Nghi Ngờ

Chương 6




Cậu không xem nội dung tin nhắn mà tắt điện thoại di động, cúi người xuống đóng lại tủ bảo hiểm, rốt cục vẫn nhịn không được lại mở điện thoại di động ra xem Cố Khải nhắn cho mình cái gì, chỉ thấy có một câu: “Mua cháo cho em, tại sao không dùng?”

Chỉ một câu này mà làm Tạ Phi sợ, hãi hùng khiếp vía cảm thấy trên lưng đổ một tầng mồ hôi lạnh.

Anh ấy... Sẽ không nhìn thấy mình đem tờ giấy anh ấy viết lấy đi chứ?

Gần nửa ngày để bình phục hô hấp cậu mới ngồi thẳng được, giữa trưa ánh nắng rực rỡ đến chói mắt nhưng cậu cảm thấy như bị ngâm ở trong nước lạnh, cả người như bị đóng băng. Từng chữ từng chữ gõ vào trên bàn phím, viết lại xóa xóa lại viết hết nửa ngày, cậu mới trả lời tin nhắn cũng chỉ một câu: “Không nha, có ăn.”

Nhưng đối phương không lập tức trả lời tin nhắn, cậu nghĩ chắc lúc nãy anh thừa dịp nghỉ ngơi trong lúc quay phim mới gửi tin nhắn cho mình. Cố Khải mới nhận một bộ phim ngôn tình thần tượng đóng vai nam chính, sáng hôm nay đi sớm như vậy chắc là đi tham dự nghi thức khởi quay.

Nghĩ tới đây Tạ Phi lại dừng một chút, lần sau gặp mặt chắc phải chờ đến mười ngày nửa tháng sau, cũng không biết đến lúc đó mình có đầy đủ dũng khí nói rõ với Cố Khải hi vọng cắt đứt quan hệ này.

Gần nửa tháng nhanh chóng trôi qua, thật vất vả mới hết một ngày làm việc bận rộn, Tạ Phi như là không xương nằm ở trên ghế, nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập, ngay cả ngồi dậy cũng lười chỉ miễn cưỡng lên tiếng: “Vào đi.”

Cố Khải bận rộn đóng phim thời gian này không tìm cậu, cậu cũng thừa dịp này làm việc thật nhiều tận lực đem những dây dưa khiến trái tim mình phiền muộn ném ra sau đầu. Công việc đã đủ phiền lòng còn phải trở về nhà một chuyến. Mẹ Tạ vừa thấy con trai bảo bối mấy ngày không gặp đã gầy gò thế này thì nhất thời đau lòng muốn rơi nước mắt. Bắt mấy chị đầu bếp từ trên xuống dưới cố gắng làm nhiều món bồi bổ cho con trai. Nắm tay Tạ Phi thấy thế nào cũng rất đau lòng.

Mẹ Tạ thực sự là người mẹ yêu con, chỉ một bữa cơm suýt chút nữa làm cho Tạ Phi chết no. Chờ đến tối cậu vội vội vã vã lấy cớ bận việc trong công ty, ngày mai còn phải dậy sớm không ở nhà được, lại sợ bị cha giáo huấn một trận, chỉ mang hai hộp thức ăn lớn mà mẹ Tạ bảo nhà bếp làm rồi chạy trối chết.

Thời kỳ trưởng thành của cậu bởi vì mập mạp mà làm cho cậu tự ti trong lòng có chuyện cũng không dám nói ra, chưa bao giờ nói rõ chuyện của mình cho cha mẹ. Từ sau ngày gặp Cố Khải ở buổi sáng đó, mỗi ngày cậu chỉ dựa vào uống nước để chống đói, ở trong phòng thể hình tập nâng tạ rèn luyện, chạy bộ đến suýt chút nữa thì té xỉu, những chuyện cậu trải qua cũng không người nào hiểu rõ.

Mà Cố Khải chắc cũng không biết Tạ Phi bây giờ chính là cậu bạn mập mạp Tạ Long Long kia, khi bị anh đụng vào bên dưới có thể dễ dàng cương đến nỗi chạy trối chết.

“Anh ta mà biết tôi chính là tên nhóc mập mạp kia, không biết sẽ nói cái gì nữa.”

Cố Khải đến tột cùng có biết mình là tên nhóc mập lén lút yêu thầm anh suốt những năm học cấphai không? Tạ Phi không rõ ràng, thế nhưng cậu biết rõ mình nên ngăn cản đối phương ở trong phòng làm việc của mình động dục.

Công ty này đã từng là công ty quản lý của Cố Khải và anh cũng là siêu sao duy nhất dưới cờ công ty. Cố Khải đột nhiên đến đây vẫn tạo thành một trận náo động không nhỏ, sau khi ký tên tặng cho làm cho các diễn viên trẻ thực tập làm mặt các cô đỏ bừng, anh tiêu sái bỏ đi đến chỗ Anna.

Đối với mối quan hệ phức tạp giữa ông chủ mình và nam thần thì Anna luôn muốn quan hệ này càng loạn càng tốt, dù sao dưới cái nhìn của cô Tạ Phi luôn xoắn xuýt giống như thiếu nữ ở thời kỳ trưởng thành vừa lập dị lại vừa vô vị, huống chi cậu cũng không rõ ràng sự lựa chọn của mình, vì lẽ đó tất nhiên cô là người đứng xem vui vẻ bán đứng ông chủ của mình để nam thần thoải mái một chút.

“Cậu ấy ở bên trong.”

Chỉ một ánh mắt, Anna ngay lập tức trả lời đối phương, sau đó rất hiểu ý vỗ tay một cái ra hiệu mọi người có thể tan tầm về nhà.

Đem không gian để cho hai người trong cuộc, cuối cùng làm một pháo giải quyết ân cừu hay là đánh một trận quyết định thắng bại, phải xem vận mệnh của hai người.

Cố Khải động vừa vào cửa liền “Lạch cạch” khóa cửa lại, quang minh chính đại tỏ rõ ý muốn của mình. Văn phòng Tạ Phi anh đã tới không ít lần, có lúc là chuyện nghiêm túc cần phải xử lý, nhưng phần nhiều giống như bây giờ chuẩn bị làm một ít việc yêu thích.