Ngọn Sóng Tình Yêu

Chương 458




Chương 458

 

Nhìn thấy ông ta lấy súng ra, Bạch Nhược Hi lo lắng siết chặt hai tay, nuốt nước bọt, nhịp tim tăng nhanh, ánh mắt cảnh giác không ngừng nhìn chằm chằm vào họng súng.

 

Kiều Nhất Hoắc hướng lầu hai hét lớn: “Trần Tĩnh, mau ra đây ngay lập tức. Sau ba tiếng đếm, nếu bà không ra, tôi sẽ giết con dâu yêu quý của bà.”

 

Bạch Nhược Hi giả vờ bình tĩnh, tức giận hỏi: “Chú hai, chú muốn rốt cuộc muốn làm gì?”

 

Kiều Nhất Hoắc nghiến răng, súng trong tay càng cầm chặt hơn: “Bạch Nhược Hi đừng giả vờ như không biết gì, cô hẳn là biết tôi muốn gì trong lúc này, đừng cố gắng kéo dài thời gian đối với tôi, giao Trần Tĩnh ngay lập tức, nếu không cô sẽ phải nếm mùi đạn.”

 

Bạch Nhược Hi lập tức trở nên nghiêm túc, sắc mặt tối sầm lại, cô không sợ Kiều Nhất Hoắc sẽ bắn mà là sợ Trần Tĩnh sẽ đi ra, cô không biết phải làm thế nào để ngăn chặn tình xuống đang xảy ra.

 

Ngay khi Bạch Nhược Hi do dự, Kiều Nhất Hoắc không thể chờ được nữa hét lên: “Trần Tĩnh, tôi bắt đầu đếm.

 

“1……”

 

“2……”

 

Lúc này Bạch Nhược Hi nghe thấy tiếng động trên tầng hai.

 

Có lẽ Trần Tĩnh muốn ra khỏi thùng các-tông, mọi người nghe thấy tiếng động, Kiều Nhất Hoắc lo lắng nhìn phòng gác mái trên tầng hai.

 

Vào thời khắc mấu chốt, Bạch Nhược Hi đột nhiên nói: “Chú hai, cháu sẽ cho chú biết mẹ cháu đang ở đâu.”

 

Kiều Nhất Hoắc nở một nụ cười nhạt, hỏi: “Ở đâu?”

 

“Cháu có thể giao mẹ cháu cho chú, nhưng chú phải dảm bảo an toàn cho bà ấy, dù là đến nơi đâu, chú cũng phải cho chúng tôi biết rằng bà ấy luôn an toàn.”

 

Kiều Nhất Hoắc khịt mũi, khinh thường nói: “Trên đời này không ai có thể đem lại sự an toàn, sức khoẻ và hạnh phúc cho cô ấy hơn tôi.”

 

“Cháu sẽ đi thuyết phục mẹ xuống dưới này. Chú mau thu hồi súng lại, đừng doạ làm bà ấy sợ.”

 

Kiều Nhất Hoắc không nói một lời, lập tức thu hồi súng.

 

Bạch Nhược Hi híp mắt nhìn Kiều Nhất Hoắc, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng rồi quay lên tầng. Nhìn như cô đang giúp Kiều Nhất Hoắc nhưng trong đầu vẫn luôn suy nghĩ tìm cách.

 

Kiều Nhất Hoắc giờ như kẻ mất trí, việc bắn chết cô cũng không thành vấn đề, nhưng cũng giết chết những đứa bé vô tội này.

 

Hiện tại không thể hành động liều, nhất định phải dùng trí suy nghĩ thì mới vượt qua được.

 

Bạch Nhược Hi lên tầng hai, đẩy cửa phòng ra thấy Trần Tĩnh vẫn còn trong hộp các-tông, cô đập mạnh vào đống đồ lặt vặt trên mặt hộp.

 

Bạch Nhược Hi ngay lập tức gạt những đồ vật trên mặt hộp xuống, Trần Tĩnh đột ngột đứng dậy, mồ hôi nhễ nhại, nước mắt chảy dài trên mặt, khi thấy Bạch Nhược Hi ôm chặt lấy, bà nghẹn ngào: “Tiểu Hi, con không sao chứ? Con để mẹ ra ngoài, mẹ sẽ đi cùng ông ấy. “

 

Bạch Nhược Hi lúc này cũng vô cùng hoang mang lo sợ, cô cảm thấy rất bất lực khi nhìn thấy Trần Tĩnh đang hoảng loạn như vậy.

 

Cô lắc đầu, nước mắt lăn dài và nói: “Mẹ, không thể, tuyệt đối không thể ra ngoài, kẻ điên đó đã giam giữ mẹ hơn 20 năm và hủy hoại cuộc sống tươi đẹp của mẹ. Mẹ, mẹ không thể bỏ cuộc…”

 

Trần Tĩnh nắm cổ tay Bạch Nhược Hi nghẹn ngào khóc: “Vậy thì chúng ta phải làm gì bây giờ? Nếu mẹ không ra ngoài, ông ta sẽ bắn con.”

 

“Hiện tại ông ta vẫn quan tâm đến mẹ , vì vậy ông ấy muốn mời mẹ đi thay vì bắt mẹ. Cho nên hiện tại, chúng ta cần phải trì hoãn thời gian, nhất định có thể đợi cảnh sát tới cứu chúng ta.”

 

“…Ông ta sẽ không để cảnh sát tới đây, nhất định đã chuẩn bị trước”. Trần Tĩnh vội vã, hoảng loạn.

 

Bất ngờ chuông điện thoại vang lên.

 

Hai người vì nhạc chuông mà giật mình sợ run lên. Bạch Nhược Hi lập tức lấy điện thoại ra, căng thẳng nhìn màn hình.

 

Nhìn thấy màn hình hiển thị, cô vui mừng như được cứu sống, kích động trả lời điện thoại, không đợi người đầu dây bên kia mở miệng, cô vội vàng nói: “Anh ba, anh cuối cùng cũng mở máy rồi. Thật tốt quá! Anh mau về nhà cứu mẹ … “

 

Kiều Huyền Thạc chưa kịp nói thì nghe thấy tiếng Bạch Nhược Hi khóc thút thít, trái tim anh như bị thắt lại.

 

“Ở nhà đã xảy ra chuyện gì sao?”

 

Bạch Nhược Hi vội vàng đóng cửa rồi khóa lại.

 

“Đó là chú hai. Ông ta dẫn theo một nhóm vệ sĩ mang theo súng xông vào nhà. Em đã gọi cảnh sát và thông báo cho anh hai, nhưng họ không có đến nhanh như vậy. Chú hai hiện đang dùng súng đe dọa em và yêu cầu em giao mẹ ra.”