Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1257




Chương 1257

Mà bây giờ, cô không nhặt được chiếc vòng, trông sẽ có vẻ vòng tay vẫn ở bên anh Lưu, tín vật định tình của họ, anh vẫn chưa vứt.

Nhạc Dũng đưa Nhan Nhã Tịnh vào thang máy rồi vội vàng quay lại phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn, định nhận lỗi vì hành vi ngỗ ngược vừa rồi của mình.

Cửa phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn khép hờ, Nhạc Dũng còn chưa bước vào phòng đã đứng sững tại chỗ.

Anh ta thật sự không dám tin vào mắt mình, mạnh mẽ dụi mắt, nhìn thấy đại ca kiêu ngạo vô song, cao quý lạnh lùng của anh ta đang hơi khom người trên đất, nhặt từng miếng bánh bao và trứng chiên vương vãi trên đất lên.

Lưu Thiên Hàn nhặt bánh bao và trứng chiên trên đất xong, cũng không quan tâm tới bụi bặm trên đó mà cứ thế đút từng cái bánh bao vào miệng, ăn rất ngon, trông không hề lạnh lùng hờ hững như vừa rồi.

Nhạc Dũng, “…”

Đại ca, anh ăn bữa sáng sạch sẽ nóng hổi không được à!

Sao cứ phải tự làm khổ mình, nhặt đồ dưới đất lên ăn như thế!

Cái dáng vẻ quỷ đói này của anh mà bị người khác nhìn thấy, người ta cười anh đến chết luôn đó!

Cao Bắc Vinh lặng lẽ rút điện thoại ra, anh ta thật sự rất muốn quay lại video Lưu Thiên Hàn ăn bánh bao ngấu nghiến rồi gửi cho Nhan Nhã Tịnh, để cô biết rằng, thật ra đại ca mình nghiện mà còn ngại.

Tiếc là, anh ta không dám mạo hiểm quay video để rồi bị Lưu Thiên Hàn đánh gãy chân.

Đương nhiên, bây giờ Nhạc Dũng cũng không dám vào văn phòng Lưu Thiên Hàn. Nếu để đại ca biết mình ở đây nhìn thấy hết, dù mình có nhận tội, chắc vẫn bị đại ca chặt thành tám khúc.

Trong hộp cơm Nhan Nhã Tịnh chuẩn bị rất nhiều món, ít nhất phải là khẩu phần ăn của hai ba người, nhưng Lưu Thiên Hàn lại ăn sạch hộp cơm đầy ắp đó.

Nhạc Dũng nhìn chằm chằm đại ca trước giờ luôn kén ăn của mình, đôi mắt anh ta bỗng dưng hơi cay cay.

Đại ca ăn được nhiều như vậy cũng không phải vì đói, mà chỉ vì mấy món ăn này đều là cô Nhan nấu.

Đại ca đúng là làm mình làm mẩy, rõ ràng anh thích cô Nhan mà lại bạo lực lạnh với cô vì mấy nguyên nhân khó nói.

Đúng là thích tìm khổ mà!

Sau khi xác định Lưu Thiên Hàn đã ăn hết cơm trong hộp, Nhạc Dũng mới bước vào phòng làm việc.

“Cậu hai Lưu…”

Nhạc Dũng còn chưa kịp nói thêm gì, đại ca lạnh lùng bá đạo Lưu Thiên Hàn lại vội vã chạy về phía bên cạnh bàn trà.

Nhạc Dũng mờ mịt nhìn theo anh, đại ca lại muốn chạy đi đâu thế?

Chẳng nhẽ, dưới bàn trà còn bánh bao, đại ca định nhặt lên ăn?

Nếu là thế thật thì gu đại ca cũng mặn quá đấy?

Lưu Thiên Hàn không hề tìm bánh bao dưới bàn trà, mà lại ôm lấy thùng rác trước mặt.

Nhạc Dũng gần như sốc đến lồi cả mắt.

Hóa ra anh ta vẫn coi thường độ mặn của gu đại ca!

Đại ca không muốn bánh bao dưới bàn trà, mà là muốn bánh bao trong thùng rác!

Đại ca, anh là đại ca bá đạo, không phải ăn mày đâu!