Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!

Chương 35-2: Tiếng xấu này, tôi không gánh! 2




Editor: cà rốt

Beta: Thơ Thơ

"Đúng vậy đúng vậy, đều là nam thần nữ thần mà tôi thích. Kỳ tạp chí này khẳng định sẽ bán hết sạch."

Lúc này, Kỷ Ngôn Tâm mới chậm rãi tạm ngừng bước chân.

Lâm Ngữ Hi?

Cô ấy còn không phải là ảnh hậu ba giới được giải trí Thịnh Thế nâng đỡ sao?

Ấn tượng của Kỷ Ngôn Tâm đối với Lâm Ngữ Hi, là nữ minh tinh duy nhất không có scandal trong giới giải trí. Cho dù bàn về giá trị nhan sắc, hay là kỹ thuật diễn xuất, nhân phẩm, cô ấy đều được cư dân mạng công nhận là nữ thần hoàn mỹ nhất không thể bắt bẻ được. Càng quan trọng hơn là Lâm Ngữ Hi rất khiêm tốn. Cô tham gia gameshow rất ít, ngẫu nhiên sẽ đăng ảnh chụp trên weibo. Khi người xem nhìn đến, vĩnh viễn đều là nhân vật ở tác phẩm điện ảnh khiến lòng người chấn động mà suy diễn. Cho nên, số fans của Lâm Ngữ Hi vô cùng khổng lồ, tuyệt đối là một đại tỷ ở giới giải trí.

Giờ phút này, nguyên nhân khiến Kỷ Ngôn Tâm nhịn không được mà ngừng bước không phải vì cô muốn đuổi theo minh tinh, mà là cô nảy ra sự tò mò đối với Lâm Ngữ Hi.

Sau khi cô bắt đầu sự nghiệp săn lùng tin nóng của minh tinh trong giới giải trí. Cô thấy qua bộ mặt thật không thể chịu nổi của rất nhiều minh tinh, cho nên cô rất tò mò Lâm Ngữ Hi rốt cuộc có phải hoàn mỹ như vậy hay không. Mặc kệ là tin tức Lâm Ngữ Hi có thể trở thành nội dung phát sóng trực tiếp của cô hay không, nghe được tên cô ấy, cô liền bị hấp dẫn.

Giây tiếp theo không hề báo động trước Kỷ Ngôn Tâm chạy đến trước mặt Bạch Ý Ca.

"Chuyện gì?"

"Anh Bạch, tôi suy nghĩ nghiêm túc rồi, anh nói đêm nay còn chụp ảnh. Thân làm trợ lý, thật sự tôi không nên cứ về nhà nghỉ ngơi như vậy. Cho nên tôi quyết định ở lại, cùng anh hoàn thành việc chụp ảnh bìa. Vậy anh có việc gì giao cho tôi làm không? Ví dụ như mua ly cà phê cho anh? Hay xoa bóp vai? Có yêu cầu gì cũng đừng ngại nói ra!"

Kỷ Ngôn Tâm cười đến ân cần nịnh nọt.

Bỗng nhiên Bạch Ý Ca phòng bị nhìn cô, hoài nghi hỏi: "Cô có ý đồ gì?"

"Tôi chỉ muốn cùng anh chụp ảnh bìa nha."

"Nói thật đi."

"Chính là tôi nghĩ lúc cùng anh chụp ảnh bìa thuận tiện nhìn thấy con người thật của Lâm Ngữ Hi."

"Cô là fans chân chính của cô ấy sao?"

"Chỉ là tò mò."

Kỷ Ngôn Tâm suy nghĩ cẩn thận, giống như cô không thích bất kỳ một minh tinh nào. đọc nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn

Lúc này, bỗng nhiên Bạch Ý Ca cúi người để sát vào bên tai cô, nhỏ giọng nói: "Lâm Ngữ Hi là con ách chủ bài dưới trướng giải trí Thịnh Thế, tốt nhất cô không cần nghĩ cách moi tin tức bát quái nào của cô ấy. Chuyện này khẳng định thật sự sẽ làm ngài Tưởng mất hứng. Tôi cực kỳ có thiện ý mà nhắc nhở cô, đừng tự tìm đường chết."

"Chẳng lẽ Lâm Ngữ Hi có scandal sao?"

"Lời này tôi không có nói qua."

"Nếu thanh giả tự thanh vì sao anh phải nhắc nhở tôi không cần moi tin tức của cô ấy?"

"Cô muốn tìm cái chết, tôi sẽ không ngăn cản cô nữa."

Bạch Ý Ca cũng không giải thích quá nhiều.

Nhưng dĩ nhiên Kỷ Ngôn Tâm nắm bắt sự ám chỉ trong lời nói của anh ta. Cô tin tưởng trên người Lâm Ngữ Hi khẳng định có tin tức, cô khẳng định Tưởng Đình Kiệt sẽ không là tin nóng của cô ấy. Nhưng cho dù như vậy, vẫn không ngăn được lòng tò mò của Kỷ Ngôn Tâm. Nói hay không là một chuyện, có biết hay không là một chuyện khác.

"Khi nào Lâm Ngữ Hi sẽ đến?"

"8 giờ."

"Bây giờ là thời gian nghỉ ngơi sao?"

"Hả? Cô muốn giúp tôi mát xa toàn thân sao?"

"Tôi muốn đi ăn cơm chiều."

"Trong óc cô trừ bỏ ăn còn có cái gì khác không? Chẳng lẽ cô cầm tinh con heo sao?"

"......"

Công kích người khác một cách trực tiếp nha.

Kỷ Ngôn Tâm vẫn cười tủm tỉm như cũ nhìn Bạch Ý Ca nói: "Tôi có thẻ nhân viên, không đi ăn cơm thì rất lãng phí."

"Vậy cô mang cho tôi ba món mặn một món canh. Nhớ kỹ, tôi không ăn cay. Ba món ăn nhất thiết phải có cá có thịt có rau dưa, canh không yêu cầu gì. Nhưng tôi không ăn rong biển. Còn có, tôi sẽ tạm thời nghỉ ngơi ở trong phòng. Trước khi tôi tắm rửa xong cô phải mang bữa tối trở về gấp, bởi vì tôi không ăn thức ăn đã nguội." đọc nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn

"Chờ một chút."

Quả thật là Kỷ Ngôn Tâm trở tay không kịp.

Giờ phút này, Bạch Ý Ca không cho cô thời gian nêu câu hỏi, xoay người cất bước đi đồng thời nói bổ sung: "Tôi có thói quen sau khi ăn xong sẽ dùng chút trái cây, phải tươi ngon nhất."

"Anh có cho tôi chút thời gian nào để ăn cơm không?"

Ngay lúc này, Kỷ Ngôn Tâm theo bản năng đi theo Bạch Ý Ca vào phòng nghỉ. Nhưng khi tầm mắt cô nhìn đến hành động của Bạch Ý Ca vào cửa liền cởi quần áo ra. Cô còn không dừng bước chân lại đã vội vàng xoay người rời khỏi phòng nghỉ, đồng thời đóng cửa lại.

Giây tiếp theo, cô đứng ở cửa đỡ trán thở dài.

Sự thật chứng minh, Bạch Ý Ca giống như là một đứa bé ngang ngược khó hầu hạ.

Nửa tiếng sau.

Lúc Kỷ Ngôn Tâm xách theo hai túi cơm hộp chạy tới thang máy, vừa lúc gặp được Địch Nhất từ phía đối diện bước ra. Cô xấu hổ không biết nên chào hỏi hay không nữa.

Nhưng Địch Nhất chủ động dừng bước chân lại, hỏi: "Đây là bữa tối của cô sao?"

"Anh cho rằng nuôi heo...... Đây là bữa tối của Bạch Ý Ca."

Những lời này giống như mắng chửi Bạch Ý Ca là con heo.

Nghe vậy, dĩ nhiên tính cách khó chịu của Địch Nhất không biết nên trả lời câu nói của cô như thế nào.

Sau khi Kỷ Ngôn Tâm nhận thấy được thời gian tán gẫu đã hết, xấu hổ nói sang chuyện khác, hỏi: "Đúng rồi, Tưởng Đình Kiệt tan tầm rồi sao?"

"Ngài Tưởng đang họp, cô muốn tìm ngài ấy sao?"

"Không tìm không tìm, chỉ hỏi qua một chút."

Ở trong lòng Kỷ Ngôn Tâm, cô vẫn luôn rối rắm vấn đề này. Rốt cuộc là ở bên cạnh tên biến thái Tưởng Đình Kiệt nguy hiểm hơn, hay là ở bên cạnh tên biến thái Bạch Ý Ca càng bi thảm hơn.