Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 450




60450.Sau khi hai người đến bệnh viện thì gõ cửa vào phòng của Khưu Doanh Doanh.

Bố mẹ của Khưu Doanh Doanh và Cao Lỗi thấy An Điềm đến lập tức chạy đến chào đón: “An Điềm, cô đến rồi à!”

“Chào chú chào cô!” An Điềm chào bố mẹ của Khưu Doanh Doanh rồi nhìn sang Cao Lỗi, “Cao Lỗi.”

“Ừ.” Cao Lỗi gật đầu với An Điềm, ánh mắt bất giác nhìn về phía Cố Thiên Kỳ đang đứng bên An Điềm

“Người này là...” Cao Lỗi phát hiện người đàn ông bên cạnh An Điềm rất giống với Cố tổng, nhưng khí chất hoàn toàn khác.

Cố tổng bá khí trầm lặng, đậm khí chất, còn người con trai trước mặt thì mang cho người ta cảm giác trẻ trung, cứ nheo mắt cười, chỉ là mới gặp lần đầu, anh không biết là đằng sau nụ cười đó là bộ mặt như thế nào.

“Đây là Thiên Kỳ, em trai của Cố Thiên Tuấn!” An Điềm vội giới thiệu với Cao Lỗi và bố mẹ của Khưu Doanh Doanh.

Được An Điềm giới thiêu, Cao Lỗi mới sực nhớ ra, đúng là Cố tổng có một đứa em trai gọi là Cố Thiên Kỳ, chỉ là đại đa số thời gian của mình và Cố tổng đều ở công ty, nên không có ấn tượng gì nhiều với cậu chủ nhỏ này.

“Chào anh.” Cố Thiên Kỳ tiến về trước một bước bắt tay với Cao Lỗi.

“Chào cậu.” Cao Lỗi cũng gật đầu và bắt tay với Cố Thiên Kỳ.

Cố Thiên Kỳ tươi cười nhìn Cao Lỗi: Anh nhớ bố từng nói, Cao Lỗi này là trợ lý đắc lực của Cố Thiên Tuấn, không ngờ vì một người phụ nữ mà bỏ cả vị trí trợ lý tập đoàn Cố Thị!

Nhưng như vậy càng tốt, kế hoạch của mình sẽ càng dễ dàng thực hiện hơn!

Cố Thiên Kỳ vừa cười vừa thu tay lại.

Lúc này, An Điềm đã đi đến bên giường của Khưu Doanh Doanh, cô đưa tay sờ lên khuôn mặt nhợt nhạt của Khưu Doanh Doanh, quay đầu nhìn bố mẹ của Khưu Doanh Doanh: “Cô chú, con thấy sắc mặt của Doanh Doanh tốt hơn trước rất nhiều.”

Bố mẹ của Khưu Doanh Doanh biết là An Điềm đang an ủi cho họ vui thôi, nhưng cũng gật đầu: “Bác sĩ bảo, từ sau khi Doanh Doanh có chút phản ứng thì tình hình khả quan lên rồi, bây giờ đã đạt đến một giới hạn khác, chỉ cần có thêm những kích thích nhỏ với Doanh Doanh chắc chắn nó sẽ tỉnh lại, nên cô chú mới gọi con đến đây thử với cô chú.”

“Vâng, con sẽ cố gắng hết sức giúp Doanh Doanh!” An Điềm gật đầu.

“An Điềm, cô đã nghĩ ra cách gì rồi sao?” Nghe An Điềm nói, Cao Lỗi vừa nói chuyện xong với Cố Thiên Kỳ lập tức đi đến trước mặt cô.

“Ơ, tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ ra cách gì hay cả, chỉ là vừa thấy miếng xoài sấy trên bàn, đột nhiên nghĩ ra một cách, không biết có được không.” An Điềm nói, ngại ngùng cúi đầu xuống.

“Cô nói thử xem! Chỉ cần có thể giúp Doanh Doanh tỉnh lại thì cách gì tôi cũng sẽ thử!” Cao Lỗi tràn đầy hy vọng nhìn An Điềm.

“Vậy thì tốt.” An Điềm gật đầu, “Thì là lần trước tôi nói có người muốn giành xoài sấy của Doanh Doanh thì em ấy phản ứng ngay, nhưng người em ấy quan tâm nhất chính là Cao Lỗi anh đây, lần này tôi định nói với Doanh Doanh là có người muốn giành mất anh!”

“Giành tôi?” Cao Lỗi sững sờ, nhất thời chưa phản ứng được gì.

“Đúng, tôi nhớ lần trước Doanh Doanh thấy Susan đồng nghiệp của anh đột nhiên trở nên xinh đẹp thì lập tức như gặp kẻ địch vậy, sau đó em ấy nhờ tôi bày kế giúp để tránh việc Susan giành mất anh đi.” An Điềm ngại ngùng giải thích.

“Susan giành mất tôi?” Cao Lỗi càng cảm thấy khó hiểu.

“Chính là lần trước, Doanh Doanh tranh thủ anh mang cơm trưa, em ấy nhờ tôi thăm dò xem tại sao Susan lại trở nên xinh đẹp như vậy, em ấy tưởng Susan thích anh, nên mới thay đổi, nên lo trước tính sau nhờ tôi đi thăm dò Susan.” Nói đến đây, An Điềm lại vội giải thích với Cao Lỗi, “Doanh Doanh không phải có ý muốn điều tra anh đâu, chỉ là em ấy quá quan tâm đến anh, em ấy còn trẻ cũng không biết yêu đương là gì nên mới làm như vậy!”

“...” Khi Cao Lỗi và bố mẹ Khưu Doanh Doanh ngạc nhiên về những việc làm trước đây của Khưu Doanh Doanh thì Cố Thiên Kỳ bất giác cau mày: Không ngờ, Susan vì gặp mình mà trở nên xinh đẹp lại dây vào chuyện như thế này!

“Không sao.” Cao Lỗi nghe An Điềm nói xong, lắc đầu, chỉ là anh không ngờ, Doanh Doanh lại quan tâm mình như thế.

“Vậy tôi có thể thử một chút không?” An Điềm thăm dò Cao Lỗi.

“Đương nhiên là được rồi.” Cao Lỗi gật đầu, nhường chỗ cho An Điềm.

An Điềm đi đên bên giường của Khưu Doanh Doanh, đưa tay vuốt lại tóc cho Khưu Doanh Doanh: “Doanh Doanh, khi nào em tỉnh lại vậy? Chị An Điềm nhớ em lắm.”

An Điềm vừa nói xong thì thấy ngón tay của Khưu Doanh Doanh nhúc nhích: Nhất định là Doanh Doanh nghe tháy mình nói chuyện, chỉ là vẫn chưa thể mở mắt ra được!

An Điềm kích động hít thở sâu, tiếp tục nói: “Doanh Doanh, em mau tỉnh lại đi, bây giờ Cao Lỗi vì em mà gầy đi trông thấy rõ đấy! Gần đây, ngay cả Susan cũng đến thăm em!”

An Điềm nói xong, thấy ngón tay của Khưu Doanh Doanh đang nhắm mắt cử động mạnh một cái.

An Điềm nghiến răng, biết bây giờ mình phải cố gắng tiếp tục: “Bây giờ Susan rất tốt với Cao Lỗi, luôn ở bên cạnh Cao Lỗi, an ủi anh ấy, khích lệ anh ấy, người khác nhìn vào rất cảm động.”

Lúc này, Khưu Doanh Doanh đang nhắm chặt mắt lại, mí mắt cử động, nhưng cũng chỉ là một cử động nhẹ, ai nấy đều chăm chú theo dõi Khưu Doanh Doanh, càng ôm niềm hy vọng nhìn An Điềm: Doanh Doanh nhất định sẽ tỉnh lại, nhất định!

An Điềm cắn chặt môi, nói: “Lần trước chị bảo Susan trở nên xinh đẹp không phải vì Cao Lỗi, thực ra là gạt em đấy! Susan vì muốn giành lấy Cao Lỗi mới lột xác như vậy! Doanh Doanh, em mau tỉnh lại đi! Nếu trễ chút nữa thì Cao Lỗi sẽ bị Susan giành mất đấy!”

Lúc này, tất cả mọi người đều thấy lông mi của Khưu Doanh Doanh nhúc nhích một cái!

“Bác sĩ!” Cao Lỗi kích động lao ra khỏi cửa, mẹ của Khưu Doanh Doanh sà vào lòng của bố Khưu Doanh Doanh khóc không thành tiếng, Cố Thiên Kỳ chăm chú cảnh tượng kỳ lạ này, thực sự không biết nên nói gì.

Còn An Điềm, lập tức nắm lấy tay của Khưu Doanh Doanh tiếp tục cố gắng: “Doanh Doanh, em nghe chị nói phải không, mau mở mắt ra nào, dùng sức, em sẽ lập tức có thể nhìn thấy Cao Lỗi, còn có bố mẹ của em nữa! Khưu Doanh Doanh, mau mở mắt ra!”

An Điềm rất kích động khích lệ Khưu Doanh Doanh, nhưng ngay sau đó, cô đột nhiên ngẩn người: Đôi mắt của Doanh Doanh… Bác sĩ nói, bây giờ đôi mắt của Doanh Doanh không thể nhìn thấy gì nữa!

Nếu Doanh Doanh tỉnh lại nhưng phát hiện mình không thể nhìn thấy gì nữa thì em ấy phải làm sao đây?

Nghĩ đến đây, An Điềm trở nên hoảng loạn, cô cúi đầu nhìn Khưu Doanh Doanh đang cố gắng mở mắt ra, một cảm giác bất lực mãnh mẽ ập đến.

“An Điềm, Doanh Doanh sao rồi?” Cao Lỗi sau khi gọi bác sĩ đến thì liền chạy thẳng vào phòng bệnh.

“Hình như Doanh Doanh đang cố gắng tỉnh lại.” An Điềm ngẩng đầu lên, nhìn Cao Lỗi đang rất kích động, cô đặt tay Khưu Doanh Doanh vào tay của Cao Lỗi.