Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 910




CHƯƠNG 910

Nghe đám người trong phòng riêng bàn tán sôi nổi, Bùi An Na càng thêm đắc ý. Cô ta nhấp một ngụm rượu đỏ, dáng vẻ bí hiểm khó lường: “Mọi người có biết tại sao anh Chiến lại chán ghét Tô Thu Quỳnh như vậy không?”

“An Na, rốt cuộc cô đã biết được gì? Nói nhanh chút gì! Cái trò trêu ngươi này là đáng ghét nhất đấy!”

Nhận được phản hồi, Bùi An Na ho khan một tiếng, sau đó mới nói đầy ẩn ý: “Anh Chiến chán ghét Tô Thu Quỳnh như vậy, nguyên nhân chủ yếu là vì cô ta lẳng lơ! Vừa quấn lấy anh Chiến không buông lại vừa đi quyến rũ đàn ông khắp nơi!”

“Mấy ngày trước tôi tận mắt thấy Tô Thu Quỳnh còn muốn quyến rũ anh Lâm ở trường quay. Tôi còn nghe anh Lâm ngay thẳng từ chối cô ta, anh ấy khinh thường phụ nữ đã ly hôn! Mọi người cũng biết anh Lâm ác miệng như thế nào rồi đấy, lúc đó Tô Thu Quỳnh bị anh ấy mắng… chỉ có thể ngầm hiểu thôi chứ không diễn tả được bằng lời.”

Nghe những lời Bùi An Na nói, trong ánh mắt những người ở phòng riêng nhìn về phía Tô Thu Quỳnh không khỏi có thêm sự khinh thường không giải thích được, có mấy người cười khẽ, cũng có một số người không nhịn được mà cười phá lên.

Tô Thu Quỳnh không muốn để ý tới Bùi An Na, nhưng cô ta đổi trắng thay đen trước mặt nhiều người như vậy, cô không nhịn được!

Tô Thu Quỳnh chậm rãi đặt cốc nước trong tay xuống: “Ừ, tôi bị anh Lâm từ chối, tôi nhào vào lòng anh ấy rồi bị anh ấy đẩy ngã như chó đớp phân. Anh ấy còn nói tôi ngực to não rỗng nữa!”

Mỗi một câu của Tô Thu Quỳnh đều giẫm lên chỗ đau của Bùi An Na. Bùi An Na vốn là người không giữ được bình tĩnh, cô ta mất kiểm soát gầm lên: “Tô Thu Quỳnh, cô nói ai ngực to não rỗng đấy!”

Những người trong phòng riêng đều không phải kẻ ngu, Bùi An Na kích động như vậy, người bị Lâm Tiêu chửi rốt cuộc là Tô Thu Quỳnh hay là Bùi An Na, kết quả đã có thể nghĩ ra.

Sau khi nhẹ nhàng ném ra một quả bom, Tô Thu Quỳnh cũng lười nghe Bùi An Na gào thét. Cô điềm tĩnh nói một câu xin vắng mặt với Tôn Lệ, sau đó đi vào toilet.

Vừa mở vòi nước, Tô Thu Quỳnh liền cảm thấy bả vai mình nóng lên. Vừa cúi đầu xuống, một bàn tay to lớn đã nắm chặt bả vai cô.

Nhìn bàn tay to béo này, Tô Thu Quỳnh cảm thấy buồn nôn, cơ thể nhanh nhẹn di chuyển, lập tức cách xa bàn tay này.

Cô biết chủ nhân của bàn tay này, đó là một vị đạo diễn nổi tiếng trong giới điện ảnh hiện thực, Chu Tuấn Hùng.

Mặc dù Chu Tuấn Hùng là đạo diễn nổi tiếng ở thể loại phim đó, nhưng bây giờ giờ ông ta cũng làm đạo diễn không ít những bộ phim được khen ngợi và ăn khách, rất có địa vị trong giới giải trí. Nếu như không phải bất đắc dĩ, Tô Thu Quỳnh cũng không muốn đắc tội với ông trùm của làng giải trí này.

“Đạo diễn Chu.” Tô Thu Quỳnh lùi về sau một bước, lịch sự mà xa cách nói với Chu Tuấn Hùng.

Chu Tuấn Hùng nhìn chằm chằm vào Tô Thu Quỳnh, mắt không chớp phát nào. Ông ta biết cái danh bị chồng giàu vứt bỏ của Tô Thu Quỳnh cũng không tốt, nhưng người phụ nữ đẹp như vậy, cho dù bị gia đình quyền quý khinh thường vứt bỏ thì ông ta cũng không muốn bỏ lỡ.

“Thu Quỳnh, tôi rất thích giọng hát của cô, cũng càng tán thưởng kỹ năng diễn xuất của cô. Nếu như cô đồng ý, nữ chính trong bộ phim tiếp theo của tôi sẽ là cô.”

Lời nói của Chu Tuấn Hùng mập mờ, nhưng hành động của ông ta đã ngầm nói cho Tô Thu Quỳnh biết, ông ta muốn chơi quy tắc ngầm với cô.