Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1291: Hợp tác làm ăn




"Vậy cũng được" Dương Minh gật đầu: "Ông ở đây có quen không?"

"Ừ, cũng không tệ lắm, cũng không khác gì chổ lúc trước" Phương Thiên hiển nhiên cũng tương đối thỏa mãn với nhưng thứ ở đây: "Ngày hôm qua Đổng Quân có ghé đến, mua chút gạo và mì cho ta, con không cần quan tâm"

"Đại sư huynh cũng thật chu toàn" Dương Minh gật đầu: "Nếu không có việc gì thì con về trước"

"Đi đi, đúng rồi, có người tìm con" Phương Thiên bỗng nhiên nhớ ra một chuyện, liền nói với Dương Minh.

"Tìm con, người nào?" Dương Minh nghi hoặc hỏi.

"không biết" Phương Thiên lắc đầu.

"." Dương Minh không biết nên nói thế nào nữa.

"Một ông già, không lưu danh" Phương Thiên nhún vai.

"Vậy sao ông không hỏi?" Dương Minh cảm thấy không còn biết nên nói gì với hành động của Phương Thiên.

"Hỏi rồi" Phương Thiên nói: "Nhưng ông ta không trả lời"

Nghe thấy Phương Thiên nói như vậy, Dương Minh cũng không còn nghĩ nhiều nữa, nếu đối phương tìm mình, như vậy khẳng định sẽ tiếp tục tìm mình, nếu như không tìm chứng minh là không có chuyện gì, Dương Minh cũng sẽ không cần phải để ý. Đồng thời, trong cùng lúc đó, Bạo Tam Lập mang theo Kinh Tiểu Lộ đến khách sạn Quốc Tế Tùng Giang.

Đối phương mời khách ở đây, thật ra làm cho Bạo Tam Lập không biết nên khóc hay nên cười nữa, đây chính là địa bàn của mình, cũng không cần phải lo việc đối phương có thể làm ra trò trống gì.

Phục vụ gõ cửa phòng, bên trong truyền ra tiếng của một người đàn ông: "Mời vào"

Người này chính là Hứa Tiểu Bân, hắn đại biểu cho Liễu Ky Phi đến đây, Hứa Tiểu Bân rất kích động, lần đầu tiên hắ ngặp Hứa Tiểu Bân, là nhân vật trong truyền thuyết ở Tùng Giang, từ một tên lưu manh, đi vào trong con đường kinh doanh, thành lập một công ty bảo an lớn nhất ở Tùng Giang.

Hứa Tiểu Bân cũng không giống Liễu Ky Phi, không coi ai ra gì, Bạo Tam Lập có được ngày hôm nay, đương nhiên là có chổ hơn ngời, ngoài ra mình là người đến hợp tác, Hứa Tiểu Bân cũng không dám làm ra cái thái độ cao cao tại thượng dễ bị ăn đòn đó.

Hắn không thừa nhận chuyện trưởng phòng Nghiêm chỉ dùng một cú điện thoại là có thể hẹn gặp Bạo Tam Lập! Chỉ là do Bạo Tam Lập nể mặt ông ta mà thôi, nếu như nói Bạo Tam Lập đứng ở Tùng Giang mà không có bối cảnh, vậy thì Hứa Tiểu Bân không tin! Nếu như không đúng sự thật, Bạo Tam Lập làm sao mà có thể xây dựng công ty bảo an lớn mạnh như vậy, bây giờ toàn bộ các khách sạn và tiểu khu đều dùng bảo an của công ty bảo an Danh Dương, từ điều này có thể nhìn ra được lực ảnh hưởng của Bạo Tam Lập tại Tùng Giang là lớn thế nào, không có chính phủ ở phía sau ủng hộ là không làm được điều này.

Cho nên, Bạo Tam Lập chịu đến ăn bữa cơm này đã là nể mặt hắn lắm rồi, bình thường, muốn gặp cũng không gặp được nữa là. Hứa Tiểu Bân vô cùng quý trọng cơ hội này, đây là cơ hội để hắn có thể thăng chức. Nếu như biết nắm bắt, hắn có thể nhanh chóng biến thành quản lí của một công ty lớn trong tập đoàn Liễu gia, còn nếu không biết nắm bắt thì hắn sẽ tiếp tục ăn không ngồi rồi tại cái vị trí này mãi mãi.

Nhìn thấy Bạo Tam Lập và một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi bước vào, Hứa Tiểu Bân không dám tỏ vẻ, vội vã đứng dậy, cung kính chào đón: "Bạo tổng, ngài có thể đế đây, thật sự đúng là làm cho tại hạ vui sướng!"

Người ta đã nói vậy, Bạo Tam Lập đương nhiên là không thể tỏ thái độ lạnh lùng được, trước khi đến đây Bạo Tam Lập đã thương nghị chuyện này với Kinh Tiểu Lộ. Nếu như người do trưởng phòng Nghiêm biết quy tắc, biết nhìn mặt người khác mà nói chuyệ, vậy thì Bạo Tam Lập sẽ nể mặt của trưởng phòng Nghiêm, chỉ cần hắn ta không quá đáng, thì Bạo Tam Lập vẫn sẽ thỏa mãn hắn.

Nhưng mà nếu tên này quá kiêu ngạo, quá vênh váo tự đắc, như vậy thì Bạo Tam Lập cũng không sợ đắc tội với trưởng phòng Nghiêm, dựa vào quan hệ của Trần Phi, Bạo Tam Lập không cần phải sợ ai.

Lúc này nhìn thấy Hứa Tiểu Bân vô cùng khách khí, Bạo Tam Lập đương nhiên cũng không tỏ vé chán ghét hắn, bắt lấy tay hắn: "Ngài là do trưởng phòng Nghiêm giới thiệu?"

"Bỉ nhân là Hứa Tiểu Bân, là quản lý của phòng làm việc tại Tùng Giang thuộc tập đoàn Giang Duyên tại Hải Thành" Hứa Tiểu Bân sợ sệt nói: "Lần này, tôi đại biểu cho tập đoàn Giang Duyên, muốn đến hợp tác với Bạo tổng"

"A?" Bạo Tam Lập ngẩng người, tập đoàn Giang Duyên hắn ta có nghe qua, là một trong mười đại tập đoàn có danh tiếng nhất nước, đã có hơn hai chục năm lịch sử, nghiệp vụ làm ăn tương đối phức tạp, từ điền sản, siêu thị đến khách sạn, hàng nhà. Nhưng mà cái nổi tiếng nhất chỉ sợ là nghiệp vụ ngân hàng, Bạo Tam Lập là người trong hệ thống bảo an, cho nên cũng biết rõ mấy cái này.

Bây giờ nghe nói Hứa Tiểu Bân đại diện cho tập đoàn Giang Duyên, Bạo Tam Lập liền có chút kỳ quái! Tập đoàn Giang Duyên so với công ty bảo an Danh Dương, công ty giải trí Danh Dương còn lớn hơn rất nhiều, ngay cả tập đoàn công nghiệp nặng Danh Dương cũng không phải là đối thủ của Giang Duyên!

Đại biểu cho một quái vật như vậy, khẳng định không phải đến để tống tiền, một chút sản nghiệp của mình trong mắt người ta căn bản không là gì cả. Lẽ nào đối phương đến đây thật sự để hợp tác?

"Hứa tổng, xin chào, ngưỡng mộ đại danh của tập đoàn Giang Duyên đã lâu!" Bạo Tam Lập nghe nói đến địa vị của Hứa Tiểu Bân xong, cũng trở nên khách khí, tuy rằng Hứa Tiểu Bân chỉ là quản lý một phòng làm việc ở đây, nhưng mà phía sau người ta còn có cả một đại tập đoàn, cũng coi như đã có địa vị ngang tầm với mình, Bạo Tam Lập cũng không thể không coi trọng được.

"Haha, Hứa tổng gì chứ, gọi tiểu Hứa là được rồi" Hứa Tiểu Bân vừa mừng vừa sợ, nhưng mà trong lòng hắn cũng rõ ràng, cái khiến cho Bạo Tam Lập tôn kính không phải là hắn, mà là tập đoàn Giang Duyên.

"Đừng, chúng ta đến nói chuyện hợp tác, đương nhiên là cần phải chính thức một chút" Bạo Tam Lập cười nói, sau đó giới thiệu Kinh Tiểu Lộ sau lưng: "Vị này là Kinh phó tổng, là trợ thủ của tôi, cũng là phó tổng thường vụ trong công ty"

"Ồ?" Hứa Tiểu Bân nghe Bạo Tam Lập giới thiệu xong, cũng kinh ngạc! Hắn không ngờ rằng cô gái xinh đẹp lại trẻ tuổi kia lại chính là phó tổng thường vụ trong công ty của Bạo Tam Lập!

Điều này làm cho Hứa Tiểu Bân nhất thời kinh ngạc, lúc đầu khi Bạo Tam Lập mang Kinh Tiểu Lộ vào, hắn ta còn tưởng rằng Kinh Tiểu Lộ là trợ lý hay là thư ký gì đó, cũng không coi ra gì, bây giờ nghe Bạo Tam Lập giới thiệu xong, liền bắt đầu quan sát Kinh Tiểu Lộ lại một lần nữa.

Nhưng mà, Kinh Tiểu Lộ quả thật đúng là còn trẻ lắm, Hứa Tiểu Bân nhìn trái nhìn phải, cũng không cảm thấy Kinh Tiểu Lộ đã hơn hai mươi, một cô gái như vậy, mà có thể làm phó tổng của công ty, cái này ít nhiều gì cũng làm cho hắn kinh ngạc.

Đương nhiên, đây không còn là thời đại nhìn tuổi mà phán đoán năng lực của người khác nữa, người tài trẻ tuổi xuất hiện lớp lớp, ví dụ như Liễu Họa Mi của Liễu gia vậy, năm nay chỉ mới mười chín tuổi, nhưng đã ngồi lên vị trí tổng giám đốc tài vụ của tập đoàn.

Tuy rằng nàng ta là cháu ruột của lão gia tử, nhưng mà nếu không có năng lực thì làm sao được đưa vào ngồi cái vị trí đó? Lão gia tử tuy rằng không còn hỏi đến chuyện trong tập đoàn, nhưng mà không có nghĩa rằng ông ta già hồ đồ!

Tổng giám đốc tài vụ, là một chức vị quan trọng, nếu đưa một tên ngu ngốc tới, rất có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của công ty.

"Kinh phó tổng, xin chào" Hứa Tiểu Bân vội vàng vươn tay ra bắt tay lấy của Kinh Tiểu Lộ.

Kinh Tiểu Lộ cũng vượt tay ra nắm nhẹ tay hắn, cười nhạt nói: "Hứa tổng, không cần khách khí, sau này mọi người có khả năng trở thành người hợp tác, không cần phải để ý đến những chi tiết này, chúng ta ngồi chứ?"

"Được được, mời ngồi!" Hứa Tiểu Bân vội vã gật đầu: "Tôi đã quên mất chính sự rồi, chúng ta đứng ở cửa làm gì! Đi vào ngồi xuống vừa ăn vừa nói!"

Ba người lần lượt ngồi xuống, Hứa Tiểu Bân gọi vài món ăn, rồi nói với phục vụ: "Anh có thể ra được rồi"

Rất nhanh, rượu và đồ ăn đã được mang lên, Hứa Tiểu Bân cũng không có nói rõ công việc cụ thể, Bạo Tam Lập và Kinh Tiểu Lộ cũng không hỏi, người kinh doanh nói chuyện với nhau, cũng không trực tiếp như những nghề khác, những ngành nghề khác có hợp tác hay không hợp tác hay không chỉ cần một câu nói thôi, nếu được thì sẽ mở tiệc chúc mừng, không thì thôi.

Nhưng mà người trong ngành kinh doanh thì lại khác, đầu tiên là phải tìm một nơi vui chơi giải trí, tạo dựng tình cảm, đến một mức độ nào đó thì mới lấy hợp đồng ra nói chuyện. Đương nhiên cũng không phải tuyệt đối là như vậy, tùy theo phong tục mỗi nơi thôi nhưng hầu hết là vậy.

Ba người tuy rằng không có nói đến chuyện hợp tác, nhưng mà nói chuyện trên trời dưới đất thì lại không ít, Hứa Tiểu Bân cũng có giới thiệu vài nghiệp vụ của tập đoàn Giang Duyên. Thật ra, Hứa Tiểu Bân không cần nói, Bạo Tam Lập cũng hiểu được đại khái rồi.

Bạo Tam Lập và Hứa Tiểu Bân uống rượu, còn Kinh Tiểu Lộ thì uống nước trái cây, tửu lượng của nàng không hề kém chút nào, chỉ là bây giờ nàng không muốn uống rượu, nàng nghĩ Dương Minh nhất định không thích những cô gái say khướt, cho nên tập cho mình nhã nhặn thì tốt hơn.

Sau ba tuần rượu, Hứa Tiểu Bân mới bắt đầu lộ mục đích với Bạo Tam Lập: "Công ty bảo an của Bạo tổng là đệ nhất tại Tùng Giang nha!"

"Đệ nhất thì không dám nhận, chỉ là một công ty bảo an có quy mô nho nhỏ mà thôi" Bạo Tam Lập nói. Quả thật, ở Tùng Giang ngoại trừ công ty bảo an Danh Dương ra, cũng còn một công ty bảo an tư nhân nho nhỏ, nhưng mà bởi vì đối tượng nhằm vào khác nhau, cho nên cũng không có xung đột gì cả, bọn họ chỉ cung cấp vệ sĩ cho những người giàu có thôi, loại nghiệp vụ này Bạo Tam Lập không có làm.

Ai cũng biết là tiểu thư công ty là khó hầu hạ cỡ nào, tiền của bọn họ làm sao mà dễ kiếm? Bạo Tam Lập không muốn kiếm loại tiền này. Nhưng mà một số công ty bảo an nho nhỏ, không có năng lực đi làm bảo vệ cho nhà hàng khách sạn hay tiểu khu, thì chỉ có thể đi làm những nghiệp vụ này.

"Trên quy mô rốt cục cũng là đệ nhất!" Hứa Tiểu Bân cười nói.

Cái này thì đúng là nói thật, Bạo Tam Lập cũng không phủ nhận, phủ nhận cũng không có nghĩa là khiêm tốn, cho nên trợn mắt nói dối luôn: "Trên quy mô, hoàn toàn không có trở ngại, dù sao cũng hợp tác với cảnh sát, cũng có chính phủ ủng hộ và giám sát, cho nên thuận lợi hơn các công ty khác"

Bạo Tam Lập nói ra những bối cãnh này, công ty của mình trực thuộc chính phủ, cũng không phải là công ty tư nhân, để cho đối phương biến được thực lực của mình.

Nhưng mà, Bạo Tam Lập nói ra những cái này, trước đó Bạo Tam Lập đã điều tra xong rồi: "Đúng rồi, nghiệp vụ ngân hàng của Tùng Giang chúng ta, cũng trực thuộc công ty khác đúng không?"

"Cái này hẳn là như vậy" Bạo Tam Lập thầm nghĩ, quả nhiên đã nói đến chính sự rồi, cũng không khác gì những gì mình nghĩ trước đó, đối phương muốn đến Tùng Giang đầu tư thị trường ngân hàng.

Nhưng mà, cái thị trường này Bạo Tam Lập không có đọc qua, cũng không có xung đột gì với nghiệp vụ của mình đang làm, nếu đối phương có ý định hợp tác, như vậy thì cũng không cần phải lo lắng nhiều.

"Bạo tổng, công ty bảo an Danh Dương là công ty bảo an lớn nhất tại Tùng Giang, lẽ nào kkhông nghĩ đến thị trường này sao?" Hứa Tiểu Bân ăn một miếng, rồi cười hỏi.

"Công ty của chúng tôi thành lập còn chưa được một năm, hơn nữa cũng không có đọc về những ngành nghề khác, tạm thời còn chưa lo lắng đến phương diện này" Bạo Tam Lập nói lời thật, công ty còn chưa thành lập được lâu, làm gì có thể suy nghĩ đến những tình huống này chứ? Bạo Tam Lập không giấu diếm, thành thật trả lời,, cho dù hắn nói có suy nghĩ về vấn đề này, thì đối phương cũng sẽ không tin.

Nghiệp vụ ngân hàng, không giống với nghiệp vụ bảo an, đầu tiên là huấn luyện nhân viên, mình cũng không có bất kỳ kinh nghiệm nào, thứ hai là điều phối, trang bị, xử lý khẩn cấp, cũng không phải do một coon6g ty bảo an vừa mới thành lập có thể đảm nhận được.

Cho nên, Bạo Tam Lập càng không có ý nghĩ muốn tiến vào cái ngành nghề này, làm tốt thì không sao, nhưng làm không tốt, quả thật đúng là tự đập bảng hiệu.

"Tập đoàn Giang Duyên chúng tôi, cũng có ý muốn tiến nhập vào thị trường Tùng Giang, không biết Bạo tổng thấy thế nào?" Hứa Tiểu Bân rốt cục đã nói ra ý đồ của mình, nếu Bạo Tam Lập có ý tiến nhập vào ngành nghề này, thì hắn ta sẽ dễ nói chuyện.

"Ồ? Theo tôi được biến, tập đoàn Giang Duyên rất quan tâm đến nghiệp vụ ngân hàng, không chỉ trong tỉnh, ngay cả một số tỉnh thành ở ngoài tỉnh cũng có thành lập công ty chuyên môn" Bạo Tam Lập nói: "Thế nào, các người cũng có ý định đối với Tùng Giang à?"

"Có ý là khẳng định rồi!" Hứa Tiểu Bân cũng không phủ nhận, gật đầu nói: "Nhưng mà, cái thị trường này đã có công ty khác làm, chúng tôi cũng không tiện nhúng tay vào, dù sao tập đoàn Giang Duyên chúng tôi cũng thuộc về bên ngoài, không thể chiếm đoạt thị trường địa phương được" Nói đến đây, Bạo Tam Lập trên cơ bản đã hiểu rõ vì sao tập đoàn Giang Duyên lại muốn tìm hắn hợp tác.

Theo như lời của Hứa Tiểu Bân nói, nghiệp vụ ngân hàng của Tùng Giang đã được một công ty khác làm trước rồi, hơn nữa người ta có vẻ như cũng có bối cảnh, cũng trực thuộc hệ thống, cho nên tập đoàn Giang Duyên dù có thực lực cũng không dám tranh giành thị trường với người ta.

Nhưng mà Bạo Tam Lập thì khá! Công ty của Bạo Tam Lập là công ty bản địa tại Tùng Giang, cũng là công ty được chính phủ ủng hộ, nếu như được công ty bảo an Danh Dương tiếp nhận thị trường này thì không còn ai có thể nói được gì cả.

Người địa phương đến làm việc địa phương cũng là một chuyện rất thường tình của con người, căn bản là không gây sự chú ý! Cho nên đây mới chính là nguyên nhân mà Hứa Tiểu Bân đến tìm Bạo Tam Lập.

"Haha, ý của Hứa tổng là muốn chúng tôi cùng tham dự, cùng các người nắm giữ thị trường này?" Bạo Tam Lập cũng có chút động lòng với đề nghị của Hứa Tiểu Bân! Công ty bảo an Danh Dương phát triển đến một quy mô như hiện nay, trên cơ bản đã không còn tiềm lực để tiếp tục phát triển nữa, muốn tiếp tục mở rộng thì chỉ có thể ra tay từ trong các ngành nghề khác.

Cái nghiệp vụ ngân hàng này, thật ra cũng là một hạng mục rất tốt, đương nhiên, Bạo Tam Lập cũng không ngây thơ cho rằng, dựa vào thực lực của công ty mình là có thể chiếm được hạng mục này! Có thể nắm giữ thị trường này, cũng không phải là việc khó, nhưng vấn đề then chốt là, có thể làm tốt được hay không? Nếu như làm không được mà còn phá thêm, thì không bằng là đừng nhúng tay vào làm!

Cho nên, nếu một tập đoàn có kinh nghiệm phong phú về nghiệp vụ ngân hàng như tập đoàn Giang Duyên muốn hợp tác cùng phát triển, thì thật ra lại không có vấn đề.

"Bạo tổng thông minh! Chúng tôi quả thật là có kế hoạch này, không biết ý của Bạo tổng thế nào?" Hứa Tiểu Bân gật đầu: "Đương nhiên là không cần đưa ra quyết định ngay bây giờ, dù sao ngày hôm nay chúng ta chỉ gặp mặt mà thôi, liên lạc và trao đổi tình cảm một chút, còn công việc hợp tác cụ thể, sau khi xác định rồi bàn lại cũng không muộn"

"Cái đề nghị của anh làm tôi cũng có hứng thú" Bạo Tam Lập nói: "Nhưng mà, chúng ta có thể tiến hành hợp tác hay không, thì cần phải cẩn thận xem lại mới được"

"Đó là đương nhiên" Hứa Tiểu Bân làm ra vẻ lơ đểnh nói: "Tôi cũng chỉ là một quản lý mà thôi, còn kế hoạch hợp tác cụ thể là do tổng công ty quyết định, haizzz, không giống như Bạo tổng. tôi không thể tự quyết định được! Nào, tôi kính Bạo tổng một ly"

"Haha, chúng tôi cũng có ban giám đốc, tuy rằng tôi là thành viên của ban giám đốc, nhưng mà chuyện này cũng cần phải hỏi ý chủ tịch cái đã" Bạo Tam Lập cũng không nhận thấy lời này của Hứa Tiểu Bân là đang nhắm về bối cảnh sau lưng hắn, bởi vì côn gyt bảo an Danh Dương và công ty giải trí Danh Dương đều không có quan hệ gì cả, muốn điều tra quyền phân phối cổ phần cũng là một chuyện không dễ dàng.

"Nhưng mà Bạo tổng cũng là dưới một người trên một người, tôi kính ngài một ly" Hứa Tiểu Bân giơ ly rượu lên.

"Được" Bạo Tam Lập cũng giơ ly lên.

"Đúng rồi, Bạo tổng, Dương Minh Dương tiên sinh là.?" Hứa Tiểu Bân làm bộ lơ đãng hỏi. Đây là nhiệm vụ mà Liễu Ky Phi giao phó, nhưng mà Hứa Tiểu Bân cũng không nghĩ nhiều, hắn cho rằng Liễu Ky Phi muốn điều tra về bí mật thương nghiệp của đối phương thôi.

"Ồ? Dương tiên sinh là chủ tịch tập đoàn của chúng tôi, thế nào? Hứa tổng quen à?" Bạo Tam Lập cũng không giấu diếm thân phận của Dương Minh, bởi vì ngày hôm nay, Dương Minh đã xuất hiện một cách hoàng tráng trên chổ chủ tịch rồi, Kinh Tiểu Lộ cũng đã nói toạc ra thân phận của hắn, vậy đại biểu rằng tin tức Dương Minh xuất hiện trong xã hội, cũng sẽ nhanh chóng truyền ra ngoài, cho nên Bạo Tam Lập cũng không cần phải giấu diếm nữa.

"Quen. không phải vậy, tôi biết Dương tiên sinh, nhưng Dương tiên sinh không nhận ra tôi" Hứa Tiểu Bân khoát tay cười khổ nói: "Chỉ gặp một lần mà thôi, Dương tiên sinh làm sao mà nhớ được tôi!"

Bạo Tam Lập gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, hai người vừa uống vừa nói về vài vấn đề liên quan đến nghiệp vụ bảo an và ngân hàng, còn Kinh Tiểu Lộ rất ít mở miệng, tuy rằng nàng là phó tổng trong công ty, nhưng mà vừa mới lên làm ngày hôm nay, còn nhiều chổ chưa rõ, để tránh cho nói sai nên hầu hết đều nghe Bạo Tam Lập nói, chỉ thỉnh thoảng có vài chổ không rõ mới mở miệng hỏi.

Nhưng mà, cứ như vậy, càng làm cho Hứa Tiểu Bân cảm thấy áp lực, theo hắn thấy, Kinh Tiểu Lộ không nói lời nào, là biểu hiện của sự cơ trí, không mở miệng nói thì thôi, đã mở miệng hỏi thì toàn hỏi về những chổ mẫn cảm trong các vấn đề đó, làm cho Hứa Tiểu Bân không dám khinh thường.

Nếu Kinh Tiểu Lộ biết Hứa Tiểu Bân có suy nghĩ như vậy, không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào nhĩ?