Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 471




CHƯƠNG 471

Hai người bạn thân này của bà ta hận tiểu tam tới tận xương tủy, bọn họ tóm được tiểu tam là đánh, bọn họ mặc kệ Nhan Vũ Trúc là ảnh hậu hay là ngọc nữ, bọn họ chỉ muốn dạy dỗ tiểu tam không biết xấu hổ!

“Nhan Vũ Trúc, cô nói tôi là đồ xấu xí! Tôi hôm nay đánh cô thành kẻ xấu xí!”

Móng tay của Phùng Mỹ rất dài, bà ta đưa tay ra, không khách sáo mà cào mặt Nhan Vũ Trúc, trong nháy mắt, gương mặt vốn đã rất sưng đó của Nhan Vũ Trúc lại xuất hiện mấy vết cào chảy máu.

Đồ xấu xí?!

Trái tim của Nhan Vũ Trúc đập thình thịch, khi cô ta nói chuyện với Phương Trạch, quả thật từng nói Phùng Mỹ là đồ xấu xí béo ị, nhưng lời này Phương Trạch không thể nói cho Phùng Mỹ, Phùng Mỹ sao lại biết được?

Nhìn Phùng Mỹ khí thể hùng hổ còn có hai trợ thủ của bà ta, fan của Nhan Vũ Trúc cũng đơ rồi.

Nữ thần của bọn họ cao cao tại thượng, băng thanh nhọc khiết, sao lại bị người ta mắng là hồ ly tinh?!

“Nhan Vũ Trúc, cô câu dẫn chồng của tôi, cô không biết xấu hổ! Tiểu tam kinh tởm, xem tôi hôm nay dạy dỗ cô như nào!”

Không đợi Phùng Mỹ hô, hai người bạn thân của bà ta đã xông tới, hai người bọn họ một người kéo giật áo trên của Nhan Vũ Trúc, một người kéo xé váy của cô ta, trong nháy mắt Nhan Vũ Trúc đã bị bọn họ giật xé tới mức áo sơ mi không còn được chỉnh tề.

“Nhan Vũ Trúc, cô không phải thích làm tiểu tam, thích câu dẫn đàn ông hay sao?! Được, hôm nay chúng tôi cho cô cởi, xem thử cô có thể câu được bao nhiêu đàn ông!”

Nhan Vũ Trúc tưởng rằng cô ta hôm nay nhiều nhất là bị đánh một trận, cô ta thế nào cũng không dám nghĩa, đám người Phùng Mỹ hôm nay lại muốn ở trước mặt mọi người lột quần áo của cô ta!

Cô ta là người của công chúng, cô ta cần mặt mũi, nếu tối nay cô ta thật sự bị lột sạch quần áo, mặc kệ cô ta sau này tẩy trắng thế nào, con đường nghệ thuật của cô ta cũng bị hủy hoàn toàn!

Những đạo diễn chế tác lớn đó, ai dám dùng một diễn viên từng xảy ra scandal chứ!

Thấy động tác của Phùng Mỹ và hai người bạn thân càng lúc càng điên cuồng, Nhan Vũ Trúc trực tiếp bị dọa ngu.

Sau khi cô ta phản ứng lại, vội vàng bảo vệ ngực của cô ta, cô ta hét thất thanh: “Buông tôi ra! Các người mau buông tôi ra! Đừng đụng vào tôi! Các người đừng đụng vào tôi!”

“Cứu mạng! Bọn họ điên rồi! Bọn họ điên hết rồi!”

“Đạo diễn Phương, cứu tôi! Cứu tôi!”

Phương Trạch cũng không ngờ con hổ cái trong nhà sẽ tới, ông ta thích gương mặt của Nhan Vũ Trúc, nhìn thấy cô ta bị người ta bắt nạt như vậy, ông ta có chút đau lòng.

Nhưng chút đau lòng đó vẫn không đủ để khắc phục nỗi sợ đối với con hổ cái trong nhà.

Phương Trạch sợ con hổ cái trong nhà sẽ tính sổ với ông ta, ông ta lặng lẽ liếc nhìn Nhan Vũ Trúc, sau đó chuồn mất khỏi đám đông.

“Chị Phùng, chị tha cho tôi có được không? Tôi thật sự là oan uổng! Giữa tôi và đạo diễn Phương, trong sạch!”

“Phì!”

Phùng Mỹ trực tiếp nhổ một bãi nước bọt vào mặt Nhan Vũ Trúc.

“Nhan Vũ Trúc, đừng ở đây diễn tới tôi, cô và chồng tôi trong sạch, cô sẽ gửi tin nhắn cho chồng tôi sao?! Nhan Vũ Trúc, trên đời này sao lại có hồ ly tinh không biết xấu hổ như cô chứ!”