí tốt kết giới,chúng ta bắt đầu bàn biện pháp đối phó,sư phụ cùng sư mẫu đi điều tra trước sân nhà Trương gia,tìm thấy trong đó có lông của Lang tộc,nhưng vì chú rể cũng là Lang tộc nên không có gì lạ, ngoài ra dân làng cũng biết ngày trước có vài người lạ đến làng, hình như là họ hàng xa của Trương gia,nhưng vì đây là nơi năm tộc giao nhau,họ cũng không để ý tới những người ngoài này.Tuy nhiên, sau sự kiện ôn dịch,những thôn dân lạ mặt đó đã hoàn toàn biến mất.


Chúng ta nói chuyện đến tận khuya,nhìn chúng ta đều buồn ngủ như vậy ( chúng ta vẫn còn là trẻ con,nếu không ngủ sẽ không lớn được ),sư phụ sư mẫu mỉm cười :


" các ngươi đi ngủ trước,ta sư mẫu với bọn họ lại thương lượng một hồi."


Ta cố gắng nâng mí mắt nặng trĩu: “ ta,ta vẫn chịu được,vì sư phụ, sư mẫu phân ưu ! ”


Hai người kia giống như gà mổ thóc,cũng đồng lòng với ta:"phân ưu,phân ưu~"


Nhìn thấy chúng ta túng quẫn,sư phụ sư mẫu không khỏi che miệng cười trộm,sau đó một luồng khí chia ba đánh vào huyệt ngủ của chúng ta,cuối cùng nghe được tiếng nói:" các ngươi ngày mai đến sân nhỏ Trương gia và bờ sông khô tìm kiếm manh mối. ” Sau đó,tiếng hít thở nhẹ nhàng của chúng ta vang lên,hòa cùng màn đêm.


Ngày hôm sau,ta mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trên giường ở phòng trong,sau khi mặc quần áo chỉnh tề, ta mở cửa ra,cảnh tượng trước mắt khiến cằm ta suýt chút nữa rơi xuống,Ngân Thiên và Viêm ca ca đang ngủ bên ngoài trên giường êm,Ngân Thiên ôm Viêm ca ca như một con bạch tuộc , trong khi đó Viêm ca ca có vẻ rất thống khổ, không ngừng cố gắng thoát ra.Hai nam hài tuấn tú ôm nhau dùng một tư thế vô cùng không hài hòa ôm nhau ở cùng một chỗ.


Ta không nhịn được cười ra tiếng: " hahaha . "


Ngân Thiên bị đánh thức , khi thấy mình đang ôm Hạ Bạch Viêm,hắn đá Viêm ca ca một cái thật mạnh,Viêm ca ca cảm thấy  trên người đau xót,cũng tỉnh lại .


"Tại sao ta lại nằm trên mặt đất?"


Ta cười đến không thở nổi:" Hai người các ngươi,hôm qua vậy mà lại giúp nhau ôm ngủ một đêm sao ? Hahaha "


Hai người mắt to mắt nhỏ trừng nhau.Nhất định là sư phụ đưa bọn họ đặt tại một chỗ. Nhìn thấy tia lửa trong mắt họ , ta nhanh chóng nói:" Được rồi,được rồi,hôm nay chúng ta sẽ tìm kiếm manh mối. "