Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 163




Trong trường học, Diệp Phi đang ngồi ở giảng đường chuẩn bị vào học, bất ngờ nhìn thấy Thiên Tịnh ngồi trên xe lăn. Không ngờ Thiên Tịnh sẽ đến.

“A ya, Thiên Tịnh, bạn làm sao đều là vết thương a? Đây là sao vậy?” Vương Ngọc chạy đến trước mặt Thiên Tịnh hỏi.

“Mình kiểm tra máu chứng minh mình là con gái của Thiên gia, lấy được chìa khóa di sản của mình, kết quả bị người tấn công, may là anh Thương Nam vẫn luôn bảo vệ mình, mình mới có thể thoát khỏi nguy hiểm!”Ánh mắt Thiên Tịnh nhìn theo hướng của Diệp Phi, cố ý nói anh Thương Nam nhấn mạnh, như kiểu sợ ai không nghe được.

“Thiên Tịnh, bạn hạnh phúc quá, có di sản, lại có vị hôn phu yêu bạn như vậy.” Vương Ngọc ghen tị nói.

“Đúng vậy, mình cũng cảm thấy rất hạnh phúc! Chỉ là ủy khuất em họ mình. Em họ, chị nói với anh Thương Nam rồi, bảo anh ấy sớm ký tên, thả em đi, có điều việc em làm trước đây, anh ấy quá tức giận, mới vẫn cứ không chịu ký tên. Em cũng đừng quá lo lắng, dù sao lúc chúng tôi kết hôn, anh ấy kiểu gì cũng cùng em ký tên ly hôn.” Thiên Tịnh thao thao nói.

Đây là cái gai trong lòng cô ta, Mộ Thương Nam tại sao không chịu ký tên ky hôn, hôm qua còn cùng Diệp Phi các loại ái muội ở trong phòng, nhìn thấy Diệp Phi, cô ta hận đến nỗi muốn xe Diệp phi ra, chỉ là cô ta bây giờ vẫn chưa phải là thiếu phu nhân chính thức của Mộ gia, cô ta chỉ có thể nhin đến khi kết hôn.

Diệp Phi nhìn lạnh nhạt, đã nghe thấy người xung quanh nghị luận cô, hiển nhiên trong mắt tất cả mọi người, người Mộ Thương Nam yêu chân chính là Thiên Tịnh, mà cô là người phụ nữa tâm cơ, tiến vị không thành ngược lại còn bị ngược đãi.

“Vậy thì cảm ơn chị họ nhiều, tôi đang đợi anh ta nhanh chóng ký tên, tôi còn kết hôn với Cung học trưởng.!” Diệp Phi cố ý nói cho Thiên Tịnh nghe, cô không phải cô gái không ai yêu, không có Mộ Thương Nam, cô còn có Cung trạch Vũ.

Mặt của Mộ Lạc Lạc tức thì trầm xuống, người cô để ý là Cung Trạch Vũ!

“Cô muốn gả cho Cung học trưởng, cũng cần phải Cung học trưởng đồng ý lấy cô! Cung gia là gia đình như thế nào, sẽ cần cô 1 người phụ nữ 2 lần chồng? Hừ!” Cô ta lạnh lùng ném ra lời nói.

Dường như lời nói của Mộ Lạc Lạc cũng đúng, gia đình Cung gia như này cũng sẽ không lấy 1 người phụ nữ 2 lần chồng.

Thiên Tịnh oán hận nhìn Mộ Lạc Lạc, “Lạc Lạc bỏ đi, để cho em họ tôi hoang tưởng 1 chút cũng được! Chúng ta lên lớp thôi, chuông reo rồi!”

Cô ta nói rồi ấn chuyển động xe lăn của mình, đi tới hướng Mộ Lạc Lạc, ngồi bên cạnh Mộ Lạc lạc.

Vào học rồi, Diệp Phi muốn nói gì cũng không nói ra được, ánh mắt khinh bỉ của bạn học chiếu trên người cô không ít.

Cô lạnh nhạt cong môi, có lúc vì để bõ tức, cô thật muốn gả cho Cung Trạch Vũ cho xong, ít nhất có thể đâm vào mặt những người coi cô là tiểu tam.

Chỉ là thực sự nghĩ lại chút, cô lại cảm thấy như vậy thì không công vằng với Cung Trạch Vũ, người mà cô yêu không phải anh ấy.

Tiết học cả 1 buổi sáng cứ thế học xong. Cô thu thập túi sách của mình, đi nhà ăn ăn cơm. Đột nhiên nghe thấy đằng sau Thiên Tịnh nói với Mộ Lạc Lạc, Mộ Thương Nam xuất ngoại rồi.

Tim cô trầm xuống, anh ta xuất ngoại rồi?

Khóe môi cô thấm đẫm ý lạnh, lúc cùng cô lăn lộn giữa đêm, còn luôn miệng nói cô là vợ anh ta, kết quả anh ta xuất ngoại, cô cũng không biết.

Có phải là anh ta xuất ngoại thì cô không cần ở biệt thự của anh ta nữa.

Đột nhiên âm thanh báo tin nhắn vang lên, cô xem điện thoại, là Mộ Thương Nam gửi đến tin nhắn, bên trên chỉ có 1 câu nói,”Hẹn ước 1 tháng.”

Hừ! Răng cô cắn chặt, hẹn ước 1 tháng, cô và anh ta hẹn ước rồi, trước khi ly hôn đều phải ở biệt thự của anh ta.

Người đàn ông hỗn đản, thật là chết cũng không buống tha cô!

Cô chửi rủa người đàn ông, đi tới nhà ăn, điện thoại lại vang lên âm thanh báo, cô nhìn màn hình 1 chút.

“Dám chửi anh đánh mông em!”

Tim Diệp Phi co rút, cô hạ ý thức nhìn xung quanh, ở đây không ai giám sát cô chứ?

Mẹ nó trong tâm chửi 1 tiếng, anh đều biết? Vương bát đản! Rùa rụt đầu!

Ti ta, lại là 1 âm thanh báo.

“Còn chửi, cắn miệng em!”

Môi Diệp Phi hạ ý thức mím lại, đêm qua môi bị anh ta ăn đến bây giờ vẫn không thoải mái, lưỡi đau ê ẩm.

Ha ha, 1 bên cùng Thiên Tịnh ân ái, 1 bên cùng cô ái muội.

Cô trực tiếp gửi mấy con dao đi, tiện thể kéo Mộ Thương Nam vào danh sách đen.

Mẹ kiếp, anh ta dám bắt nạt cô, cô thiến anh ta.

Mộ Thương Nam nhìn con dao rơi máu mặt đen xì, cô còn muốn giết anh?

Anh lại hồi âm tin nhắn, phát hiện bản thân bị đưa vào danh sách đen rồi.

Cô gái nhỏ thiếu bị thu thập! Môi anh ta mím thành đường thẳng, trong đầu tự động thành hình ảnh anh đè lên người cô làm đến khóc.

1 cỗ lửa nóng xông thẳng vào bụng dưới anh ta, anh ta liền tắt máy điện thoại, độc của cô gái nhro càng ngày càng lợi hại, chỉ là nghĩ như vậy 1 chút thôi anh ta đã không bình tĩnh được rồi.

Thiên Tịnh và Mộ Lạc Lạc ăn cơm trưa xong, Mộ Lạc Lạc nói là đi tìm Cung Trạch Vũ, Thiên Tịnh động viên Mộ Lạc Lạc cố lên, cô ta sao có thể cam tâm để cho Diệp Phi gả cho Cung Trạch Vũ chứ?

Nếu Mộ Lạc Lạc có thể bám được Cung Trạch Vũ, để Cung Trạch Vũ bỏ rơi Diệp Phi mới tốt chứ?

Cô ta tự mình ấn động xe lăn, đi trên con đường rợp bóng cây, con đường rợp bóng cây rất yên tĩnh, không biết có chuyện gì, cô ta luôn cảm thấy đằng sau dựng lông gáy, giống như bị dọa cho phát bệnh, lúc cô ta ở 1 mình, liền sợ có người hại cô ta.

Chính lúc cô ta trái ngó phải mong nhìn 4 hướng xung quanh, đột nhiên nhìn thấy mấy người đàn ông hướng phía cô đi tới, cô sợ ấn động xe lăn, muốn chạy nhưng bị mấy người đàn ông bao vây.

“Các người là ai? Muốn làm gì?” Cô ta sợ hãi hỏi.

“Em gái đừng sợ hãi, chúng tôi là kẻ thù của Mộ Thương Nam, em yên tâm, chúng tôi không muốn làm gì em, chỉ là muốn thử mùi vị người phụ nữ của Mộ THương Nam.”

“Đúng vậy, chồng em nợ chúng tôi, e phải trả cho chúng tôi!”

“Đừng, đừng động vào tôi! Bây giờ Mộ Thương Nam còn chưa ly hôn! Các người đi tìm Diệp Phi! Cô ta vẫn là vợ của Mộ Thương Nam!” Thiên Tịnh kêu to.

“Cô ta rất nhanh bị ly hôn rồi, chúng tôi tìm cô ta có tác dụng gì? Mộ Thương Nam rõ ràng ngược cô ta, chúng ta giúp việc cho Mộ Thương Nam sao?

“Đúng vậy, chúng tôi điên rồi sao?”

Mấy người đàn ông sờ vào Thiên Tịnh, có người cho tiền bảo bọn họ chơi 1 người phụ nữ, tại sao bọn họ không chơi?

Mồm Thiên Tịnh bị mấy người đàn ông chặn lại, tay người đàn ông trên thân thể cô ta.

Cô nghẹn ngào muốn khóc, nhưng mà trong cơ thể lại bị kích động ra 1 loại cảm giác khác lạ, giống như ở tiệc sinh nhật lần trước, cô ta cùng chơi 2 người đàn ông, cảm giác này rất thoải mái.

Thân thể và tâm trí cô ta tách ra, cảm giác tội lỗi và cảm giác thoải mái bao quanh người cô ta.

Mấy người đàn ông nhìn Thiên Tịnh dần dần không giãy giụa nữa, mấy người đàn ông sẵn sàng bắt đầu tiến vào chủ đề.

“Đây là chơi cái gì? Np à?” Âm thanh yêu nghiệt của người đàn ông vang lên.

“Bớt quản việc người khác! Cút!” Mấy người đàn ông bỏ mặc Thiên Tịnh hướng người đàn ông quát.

Thiên Tịnh bị dọa lùi ra sau, không ngờ bị Mộ Ly nhìn thấy cô ta bị mấy người đàn ông khinh rẻ.

Mộ Ly cười lạnh thành tiếng, tay nắm lấy tay mình,”Tôi xem, chúng ta cuối cùng là ai cút?”

Anh ta 1 bước đạp vào mấy người đàn ông.

Hiển nhiên công phu của mấy người đàn ông không giỏi, mấy lúc liền bị Mộ Ly đánh chạy mất.

Tim Thiên Tịnh run lẩy bẩy, cái chuôi lớn như vậy bị Mộ Ly nắm được, cô ta hoàn toàn không biết Mộ Ly sẽ xử lý cô ta như nào,”Cảm ơn, anh cứu tôi.”

Mộ Ly cười lạnh nhạt, ngón tay của anh ta gạt quần áo người phụ nữ ra “Tôi cứu cô? Tôi tại sao cứu cô?”