Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1453




"Ah? Muốn bơm xe làm gì? Không phải xe được bơm rồi sao." Tiểu Liêu nghĩ đến Tiểu Vương lấy ống bơm là việc tư, vì thế lấy giọng khó chịu nói: "Xe công ty đều được bơm mỗi ngày mà."

"Có vấn đề gì lớn không vậy?" Tiểu Vương nhíu mày, giống như nhìn ra chỗ bất mãn của Tiểu Liêu, bất quá cũng hiểu được mình từ đội trường bảo vệ lập tức nhảy lên biến thành phó phòng hậu cần, những người này không chừng nghĩ mình dựa vào quan hệ mà đi lên. Mà chuyện lái xe cho Dương Minh còn chưa có truyền ra ngoài, trước mắt chỉ có Bạo Tam Lập biết mà thôi.

"Dương ca bảo ta mang theo, ngươi chuẩn bị nhanh một chút đi!" " Dương ca? Người nào là Dương ca?" Tiểu Liêu sửng sốt, nghĩ ở phòng hậu cần không có ai là Dương ca a?" Ta là lái xe cho chủ tịch, ngươi không biết chuyện này?" Tiểu Vương nhíu mày: "Ngươi nhanh lên một chút, để lỡ đại sự có thể gặp phiền toái!"

"Dương chủ tịch!" Tiểu Liêu vừa nghe chứ này, nhất thời liền hiểu Dương ca trong miệng của Tiểu Vương là ai! Dương Minh cũng từng có lần tham gia hội nghị Danh Dương Entertaiment, lúc đó Kinh Tiểu Lộ cũng nhậm chức ở công ty. Cho nên công nhân công ty hiện tại cũng biết trên Bạo Tam Lập cùng Hầu Chấn Hám còn một vị nữa là chủ tịch Dương Minh.

Lúc nãy Tiểu Liêu thân là đội trưởng đoàn xe là cấp dưới của Tiểu Vương nhưng dám cự nự với Tiểu Vương là bởi vì Bạo Tam Lập cùng Hầu Chấn Hám có đôi khi ra ngoài là dùng hắn lái xe.

Tuy rằng Bạo Tam Lập cùng Hầu Chấn Hám biết lái xe, nhưng là nhiều khi không tiện tự mình lái, dù sao thân phận còn đó, nên nhất thời dùng tiểu Liêu làm lái xe.

Tiểu Liêu liền cảm giác mình cũng có thể ngang ngược, thân là lái xe cho ông tổng, tự nhiên là cao hơn những người khác một bậc, không đem Tiểu Vương để vào mắt cũng là bình thường! Tuy nói lúc trước nghe Tiểu Vương sở dĩ được sắp xếp chức phó phòng quản lý hậu cần cũng cũng là bởi vì được một lãnh đạo công ty nhìn trúng để cho hắn lái xe, nhưng là tiểu Liêu cũng không có để vào mắt, dù sao vị lãnh đạo kia có lợi hại, cũng không có thể lợi hại qua Bạo Tam Lập cùng Hầu Chấn Hám?

Theo bản năng hắn liền cho rằng sở dĩ Tiểu Vương được an bài chức vị cao hơn so với mình nhất định là bởi vì thân thích với vị lãnh đạo kia, cho nên mới phải như thế, nghĩ đến đây liền càng thêm khinh bỉ đối với, lúc nãy mới gây khó dễ.

Bất quá, nghe được Tiểu Vương lại là lái xe của Dương Minh, tiểu Liêu nhất thời sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn rốt cục ý thức được, trong công ty này không phải Bạo Tam Lập cùng Hầu Chấn Hám mới là lớn nhất! Phía trên còn có chủ tịch, mặc dù vị chủ tịch này không thường xuất hiện trong công ty, nhưng là rất có quyền uy!

Nghĩ đến mình cùng vì lái xe qua cho Bạo Tam Lập cùng Hầu Chấn Hám mà được đề bạt làm đội trưởng, mà Tiểu Vương là lái xe cho Dương Minh, được đề bạt làm phó hậu cần cũng không có gì đáng nói.

Người được phục vụ so với người được mình phục vụ, ai lợi hại hơn đây? Nghĩ đến xém chút nữa mình phá hư đại sự, sắc mặt Tiểu Liêu lập tức thay đổi, đổi lại một bộ mặt nịnh hót mà trước mặt Bạo Tam Lập cùng Hầu Chấn Hám mới có: "Vương ca, ngài không nói sớm, tôi liền lấy ống bơm cho ngài."

Xưng hô với Tiểu Vương cũng đổi thành Vương ca, biến hóa trong nháy mắt này khiến Tiểu Vương cảm giác lòng người dễ thay đổi, chính mình trong lúc vô tình cũng là cáo mượn oai hùm.

Rất nhanh Tiểu Liêu đem đến một bơm áp suất loại xịn, Tiểu Vương đưa tay đón lấy, tiểu Liêu lại lắc đầu cự tuyệt, tự mình chạy bộ đem ống bơm đưa đến cạnh xe Tiểu Vương, sau đó mở cốp bỏ vào cẩn thận.

"Vương ca, tôi đã chuẩn bị xong cho ngài, ngài nhanh chóng đi làm việc cho chủ tịch, đừng chậm trễ kẻo tôi và ngài kham không nổi a!" Tiểu Liêu làm xong tất cả chuyện này, vẻ mặt tươi cười cung kính nói. Giống như hắn và người lúc nãy là hai người hoàn toàn cách biệt." Được, Tiểu Liêu làm rất tốt, ta còn tưởng rằng ống bơm cần nạp áp mới được, không nghĩ tốt như vậy." Tiểu Vương thỏa mản gật đầu.

"Hắc hắc." Tiểu Liêu được khen thưởng, cao hứng cười. Tiểu Liêu xem như đã nhìn ra, đừng nhìn Tiểu Vương là phó quản lý, nhưng tuyệt đối là có uy hơn quản lý rất nhiều, hãy chờ xem quản lí có quyết định gì cũng phải cùng hắn thương lượng a!

Cũng không kỳ quái, nếu không muốn đi xuống, làm sao có thể cùng người bên cạnh chủ tịch đắc tội? Tiểu Liêu thầm nghĩ nguy hiểm thật, chính mình cũng may mắn nhận ra nhanh chóng, bằng không hôm nay sợ rằng đã tiêu đời! Tiểu Vương lên xe, mở máy hướng ĐH Công NghiệpTùng Giang đi tới.

Dương Minh ngựa quen đường cũ đi tới văn phòng Tiếu Tình, cũng không gõ cửa, dùng dị năng nhìn thoáng qua bên trong, ngoại trừ Tiếu Tình ra thì không có ai, liền trực tiếp đẩy cửa vào.

Tiếu Tình nghe được tiếng cửa mở, ngạc nhiên ngẩng đầu lên, thấy Dương Minh mới nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt có chút ửng đỏ nói: "Tại sao ngươi không gõ cửa mà trực tiếp bước vào? Làm ta sợ nhảy dựng, còn suy nghĩ ai không lễ phép như thế!" " Hắc hắc, ta nhìn thấy trong phòng không có người khác, ta mới trực tiếp vào." Dương Minh vừa nói, tiện tay đem cửa ban công đóng lại. Nhìn thấy hành động Dương Minh, trên mặt Tiếu Tình càng ửng đỏ: "Ngươi đóng cửa làm cái gì?" " Lạnh mà, lúc trước không phải nàng nói phải đóng cửa lại?" Dương Minh đem cửa phòng khoá trái, sau đó nói rất tự nhiên." Kia ngươi khóa ngược thế làm gì?" Tiếu Tình thấy bộ dạng nghiêm trang của hắn, không khỏi bị hắn chọc cười, không chịu nổi cười" Hì hì".

"A? chuyện này cũng bị nàng phát hiện?" Dương Minh cảm thấy mình làm vô cùng kín đáo, mặt không đỏ, tim không nhảy không có manh mối gì, lại không nghĩ bịTiếu Tình đã phát hiện, gãi gãi da đầu: "Đây không phải sợ có người tiến vào sao, lại thấy cái không nên thấy." " Nói cho nàng biết, đừng loạn, lần trước đều bị Giai Giai nhìn thấy, nàng nha, chính là không cẩn thận!" cười

Chuyện thực chả trách: "May mắn là Giai Giai, nếu là người khác, chuyện này lan ra ngoài thì phải làm sao?" " Vậy thì có sao, ta thôi học là được." Dương Minh nhún vai nói không sao cả: ' Như vậy xem người khác còn có thể nói cái gì!" " Nghỉ học cái gì, đừng nói loạn!" Tiếu Tình nhíu mày, bất quá trong lòng cũng bị những lời này của Dương Minh làm cho cảm động.

"
Không nói không cẩn thận, sau này cẩn thận một chút." Dương Minh nói. Kỳ thật, hiện tại Dương Minh học đại học đã không còn trông mong cái gì. Lên đại học hắn phát hiện đại học bất quá cũng như vậy mà thôi.

Cho nên, nếu như Dương Minh lập tức thôi học thì cũng không tính là gì, lấy thân phận hiện tại của Dương Minh, đại học đã không còn là vấn đề lớn. Quan niệm của Dương Đại Hải(bố Dương Minh) giờ cũng không giống trước kia, cũng hiểu được Dương Minh học đại học bất quá cũng thêm một chút kinh nghiệm mà thôi, cũng không hỏi kết quả như thế nào, thậm chí đối với việc Dương Minh không đến trường mấy tháng cũngkhông hề can thiệp.

"
Nghe Giai Giai nói, Mộng Nghiên bị bắt cóc, ngươi đã cứu nàng về rồi, không có việc gì chứ?" Tiếu Tình biết qua thân thủ của Dương Minh, lúc trước ở Hồng Kông, Dương Minh ra mấy chiêu chấn nhiếp tất cả các đại ca, rồi thuận lợi thoát đi.

"
Không có việc gì, đã giải quyết xong." Dương Minh gật đầu: "Hiện tại Mộng Nghiên đã đi học rồi, thật ra chuyện này không có mấy người biết."

"
Vậy ngươi cứu nàng ra, cha mẹ Trần Mộng Nghiên không có hoài nghi gì sao? Phải biết rằng Trần Phi chính là cục trưởng cục cảnh sát!" Tiếu Tình nhìn Dương Minh hỏi: "Năng lực của ngươi, không có bị người phát hiện chứ?"

"
Hoặc nhiều hoặc ít đã biết." Dương Minh có chút bất đắc dĩ nhún vai, sau đó đem hai bản giấy chứng nhận trong túi lấy ra đưa cho Tiếu Tình: "Ta bị bọn hắn tìm tới cửa, bắt gia nhập cái tổ chức này." " Cục điều tra bí mật? Quân khu?" Tiếu Tình nghi hoặc nhìn thoáng qua giấy chứng nhận Dương Minh đưa tới, lập tức lộ ra vẻ mặt ngưng trọng: "Bọn hắn biết được chuyện của ngươi?"

"
Nơi đó bọn hắn cũng có cao nhân tương tự, không gạt được." Dương Minh cười khổ nói: "Bất quá chuyện này cũng là có hai mặt, tuy rằng bộc lộ ra năng lực của mình, phải hành động theo họ, nhưng như vậy cũng là một cái bùa hộ mệnh, có hai giấy này, ngoài bọn họ ra, ai dám tìm ta gây phiền phức bọn họ sẽ thay ta giải quyết." Tiếu Tình nghe Dương Minh phân tích xong, gật đầu, tự đáy lòng nói: "Dương Minh, ngươi đã trưởng thành." " A?" Dương Minh rất ngạc nhiên.

"
Đối với nhiều phương diện so với trước kia thành thục rất nhiều, cũng không cần ta tiếp tục thay ngươi lo lắng đề phòng." Tiếu Tình cười nói" Bản thân ngươi giữ đúng mực là tốt rồi."

"
Mọi người biết ta lớn sao." Dương Minh ngẩng đầu lên, nhìn Tiếu Tình với hai tròng mắt sáng ngời: "Trước kia, nàng là tỷ tỷ của ta, hiện tại ta có thể lo lắng cho nàng."

Tiếu Tình nhìn thấy thần tình trong ánh mắt Dương Minh, trong mũi một chút chua xót. Không thể không thừa nhận, đoạn thời gian này hắn thật sự đã trưởng thành, từ một nam hài đã biến thành một người đàn ông đỉnh thiên lập địa.

"
Tốt rồi, vậy sau này trước mặt ngươi ta sẽ biến thành tiểu hài tử." Tiếu Tình đột nhiên có một loại cảm giác nhẹ nhàng, cảm thấy được tuổi của mình cùng Dương Minh không hề khác biệt." Sớm như vậy có phải tốt không." Dương Minh sờ sờ cái mũi, Cười khổ nói Cười khổ nói: "sau sự kiện Tống Hàng, ta đã cảm thấy như vậy."

"
A?" Tiếu Tình mở trừng hai mắt, rồi hồi tưởng lại chuyện Tống Hàng tìm mình gây phiền phức, thật sự giống như thế, trong bất tri bất giác, Dương Minh là trở thành bờ vai để nàng nương tựa, thực là một chỗ tốt.

Cùng Tiếu Tình gặp nhau luôn vội vội vàng vàng, tuy rằng mỗi lần gặp đều có cảm giác vui mừng, yêu thương vụng trộm, bây giờ cũng vội vàng. Bất quá chuyện này cũng không có cách nào khác, trước lúcTiếu Tình tính chuyện từ chức hoặc là Dương Minh không có thôi học, chuyện này vẫn không thể công khai, Dương Minh cũng không phải để ý nhưng là chỉ sợ Tiếu Tình sẽ chịu không nổi ánh mắt quái dị của người khác. Dù sao tỷ đệ yêu nhau cũng rất khó được chấp nhận.

Ra khỏi giảng đường máy tính, nghĩ nghĩ, Dương Minh lại gọi cho Tôn Khiết, điện thoại vang lên vài tiếng, lại bị mất. Dương Minh ngẩn người, đang muốn gọi lại thì có tin nhắn: "
Tôi đang có tiết, làm gì? Có việc gì thế?"

Dương Minh nhìn thấy tin ngắn, cười khổ một cái, nhắn lại: "
Không có việc gì, vậy cậu đi học đi. Tôi quay về Tùng Giang, tan học ngươi liện hệ tôi."

Tôn Khiết không có nhiều tiết lắm, nhưng lại đúng lúc này.

Một lát sau Tôn Khiết nhắn trở lại một chữ: "
Được".

Dương Minh bấm số Tiểu Vương: "
Tiểu Vương, ngươi ở đâu?

"Dương ca, tôi đã đến, đang đứng ngay cổng chính ĐH Công NghiệpTùng Giang." Tiểu Vương đã sớm tới, một mực tại chờ đợi điện thoại Dương Minh.

"Được, vậy ngươi lái xe lên chỗ giảng đường máy tính chờ ta, xe ta đậu ở đó, chiếc BMW, ngươi có thể nhìn thấy." Dương Minh phân phó nói.

"Dạ, Dương ca, tôi qua liền." Tiểu Vương đáp.

Dương Minh cúp điện thoại, đi đến chỗ giảng đường, còn chưa đi đến đã thấy xa xa có một chiếc Audi Ag đậu song song với xe mình, Tiểu Vương đang kéo bơm áp suất bơm lớp xe BMW.

Dương Minh cười cười, Tiểu Vương này cũng có óc quan sát không tệ, từ lúc đến đây, thấy lốp xe mình xẹp, liền biết mình bảo hắn mang ống bơm tới sử dụng." Dương ca!" Tiểu Vương ngồi bên lốp xe, ánh mắt nhìn Dương Minh đi tới, thấy Dương Minh Tiểu Vương vội vàng kêu lên." Thế nào, xong hết chưa?" Dương Minh hỏi." Còn cái cuối cùng." Tiểu Vương nói xong liền rút ống bơm ra, sau đó tiếp tục kiểm tra lốp, sau đó thỏa mãn gật đâu" Tốt rồi, Dương ca!"

"
Ân, sáng sớm làm phiền ngươi một chuyến, lốp xe này không biết bị người nào xả." Dương Minh đối với thái độ Tiểu Vương rất là vừa lòng, cho dù chứng kiến lốp xe mình bị xì, cũng không có biểu hiện ra nghi hoặc, loại phương thức xử sự này mới đủ tư cách lái xe, chuyện không nên biết thì không hỏi." Ha ha, tôi ở công ty chính là chờ mệnh lệnh phục vụ Dương ca." Tiểu Vương cười nói: "Vậy làm phiền gì, tôi sợ mình không có chuyện làm." " Được, vậy ngươi đi về trước đi, ta có việc sẽ tìm ngươi." Dương Minh gật đầu với Tiểu Vương, ý bảo hắn có thể trở về.

"Dạ, Dương ca!" Mặc dù đối với Tiểu Vương có chút thất vọng vì Dương Minh không giao hắn làm chuyện gì khác, bất quá cũng không có biểu hiện ra ngoài: "Có chuyện gì ngài lúc nào gọi cũng được, tôi đợi lệnh hai mươi bốn giờ."

Hai mươi bốn? Dương Minh cười cười, Tiểu Vương xem rất biết vâng lời, tối thiểu cũng rất nhiệt tình. Coi như sau này Dương Minh không cần hắn, cũng sẽ đem hắn phái tới làm việc cho cha mình hoặc bác cả.

Dương Minh chuẩn bị đem xe chuyển vị trí, nếu là tiểu vương bát đản Lý Bác Lượng kia xả lốp, nếu để xe đậu ở trước giảng đường này, chờ lúc hắn đi ra nhìn lại, không chừng còn xả tiếp.

Dương Minh không có khả năng bên cạnh xe nhìn chằm chằm, cho nên đổi vị trí đến một chỗ an toàn là tốt nhất. Kỳ thật trong trường học chỗ an toàn nhất cũng không ngoài bãi đỗ xe, nơi đó có người trực, người bình thường sẽ không dám vào đó làm loạn,

Bất quá thông thường nơi đó đều là không có giấy phép đậu xe, giống như giấy thông hành của Dương Minh có thể tùy ý đem xe tới bất cứ chỗ nào trong trường, cũng không được dừng ở cửa trường.

Dương Minh lên xe, nổ máy hướng cửa trường học chạy tới.

Chuông điện thoại vang lên, Dương Minh lấy di động ra, còn tưởng rằng là Tôn Khiết tan học gọi mình, nhìn thoáng qua số gọi đến, một dãy số xa lạ.

"Vâng, alo?" Dương Minh bắt máy điện thoại

"Dương Minh sao?" Người bên kia hỏi.

"Đúng rồi, ai đang gọi vậy? Dương Minh nhíu mày, thanh âm của người bên kia có chút xa lạ, nhưng lại giống như từng nghe qua ở đâu.

"
Ta là Trần Trí Nghiệp, ta muốn tìm cậu nói chuyện." Người bên kia điện thoại cũng không còn giấu diếm.

Trần Trí Nghiệp? Dương Minh giật mình, chẳng trách thanh âm có chút quen thuộc, nguyên lai là Trần Trí Nghiệp, cha Trần Tiểu Long! Ngày hôm qua tiệc rượu, hắn tuy nói không nhiều nhưng Dương Minh vẫn có một chút ấn tượng."
Có sự tình gì sao? Nói thẳng đi." Dương Minh không có hảo cảm với Trần Trí Nghiệp, thản nhiên nói." Ta muốn gặp mặt, cậu yên tâm, sau khi đến đây, khẳng định cậu có những chỗ tốt không ngờ đến!" Trần Trí Nghiệp nói.

"
Ah? Không ít chỗ tốt?" Dương Minh cười lạnh một tiếng, vốn không muốn đáp ứng, bất quá nghĩ chuyện với Trần Trí Nghiệp, giải quyết luôn một lần, chẳng thà nhân cơ hội này hạ hắn, cũng có thể tránh một ít xung đột không cần thiết.

Tuy rằng Dương Minh không sợ xung đột, thậm chí cho rằng, chỉ có cho Trần Trí Nghiệp một cái giáo huấn mạnh hắn mới có thể nhớ dai. Bất quá trở ngại chính là Trần Phi, Dương Minh vẫn tận lực áp chế mình một chút, không gây khó cho Trần Phi."
Được" Trần Trí Nghiệp cười cười: "Thế nào? Có hứng thú chứ? Hiện tại cậu ở nơi nào, ta phái người đi đón!'" Không cần, nói địa điểm, tự tôi đi" Biểu hiện của Dương Minh vẫn là thập phần lãnh đạm, đối với cái gọi là ưu đãi kia, hoàn toàn không làm hắn dao động." Tốt lắm, nửa giờ nữa, ở khách sạn Quốc Tế Tùng Giang, lầu 1 phòng vip." Trần Trí Nghiệp nói." Được" Dương Minh thản nhiên đáp.

Ngày hôm qua, kết cục hai vệ sĩ đối với Dương Minh là một chuyện rõ ràng, xem chừng sau đó Trần Trí Nghiệp đã hiểu được trận đầu bất lợi, nếu dùng võ không được thì dùng văn, ước chừng cần chính mình gặp mặt nói chuyện.

Dương Minh bĩu môi, cũng không dừng xe, trực tiếp hướng khách sạn Quốc Tế Tùng Giang chạy tới.

Ban ngày, tại cửa cũng không có quá nhiều xe đậu, Dương Minh tùy tiện tìm một chỗ đỗ ngừng lại, Tiểu Trương đội trường bảo an mới nhậm chức, trước kia là đội phó, Tiểu Vương lên chức, Tiểu Trương hâm mộ đồng thời cũng đó mà lên đội trưởng, trong lòng rất hưng phấn.

"Dương ca!" Tiểu Trương biết chuyện Tiểu Vương lên chức, đột nhiên nhìn thấy Dương Minh lại đi đến bãi đỗ xe, vội vàng bước nhanh tới." Ngươi là?" Dương Minh nhìn thấy tiểu Trương mặc đồng phục đội trưởng hỏi." Tôi là tân đội trưởng, mới nhậm chức tiểu Trương, Dương ca!" Tiểu Trương vội vàng trả lời: "Đây là phương thức liên lạc của tôi, Dương ca có việc cứ gọi tôi!" Tiểu Trương nói xong,, cung kính đưa danh thiếp qua." Được" Dương Minh nhận lấy nhìn thoáng qua, gật đầu tỏ vẻ đã biết, Trên danh thiếp vẫn là đội phó đội cảnh sát khách sạn, chắc là chưa kịp đổi.

Tiểu Trương cũng không nói thêm gì nữa, mà là vọt đến một bên, hắn cũng không trông cậy vào vào Dương Minh có thể nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, chính mình vừa mới thăng chức đội trưởng, sắp tới cũng đừng mơ chức cao hơn.