Nga Mỵ

Chương 294: Sớm Nên Cút




Đạo Quân Nhữ Nhất nói như vậy, hai người Cố Vãn, Chúc Bạc nhất thời không cách nào phát cáu, Lão tổ tông nhà mình dẫn đầu phản chiến, sao bọn họ có thể trách người khác không nể mặt?

May mắn Doãn Tử Chương sớm muộn gì cũng là người Lâm thị bọn họ.

Vừa nghĩ như vậy, tâm tình hai người tốt lên, đối với thắng bại cũng không để ý như vừa rồi, dù thế nào cũng là Chiêu Thái tông bọn họ thắng. Tình thế trên lôi đài trở nên khẩn trương vạn phần, hai người Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục hợp lực chuyển động pháp lực Ngũ Hành trong cơ thể thúc dục trận pháp, hai người Ô Quy, Vương Bá lấy pháp thuật ngưng tụ thành thân thể khổng lồ nhất thời rơi vào một vùng đại dương mênh mông, đáy nước vô số bèo, rong, dây leo quấn chân, bọn họ nhấc chân làm rơi một đám, một đám khác đã quấn lên, vô cùng vô tận khiến cho bọn họ không thể động đậy.

Cơ U Cốc vừa rồi đã nhìn ra bọn họ tu luyện hai pháp thân khổng lồ này động tác nửa người trên linh hoạt nhanh nhẹn, nhưng nửa người dưới lại chậm chạp vụng về, hẳn là do công pháp còn chưa tu luyện tới tới nơi tới chốn, nếu không bước chân bọn hắn mau thêm chút ít, hoàn toàn có thể ép bọn họ xuống lôi đài trong chốc lát, cả thời gian phản ứng cũng không có.

Cho nên hắn vận dụng “Khảm Uyên Đại Trận” lấy lực thủy làm chủ này cộng thêm ánh lửa của Trường Sinh Tiên Hỏa phối hợp trận pháp hệ Mộc thúc đẩy quá trình phát triển của dây leo, lập tức quấn hai Cự Nhân to lớn thành cọc gỗ.

Hai người Ô Quy, Vương Bá hổn hển thở dốc không ngừng, ra sức đá chân ý đồ thoát ra, nhưng hiệu quả quá nhỏ.

Bạch Tài Giai đang sa vào tấn công mãnh liệt của Đề Thiện Thượng, vừa cố gắng nhích tới gần hai người bọn họ, vừa quát to: “Nằm sấp xuống!”

Ô Quy, Vương Bá đang khom lưng dùng tay kéo ra đủ loại thực vật trên chân, bỗng nhiên nghe thấy Bạch Tài Giai nhắc nhở, nhất thời tinh thần chấn động cùng ngã về phía trước, vừa duỗi hai cánh tay dài quét về phía Thạch Ánh Lục, Cơ U Cốc.

Bởi vì thân thể Cự Nhân khổng lồ đã nhích tới gần bên đài, lúc này một khi nằm xuống hơn phân nửa thân thể đã thoát khỏi ảnh hưởng trận pháp, mà Thạch Ánh Lục và Cơ U Cốc trong nháy mắt đã bị bọn họ dồn ép đến không có đường lui.

Hai người hao hết pháp lực toàn thân duy trì trận pháp này, căn bản không còn sức ra tay ngăn cản bốn cánh tay tráng kiện khổng lồ của Ô Quy và Vương Bá. Chỉ kịp thả ra pháp bảo hộ thân cố gắng giảm bớt thương tổn.

Bang bang hai tiếng, Thạch Ánh Lục và Cơ U Cốc bị quét bay ra ngoài, ngã thẳng xuống dưới đài, phun ra hai ngụm lớn máu tươi tại chỗ.

Mà gần như đồng thời, Bộ Tử Lương cũng bị một quyền của Doãn Tử Chương đánh bay ra ngoài!

Sau khi Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng lướt qua hai người Ô Quy, Vương Bá, Đề Thiện Thượng một tay ném trận kỳ, một tay ném bùa, làm Bạch Tài Giai không cách nào nhích tới gần. Mà Doãn Tử Chương ỷ vào tu vi của mình tương đối Bộ Tử Lương, đi lên lợi dụng phương thức trực tiếp nhất phát động tấn công mãnh liệt về phía Bộ Tử Lương.

Băng Long khổng lồ chống lại linh khí trung phẩm “Thiên Cương Tử Ngọ Chuy” do Bộ Tử Lương thả ra nhưng không yếu chút nào, Bộ Tử Lương không thể toàn lực đón đỡ tấn được công chính diện của Doãn Tử Chương, Băng Long cùng đại chùy màu vàng trên không trung kịch liệt đụng nhau mười mấy lần, sắc mặt Bộ Tử Lương càng tái nhợt.

Doãn Tử Chương này rốt cuộc đã tu luyện công pháp gì? Uy lực thi triển ra vậy mà mơ hồ vượt qua công pháp thượng đẳng hắn tu luyện từ nhỏ ở Chiêu Thái tông! Đáng sợ nhất chính là khí thế càng đánh càng mạnh. Quả thực khiến hắn có chút khó hiểu.

Cứ như vậy thì không được, Bộ Tử Lương cắn răng một cái thu hồi Thiên Cương Tử Ngọ Chuy, tính toán trực tiếp đọ sức với Doãn Tử Chương, hắn tự tin mình từ nhỏ hấp thu Kim Thân linh vụ tu luyện, sau khi Kết Đan đã ngâm trong Kim Thân Tuyền nhiều năm, trình độ mạnh mẽ của thân thể vượt xa Doãn Tử Chương, cấp bậc mấy người Doãn Tử Chương tính ra mới ngâm trong Kim Thân Tuyền chỉ một tháng thôi, thiên tài hơn nữa cũng không thể cùng so với hắn được!

Doãn Tử Chương thấy đối phương buông tha vận dụng linh khí. Hùng hổ xông đến, trong lòng buồn cười, dứt khoát cũng triệu hồi Băng Long, vung quyền nghênh chiến.

Bộ Tử Lương không nghĩ tới hắn đã biết rõ Kim Thân Tuyền lợi hại, còn dám cùng hắn ta so thể chất, nhất thời vui mừng quá đỗi.

Hai người hai đấm va chạm trên không trung, vẻ mặt Bộ Tử Lương nhanh chóng từ vui mừng biến thành kinh hãi. . . . . .

Đạo Quân Nhữ Nhất nhìn thấy một màn này, lắc đầu liên tục nói: “Bộ Tử Lương chắc chắn thất bại.”

Hai vị Đạo Quân Cố Vãn, Chúc Bạc không cam lòng. Đang định phản bác, lại nghe phanh, phanh, phanh ba tiếng nổ liên tục, Cơ U Cốc, Thạch Ánh Lục, Bộ Tử Lương lần lượt bị đánh bay ra ngoài rơi xuống dưới đài.

Mà Bộ Tử Lương được xưng là khí lực tiếp cận tu sĩ Nguyên Anh kỳ trực tiếp bị Doãn Tử Chương dùng một quyền đánh bay ra ngoài, trên đài Doãn Tử Chương đứng vững như thái sơn, không có chút việc gì, đã xoay người lại cùng Đề Thiện Thượng đi đánh Bạch Tài Giai.

“Sao, sao lại như vậy?” Chẳng những Bộ Tử Lương rơi xuống dưới đài chảy máu như điên không rõ, Cố Vãn, Chúc Bạc Đạo Quân cũng không hiểu. Chẳng lẽ Doãn Tử Chương thật thiên tài đến đến mức ngâm trong Kim Thân Tuyền một tháng có hiệu quả thắng được Bộ Tử Lương đã ngâm mấy năm ?

Đọ sức thuần túy, làm thế nào mà cuối cùng người thua lại là Bộ Tử Lương? !

Bốn vị tổ sư Nguyên Anh của Tấn Bảo tông, Tế Lập tông nhìn nhau cười một tiếng, Đạo Quân Tận Thiện nói: ” Tin tức của các ngươi cũng quá không linh thông rồi, ngươi biết ngày đó Doãn Tử Chương Kết Đan đã chịu đựng loại lôi kiếp nào không?”

Hai người Cố Vãn, Chúc Bạc lắc đầu tỏ vẻ không biết, nhưng trong lòng âm thầm hiện lên một ý nghĩ. . . . . . Không phải là loại kia chứ? Vậy mà hắn ta có thể vui vẻ sống qua được lôi kiếp như vậy? Chuyện này cũng quá đáng sợ!

” Kinh Lôi Vô Thanh!” Đáp án Đạo Quân Tế Tường công bố ra đúng là loại hắn không thể tin được kia.

Hai Đạo Quân của Chiêu Thái Tông này hoảng sợ, sợ hãi than. Khó trách ngày đó Doãn Tử Chương chống đỡ được bí pháp của năm người Thương Bộ Tề cùng đánh mà bình yên vô sự, đệ tử như vậy kể cả đối với người trong tông môn cũng là kỳ trân hiếm thế!

Nếu như nói những tu sĩ Kết Đan đã ngâm qua Kim Thân Tuyền của Chiêu Thái Tông này, có thể chất tiếp cận tu sĩ Nguyên Anh, thì Doãn Tử Chương kia đã chân chính trải qua tẩy tủy dịch kinh, là pháp thân của tu sĩ Nguyên Anh rồi, thứ còn thiếu chẳng qua là tu vi hỏa hầu trong cơ thể mà thôi.

Bộ Tử Lương thua bởi hắn cũng không oan chút nào, đồ giả mạo sao sánh được với chính phẩm nguyên trang?

Bên kia Đề Thiện Thượng vì lão bà của mình cũng không tiếc giá nào, bùa tích trữ nhiều năm giống như không cần tiền điên cuồng oanh tạc về phía Bạch Tài Giai, Bạch Tài Giai vừa ứng phó hắn, vừa nhìn thấy đồng môn của mình liên tục thất bại, vừa tức vừa vội, nhắc nhở Ô Quy, Vương Bá bên kia, Bộ Tử Lương lại bị đối phương đánh bay ra ngoài.

Mặc dù Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục bị đánh xuống đài, trận pháp vây khốn Ô Quy, Vương Bá cũng mất đi hiệu dụng, nhưng nửa người dưới của hai người mất hết linh hoạt, thật vất vả thoát ra chặt đứt một đám dây leo quấn quanh đùi, vùng vẫy một lúc cũng không thể đứng .

Không sợ kẻ địch như thần, chỉ sợ đồng đội như heo! Bạch Tài Giai bị hai người đồng môn này làm cho giận đến sôi lên, vừa né tránh bùa lan tràn khắp nơi của Đề Thiện Thượng, vừa hét lớn: “Cút! Quay lại đây!”

Hắn không phải đang mắng người, mà là khiến cho Ô Quy, Vương Bá đừng lãng phí thời gian cố gắng đứng lên, lấy pháp thân đặc thù của bọn họ có thể bắn ngược lại tất cả công kích bên ngoài, chỉ cần lăn lộn áp chế Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng trên đài, là có thể làm cho bọn họ luống cuống tay chân, mà chính Bạch Tài Giai cũng có thể rảnh tay chỉnh lại công kích.

Đáng tiếc lời nhắc nhở của hắn vẫn chậm một chút, hoặc là nói, phản ứng của hai người Ô Quy, Vương bá vẫn chậm một chút, chờ đến lúc bọn hắn vượt qua chướng ngại tâm lý, tính không để ý đến thể diện trưởng lão Kết Đan của tông môn hạng nhất lăn lộn trên đất, Bạch Tài Giai đã bị Doãn Tử Chương và Đề Thiện Thượng hợp lực đánh cho trọng thương, chỉ có thể té trên mặt đất hộc máu.