Nếu Tao Sống Lại Mày Sẽ Yêu Tao Chứ?

Chương 3: Tên đó cũng là người tốt ấy chứ




Thấp thoáng đã được một tuần kể từ khi cái tên Khôi đó chuyển đến lớp tôi. Haizz...Phải nói là trước kia tôi đạt được bao nhiêu vinh quang thì giờ đây hắn cướp hết bấy nhiêu rùi á T-T... Chứng cớ rành rành đây nè :Điểm khảo sát, 15 phút, 1 tiết hay giữa kỳ hắn đều nhỉnh hơn tôi, lại còn khéo tay biết vẽ vời, gấp giấy rất đẹp nữa chứ. Làm bọn trong lớp tôi cả trai lẫn gái suốt buổi cứ xúm tới bàn hắn khen ngợi không ngớt thôi chứ lị ,làm lơ tôi luôn. Thế là từ đó danh tiếng của tôi giảm đi trầm trọng và hiện tại...tôi đang cắn răng ngồi 1 xó "trồng nấm" tự kỉ : "Danh vọng của mình...huhu..." Lạ hơn nữa là từ lúc tôi nói chuyện với hắn thì tên đó có vẻ trông thân thiên hơn. Tuy vẫn không nói gì nhưng thỉnh thoảng cứ nhìn qua chỗ tôi cười cười làm người ta nổi hết cả da gà ấy. Bọn con gái trong lớp thật không có thẩm mỹ gì cả à, thấy hắn cười chút là hét lên, hại tôi phải quản,la rát cả họng. Chắc tên đó đang mắc bệnh mà người ta hay gọi là "hội chứng tuổi teen" gì gì ấy mà... Thôi tôi chả rảnh mà quản,không quan tâm, cứ yêu đương vớ vẩn cho thoải mái đi, tới lúc đấy tôi đây sẽ chễm chệ dành lại hạng nhất vinh quang.Ha ha ha!

Hôm nay ngày đầu tiên của tháng 11, thời tiết bắt đầu se se lạnh nên nhà trường đã cho phép mặc đồng phục mùa đông. Thế nhưng tôi là ngoại lệ nhé. Âyza ,thật ra là sáng sớm mấy bà chị ghẻ chảnh chọe kia đã "vô tình" làm đổ cả chai nước cam ra sàn nhà hại tôi phải cắn răng lau dọn. Trong lúc lau sàn thì nước cam dính lên cái áo khoác đồng phục nên tôi đành để ở nhà, mặc áo sơ mi cũng được. Dù gì tôi cũng đang nóng mà. Vào tới cổng trường :

- Hân ới ời!!! - Vẫn là giọng con bạn mê trai chết tiệt kia.

Tôi hừ lạnh không thèm trả lời. Nhỏ chạy lại chỗ tôi nũng nịu, nghe giọng sởn hơn da gà:

-Hân yêu quý à! Đừng giận mừ! Làm ơn, đừng giận tao mà!

-Hừ, tưởng mày bỏ bạn theo trai rồi mà. Đi chơi với thằng Khôi đó đi,quay lại đây làm gì?

- Ấy ấy, đừng giận. Tao sorry mà! Mấy bữa nay tao bận tìm hiểu "chàng" để có cơ hội làm quen nên ấy mà nên quên đi chơi với mày thôi. À, tao tìm hiểu được một số thông tin thú vị về "chàng" lắm thích nghe không? Sở thích thì có nghe nhạc nè, vẽ tranh nữa nè....

-Sì tốp cái ! Tao có hỏi về thằng đó đâu mày tua cho tao nghe làm gì. Quả thật chả hiểu sao mấy đứa bọn mày lại thích người như hắn chứ !

-Mày không thấy à, Khôi vừa "đập chai", vừa học giỏi, chơi thể thao tốt, lại còn có khiếu nghệ thuật nữa. Mày nghĩ trên thế giới này còn bao nhiêu hình tượng hoàn mỹ như thế? Nay có cơ hội ngàn vàng nên tao phải nắm bắt lấy!

-Xì, thằng đó có để ý tới mày đâu mà.

-Vậy nên tao đang phải tìm hiểu, buồn thúi ruột đây nè.

- Nghe tao giờ lo mà học đi. Yêu ròi học không nhét được đâu!

- Hứ, không nói chuyện với mày nữa. Mày chả hiểu gì sất á.

Vào tới lớp, tôi lại bắt đầu công việc hằng ngày của mình, kiểm tra kiến thức mấy đứa lười học.

- Kiên, Vũ, Hoàng, Dũng lại đây!

Lần này khác mấy bữa trước lắm, đứa nào đứa nấy nghe tôi gọi mặt phởn như trúng số độc đắc, không còn e rè run sợ nữa. Chẳng lẽ những "thiên tài" nhác học ấy lại thuộc bài ư? Thần thánh bốn phương ơi tôi đang mơ...

-E hèm. Tớ kiểm tra bạn Vũ trước. Kiến thức bài giao hoán.

-Tính chất giao hoán: Khi đổi chỗ các số hạng trong một tổng thì tổng không thay đổi. Khi đổi chỗ các thừa số trong một tích thì tích không đổi.

Ăn đơ li bơ bồ, không thể tin được.Tôi kiểm tra lần lượt từng tên một, đứa nào cũng đều đọc ngon ơ, kì tích đây rồi. Sẵn tiện tâm trạng tốt, tôi bá vai bọn nó:

- Ê,sao hôm nay mấy ông chăm học thế. Tui không ngờ nha...

-Thì là... * Một đứa trong đám bắt đầu kể cho tôi nghe*

Đứa kia thủ thỉ với tôi là tên Khôi đó sẽ tặng cho bọn nó một bộ mô hình tàu hỏa với điều kiện là phải học thuộc bài để tôi kiểm tra. Nghe xong thấy xúc động thế chứ lị. Tên đó cũng tốt ấy chớ, phải cảm ơn thôi.