Nếu Không Là Của Anh, Em Sẽ Chẳng Là Của Ai Hết!

Chương 17




- Em hãy ở đây đi, khi nào thực sự chị gặp nguy hiểm thì hãy đến.

- Vâng.

Hội chợ đêm, phòng đấu giá.

- Chào mừng mọi người đến với buổi đấu giá thế giới đêm hằng năm…..

Tên MC cười lớn, vui mừng chào đón, mọi người trong căn phòng này đều là người có tiếng cả, không ngoại trừ có cả Tam Lão Hội cùng King và các Thiên Long. Các món hàng đắt giá đều lần lượt được mang ra đấu giá hết. Bỗng đèn trên sân khấu tắt mất, một ánh sáng xuất hiện và dọi thẳng xuống một điểm trên sân khấu. Một người con gái đang đứng đó và chính là nó. Nó hôm nay ăn mặc như thường ngày chỉ có điều họ nếu không chú ý kĩ sẽ không nhện ra nó có chút thay đổi. Nó cầm mic.

- Có lẽ các món hàng trước đó đã làm mọi người rất phấn khích. Tuy nhiên sau đây tôi xin giới thiệu một món hàng đáng để các vị dẵm đạp lên nhau mà tranh giành nó đấy.

Câu nói của nó kèm theo nụ cười nửa miệng làm ọi người ngạc nhiên. Nó kêu người mang lên, là một con chip rất nhỏ. Ai cũng ngạc nhiên vô cùng, nó mỉm cười và nói tiếp.

- Vâng chắc các vị đã nhận ra nó chính là mã hóa chân không mà ai cũng ao ước. Tôi……..

- Sao lại vậy chứ?

- Tại sao mã háo chân không lại?

- Đúng là vô lí…….

Hàng loạt những lời nói thắc mắc chặn họng nó lại, từ phía trên họ nhìn nó như muốn xem nó sẽ làm gì đây thì nó chỉ cười rồi cầm mã hóa chân không và bẻ gẫy nó. Rồi nó thẻ những mảnh vỡ của con chíp xuống sàn làm mọi người ngạc nhiên.

- Nếu đã không có ích thì bỏ nó đi thôi phải không nào?

- Sao cô ta…….?

- Đóng tất cả các cửa lại nào mọi người.

Nó vừa rứt lời thì tất cả các cửa ra vào của phòng đấu giá đã vị khóa chặt lại. Ánh sáng được bật khắp cả phòng đấu giá, nó nhìn họ rồi nói tiếp.

- Tôi đến đây không phải để tham gia đấu giá cùng các người. Cái vừa nãy cũng chỉ là bản sao của mã hóa chân không mà thôi.

- Vậy mục đích cô đến đây làm gì?

Một số người lên tiếng hỏi thì nó chỉ cười rồi nhìn họ và nói tiếp.

- Tôi xin từ bỏ chức Thánh nữ Sherry đó nhé. Mục đích tôi đến đây ngày hôm nay chỉ là để trả thù cho cựu Thánh nữ Cherry đã bị Tam Lão Hội và các người hại chết. Các người đã cướp mất thiên thần của tôi vì vậy hãy chết để xuống đó mà xin chị ấy tha thứ đi.

- Ahahahaha….cô sẽ làm được gì chúng tôi nào khi cô chỉ có một mình đây Thánh nữ?

Nhiều người cười lớn nhìn nó lên mặt. Nó chẳng nói gì chỉ nhìn về phía của Tam lão hội và bọn hắn. Nó cầm một cái nút ấn rồi dơ lên.

- Ai nói tôi không làm được gì?

Nó đã ấn nút và hàng loạt điện trong phòng bị chập chờn, cả căn phòng lớn tối om chẳng thấy gì cả, khi có lại điện thì một cảnh tượng kinh hoàng rằng tất cả ọi người đã chết ngoại trừ tam lão hội và nhóm của hắn. Họ đã đi ra ngoài xem có chuyện gì thì tất cả những người ở đây đều bị giết hết. Họ bước tiếp thì bỗng rơi vào cái bẫy của nó, họ bị nhốt trong lồng sắt đặc biệt.

- Cháu có thể làm vậy sao Thánh nữ?

- Tôi còn có thể làm được hơn thế đấy? Chính ba người các ngươi đã giết Cherry. Chị ấy có tội gì sao? Cherry là đã làm gì sai khi chị ấy chỉ biết làm việc hết mình cho các ngươi chứ hả?

Nó hét lên đầy đau đớn, bà nó nhìn nó, ánh mắt bà ánh lên một tia đáng sợ.

- Cherry đã phản bội lại Tam lão hội.

- Vì cựu King sao? Chị ấy ủng hộ ông ấy nên bị các người giết sao? Năm đó chính bà cũng đã gọi tôi đến xem cái chết của cựu King sao? Sao bà lại có thể làm vậy chứ hả? Tôi là cháu gái ruột của bà cơ mà?

Nó hét lên làm mọi người ngạc nhiên, bà nó cũng ngạc nhiên khi nó biết sự thực. Nhưng lúc đó thì nó bị người của Heaven bao vây lại, nó có lẽ không thể sống sót để mà thoát khỏi đây rồi.

- Nếu đêm đó cháu đã nghe thấy thì cháu biết câu trả lời rồi đó Thánh nữ.

Bà nhìn nó, đôi mắt xoáy sâu vào đôi mắt nó. Nó tức giận, bàn tay nắm chặt những đường gân nổi lên thấy rõ.

- Hết cách rồi…….Có lẽ tôi nên giết các người ngay trong kia thì đúng hơn.

- Hối hận cũng muộn rồi.

Bà nhìn nó và ra hiệu cho người của Heaven bắt nó lại nhưng không ai dám lại gần bắt nó cả. Nỏ một tay chống hông, một tay che đi một bên mắt. Nó đã cười.

- Haha……Bà còn không biết rằng Tam lão hội bây giờ không còn quyền hạn để ra lệnh cho Heaven rồi sao?

- Cái gì?

- Tôi là người nắm giữ sinh mạng của Heaven đấy, hơn thế nữa đằng sau tôi còn có King bảo hộ nữa phải không nào chồng yêu?

Nó nhìn hắn thì hắn khẽ mỉm cười với nó, chiếc lồng sắt đó được mở ra và hắn bước tới gần nó. Họ ngạc nhiên vô cùng, Tam lão hội bây giờ đang rơi vào thế bị động trong khi trước đó vài giây còn đang chủ động mà.

- Thiên Long hãy giết tất cả bọn chúng đi.

Người đàn ông trong Tam lão hội ra lệnh nhưng chẳng ai làm cả. Thiên Long nhìn họ.

- Chúng tôi làm việc cho King mà….

- Tam lão hội các người ngày hôm nay đến đây là hết rồi.

Nói rồi nó rút thanh kiếm của một tên Heaven rồi tiến đến chỗ họ. Nó đã giết chết hai người đàn ông kia trong tích tắc. Bà nhìn nó rồi nhìn Kiệt.

- Kiệt…….

- Bà nghĩ anh ta là người chỉ nghe lệnh của bà thôi sao? Chính bà là người khiến ba ruột anh ta phải chết đấy.

- Ta là bà ruột của cháu cơ mà?

Bà nhìn nó, giờ đây nhìn bà thật đáng thương, nó đã từng kính trọng và yêu thương bà một thời đó. Không để nó ra tay thì Lý Kiệt đã bắn một nhát súng giữa chán bà ta, một kết cục bi thương. Nó nhìn bà ta và bất giác một giọt nước mắt lăn dài trên gò má ửng hồng kia. Kỳ đã nhận ra có điều gì đó lạ lắm và cậu đang hết sức đến chỗ nó nhanh nhất.

- Vậy giờ sao?

Nó quay lại nhìn Thiên Long và hắn, chẳng ai nói câu nào cả. Nó quay đầu bỏ đi, nó vừa bước được vài bước thì ….

PẰNG…..PẰNG….PẰNG………