Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1064: Kết quả đau khổ




Sau khi kiếm được số điện thoại gia đình của Trầm Vũ Tích, Bạo Tam Lập liền gọi điện cho nhàn nàng, nói đơn giản về những chuyện xảy ra, mặc dù chỉ là nói đơn giản, nhưng cũng làm cho gia đình nàng lo lắng.

Một hồi sau, một đôi vợ chồng trung niên vội vã chạy đến bệnh viện, thần sắc khẩn trương nhưng không dám làm lớn tiếng, vừa nhìn là biết đây là con người thành thật rồi, cho dù con gái xảy ra chuyện thì vẫn không dám tùy tiện kêu la.

Người phụ nữ trung niên kia đi theo lời chỉ dẫn của Bạo Tam Lập, đến phòng phẫu thuật ở tầng hai, sau đó cẩn thận hỏi: "Vị nào là Bạo tổng?"

"Bác gái, bác là mẹ của Trầm Vũ Tích?" Nhìn thấy người phụ nữ cứ nơm nớp lo sợ, Dương Minh đau xót trong lòng, bước nhanh đến, nắm lấy tay của bà, nói: "Trầm Vũ Tích vẫn còn đang ở bên trong, hẳn là không có nguy hiểm đến tính mạng"

"Xảy ra chuyện gì thế cậu?" Người phụ nữ trung niên kia như đã tìm đúng chổ, hai mắt lập tức nhìn về hướng phòng phẫu thuật, thấy tấm bảng" đang phẫu thuật" vẫn còn sáng đèn, bắt đầu than thở.

"Tôi đã nói rồi, chổ đó nhiều người xấu lắm, không nên để Vũ Tích đi làm, nhưng bà lại không nghe, bây giờ thì hay lắm" Người đàn ông trung niên kia oán trách người phụ nữ,.

"Xảy ra chuyện không may, ông còn nói tôi sao?" Người phụ nữ cũng nói: "Nếu như không phải tại ông bị mất việc, con gái sao có thể bỏ học để đi làm tiếp viên chứ?"

Ông ta bị vợ nói như vậy, nhất thời á khẩu, yên lặng cúi đầu, móc trong túi ra một gói thuốc lá rẻ tiền, nhưng mà, cô y tá bên cạnh đã ngăn cản, nói: "Thưa ông, nơi này là bệnh viện, không được phép hút thuốc!"

"A? Xin lỗi, xin lỗi!" Người đàn ông vội vàng đút điếu thuốc lại vào trong gói thuốc, xin lỗi liên tục: "Tôi không biết, thành thật xin lỗi"

Thấy ông ta cứ như vậy, cô y tá cũng ngượng ngùng, mỉm cười nói: "Có một khu dành để hút thuốc, nhưng mà, xung quanh phòng phẫu thuật thì không cho phép hút thuốc"

"Tôi không hút, không hút" Người đàn ông vội vã nói: "Con gái tôi đang ở bên trong"

Y tá gật đầu, không nói gì nữa, xoay người lo chuyện của mình. Thấy cái cảnh này, Dương Minh than nhẹ trong lòng, nếu như mình không biết chuyện, thì không biết đôi vợ chồng thành thật này sẽ chọn phương pháp xử lý như thế nào?

Nếu như, chuyện này không phải là ngoài ý muốn, mà là có người ở phía sau thao túng, mà hung thủ lại là một người có thân phận, có thể trực tiếp dùng tiền để bịt miệng đôi vợ chồng này.

Dù sao, loại người thành thật như vậy cũng không muốn gây chuyện, chỉ cần đe dọa một chút là có thể đạt được mục đích, mà đây vốn là một gia đình hoàn hảo, nhưng lại vì chuyện này mà trở nên tan nát.

Con gái đã như vậy, đòi tiền thì có lợi ích gì nữa?

"Rốt cục là xảy ra chuyện gì, là ai đã làm hại Vũ Tích nhà tôi?" Người phụ nữ sau khi oán trách người đàn ông xong, bắt đầu tìm người hỏi chân tướng, nhưng mà, trong ánh mắt của bà ta, Dương Minh chỉ thấy được sự tuyệt vọng.

Có thể, trong mắt của hai vợ chồng, chuyện này chắc chắn là có liên quan đến Bất Dạ Thiên, nhưng mà Bất Dạ Thiên có bối cảnh rất lớn, hai ông bà khẳng định cũng có nghe con gái nói đến, cũng biết thân phận của Bạo Tam Lập, cho nên dù nóng lòng muốn biết chân tướng, nhưng cũng không muốn chọc đến đại nhân vật.

Bạo Tam Lập thở dài, nói: "Bác gái, bác trai, con là tổng giám đốc của Bất Dạ Thiên Bạo Tam Lập, hai bác cứ yên tâm, nếu ai mà có liên quan đến chuyện này, bất luận thân phận là ai, con cũng sẽ không bỏ qua đâu! Vũ Tích là nhân viên của chổ con, con sẽ chịu trách nhiệm với nàng!"

Hai ông bà nhìn thấy bộ dáng thành khẩn của Bạo Tam Lập, than nhẹ một tiếng, bọn họ tin tưởng lời nói của Bạo Tam Lập? Các ông chủ lớn thường hay nói vậy khi xảy ra chuyện, nhưng sau đó có giải quyết không?

Hai ông bà cũng không cần đưa kẻ xấu ra trước công lý, điều hai người mong muốn chính là, có thể để cho Trầm Vũ Tích trở lại bình thường, và không bao giờ đến Bất Dạ Thiên làm nữ.

Thấy trong mắt hai ông bà đầy sự hoang mang, Dương Minh bước lại nói: "Hai bác, hai bác cứ yên tâm, Bạo tổng nói không sai, vô luận là ai có liên quan đến đều sẽ không bỏ qua, nếu pháp luật không trừng trị được, thì con sẽ thay hai bác giết hắn"

Hai người cảnh sát trong bệnh viện là thân tín của Hạ Tuyết, từ vụ cướp tại buổi triển lãm cũng mơ hồ biết được thân phận của Dương Minh, cho nên theo bọn họ thấy, Dương Minh nói những lời này cũng không có vấn đề gì, dù sao thì với thân phận của Dương Minh, nếu để cho cục điều tra thần bí nhúng tay vào, thì không cần phải chào hỏi bọn họ làm gì.

"Chàng trai trẻ, cậu là ai?" Mẹ của Trầm Vũ Tích nhìn nhìn Dương Minh, lại nhìn nhìn Bạo Tam Lập, thấy rằng hai người không phải là cùng một nhóm, hơn nữa tuổi của Dương Minh còn trẻ, cũng không phải là lãnh đạo gì cả, cho nên mới kỳ quái hỏi.

"Con là bạn củ a Trầm Vũ Tích" Dương Minh do dự một chút rồi nói, bây giờ nếu mình nói mình là ông chủ của Trầm Vũ Tích, thì bọn họ khẳng định sẽ không tin tưởng mình, cho nên cứ nói là bạn thì tốt hơn.

"Bạn của Vũ Tích?" Bà ta quan sát Dương Minh một chút, trong lòng mơ hồ đoán được cái gì đó, dù sao thì Trầm Vũ Tích đang trong độ tuổi phát triển, bất thình lình xuất hiện một người bạn khác phái, cũng khó trách bà ta sẽ nghĩ đến chuyện khác.

"Con cũng ở tại Bất Dạ Thiên, là bạn của Vũ Tích" Dương Minh cười nói, hắn cũng không có gạt người, Bất Dạ Thiên vốn là của hắn, nên hắn nói là ở Bất Dạ Thiên cũng là bình thường.

"Vậy con làm việc chung với Vũ Tích à" Bà ta nghe Dương Minh nói vậy, càng không nghi ngờ, vội vã khuyên bảo: "Con cũng không được vì chuyện của Vũ Tích mà làm ra việc thiếu lý trí nha, như vậy sẽ phá hủy tiền đồ của con đấy!"

"Yên tâm di bác gái, con sẽ có chừng mực" Dương Minh nói.

"Vậy con nói cho bác biết đi, Vũ Tích rốt cục là có chuyện gì? Có nghiêm trọng hay không?" Mẹ của Trầm Vũ Tích bắt đầu có hảo cảm với Dương Minh, đến nãy giờ rồi mà không biết con gái rốt cục như thế nào, bây giờ thấy Dương Minh có vẻ thành thật, liền hỏi.

"Sau khi Vũ Tích tan ca, trong lúc đang đi lên lầu, không biết đã xảy ra tranh chấp với người nào, sau đó đột nhiên ngã xuống" Dương Minh thở dài nói: "Bởi vì Vũ Tích vẫn còn đang phẫu thuật, cho nên những chuyện khác con cũng không biết, tất cả chỉ có thể chờ sau khi nàng tỉnh mới có thể quyết định được"

"A?" Mẹ của Trầm Vũ Tích nghe Dương Minh nói xong, lập tức cả kinh: "Ngã xuống? Có nghiêm trọng không?"

Trước đó, Bạo Tam Lập chỉ nói là Trầm Vũ Tích bị thương, cũng không nói rõ ràng, cho nên cha mẹ của nàng còn tưởng nàng bị người ta đánh, có lẽ là bị gây gỗ với khách hàng hay đồng nghiệp gì đó, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng mà hai người lại không ngờ lại ngã xuống lầu, cái này có thể nguy hiểm đến tính mạng! Trên mặt của hai người nhất thời hiện ra vẻ lo lắng: "Tại sao lại như thế? Là ai đã làm hai Vũ Tích?"

"Cái này con cũng không rõ ràng, ch3i có thể đợi cảnh sát điều tra" Dương Minh bất đắc dĩ nói.

Nghe nói cần điều tra, cha mẹ của Trầm Vũ Tích đều im lặng, bọn họ tuy rằng đã già, nhưng vẫn chưa ngốc, nếu đối phương có can đảm làm vậy, thì đã chứng minh rằng đối phương có bối cảnh cường đại, có thể là đặc biệt khủng bố!

Chuyện như vậy, bọn không không phải là chưa thấy qua, trong chổ làm của bọn họ, con trai của giám đốc đã cưỡng hiếp một cô công nhân trẻ, kết quả là làm cho cô ta chảy máu quá nhiều, rồi không còn khả năng sinh con nữa.

Cuối cùng, dưới sự uy hiếp và đe dọa của giám đốc, mọi chuyện không phải là đã được giải quyết sao? Giám đốc cầm hai trăm ngàn đưa cho cô ta, thế là cô ta im miệng, và nghe nói sau đó còn làm tình nhân của con trai giám đốc luôn.

Trong mắt bọn họ, giám đốc đã là một đại nhân vật không gì sánh được, thì đối với loại nhân vật hô mưa gọi gió như Bạo Tam Lập bọn họ càng không dám nghĩ nhiều. Nhưng mà, nghĩ đến những người bình thường Trầm Vũ Tích hay tiếp xúc đều là ông chủ hay nhân vật quyền quý đến Bất Dạ Thiên chơi, người như vậy bọn họ sao có thể trêu chọc nổi?

Hiệu suất làm việc của Hạ Tuyết rất nhanh, bây giờ Dương Minh đã có thể hiểu được bối cảnh của Hạ Tuyết rồi, hèn chi nha đầu này làm bậy mà chẳng ai dám ho cả, thì ra là có Hạ Băng Bạc chống lưng, về phần gia thế của Hạ gia, Dương Minh cũng không hỏi nhiều.

Rất nhanh, Hạ Tuyết đã điều tra xong bên trong Bất Dạ Thiên, theo lời giải thích của quản lý sảnh quản lý Trương thì ngày hôm nay Trầm Vũ Tích có xung đột với một người tên là Tạ thiếu gia.

Về phần Tạ thiếu gia tên họ đầy đủ là gì, thì quản lý Trương và mọi người đều không rõ ràng, bọn họ vẫn gọi người này là Tạ thiếu gia, nhưng mà cho dù là vậy cũng đã điều tra được một manh mối quan trọng.

Tạ thiếu gia lập tức trở thành đối tượng hoài nghi trọng điểm của cảnh sát, chỉ là, trong lúc Hạ Tuyết chuẩn bị báo cáo với Trần Phi, thì đã xảy ra biến cố.

Luật sư nổi tiếng tại Tùng Giang Lý tiên sinh Lý Một Dược mang theo ba người thanh niên đến cục cảnh sát! Lý Một Dược là một gã luật sư vô cùng lợi hại tại Tùng Giang, từ khi làm việc lúc trước làm việc trong giới tư pháp, sau đó từ chức, trở thành một luật sư, và nổi tiếng, nghe nói rằng những vụ án qua tay ông ta, ngựa chết cũng có thể thành ngựa sống.

Cho nên, Lý Một Dược rất được các ông chủ có những mối làm ăn trái pháp luật quan tâm, lúc trước Bạo Tam Lập cũng tính mời người này về làm luật sư cho công ty, nhưng mà đã bị Hầu Chấn Hám bác bỏ.

Bởi vì, công ty bảo an Danh Dương chuẩn bị đổi đen thành trắng, làm việc và phát triển theo hướng chính quy, không cần phải mời một luật sư như vậy, làm vậy ngược lại sẽ bị người khác để ý.

Ác danh của Lý Một Dược đã được truyền khắp cảnh cục, hơn nữa bởi vì lúc trước hắn ta đã từng làm việc cho giới tư pháp, cho nên rất rõ từng đường đi nước bước trong quá trình điều tra, làm cái gì cũng quen thuộc.

Lúc trước bởi vì do uống say cho nên Tạ Văn Tiến và Trầm Vũ Tích đã trở thành người yêu của nhau, gần đây bởi vì Trầm Vũ Tích đi theo một người giàu có, cho nên dự định chia tay với Tạ Văn Tiến, Tạ Văn Tiến không chịu, thế là hai người gây lộn với nhau.

Bởi vì hai người là bạn trai và bạn gái, cho nên cần phải có một lời chia tay chính thức, mà Tạ Văn Tiến do tâm tình bị kích động, muốn giữ quan hệ với Trầm Vũ Tích, nhưng mà Trầm Vũ Tích không chịu, cuối cùng, Tạ Văn Tiến muốn nói chuyện của Trầm Vũ Tích cho cha mẹ nàng biết, Trầm Vũ Tích hoảng sợ nên muốn dùng cái chết để hù dọa Tạ Văn Tiến, mà Tạ Văn Tiến thì không cho là nàng dám làm, cho nên Tạ Văn Tiến thật sự nhảy xuống lầu.

Tuy rằng vẫn còn nhiều lổ thủng, nhưng mà, dưới sự trau chuốt của Lý tiên sinh, cũng biến thành một tình cảnh hợp tình hợp lý. Cứ như vậy, vô luận là Trầm Vũ Tích có phải là gái bao hay không, thì cũng không liên quan đến Tạ Văn Tiến.

Không thể không nói, Lý Một Dược rất biết suy nghĩ, không buông tha bất kỳ chi tiết nào.

Bởi vì Trầm Vũ Tích vẫn còn chưa tỉnh lại, mà Lý tiên sinh nói rất hợp tình hợp lý, mà ba người cùng đi với Lý tiên sinh chính là đám Tạ Văn Tiến, dưới sự bố trí của Lý tiên sinh, Lưu Triệu Quân và Tề Chí Đức không phải là đương sự nữa.

Hai tên này xuất hiện với thân phận nhân chứng, bởi vì lúc xung đột xảy ra, bọn họ là người đứng xme.

Tuy rằng Hạ Tuyết rất hoài nghi tính trung thực trong lời nói của Lý Một Dược, nhưng mà, dưới tình huống này cũng không thể làm gì, tất cả chỉ có thể đợi.

Lúc Hạ Tuyết nói chuyện này cho hai người cảnh sát ở bệnh viện, bọn họ đã kể lại cho cha mẹ của Trầm Vũ Tích nghe, hai ông bà dường như đã sớm dự liệu được kết quả này rồi: "Vũ Tích đi theo một người giàu có? Tại sao chúng tôi lại không biết? Hơn nữa bạn trai của Vũ Tích không phải là Dương Minh sao?"

Sau một hồi nói chuyện, bọn họ cũng biết được tên của Dương Minh, còn hiểu lầm Dương Minh là bạn trai của Trầm Vũ Tích. Dù sao nếu Dương Minh không có vấn đề gì với Trầm Vũ Tích thì cũng không cần phải khuyên bảo an ủi họ làm gì.

Nếu là bạn bình thường, gặp phải chuyện này đều tránh không kịp, chứ đừng nói là ra mặt! Hơn nữa Dương Minh còn nói sẽ giết tên hung thủ này, càng làm cho cha mẹ của Trầm Vũ Tích thêm tin tưởng!

Chứ nếu không, Dương Minh có quan hệ gì với con gái của mình? Vì sao Dương Minh lại nổi giận đến mức muốn đi giết kẻ xấu? Chỉ là bọn họ không biết, nếu Dương Minh muốn giết tên đứng đằng sau này thì thật sự là một chuyện rất đơn giản.

Hai người cảnh sát cũng cười khổ, bọn họ cũng không ngờ kết quả lại như vậy, luật sư nổi tiếng Lý Một Dược đã tham gia vào, kết quả này sẽ không còn gì đáng ngạc nhiên cả.

"Bây giờ chúng ta cùng nhau về cảnh cục, đương sự Tạ Văn Tiến đã ở đó, nếu có vấn đề gì có thể nói ngay mặt" Cảnh sát nói với cha mẹ của Trầm Vũ Tích.

"Cái này." Hai ông bà vẫn còn lo lắng cho tình trạng của Trầm Vũ Tích, nên không quan tâm đến tên hung thủ kia, dù sao đối phương có khả năng trốn trách nhiệm rất cao, cho dù đi thì có thể làm được gì sao?

"Đi thôi, đi nhìn thử" Dương Minh đứng dậy, nhàn nhạt nói, trong mắt của Dương Minh, tên luật sự chó má Lý cái gì đó kia chẳng là gì, nếu làm hắn khó chịu, thì trực tiếp đạp bay ra ngoài cửa.

"Vậy chúng ta cùng đi đi, có Dương Minh bên cạnh cũng tốt" Mẹ của Trầm Vũ Tích thật ra vẫn còn ôm hy vọng, muốn nhìn xem có khả năng xoay chuyển cục diện hay không.

Nhưng mà, trong bãi giữ xe của bệnh viện, cha mẹ của Trầm Vũ Tích rất kinh ngạc! Bởi vì bọn họ tưởng rằng Dương Minh cũng làm công giống Trầm Vũ Tích, nhưng không ngờ Dương Minh lại có xe, tuy rằng không biết là xe gì, nhưng mà có vẻ nó không được rẻ!

"Dương Minh, xe này." Sau khi lên xe, mẹ của Trầm Vũ Tích không nhịn được, hỏi.

"Là của con" Dương Minh cũng không phủ nhận, nói: "Thật ra, cũng không có gì đâu, con và Vũ Tích đều là nhân viên cao cấp, chỉ là Vũ Tích vừa được thăng lên làm quản lý không lâu thôi"

Dương Minh giải thích cũng không sai, nhân viên cao cấp của Bất Dạ Thiên, ví dụ như quản lý, thì một tháng tiền lương cũng hơn ba mươi ngàn, lái xe BMW cũng không phải là chuyện lạ.

Chỉ là Trầm Vũ Tích vừa được thăng lên làm quản lý mới có mấy ngày thôi, không có tiền lương.

Dương Minh lái xe, bắt đầu chạy về hướng cục cảnh sát.

"Cái người tên Tạ Văn Tiến kia con có biết không?" Lên xe, mẹ của Trầm Vũ Tích cẩn thận hỏi.

"Không biết, con chưa từng nghe qua, ai biết là tên khốn nào đâu? Nhưng mà, bác cứ yên tâm, nếu chuyện này thật sự liên quan đến hắn, con tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn" Dương Minh nói như đinh đóng cột.

Trầm Vũ Tích không có quan hệ gì với hắn, nhưng nếu hắn đã biết chuyện này, thì hắn cũng không mặc kệ.

Quả thật trên đời này có rất nhiều chuyện không công bằng, Dương Minh không phải là thánh, chuyện nào cũng phải quản, những chuyện đó hắn không biết, nên hắn mặc kệ, nhưng mà, nếu Dương Minh đã biết vậy thì không thể không quản.

"Haizz, z đều là do Vũ Tích cả, bác đã nói với nó rồi, ăn mặc đẹp quá làm gì! Bây giờ xảy ra tai họa rồi đó!" Sau khi đã nghe đầu đuôi mọi chuyện, mẹ của Trầm Vũ Tích cũng hiểu được một chút, khẳng định là bởi vì Trầm Vũ Tích xinh đẹp nên mới gặp phiền.

"Haha, bác gái nói đùa!" Dương Minh cười nói: "Con gái ai mà không thích đẹp chứ? Mà cái kia cũng là đồng phục của chổ làm, đâu phải lỗi của nàng đâu"

Nếu như bộ đồng phục của Bất Dạ Thiên mà để cho Trần Mộng Nghiên hay Chu Giai Giai, hoặc là Tôn Khiết mặc thì có lẽ càng thêm nóng bỏng hơn. Con gái xinh đẹp nếu mà có chổ dựa lớn thì cũng là một chuyện rất đau đầu.

Cho dù những thằng khác thèm nhỏ dãi ra cũng chẳng dám làm gì.

Dương Minh không biết bối cảnh của Tạ Văn Tiến là gì, nhưng mà nếu hắn có liên quan đến việc này, không giết chết hắn thì cũng phải lột da hắn ra. Đương nhiên, cái kia phải là không liên quan, nếu mà để Dương Minh biết hắn nói dối, vậy thì Dương Minh sẽ làm cho hắn" thoải mái" theo đúng nghĩa đen và nghĩa bóng.

Sau khi vào trong cảnh cục, nhìn thấy Tạ Văn Tiến xong, Dương Minh không khỏi sửng sốt! Là hắn? mà hai người bên cạnh hắn, Dương Minh cũng vô cùng quen thuộc.

Một tên là Tề Chí Đức, còn tên kia chính là phó xã trưởng Tae Kwon Do trường mình Lưu Triệu Quân.

Lúc nhìn thấy ba tên này, trong lòng Dương Minh đột nhiên chán ghét.

Mấy tên này chẳng phải thứ tốt lành gì, trong lòng Dương Minh càng thêm nghi ngờ, nếu chuyện này mà không liên quan đến chúng, Dương Minh mới không tin.