Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 17: Muốn đi học




Nhân viên kinh ngạc nhìn Đường Tịch, nghi ngờ hỏi, "Tiểu thư, sao cô không thử một chút sao?"

Đường Tịch mỉm cười, nhìn đôi giầy trên tay, "Size đôi giày này, toàn bộ đều là 235, chỉ có 235 hợp với chân của tôi, không cần thử "

"Cái này cô cũng biết sao?" Người nhân viên trong đầu nghĩ vị này nhất định là một nhân vật không tầm thường,bởi vì đôi giày này mặc dù đã phát đến mỗi chi nhánh trên toàn cầu rồi, nhưng cũng chưa có ra mắt, mà là phải chờ tới Tuần lễ thời trang sang năm mới công bố ra, nhưng vị tiểu thư này, thậm chí ngay cả biết đôi này có ở cửa hàng cũng biết, hơn nữa cỡ giày là bao nhiêu cũng biết!

Đường Tịch cười để cho nhân viên gói lại đôi giày kia, cô dĩ nhiên biết đôi giày này là số 235, bởi vì Muse nói rồi, đôi giày này vì cô mới xuất hiện, cho nên dựa theo kích cỡ chân của cô mà làm,mà cũng hay, vừa vặn chân cô và Tiêu Nhuđều là đi cỡ giày 235.

Thoáng chốc đã lấy được mấy chục ngàn, hai cô nhân viên trên mặt đều mang nụ cười, không nghĩ có thể bán ra dễ dàng như vậy, Đường Tịch cũng mua được đôi giày mình yêu thích,tâm tình tốt vô cùng.

Sung sướng cùng Dương Tĩnh Nhàn về nhà

Hai người vừa mới đi, cửa tiệm kia lại nghênh đón mấy vị khách nữa, lần này người vào càng làm cho hai người nhân viên thét chói tai liên tục, hai người mang theo nụ cười tươi nhất đi lên trước cùng người vừa tới chào hỏi, "Tiêu tiểu thư, cô khỏe chứ, hoan nghênh ghé thăm."

Tiêu Cấm Ninh mặt mũi ôn hòa đối với hai người cười một tiếng, "Tôi nghe nói trong tiệm nhập về một đôi giày mới, cho nên tới xem một chút, có thể lấy cho tôi nhìn một chút không?"

Nhân viên tiệm mặt lộ vẻ khó xử, "Cái này????"

Tiêu Cấm Ninh thấy thái độ đó, khóe miệng nụ cười dần dần thu vào, nhưng là âm thanh vẫn rất nhu hòa, "Thế nào? Không tiện sao?"

Đôi giày này đặc biệt thần bí, nghe nói là nhà thiết kế này đặc biệt vì Đường Tịch thiết kế, chẳng qua là vẫn chưa ra mắt, hơn nữa đôi giày này chỉ có lượng tiêu thụ nhiều nhất một nước mới có, cô tra xét một chút, phát hiện thành phố A có tiệm này có lượng tiêu thụ nhiều nhất cho nên cố ý chạy tới đây.

Nhưng không nghĩ tới hai nhân viên này lại không thức thời như vậy?

Nhân viên cúi đầu xin lỗi, cười một tiếng, mang vẻ khó xử "Không phải đâu, mà là đôi giày này chúng ta đã vừa mới bán rồi, trước khi cô đi vào mười phút, có hai vị đi vào mua đi đôi giày đó rồi "

"Các người ở đây giầy không phải là chỉ bán cho hội viên sao? Hơn nữa phải là hội viên mua trên 1 triệu một năm mới được sao, sao có thể tùy tùy tiện tiện bán cho người khác, công ty của các người có biết không?" Nói chuyện là Diêu Na, trợ lý Tiêu Cấm Ninh.

Nhân viên tiệm trong lòng mặc dù rất không thích giọng của Diêu Na, nhưng vẫn mỉm cười giải thích, "Đúng, thật sự chúng tôi bán cho hội viên tiêu thụ 1 triệu một năm thôi, thật xin lỗi Tiêu tiểu thư phải về tay không rồi, tiệm chúng tôi bên trong cũng đến nhiều sản phẩm mới, mặc dù không là đôi có số lượng hạn chế kia, nhưng tôi tin tưởng cô cũng sẽ hài lòng, xin hỏi cô có xem một chút không?"

Tiêu Cấm Ninh nghe nói đôi giày mình muốn đã bị mua, trên mặt cũng không hứng lắm, cô ta cũng không có nhìn nhân viên một cái, xoay người trực tiếp đi.

Diêu Na trước khi đi còn hung hăng trợn mắt nhìn hai nhân viên một cái.

Hai nhân viên tiệm bị trừng một cái, trước đối với Tiêu Cấm Ninh trong lòng vốn yêu thích, nháy mắt liền biến mất.

"Còn nói cái gì nữ thần quốc dân? Tất cả đều là giả, thử đem chuyện mới vừa rồi lên mạng đi, để cho fan cô ta nhìn nữ thần của họ rốt cuộc là dạng gì!"

" Được rồi, chúng ta nói vậy,cuối cùng xui xẻo là chúng ta, những người đó, một ngày nào đó, fan bọn họ sẽ phát hiện diện mạo thật của cô ta. "

"Ghét nhất chính là thư kí của cô ta đó, tưởng mình là ai chứ!"

Đường Tịch căn bản không biết mình đôi giày kia xong thì Tiêu Cấm Ninh cũng tới, mà sau đó phụng bồi Dương Tĩnh Nhàn trong hoa viên trò chuyện.

Rất nhanh đã qua mười ngày, cũng đến thời khắc mà Đường Tịch mong đợi nhất, cô muốn một lần nữa tới trường cấp ba.

Mặc dù cảm thấy có chút mất thể diện, nhưng may mắn chính là, mình không cần giới thiệu tuổi tác, mà với hình dáng của mình, chính là vóc dáng của học sinh tiểu học đi, dạo này cô phải sử dụng thuốc, da thịt cũng trở nên tốt hơn nhiều, nhìn qua non lại mặn mà, mười phần chính là một học sinh trung học a!

Mới sáng sớm, Tiêu Sái tới chỗ Đường Tịch quan sát hồi lâu, hỏi Tiêu Cảnh đứng cạnh "Ha, anh nói mặt nha đầu này có phải hay không thay đổi quá nhanh? Một tháng trước vẫn là giống một đứa trẻ xấu xí nha, ngày đó trở lại liền tắm rửa vô cùng sạch sẽ, không hề giống từ Châu Phi trở về, bây giờ càng xem càng mặn mà a, cảm giác mặt mũi này đều có thể nặn ra nước đây "

"Ha ha???" Đường Tịch vô lực cười hai tiếng, vô cùng trịnh trọng sửa câu nói của Tiêu Sái, "Anh hai à, thứ cho em nhắc nhở anh một chút, ta ở vùng núi của thành phố W lớn lên, không phải là ở Châu Phi "

Tiêu Sái hừ một tiếng, "Đen thành bộ dáng kia, nhìn một cái chính là từ Châu Phi trở về".