[Nam Nhi Đương Tự Cường Hệ Liệt] – Bộ 5 – Tình Phùng Ác Ý

Chương 7




Editor: Magi điên ( Osin)

Bê-ta: Nami-chan

“Phụ thân sớm!”

“Sớm, A Hổ.”

“Luật Nghi đại ca, sớm.”

“Sớm nha, A Hổ.”

Rõ là ngày nào cũng như ngày nào thường lui tới chúc sớm an, A Hổ phát hiện sáng nay thần sắc của cha tuy rằng vẫn lãnh liệt như thường ngày, nhưng ánh mắt lại nhu hòa hơn trước rất nhiều, tiếng cười nói của Luật Nghi đại ca cũng nhiều hơn. Mà quan trọng hơn là, bọn họ lại cùng thời điểm có mặt tại phòng ăn.

Đại khái là hiện tại cha cũng Luật Nghi đại ca ngủ cùng phòng. Bọn họ nguyên bản mặc dù không hợp nhau, nhưng chắc hiện tại cũng đem suy nghĩ của mình nói rõ ra với nhau, vậy nên chắc cũng không có chuyện gì xảy ra. Bởi vì bắt đầu từ mấy ngày nay, Luật Nghi đại ca thường cùng cha cùng nhau cùng vào cùng ra, thật không nhìn ra ngày trước hai người còn thường nói chuyện thoại mạ (mắng mỏ)đối phương.

Thời gian cũng trôi qua, trên thị trấn việc trọng yếu nhất là tu sửa lại cũng thập phần thuận lợi, người đến trú tại trong nhà ngày càng ít đi, mà Luật Nghi đại ca cùng cha thường sóng vai đi ra ngoài, hai người vì việc trùng kiến (xây dựng lại)trên thị trấn mà thương thảo đến tận nửa đêm.

A Hổ căn bản là hồn nhiên không biết hai người kia vì thương thảo chuyện gì mà có thể nói đến nửa đêm canh ba.

“Hô a………”

“Đừng có thở hổn hển như vậy được không?”

Bạch Luật Nghi bất luận mở miệng thì thầm ngăn cản, Bách Tỷ Ngạn nhịn không được tức giận nói: “Còn không phải là do lỗi của ngươi sao.”

Bạch Luật Nghi đối với tất cả oán giận của hắn đều không đem thành chuyện gì quan trọng, y hừ hừ hai tiếng, “Hảo, hảo, đều là ta sai, ngươi sớm tiết cũng là ta sai, không đủ kéo dài cũng là ta sai, sờ hạ thân của ngươi, làm cho ngươi chịu không nổi liền bắn cũng là ta sai.”

“Ngươi chính là rất thích đem chuyện đêm hôm đó ra để nói đi!”

Bách Tỷ Ngạn tức giận khiến thanh âm càng trở nên cuộn trào mãnh liệt, hắn một tay đè lấy y đặt ở trên giường, gương mặt đỏ lên cúi thấp xuống, môi miệng cũng ngay lập tức cuốn lấy nhau, Bạch Luật Nghi ưm ưm hai tiếng, người này kỹ xảo hôn môi ngày càng tiến bộ.

Di! Không chỉ là hôn môi, mà địa phương khác sau khi luyện tập nhiều lần, người này cũng đã đạt mức tiêu chuẩn trung bình rồi.

Trong lúc hai lưỡi giao nhau, hai đầu lưỡi hoàn toàn dung hòa cũng một chỗ quấn lấy nhau  phun ra rồi nuốt vào mang theo tiếng vang ướt át. Cuối cùng đôi môi của hai người cũng rời khỏi nhau, Bách Tỷ Ngạn ở vành tay y khẽ cắn một cái, làm cho cả người y run rẩy, thiếu chút nữa ngay cả ngón chân cũng co lại, người này hiện tại hôn môi cũng đã đạt được đến một trình độ chuyên nghiệp.

Ngô, vậy mà liền đem hắn ra mà đánh giá ở trình độ trung bình, có thể hay không quá xem thường hắn!

Bách Tỷ Ngạn thực ra hoàn toàn có thiên phú, giống như lúc thả diều trước kia. Ngày trước y hỏi hắn đã từng thả diều chưa? Hắn nói hắn chưa thả diều bao giờ. Vậy nên y lại càng nghi ngờ mà tự hỏi ngày đó làm sao hắn có thể đem con diều phóng lên khoảng không trung như vậy, lấy y loại này thiên tài còn không thể phóng hơn đi, hắn chỉ phóng hai ba lẫn đã có thể bay lên cao. Chẳng lẽ hắn còn vượt qua cả loại thiên tài trong những thiên tài.

Bách Tỷ Ngạn trả lời cũng tuyệt đối, hắn hoàn toàn không suy nghĩ mà nói: “Quan sát ngươi  thả như thế nào, tự nhiên cũng sẽ biết.”

Đây chính là Bách Tỷ Ngạn, có lẽ xét ở phương diện nào đó, hắn cũng coi như là một loại  nhân vật thiên tài đi!

Y hơi thừa nhận, người này thiên phú dị thường, y mặc dù không biết võ công của hắn cao cường bao nhiêu, nhưng mà trong lúc tu sửa thị trấn, hắn cũng đưa ra nhiều ý kiến hữu ích, đến ngay cả Bạch Luật Nghi còn cảm thấy được hắn có một số ý tưởng khá phù hợp với ý tưởng kiến trúc hiện đại hóa. Xem như là người cổ đại này đầu óc trí tuệ không hề tồi, so với đứng ở một bên kia, Huyện lão gia cái gì cũng không hiểu không giúp ích được gì.

Mà trong Bách viên, từ lớn đến bé, từ già đến trẻ, từ nam đến nữ, đối với Bách gia viên chủ này lại khen không dứt miệng, hắn có bao nhiêu vĩ đại, là người lợi hại cỡ nào. Lỗ tai của Bạch Luật Nghi nghe nhiều đến mức chán ngấy, nhưng có thể khiến cho toàn bộ người của một trang viên mở mồm ca ngợi hắn, cũng thấy rằng hắn thực sự có tài.

“Hôm nay muốn ta lấy tay, hay vẫn là dùng miệng?”

Bạch Luật Nghi đưa tay dính chặt trước ngực hắn, chỉ mới vuốt ve cơ thể cứng như sắt thép của hắn, đã khiến y một trận choáng váng, nước miếng thiếu chút nữa là tràn ra ngoài. Dáng người tuyệt vời của hắn khiến cho y càm thấy hắn giống như một siêu huấn luyện viên ở phòng tập thể thao.

“Ta mới mua một quyển sách.”

Bách Tỷ Ngạn trầm mặc kiệm lời nhưng lại nói đến chuyện mua sách, khiến cho Bạch Luật Nghi trong nháy mắt hai con mắt như muốn rơi xuống, vừa vặn bầu không khí hiện tại, hắn nói cái gì sách a.

Bách Tỷ Ngạn xuất ra một quyển tiểu thư, Bạch Luật Nghi miệng mở lớn, thiếu chút nữa ánh mắt đột ngột rơi ra ngoài, Bách Tỷ Ngạn nghiêm túc nói: “Ta hôm nay cũng đã lật xem qua, nguyên lai vợ chồng thân thiết còn có nhiều ngoạn ý như vậy.”

Là sắc tình thư khan (sách báo về ***)! Y chết cũng không nghĩ cục cưng ngoan ngoãn Bách Tỷ Ngạn lại đi xem loại *** thư này, mà gay go nhất chính là thứ hắn xem lại là bộ sách Long dương với bìa mặt là hai nam nhân, y sợ tới mức nói không ra lời. Người này, không phải là sốc vì cách giáo dục giới tính của y, khiến tính cách trở nên có chút dị thường chứ.

“Đào lộng hoa cúc, kiên quyết sát nhập, ngươi liền sẽ có cảm giác sao?”

“Chờ……….Chờ một chút, ta không phải là nữ nhân, ngươi cũng biết ta là nam nhân mà, ngươi muốn thoải mái ta có thể giúp ngươi, nhưng mà ngươi muốn làm cho ta sáng khoái, tổng cảm thấy được rằng ngươi là thẳng nam khác phái với ta, dường như quá khó khăn.”

Bách Tỷ Ngạn khi nghe không hiểu từ ngữ hiện đại của hắn thì sẽ biểu hiện trầm mặc, mà lúc này hắn chính là trầm mặc, sau đó sột soạt lật từng trang sách ra xem qua, hoàn toàn không có nghe y nói.

Đây chính là tình huống bây giờ của hai người bọn họ. Bạch Luật Nghi chỉ cần nói đến từ ngữ hiện đại nào, hắn liền hoàn toàn tự động bỏ qua đoạn này coi như là chưa nghe qua, chỉ muốn nói ý tứ của chính mình. Theo y xem ra, cá tính của Bách Tỷ Ngạn cũng xem như là quá kỳ quái.

Bất quá cũng bởi vì bộ dáng hắn anh tuấn, đầu óc tốt, thông minh lại có trí tuệ, loại này duy ngã (1) kỳ quái, là người có tính cách độc tôn, ngược lại cũng có một chút hương vị mê người —— Nói ngắn lại một câu, chỉ cần là người có bộ dáng xuất sắc thì vẫn có có điểm đặc quyền, ít nhất những lúc hắn đột nhiên bày ra bộ dạng kỳ quái, khiến cho y cảm thấy hắn ở phương diện này tính cách vẫn rất đặc biệt đáng yêu.

“Ta nghĩ phải làm cái này, cái này, còn có cái này nữa.”

Bách Tỷ Ngạn liên tiếp giở vài trang sách cho y xem, hoàn toàn không thèm để ý lời y nói. Mà Bạch Luật Nghi chỉ kịp thấy một trang nào đó bên trong có một tư thế yêu cầu kỹ thuật cao, còn lại căn bản là không thấy được gì. Y không ngờ thị lực hắn tốt như vậy, nhưng mà phải làm cái loại  tư thế y nhìn thấy vừa nãy, cam đoan là y đã chết trước khi làm xong rồi, bởi vì làm cái kia phải lộn qua lộn lại. Cứ hay nói đùa, gân cốt y không phải yếu như vậy chứ? Thoạt nhìn chỉ giống như là tập Yoga thôi mà.

“Ngươi………Ngươi là đang nói giỡn đi.”

Bạch Luật Nghi cười gượng nói. Y đang ước tính khoảng cách từ cửa ra vào, nếu là nửa thân trần chạy ra khỏi cửa phòng, có thể hay không làm cho những người trong Bách viên thét chói tai. Mà Bách Tỷ Ngạn cũng không cho y có cơ hội trốn thoát, hắn vòng qua thân thể y, tựa như y chẳng qua là một đóa hoa màu đỏ nho nhỏ trên ngón tay hắn.

“Chờ………….Chờ một chút, đừng giỡn nữa!”

Bách Tỷ Ngạn từ trong chiếc bình ngọc màu tím lấy ra một ít dầu cao, y nuốt nước miếng, lần đầu tiên nhìn thấy cái bình tím này, cẩn thận đặt câu hỏi, bởi vì gia hỏa này thường có câu trả lời một phát bay thẳng lên trời.

“Đây là cái gì?”

Bách Tỷ Ngạn còn thật thà nói:  “Sau tai họa động đất lần trước, cũng cứu được tú bà kỹ viện, nàng đã cho ta, nói vợ chồng cùng hợp trong lúc đó, sẽ làm đôi bên càng thêm tâm lĩnh thần hội (2).”

“Tâm lĩnh thần hội là sao?”

Y sắp chịu không nổi cách dùng từ ngữ cổ đại của hắn, nói năng bảo thủ, nghe có vẻ rất mơ hồ, nhưng lại có điểm mang hàm ý  dục tình. Cái này giống như là nhìn thấy nữ nhân cởi hết sẽ không có mỹ cảm, nếu mà mặc nịt ngực hoa lệ, bày ra tư thế mê người, ngược lại sẽ làm tình nhân ham muốn dục vọng quá độ.

“Ta cũng có cùng nàng nói qua là ngươi cần dùng, nàng đưa cho ta một chiếc bình màu tím khác, nói sẽ không làm cho ngươi đau đớn, bôi lên chỗ kia của nam tử, liền sẽ giống như nữ tử bình thường co rút lại.”

‘Oa lý, ngươi nói với lão bà kia là muốn cho ta dùng sao?”

Trách không được mỗi lần đi qua nàng, tú bà kia luôn che miệng nhìn y, như là đang cười trộm, khiến cho y phải xem xét lại cả người mình không thích hợp chỗ nào, hiện tại mới biết được Bách Tỷ Ngạn thế nhưng lại hướng người xa lạ nói chuyện riêng tư của mình, hơn nữa còn nói rằng y chính là thụ, thực chưa thấy qua xú nam nhân nào không có dây thần kinh như vậy.

“Ngươi nếu dám dùng cái lại dược vật không rõ nguồn gốc này bôi trên người ta, ta đời này nhất định sẽ hội liều chết với ngươi!” Y hung hãn nói.

Chỉ tiếc hung hãn nói với hắn hiện tại hoàn toàn không có hiệu quả, y vừa mới nói xong, ngón tay Bách Tỷ Ngạn đã muốn lọt vào trong, mặc y giãy dụa đến gần chết, nơi đó cũng bị hắn dùng một cánh tay ngăn chặn khí lực của y —— người này hoàn toàn không nghe y đang nói cái gì, hắn chí làm việc hắn muốn làm.

“Có cảm giác không?”

“Cảm giác cái rắm, thả ra cho ta đứng lên!”

Xem ra Bách Tỷ Ngạn được tú bà cấp cho cái kia, sức mạnh nơi bàn tay của Bách Tỷ Ngạn tăng lên, không muốn thả y, sau đó hắn bôi rất nhiều dầu cao ở bên trong mông y. Y mới chịu đau đớn đang định mắng hắn ngu ngốc một hồi, vậy mà bên trong chỗ tư mật  lại nhảy lên một trận hỏa nhiệt.

Trên mặt y đỏ ửng lên một hồi, tất cả nhiệt khí đều xông lên mặt, Bách Tỷ Ngạn liếm đầu lưỡi của y, đầu lưỡi của y cũng không biết liêm sỉ chút nào lập tức liền đáp trả lại. Sau đó thắt lưng bất tri bất giác bày ra tư thể mời mọc, giống như những dải sóng đang đong đưa, khi ngón tay Bách Tỷ Ngạn đâm vào trong, y thiếu chút nữa kêu thành tiếng.

“Chờ……….Chờ…………”

Thanh âm của y lập tức lâm vào tình trạng vô dụng, bởi vì Bách Tỷ Ngạn đã chặn ở đầu môi y, y không biết hắn học được chiêu này từ  nơi nào, nhưng mà đầu lưỡi của hắn đã hút lấy đầu lưỡi trắng mịn của y, khiến cho đầu óc y thần trí mơ hồ, mà y hiện tại đã hoàn toàn bị hắn làm cho đầu óc choáng váng.

Người nầy thiên phú thật tốt, nhất là sau khi chuyện lần đầu tiên ở trong hồ ôn tuyền bị nhắc lại, hắn không những  quyết tâm phải rửa sạch sẽ nhục nhã, trái lại còn cố chấp mà mơn trớn, hắn hiện tại, hoàn toàn không thể tưởng tượng được lúc trước kỹ xảo làm tình kém cỏi như thế nào, hoàn toàn là hai người khác nhau.

Ngón tay hắn xoa nắn bộ vị bây giờ đang yếu đuối nhất của y. Cái lỗ tai của y còn có thể nghe thấy tiếng nhu lộng, du cao kia tất cả đều hóa thành thủy dịch vang lên tiếng phù phù, oa! Không chỉ có sắc mặt, mà ngay cả thân thể của y cũng phiếm hồng.

“Nha a a! Ta thực sự sắp chết, đừng giảo nữa.”

Y đã nhanh bị hắn làm cho thở không nổi, đành phải khàn giọng lên tiếng cầu xin tha thứ, Bách Tỷ Ngạn tách hai chân y ra, nhìn thấy cúc hoa màu hồng phấn của y, bọn họ ngoại trừ lần đầu tiên Bách Tỷ Ngạn có thực sự sát nhập, còn lại đều chỉ là sờ tới sờ lui mà thôi. Theo y thấy Bách Tỷ Ngạn là thẳng nam dị tính, cho nên nói không chừng lần đó sớm tiết, cũng là bởi vì hắn làm chuyện đó cùng nam nhân nên không thể đứng lên được.

Không thể tưởng được hắn hôm nay lại tự mình đi mua một quyển sách về long dương, muốn ở trên người y mà áp dụng thử.

“Màu sắc toàn bộ đều trở nên diễm hồng.”

Hắn khẩu khí  vô cùng đứng đắn mà nói ra, khiến cho đầu óc của Bạch Luật Nghi như bị một trận thủy triều xuyên thẳng qua mà cảm thấy thẹn thùng, mà ngón tay hắn đã chọc vào càng sâu, va chạm điểm tối mẫn cảm kia, thân thể Bạch Luật Nghi thoáng chốc bay lên trời, cảm thấy thẹn thùng khi bộ phận nam tính phía trước chảy ra quá nhiều chất lỏng.

Y là loại người không biết xấu hổ, nhưng bị ánh mắt lạnh trầm của hắn nhìn rõ bộ vị tư mật, hơn nữa hắn lại còn thật sự rất chuyên chú, tựa như là đối với bộ phận kia phi thường cảm thấy hứng thú, làm cho y nảy lên từng đợt xấu hổ, cảm giác so với việc hắn chân chính cầm súng ra trận còn muốn ngượng ngùng hơn.,

“Please, đừng lộng nữa, nơi đó vô cùng………vô cùng……….”

Bạch Luật Nghi khóe mắt đỏ bừng, hai mắt tuôn lệ, Bách Tỷ Ngạn nâng hai chân y lên, trực tiếp gác lên hai bờ vai của hắn, khí lực của hắn rất tốt, mà hắn lại giống như một tiểu hài tử ngoạn chưa đủ, liều mạng hướng địa phương kia mà đâm, đâm đến mức năm lần bảy lượt xoay thắt lưng của y. Y suyễn đến mức ngay cả nói ra cũng không được rõ ràng cho lắm, “A a………………không, không…………”

Y si cuồng đến mức còn phải cắn chặt gối, bằng không nhất định là lập tức bắn ra. Bách Tỷ Ngạn mặt tựa như không chút thay đổi giống như một quan sát viên, ngón tay linh hoạt của hắn giống như thứ mà y lúc trước muốn, nam nhân có ngón tay thon dài mà quý khí nhất định rất biết làm tình, y bị giảo đến nỗi sắp tiết ra dịch thể, người này tiến bộ nhanh một cách khủng khiếp.

“Ngươi tựa hồ còn rất thích  kích thước cùng độ cứng của ta.”

Phốc, người kia đang nói cái gì vậy, hơn nữa hắn lại dùng loại ngữ khí nặng nề này mà nói, càng làm cho người ta xương sống nóng lên dị thường.

“Chờ…….Chờ một chút, người này thẳng nam dị tính, cỏ thể đi vào liền nhuyễn, đừng nói nữa cái gì mà kích thước với độ cứng.”

“[ thẳng nam dị tính] rốt cuộc là cái gì?”

Bách Tỷ Ngạn đã nghe y dùng bốn chữ này để hình dung hắn rất nhiều lần, nhất là thời điểm ở trên giường, y tựa hồ lần nào cũng đều nhắc tới, kể cả hắn cảm thấy bốn chữ này không phải là để hình dung cái gì tốt,nhưng hắn hôm nay phải giáp đáp được nghi vấn trong lòng mình.

Còn phải giải thích bốn chữ này, làm cho Bạch Luật Nghi không biết nên khóc hay nên cười.

“Chính là ngươi vốn tính hướng bình thường, ngươi hẳn là đối  bộ ngực lớn của nữ nhân mới có hứng thú, đối với loại nam nhân như ta, ngươi không thể ngạnh đứng dậy được.”

“Nhưng mà trước đây rất nhiều lần đều ngạnh!”

Bách Tỷ Ngạn một bên hỏi, một bên tay vẫn không nhàn rỗi, hại Bạch Luật Nghi trán toát ra  nhiều giọt mồ hôi nóng, y vội nói: “Namnhân bị bất luận kẻ nào liếm chỗ đó đều sẽ ngạnh, như ta biết thì nếu là nam nhân cũng sẽ không vấn đề gì.”

“Nếu như ta liếm của ngươi, ngươi cũng sẽ ngạnh sao?”

Tưởng tượng đến Bách Tỷ Ngạn gương mặt tràn đầy mùi vị của nam nhân, trong lúc đó vùi mặt vào giữa hai chân của mình, cỗ tưởng tượng kia khiến cho y như muốn bùng nổ,  nhưng y lập tức khôi phục lý trí, y cười gượng nói: “Ta nghĩ ngươi hẳn là muốn liếm của nữ nhân hơn đi.”

“Như thế này không đúng sao?” Hắn vẫn vẻ mặt cứng nhắc nghiêm túc hỏi lại y, gương mặtn cứng nhắc nghiêm túc này tựa hồ như ý là mình làm đúng.

Cùng người này nói chuyện, có khi không chỉ cần nhẫn nại, còn cần một chút hài hước nếu không muốn bị hắn làm cho điên lên, Bạch Luật Nghi cười trả lời: “Người ngẫm lại xem ngươi với nương tử ngươi, còn có cùng với ta ở trạng huống hiện tại, ngươi có thể tự lý giải.”

Bách Tỷ Ngạn hiển nhiên là suy nghĩ cặn kẽ, công bằng, chính trực, nhưng mà hắn hai mắt nhìn chằm chằm Bạch Luật Nghi, ngay sau đó hắn song chưởng bắt lấy cái mông của y, tinh khí cương cứng cực nóng chậm rãi tiến vào, lửa nóng khiến cho huyệt khẩu của Bạch Luật Nghi như bị thiêu cháy, y chỉ một lần bị hắn cắm vào, thoáng chốc đã bắn ra, lại còn bắn ở trên mặt Bách Tỷ Ngạn, khuôn mặt Bách Tỷ Ngạn chấn động ngơ ngác có điểm buồn cười, mà y đươnng nhiên cảm thấy thẹn đến mức thiếu chút nữa là muốn tự sát.

“Hỗn đản, đều là tại ngươi, cư nhiên có người không nói một tiếng nào liến cắm vào trong.” Y toàn thân đỏ bừng xấu hổ, tổng cảm thấy được cái gì đó của hắn tiến vào bên trong y, làm cho mạch máu của y chảy nhanh hơn, huyết áp tăng cao, mà độ cứng của hắn làm cho y một trận khoái cảm này lên bộ phận đó liền co rút lại, của hắn cứng quá lại còn thật lớn nha.

“Ta không thể nhuyễn xuống dưới được.” Hắn thanh âm bình tĩnh trả lời y.

“Cái gì?”

Y căn bản là theo không kịp suy nghĩ rõ ràng của hắn, trên thực tế, người này nếu như ở hiện đại mà nói, hắn cũng có thể xưng là quái thai đi, Bách Tỷ Ngạn lại tiến vào thêm một tấc, vừa vặn đầu đỉnh liền chạm vào chỗ tối mẫn cảm của y,  làm cho địa phương của y vừa mới bắn qua nhưng lại run run mà đứng lên.

“Một lần không thể trở lại nhanh như vậy được, ta sẽ bị làm đến muốn điên  mất.” Một lần đến nhanh như vậy, y nhắt định không thể chịu nổi.

“Dù sao ngươi bình thường cũng điên điên khùng khùng như thế.”

Bách Tỷ Ngạn còn đáp lại một câu khiến người ta tức chết như vậy, y tức giận trừng hai mắt lên nhìn hắn, Bách Tỷ Ngạn khóe miệng nghiêm túc chợt nhếch lên, nhưng lực đạo trừu động phía dưới của hắn trở nên lớn hơn, va chạm không những sâu hơn lại còn mạnh mẽ, quả thực là muốn chết, khiến cho Bạch Luật Nghi cả người phát run, nửa người dưới căn bản là không thèm nghe theo mệnh lệnh mà run rẩy mãnh liệt, bộ phận mở miệng lại bắt đầu chảy ra tinh hoa ướt dính của nam nhân.

Trừ bỏ phóng đãng rên rỉ ra tiếng, y căn bản là không nói ra lời, Bách Tỷ Ngạn thực sự là làm được tư thế mà y cho rằng vô cùng khó, làm cho xương cốt của y như vỡ ra, cũng làm cho y sáng khoái như ở trên thiên đường.

END 7

Chú thích:

(1) Duy ngã: Kẻ duy ngã là người tin rằng chỉ có mình mới thực sự hiện hữu, còn những kẻ khác và vũ trụ nói chung chỉ hiện hữu trong trí tưởng tượng của hắn, và nếu hắn ta ngưng tưởng tượng thì mọi vật sẽ ngưng hiện hữu.

(2) Tâm lĩnh thần hội: Cũng không chắc lắm, nhưng theo bọn mình hiểu thì có nghĩa như sau: là dùng tâm mà lĩnh hội, trong văn cảnh này ý là 2 ng  thấm nhuần mọi ý, hiểu nhau hơn trong vấn đề giường chiếu ~~> đạt dc khoái cảm cao hơn =))