Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1744: Có Chút Hiểu Lầm




Thế nhưng, một nữ nhân nếu có rất nhiều nam nhân, chuyện này lại khiến cho người ta khó có thể tiếp nhận. Ngẫm lại liền cảm thấy chịu không nổi, ít nhất Dương Minh sẽ chịu không nổi. Mà ngạc nhiên là, Tất Hải lại có thể đồng ý!

- Dương ca, anh đừng trách Tất Hải. Vốn hắn muốn nói với anh, có điều em không cho hắn nói…

Cát Hân Dao sợ Dương Minh giận chó đánh mèo lên Tất Hải, vì thế vội vàng giải thích.

Lần này, làm cho Dương Minh càng mơ hồ. Còn tưởng rằng Cát Hân Dao không có cảm tình với Tất Hải, nên mới tìm nam nhân khác. Thế nhưng theo những gì Cát Hân Dao nói, thì không giống như vậy! Cát Hân Dao tựa hồ còn thích Tất Hải! Vậy rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra đây?

Bình thường mà nói, nam nhân hoa tâm thì rất nhiều, nhưng hoa tâm nữ nhân lại rất ít gặp! Đại đa số nữ nhân đều là toàn tâm toàn ý, trước khi thay lòng đổi dạ, đều sẽ không phải lòng nam nhân khác. Đương nhiên trừ cô ả kết giao bừa bãi này…

- Chuyện này…

Dương Minh thật sự không biết nói cái gì cho phải, chỉ phải nói:

- Vậy Tiểu Lộ biết chứ?

- Tiểu Lộ tẩu cũng đã biết, chính là được nàng đồng ý, giới thiệu đến…

Cát Hân Dao gật gật đầu nói.

- Gì cơ?

Dương Minh muốn hôn mê luôn. Tại sao lại là qua Kinh Tiểu Lộ giới thiệu? Kinh Tiểu Lộ sao lại làm loại chuyện này chứ? Dựa vào những gì Dương Minh hiểu về Kinh Tiểu Lộ, nàng cũng không phải là người như thế a?

- Làm sao vậy Dương ca?

Nhìn thấy Dương Minh kinh ngạc như thế, Cát Hân Dao cũng có chút nghi hoặc, Dương Minh rốt cuộc làm sao vậy.

- Không có gì…

Dương Minh lắc lắc đầu:

- Hắn tên là gì? Trong công ty làm chức vụ gì?

- Hắn tên Cát Hân Quang, là ta con của tứ thúc em…

Cát Hân Dao vội vàng giới thiệu cẩn thận.

- Cát Hân Quang? Con trai tứ thúc em?

Dương Minh há to miệng. Hắn rốt cục ý thức được, là hắn hiểu lầm… Cát Hân Dao, Cát Hân Quang, hai người là thân thích! Đùa giỡn một chút cũng là bình thường! Nàng giới thiệu thân thích đến công ty đi làm, Tất Hải đương nhiên sẽ ngăn cản, dù sao để cho người ta nói đồn đại thì không tốt lắm, xem ra từ đầu đến cuối đều là do chính mình hiểu lầm!

Nghĩ đến đây, Dương Minh không khỏi có chút hổ thẹn! Còn nói người ta quá điên cuồng, kì thực là tư tưởng của bản thân quá phức tạp thì có!

- Tham gia quân ngũ trở về, ở nhà cũng không làm gì cả, em liền giới thiệu hắn đến công ty làm bảo vệ… Dương ca, em không phải đi cửa sau, Hân Quang đủ điều kiện để trúng tuyển vào công ty chúng ta. Chỉ là hắn vốn đi gác ở kho công ty, song Tiểu Lộ tỷ giúp đỡ an bài hắn ở tại tổng bộ, làm bảo an tổng bộ, như vậy không phải không cần phơi nắng…

Cát Hân Dao nhỏ nhẹ nói:

- Dương ca, ngài đừng nóng giận, nếu không, em để cho hắn đi xuống gác kho vậy…

- Không sao cả…

Dương Minh có chút ngượng ngùng khoát tay:

- Là người thân của ngươi mà, chiếu cố một chút cũng là chuyện nên làm.

- A? Không có việc gì sao? Vậy cám ơn Dương ca!

Cát Hân Dao vốn tưởng rằng vừa nãy Dương Minh nhíu mày là muốn bốc hỏa chứ. Vậy mà lại không có việc gì? Làm cho nàng cảm thấy, cú như là giơ cao đánh khẽ?

- Thật sự không sao đâu. Vừa rồi anh suy nghĩ chút việc, có phải em hiểu lầm hay không?

Dương Minh làm kẻ xấu còn đi kiện trước, cười nói.

- Không có, không có, em làm sao có thể hiểu lầm chứ!

Trong lòng Cát Hân Dao mừng rỡ, nhất thời nhẹ nhàng thở ra. Thì ra Dương ca không phải bất mãn chuyện người thân của mình đến công ty làm việc. Nghĩ đến đây, vội vàng nói với đệ đệ Cát Hân Quang:

- Hân Quang, còn không mau cám ơn Dương ca?

- Cám ơn Dương ca!

Cát Hân Quang có chút ngại ngùng, xem ra vừa mới lăn lộn ngoài xã hội.

- Làm việc cho tốt. Tuy là có quan hệ của tỷ tỷ ngươi rồi, có điều chính mình cũng phải cố gắng đấy!

Dương Minh vỗ vỗ bả vai Cát Hân Quang, sau đó nói với Cát Hân Dao:

- Nói Tiểu Lộ an bài cho hắn chức phó đội trưởng làm thử xem, nếu có thể làm tốt, sau này sẽ bồi dưỡng thêm.

- A?

Cát Hân Dao và Cát Hân Quang đều kinh ngạc há to miệng, không nghĩ tới trong họa được phúc. Cát Hân Quang cư nhiên lại được đề bạt! Trừng mắt nhìn Cát Hân Quang liếc mắt một cái, sau đó nói:

- Còn không mau cám ơn Dương ca?

- Cám ơn Dương ca, cám ơn Dương ca…

Cát Hân Quang cũng là cảm động đỏ cả mặt, không biết biểu đạt cảm xúc của mình như thế nào, liên tiếp nói cám tạ Dương Minh.

- Được rồi!

Dương Minh khoát tay:

- Cảm ơn thì không cần, ta chỉ giúp ngươi được như vậy, con đường về sau phải dựa vào chính ngươi cố gắng! Ta cần là cần một người kiên định chịu khó, mà không phải kẻ vì mình có quan hệ, liền không sợ trời không sợ đất, được cưng chiều mà trở nên kiêu ngạo! Ta không muốn nghe người ta nói, ngươi về sau bởi vì mình có quan hệ, mà không đem thủ trưởng của ngươi để vào mắt.

Dương Minh cũng phải nhắc nhở một chút với Cát Hân Quang trước. Tuy rằng Cát Hân Quang bây giờ còn không giống như một kẻ khoe mẽ, nhưng là sau này hoàn cảnh biến hóa, ai cũng không dám chắc hắn có bị thay đổi hay không! Trong một công ty, không phải không thể dùng bạn bè thân thích, mà là ở chỗ vấn đề quy định, nhất định phải có quy định hợp lý mới có đủ lý mà ràng buộc những người này. Khiến cho họ không bởi vì có chút quan hệ mà cả ngày làm ra một bộ dạng không đem thủ trưởng để vào mắt.

- Dương ca yên tâm! Em không phải loại người như vậy, em ở trong công ty, người khác cũng không biết quan hệ giữa em và tỷ tỷ … Vừa rồi ở trong thang máy, thật là em không chú ý! Về sau khẳng định sẽ không như vậy! Xin Dương ca yên tâm!

Cát Hân Quang xem chừng là một người thật thà, vội vàng nói.

Dương Minh cười cười, không có nói gì, hắn chỉ là nhắc nhở vài câu, về sau Cát Hân Quang thế nào, có thể thăng tiến hay không, là chuyện của bản thân hắn, Dương Minh cũng quản không được nhiều như vậy.

Gật đầu với Cát Hân Dao, Dương Minh ra khỏi thang máy, đi về hướng văn phòng Bạo Tam Lập …



Kinh Tiểu Lộ đi vào phòng khách sạn Liễu Họa Mi đang ở, phát hiện đôi mắt Liễu Họa Mi hồng hồng, hiển nhiên là vừa mới khóc. Nhìn thấy Kinh Tiểu Lộ đến, Liễu Họa Mi miễn cưỡng nở nụ cười:

- Tiểu Lộ, em đã đến rồi?

- Làm sao vậy, Họa Mi tỷ? Chị khóc?

Kinh Tiểu Lộ có chút kinh ngạc nhìn Liễu Họa Mi, không nghĩ tới Liễu Họa Mi luôn luôn kiên cường, cư nhiên cũng biết khóc! Mà trong lòng, lại âm thầm tiếc hận, nếu vừa rồi chị ấy ở trước mặt Dương Minh khóc một chút, chỉ sợ cho dù Dương Minh không ra tay, cũng sẽ không thể ngồi xem mà mặc kệ được?

- Không có gì…

Liễu Họa Mi lắc lắc đầu, nàng đương nhiên không nhận là nàng khóc! Bởi vì, trước mặt người khác, Liễu Họa Mi nàng là hình tượng một nữ cường nhân, là một nữ hài tử kiên cường! Bất luận thế nào, cho dù là phụ thân ngã xuống, ở trong bệnh viện hôn mê bất tỉnh, nàng cũng sắm vai một kẻ vô cùng kiên cường. Bởi vì nàng biết, chỉ có như vậy, gia đình của nàng mới ra dáng một gia đình! Nếu như nàng cũng ngã xuống, như vậy mẹ làm sao bây giờ? Cả nhà nháy sẽ chẳng còn hy vọng!

Nếu như nàng cũng nhu nhược như mẹ, như vậy người chú tham lam kia của nàng, sẽ giống như con sói đói mà chồm lên. Chẳng những sẽ đem mẹ con các nàng đuổi ra khỏi Liễu gia, mà còn có thể nuốt chửng luôn cổ phần sở hữu công ty trong tay hai người! Cho nên bất luận như thế nào, Liễu Họa Mi đều phải đem chính mình ngụy trang thành một kẻ mạnh mẽ! Lúc nào cũng vậy, phải biểu hiện mạnh mẽ một chút, mới không bị người ta khi dễ!

-o0o-