Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 43: 043. Bị rượu hành




Hứa Tư Văn mím môi một cái, đi qua kéo chăn, nằm ở một bên giường siêu lớn, để lại nửa bên kia cho ông chủ Vũ tuyệt đối là đủ.

Nếu là lúc trước y còn có thể có chút do dự, thế nhưng sau khi biết được thân phận thật sự của Vũ Khánh Cương, rốt cuộc liền không còn những suy nghĩ đó trong đầu nữa.

Không nói bản thân Vũ Khánh Cương có phải cong hay không, chỉ cần cái thân phận người sở hữu sáng lập tập đoàn tài chính Đông Bắc Hổ, cũng đã không phải y có thể mơ tưởng.

Cũng khó trách Đông Bắc Hổ có thể trong thời gian ngắn ngủi hai ba năm liền thanh danh vang dội, có một ông chủ như vậy, công nhân phía dưới sợ là đều hận không thể quên mình phục vụ, cho dù là y, cũng là từ trong lòng cảm tạ sự chăm sóc của Vũ Khánh Cương.

Hứa Tư Văn nghĩ thông suốt, ngủ rất nhanh, lượng vận động ban ngày đối với một người thường ngồi trong văn phòng như y mà nói, là có chút lớn, may là tắm nước nóng có thể thoải mái chút, thừa dịp vào lúc này thoải mái, y liền trực tiếp đi vào giấc ngủ nghỉ ngơi.

Không đợi ông chủ Vũ là vì y cho rằng ông chủ Vũ đi ra ngoài lấy chăn, cho nên y mới có thể không chút khách khí sở hữu cả cái chăn.

Một bên khác, ông chủ Vũ cũng không có đi lấy chăn chó má gì đó, hắn là đi ra ngoài gọi điện thoại, cho ai?

“Reng reng reng!” Tiếng chuông vang dồn dập mà sắc nhọn.

“Trời ạ!” Ngụy Diên nhức đầu cầm điện thoại lên, ngày hôm qua hắn uống có chút nhiều, mấy tên kia đều lấy được không ít hoa hồng, mỗi người đều mời hắn ăn cơm, mấy ngày nay hắn là trôi qua ở trên bàn rượu.

Cầm điện thoại lên Ngụy Diên liền hữu khí vô lực rầm rì một tiếng: “Tôi là Ngụy Diên.”

“…Cậu bị người ta nấu à?” Giọng điệu của ông chủ Vũ ở một đầu điện thoại rất lo lắng, Ngụy Diên lúc nào cũng vậy, đều rất chú ý lời nói cử chỉ của mình, hữu khí vô lực như thế, là muốn làm cái quái gì vậy?

“Ông chủ, tôi bị rượu hành.”

“Tiểu Ngụy đúng là người giỏi chịu đựng, người khác đều tán gái, còn cậu lại để cho rượu hành.” Ông chủ Vũ trả lời.

“Ông chủ, tôi sai rồi.” Ngụy Diên ngay lập tức xin lỗi.

“Về sau bớt giả bộ với tui đi, còn giả bộ sẽ trừng trị cậu!” Ông chủ Vũ trả lời, lúc đầu chưa quen thuộc, hắn còn có thể nhượng bộ, sau đó quen thuộc, bọn Ngụy Diên đều là tính cách tốt, cùng một tên quê mùa như hắn khua môi múa mép, nhưng lại lĩnh giáo được sự sắc bén của ông chủ nhà quê này của bọn họ, sau đó cũng không dám cùng hắn đấu võ mồm nữa, mỗi lần đều thua thiệt được chứ.

“Vào lúc này gọi điện thoại, có chuyện gì?” Nói chuyện với ông chủ, phải phù hợp khẩu vị của ông chủ, a phi! Là thói quen của ông chủ, vì thế Ngụy Diên từng đặc biệt luyện tập qua, người làm thuê cao cấp cũng không dễ làm mà.

“… Cái kia… Tiểu Ngụy à, nếu cậu và đối tượng của cậu ở trên cùng một cái giường, cậu sẽ làm những gì?” Ông chủ Vũ ấp úng trong chốc lát, len lén tìm một góc tránh người, giống như thỉnh giáo mà hỏi người làm thuê cao cấp mà hắn dùng giá cao thuê về.

“…!”

Đầu bên kia điện thoại không còn âm thanh, đợi nửa ngày cũng không nghe đáp lời, ông chủ Vũ có chút không kịp đợi, kỹ thuật viên Hứa còn ở trong phòng kìa.

“Tiểu Ngụy?” Ông chủ Vũ giơ điện thoại nhìn một chút, trên điện thoại di động hiển thị chữ “đang tiến hành trò chuyện”, nhưng vì sao lại không có tiếng chứ?

Vỗ vỗ vào di động, sau đó đặt tới bên tai tiếp tục kêu gọi: “Tiểu Ngụy? Ngụy Diên?” Suy nghĩ một chút: “Audry Ritter?”

Audry Ritter là tên tiếng Anh của Ngụy Diên, xưa nay ông chủ Vũ không hề gọi, lần này cũng là thực sự không có biện pháp, lại gọi ra.

“…!”

“Nếu cậu còn không lên tiếng nữa, tiền phân bổ phát triển sang năm, giảm phân nửa!” Kiên trì của ông chủ Vũ có hạn, trực tiếp đưa lời uy hiếp người làm thuê.

“Đừng mà đừng mà!” Ngụy Diên rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, trong điện thoại bắt đầu oa oa kêu loạn: “Ông chủ anh đã nói không nhúng tay vào tập đoàn!”

Nhất định phải tóm chặt lấy quyền độc lập tự chủ!

Ngụy Diên chỉ cần vừa nghĩ tới những ngày tháng hỗn loạn lúc đó, gắt gao cắn lấy cam kết của ông chủ Vũ không buông, hắn cũng không muốn lại trải qua loại cuộc sống đó nữa!

Quá khiêu chiến cực hạn…

Hết chương 43