Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 471: Bị hiểu lầm




"Người này thật giả tạo, những lời nói của hắn không biết câu nào là thật. Ngày hôm qua ngồi ba hoa chích chòe với tôi, giống như hắn là thiên hạ đệ nhất vậy" Hầu Chấn Hám lắc đầu: "Tổng bộ của Tứ Xà bang tôi vẫn chưa xác định, nhưng Tử Xà bang có vài sản nghiệp lớn tại Đông Hải là một khu tắm rửa Kim Xuân tại thành Bắc, một khu thương mại, còn có một tầng lầu khu trò chơi"

"Haha, nếu hắn nói đúng sự thật, như vậy là đủ rồi" Dương Minh nghe Hầu Chấn Hám nói xong, cười nói

"Đúng vậy, nếu sản nghiệp của chúng là ba chổ đó, vậy đáp án đã rõ ràng" Hầu Chấn Hám cũng cười gật đầu.

"Khu tắm rửa Kim Xuân" Dương Minh cùng Hầu Chấn Hám đồng thời nói.

Đúng vậy, ba sản nghiệp này, khu thương mại và tầng chơi game không có khả năng đặt làm tổng bộ, chỉ có thể là một nơi để kiếm tiền, còn khu tắm rửa Kim Xuân thì có khả thi nhất.

Theo lý mà nói, khu thương mại rất là đông đúc, nên độ bảo vệ tương đối nghiêm khắc hơn những chổ khác, nếu địa bàn trường kỳ có một ít nhân viên rãnh rỗi mà lỡ mồm nói ra, khẳng định sẽ tạo đả kích rất lớn.

Mà khu tắm rửa Kim Xuân thì không giống, nơi này hẻo lánh, thì độ chú ý sẽ ít hơn trung tâm thương mại, lại thích hợp để đặt địa bàn hắc bang ở đây.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn, Tứ Xà bang không phải là một đại bang phái gì, mà chỉ là một bang phái khống chế một khu thương mai. Cho nên dù Tứ Xà bang có sản nghiệp ở trung tâm thương mại, cũng quyết định không đặt tổng bộ ở đó, bởi vì cái này tương đương như khiêu khích người khác, không có kết quả tốt gì.

Cho nên, có thể thấy được, tổng bộ của Tứ Xà bang hẳ là ở khu tắm rửa Kim Xuân, không thể nghi ngờ, đây chính là điều mà đại pháo tử nói không sai.

"Hắn nói thế nào với anh?" Dương Minh trầm ngâm rồi hỏi.

"Uống nhiều quá nên nói nhảm rất nhiều, hắn nổ với tôi, tôi cũng phụ họa cho hắn. Sau đó hắn xỉn hơn một chút, liền nói ra cho tôi biết vài chuyện của bang, ví dụ như chuyện hắn lập công lớn, được Xà ca mời đi ăn cơm, sau đó chiêu đãi tại khu tắm rửa, đương nhiên đều chỉ là vài lời, tôi nói bóng nói gió mà hỏi ra" Hầu Chấn Hám nói.

"Khu tắm rửa Kim Xuân!" Dương Minh gật đầu: "Tôi đã biết"

"Dương ca, có cần tôi gọi người ở Tùng Giang đến hỗ trợ không?" Hầu Chấn Hám hỏi: "Bây giờ với thực lực của chúng ta, tiêu diệt Tứ Xà bang hẳn là không khó"

"Được rồi, tôi tự có biện pháp" Dương Minh khoát tay: "Các người đến đây, tiêu diệt Tứ Xà bang không khó, nhưng sẽ làm cho các bang phái khác bất mãn, dù sao chúng ta cũng đã phạm vào họ, đến lúc đó bị hợp công thì không hay" " Nói cũng đúng!" Hầu Chấn Hám gật đầu, bây giờ sợ rằng đúng là như vậy.

"Đúng rồi, Tôn Khiết có liên hệ với các anh thông qua Dương Lệ không?" Dương Minh hỏi.

"Có, Bạo Tam Lập đã gọi điện thoại cho tôi, tôi đã dặn hắn phải khách khí một chút" Hầu Chấn Hám nói: "Tôi cũng không nói nhiều, chỉ nói nàng có quan hệ với Y tiên sinh, tính cách của Bạo Tam Lập tục tằng, nhưng cũng có thể nghe hiểu ý của tôi"

"Ừ, vậy thì tốt" Dương Minh lấy túi hồ sơ mà Tôn Tam đưa cho mình ra: "Người này tên là Mai Nhân Nghĩa, hôm qua quản gia Tôn gia đã giao cho tôi, có lẽ rất chính xác"

"Muốn tôi làm thế nào?" Hầu Chấn Hám lập tức hỏi, nhưng trong lòng kinh hãi không thôi, Dương Minh có thể sử dụng quản gia Tôn gia? Xem ra, quan hệ của Dương Minh và Tôn Khiết không bình thường rồi!

"Chuyện tổng bộ Tứ Xà bang, tôi sẽ xử lý, nhưng anh phải theo dõi những chổ sản nghiệp còn lại của Tứ Xà bang, nhìn xem có tin tức người này không?" Dương Minh dặn.

"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ phái người làm" Hầu Chấn Hám gật đầu.

"Được rồi, tôi ra ngoài có việc, anh cũng nên cẩn thận, không được để bại lộ thân phận, Tùng Giang vừa mới ổn định, không nên trêu chọc phiền toái gì"

Sau khi dặn dò Hầu Chấn Hám một số việc, Dương Minh lập tức lấy xe chạy đến khu tắm rửa Kim Xuân.

Theo thiết bị dẫnđường, Dương Minh chạy đến chổ chấm đỏ trên bản đồ, mắt thấy đã đến chổ, Dương Minh đang muốn dừng xe, đột nhiên hắn thấy một chiếc Guinea màu vàng đậu trước đầu xe của mình.

Dương Minh ngạc nhiên, kinh ngạc nhìn chiếc Guinea đó, hình như ở Đông Hải mình chưa trêu chọc đến ai mà? Hơn nữa, người lái xe này, cũng thuộc loại có tiền, Dương Minh càng không thể quen biết.

Không lẽ nghĩ mình là Tôn Khiết? Dương Minh đang suy nghĩ, thì cửa xe Guinea mở ra, một người đeo kính từ trên xe bước xuống, mặc một bộ đồ vét, trên tay còn đem trang sức thô thô.

Người này kiêu ngạo đi đến trước mũi xe Audi r8, vỗ vỗ vài cửa kính, đưa ngón giữa lên thủ thế.

Dương Minh nhíu mày, người này rõ ràng là nhìn xuyên qua cửa kính thấy mình, nhưng sao lại còn múa tay múa chân với mình? Hay là tìm lộn người? Hoặc là đến tìm mình?

Nếu như vậy, Dương Minh cũng không cần chịu đựng, người ta lấy xe chặn trước đầu xe mình, lại còn kiêu ngạo dùng tay ra hiệu với mình, Dương Minh cũng không sợ phiền phức, trực tiếp mở cửa xe bước xuống.

"Mày đi ra!" Người kia kiêu ngạo nói.

"Mày là ai?" Dương Minh nhíu mày: "Tao hình như không biết mày"

"Nhưng tao thì biết" Người kia ôm vai cười hắc hắc." Mày biết tao?" Dương Minh buồn bực, bắt đầu quan sát đối phương, nhưng tựa hồ không có ấn tượng!

"Đương nhiên! Đại thiếu gia Tôn gia! Không biết mày, cũng biết chiếc xe này! Tao thấy chị của mày hay chạy!" Người kia vô cùng khẳng định nói: "Chị của mày cho mày mượn?"

"Cái gì mà chị của tao. mày nói Tôn Khiết? Mày lầm rồi, tao không phải là đại thiếu gia Tôn gia." Dương Minh dở khóc dở cười, thì ra, người này dựa vào chiếc xe để nói mình là đại thiếu gia Tôn gia.

Đại thiếu gia Tôn gia. hay là Tôn Chí Vĩ?

"Tôn Chí Vĩ, mày đừng giả bộ, không ngờ mày là loại người như vậy! Con trai duy nhất của Tôn gia, thì ra là một thằng hèn!" Người kia cười liên tục: "Hahaha! Cười chết mất!"

"Tao nói rồi, mày đã lầm, tao không phải là Tôn Chí Vĩ" Dương Minh bất đắc dĩ nói: "Tôn Chí Vĩ làm sao đẹp trai bằng tao"

"Haha, sớm nghe nói mày là cái thùng rỗng rồi. Đừng giả bộ, tao biết mày là Tôn Chí Vĩ!" Người kia khẳng định: "Nếu mày không phải Tôn Chí Vĩ, chị của mày có thể cho mày mượn xe sao? Tao nghe chị mày có một quy tắc, xe chưa bao giờ để đàn ông chạy, đương nhiên nếu đó là em trai, thì được ngoại lệ!"

Dương Minh có chút mê muội, Tôn Khiết còn có quy tắc này sao? Tạ sao mình chưa bao giờ nghe? Cứ cần là chạy đến mượn, Tôn Khiết cũng không do dự. hay là tên này tung tin đồn?

Mỹ nữ xinh đẹp có thân phận bình thường đều có rất nhiều tin đồn, xem ra Tôn Khiết cũng thuộc loại này.

"Tiểu huynh đệ, tao không phải là Tôn Chí Vĩ, mày thấy tao giống thằng ngu đó sao?" Bây giờ Dương Minh chỉ có thể cười khổ.

"Haha, đừng tưởng rằng tự chửi mình hai câu thì tao sẽ tin mày. Binh bất yếm trá, mày chửi mày vài câu cũng không tổn thất gì, cũng không mất miếng thịt nào!" Người kia đắc ý nói: "Mày không cần giả bộ tao biết mày là Tôn Chí Vĩ rồi"

Dương Minh thật bất đắc dĩ, tại sao lại đụng một thằng điên vậy? Mình rất giống Tôn Chí Vĩ sao?

"Được rồi, coi như tao là Tôn Chí Vĩ, vậy hài lòng chưa? Có thể tránh ra chưa? Tao còn có việc!" Dương Minh không kiên nhẫn nói.

"Nói nhảm, rốt cục cũng đã thừa nhận!" Người này lập tức trở nên vui vẻ, giống như vừa mới làm được một sự kiện to lớn gì đó: "Chào hỏi một chúng, tao là Điền Đông Quang, mày hẳn là đã nghe đến tên tao"

"Không, chưa từng nghe" Dương Minh lắc đầu: "Lần đầu tiên nghe"

"Mẹ kiếp! Sao có thể? Chẳng lẽ tao không nổi tiếng sao?" Điền Đông Quang nhíu mày, vuốt cái ót của mình, khó chịu nói.

"Còn chuyện gì không? Không thì tao đi" Dương Minh phất tay nói.

"Tao muốn khiêu chiến với mày" Điền Đông Quang bỗng nhiên tỏ ra nguy hiểm, chỉ vào Dương Minh nói.

"Khiêu chiến? Mày có bệnh không?" Dương Minh dùng ánh mắt quái dị nhìn người này: "Mày bị kích thích gì hả? Chạy đến đây khiêu chiến?"

"Hừ, đúng thì thế nào? Mày không phải ỷ vào thế lực Tôn gia sao? Mày có năng lực gì? Mày dựa vào cái gì mà múa tay múa chân với tụi tao?" Điền Đông Quang cười lạnh.