Ngã Dục Phong Thiên

Chương 514: Hoàn mỹ tiên thân! (2)




- Hắn... Hắn vừa rồi nuốt vào, là đan gì vậy!

Đây là suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu mọi người vào giờ phút này.

Đúng lúc này, tu vi Mạnh Hạo như kéo lên đến cực hạn, sau khi có chút dừng lại, đầu óc hắn oanh một tiếng, giống như tu vi phá vỡ bình cảnh nào đó, chớp mắt lại bùng nổ, lúc này đây, càng mạnh!

Phương viên trăm dặm, tất cả đều là gió lốc màu kim, trong gió lốc Mạnh Hạo cảm thụ được tu vi của chính mình, trong chớp mắt này trực tiếp đột phá Kim Đan sơ kì, bước vào Kim Đan trung kỳ!

Hắn cảm nhận được thân thể càng thêm cường hãn, linh thức càng cường đại hơn, thân thể cùng Hoàn Mỹ Kim Đan dung hợp cùng một chỗ, giống như thành một cái linh hồn khác của mình vậy.

Trong Kim Đan kia, có trí nhớ của mình, có hồn của mình, có cuộc đời của mình, giống như sinh cơ cùng sinh mệnh, đều ở trong Kim Đan này, nhưng cảm giác nhiều nhất, dường như đây là một hạt giống!

Một cái hạt giống đại đạo!

Trong chớp mắt khi trở thành Kim Đan trung kỳ, toàn thân Mạnh Hạo tản ra kim quang, trên đỉnh đầu của hắn dường như xuất hiện một vầng thái dương, phát ra quang mang, khiến cho phạm vi mấy trăm dặm, đều là một mảnh thiên địa màu vàng.

- Cũng đến lúc rồi, thời điểm nên hình thành đan khí của chính mình, vật căn bản đan khí của ta...

Trong gió lốc màu vàng, Mạnh Hạo, hai mắt nhắm nghiền, trong chớp mắt, trong đầu của hắn hiện lên từng màn trí nhớ, từ nhỏ đến lớn, Đường Lâu, huyện Vân Kiếp, Đại Thanh Sơn, Kháo Sơn Tông, Triệu quốc, Nam Vực, Tử Vận Tông... Cho đến cuối cùng như ngừng lại tại một màn ở Vãng Sinh động.

- Vật căn bản của đan khí, có thể hư, có thể thực....

Mạnh Hạo trầm mặc, trong đầu hắn chợt phát hiện một màn kí ức, đó là khi ở trong Vãng Sinh động, nhìn thấy được phiến tinh không nọ trước khi gặp Sửu Môn Đài.

Phiến nọ.... hắn ở trong mảnh đất này, ngẩng đầu, tinh không nhìn không tới được, tinh không của viễn cổ.

Mạnh Hạo nhớ rõ, đan khí của Quý Hồng Đông biến thành, chính là tinh không, chẳng qua đó là tinh không của Quý gia.

- Viễn cổ tinh không, chính là vật căn bản đan khí của ta.

Mạnh Hạo mở mắt ra, khoảnh khắc khi hai mắt hắn mở bừng ra, thái dương màu vàng trên đỉnh đầu hắn, ầm ầm nổ tung, theo nổ tung, lượng lớn đan khí màu vàng ầm ầm khuếch tán. Cùng lúc đó, gió lốc màu vàng chung quanh hắn, cũng trong nháy mắt cấp tốc co rút lại, trong chớp mắt liền hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo, khiến cho tất cả quang mang kim sắc ở tứ phương tám hướng, đều biến mất không thấy gì nữa.

Duy chỉ có... trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, đan khí màu vàng quay cuồng, chậm rãi xuất hiện một mảnh tinh không!

Đây không phải là tinh không màu vàng, mà là màu đen, nhưng trong tinh không màu đen này, cũng là tồn tại vô số viên tinh thần màu vàng. Tinh thần này, chính là bầu trời viễn cổ mà rất ít người trên phiến thiên địa này có thể nhìn thấy!

Giờ phút này hiện lên ở trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, lập tức liền tán phát ra uy áp kinh thiên trước nay chưa từng có. Trong uy áp, phiến tinh không này hiện lên hào quang chói mắt, rung động mấy trăm tu sĩ nơi đây, càng làm cho Lão Tổ của tam đại tông kia, sau khi nhìn thấy thì hít vào môt hơi, vẻ mặt hoàn toàn hoảng sợ.

- Vật căn bản của.... đan khí mà hắn sinh ra, đan khí này hóa thành..... lại chính là tinh không!!

- Vật căn bản của đan khí, lấy to lớn làm nhất, còn có vật căn bản nào có thể vượt qua được tinh không chứ?

- Từ xưa đến nay, trong số đan khí biến ảo thành tinh không, tất cả đều là thiên kiêu đại địa, người này....

Ba người hô hấp dồn dập, giờ phút này sắc mặt biến hóa, chậm rãi lui về phía sau.

Đúng lúc này, đột nhiên, vạn dặm bầu trời mây đen quay cuồng, tiếng động nổ vang kinh thiên động địa, từng đạo tia chớp bỗng nhiên lóe lên, một cỗ khí tức kinh khủng đến cực điểm từ phía trên không chợt xuất hiện. Khí tức này, giống như muốn hủy diệt tất cả sự sống, khí tức này, dường như muốn giết hết tất cả người trong thiên hạ, không tha một ai.

Cho dù là hủy diệt vạn dặm nơi đây, cũng phải tru diệt!

Mạnh Hạo mạnh mẽ ngẩng đầu, thấy được kiếp vân cuồn cuộn vô biên vô hạn trên thiên không, dường như cho dù hắn có mạnh hơn nữa, thì thương khung này cũng muốn dùng kiếp lôi hủy diệt!

Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra kim quang mãnh liệt, sau khi trở thành Hoàn Mỹ Kim Đan, hắn so với khi còn là Hoàn Mỹ Trúc Cơ lại có bất đồng, hắn cảm nhận được biến hóa của thân thể, cảm nhận được một đại đạo ở trước mắt mình.

Nhưng tất cả những điều này, trước tiên cần phải vượt qua được trận thiên kiếp diệt sát này trước đã!

- Chết tiệt, Ngũ gia liều mạng, chủ tử này bây giờ không giống người thường, cũng không thể gài bẫy giống như trước kia được nữa rồi. Cơ duyên tạo hóa của người này, tuy nói so với Ngũ gia thì ít đến không đáng nhắc tới, nhưng ta đợi nhiều năm như vậy, cũng không tìm được ai có tiềm lực như hắn!

- Chính là hắn, chết tiệt, em gái ngươi, chính là ngươi rồi!!

- Ngũ gia cho dù liều mạng, cũng phải giúp ngươi kéo dài thiên kiếp!

Chim anh vũ phát cuồng rống lên, khi ngẩng đầu lên thì ánh mắt cũng đều đã đỏ bừng, nhìn bầu trời đầy mây đen, thân mình mạnh mẽ nhoáng lên một cái, trong khoảnh khắc liền lao ra. Móng vuốt nâng lên một chút, sau khi biến ra một miếng vải đen, che lại mắt phải của chính mình xong, liền xông ra ngoài.

Trong chớp mắt khi chim anh vũ bay ra, lôi đình trên bầu trời bỗng nhiên ngưng tụ lại, một đạo thiên lôi còn kinh khủng hơn đan kiếp vừa rồi rất nhiều, gần như là thành tia chớp lôi kiếp màu đỏ, ầm ầm buông xuống.

Tóc Mạnh Hạo bay lên, toàn thân chấn động, hồ nước dưới chân sôi trào, nhất tề dựng lên, hóa thành vô số bọt nước màu vàng, hai mắt của hắn như muốn xé rách, nháy mắt đỏ bừng.

- Anh vũ!

Mạnh Hạo gầm nhẹ, cùng lúc đó trong đầu hắn hiện lên phương pháp thu lại ý thức mà trước kia chim anh vũ truyền cho hắn. Sau khi vận chuyển, kim quang trong mắt phút chốc biến mất, tất cả khí tức bên ngoài toàn bộ đều tiêu tán, cả người hắn giống như héo rũ, hai mắt vô thần.

Chim anh vũ chớp mắt bay lên không. ở giữa không trung thì nó giống như phát cuồng, hét lớn một tiếng.

- Man thiên!

Theo tiếng hô của chim anh vũ, toàn thân nó lập tức bộc phát ra vô số tạp quang, khoảnh khắc tản ra, mấy trăm người tu sĩ ở xung quanh, ai nấy đều là một thân run rẩy. Trên đỉnh đầu của bọn họ đột nhiên dâng lên một tia khí tức, khí tức này trực tiếp bay lên không, ở giữa không trung ngưng tụ cùng một chỗ, biến thành một cái lưới lớn.

Khi tia chớp màu đỏ kia hạ xuống, trong tích tắc lại thoáng cái chần chờ, dường như không thể tìm được khí tức của Mạnh Hạo vậy.

- Em gái ngươi, Cực Yếm còn không giúp ta!

Chim anh vũ rống to.

Miếng mỡ đông suy đi nghĩ lại, thân mình phịch một tiếng, nháy mắt hóa thành trăm ngàn thân ảnh. Những thân ảnh này mỗi một người đều là hư ảo, lao thẳng đến bầu trời, đã hình thành tấm lưới lớn thứ hai.

Ở một khắc này, kiếp vân trên bầu trời quay cuồng, từng đạo tia chớp chạy quanh, tràn ngập bát phương, giống như đang tìm khí tức của Mạnh Hạo.