Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1174




Chương 1174

Động tác trên người Chiến Mục Hàng hơi khựng một cái, anh ta vô thức nhìn lên mặt người phụ nữ trước mặt.

Tròng mắt của Tô Thu Quỳnh không chút tiêu cự nào, nhưng nét châm biếm nơi khoé môi lại nồng đậm như vậy, trong khoảnh khắc, trong lòng Chiến Mục Hàng bối rối không nói thành lời.

“Chiến Mục Hàng, có ý nghĩa không?”

Tô Thu Quỳnh cười lạnh nhìn người đàn ông lúng túng trước mặt, cô ấy móc ra một mảnh khăn ướt từ trong túi, từng nhát từng nhát lau chùi nơi vừa bị hôn qua, tựa hồ như nơi đó vừa dính phải thứ gì đó vô cùng ghê tởm.

“Chiến Mục Hàng, anh như thế này, thật chẳng có ý nghĩa gì!”

“Chiến Mục Hàng, sau này, thật sự đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, làm tôi ghê tởm hết lần này đến lần khác, khiến thân phận Cậu Chiến anh, thật rớt giá đấy!”

Chiến Mục Hàng cao cao tại thượng không ai bì nổi, được vô số người tung hô là kỳ tài thương nghiệp, giờ khắc này, bị Tô Thu Quỳnh châm biếm đến cơ hồ nói không ra lời, anh ta sững sờ nhìn mảnh giấy ướt bị Tô Thu Quỳnh vất vào trong thùng rác, hốc mắt anh ta đỏ lên, anh ta làm sao mà khiến Tô Thu Quỳnh ghê tởm đến thế này rồi!

Trước kia, cô ấy rõ ràng thích anh ta đến vậy! Thành kính mà nhiệt tình thích anh ta đấy!

Không, anh ta không thể tiếp tục để Tô Thu Quỳnh ghê tởm anh ta nữa! Anh ta phải làm gì đó, để hiểu lầm của Tô Thu Quỳnh với anh ta không nghiêm trọng như vậy nữa!

“Tô Thu Quỳnh, theo anh đến một nơi!”

Nói đoạn, Chiến Mục Hàng ra sức nắm chặt tay Tô Thu Quỳnh, bất chấp tất cả lao xuống lầu.

Tô Thu Quỳnh không biết Chiến Mục Hàng lại muốn nổi cơn điên gì, cô vô thức muốn gọi điện thoại cho Lâm Tiêu.

Nhưng lúc nắm được điện thoại, cô lại đổi ý.

Lần này vốn Lâm Tiêu đã bị thương rất nặng, hai ngày trước anh ấy lại bị nứt vết thương, bây giờ khó khăn lắm anh ấy mới tốt lên được một chút, chẳng may anh ấy nóng vội lên, lại làm nứt vứt thương thì phiền phức rồi!

Trong khoảnh khắc thất thần đó, Tô Thu Quỳnh đã bị Chiến Mục Hàng cưỡng ép nhét vào trong xe, để đề phòng cô nhảy xuống từ trên xe, Chiến Mục Hàng còn khoá an toàn từ bên ngoài.

Vốn dĩ Tô Thu Quỳnh cũng chẳng có ý định nhảy từ trên xe xuống, bây giờ cô rất tiếc mạng.

Cô biết Lâm Tiêu có bao nhiêu thích cô, nếu cô có mệnh hệ gì, người đau khổ nhất là Lâm Tiêu, cô không nỡ khiến Lâm Tiêu đau khổ như vậy, nên cô sẽ sống cho tốt, bạc đầu giai lão với Lâm Tiêu.

Trong một chốc một lát Tô Thu Quỳnh không thể qua Tầm Viên được rồi, cô ấy chỉ có thể gửi cho Nhan Nhã Tịnh một tin nhắn, nói ngày khác cô ấy sẽ qua thăm Lê Mặc sau.

Nghĩ tới tối nay không cách nào gặp được Lê Mặc đã chia cách nhiều năm, Tô Thu Quỳnh càng thêm ghét Chiến Mục Hàng, hết lần này đến lần khác kiếm chuyện với cô, còn ảnh hưởng đến cô và bạn bè tụ hội, sao trần đời này lại có người đáng ghét đến vậy cơ chứ!

Chiến Mục Hàng đưa Tô Thu Quỳnh đến một căn biệt thự ở vùng ngoại ô của anh ta, thực ra, lúc bước vào ngôi biệt thự này, trong lòng Tô Thu Quỳnh cũng có chút sợ hãi.