Người Cầm Quyền

Chương 1019: Về Bắc Kinh




Sau khi Nội các Chính phủ sửa đổi, đối với Chủ nhiệm, Phó chủ nhiệm tiến hành được nhận mệnh.

Phó trưởng ban thư ký nội các Chính phủ Mạnh Xuân Đức được nhận làm Chủ nhiệm, đồng thời được nhận làm Phó chủ nhiệm còn có Chương Dịch, Phí Kính, Đường Nhược Danh, Hàn Đông, Huỳnh Kiến Quân, Tiết Minh Hải, Bì Giao Kiệt.

Trong số các Phó chủ nhiệm, Chương Dịch, Đường Nhược Danh và Huỳnh Kiến Quân đều là giữ lại chức vụ Phó chủ nhiệm.

Tiết Minh Hạo được điều từ tỉnh Hoàn Nam, vốn dĩ đảm nhận Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh Hoàn Nam.

Bì Giao Kiệt vốn dĩ là Chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách.

Hàn Đông vốn dĩ biết mình không được bao lâu sẽ rời khỏi tỉnh Giang Việt, nhưng hắn không ngờ sẽ sắp xếp mình đến Ủy ban cải cách.

Tuy nhiên đối với Hàn Đông mà nói, cũng xem như là một vị trí không tệ, dù sao việc trước đây do Hàn Đông làm ra, cũng giống phát triển, cải cách liên kết lại với nhau.

Bây giờ Hàn Đông sắp lên vị trí càng cao hơn, điều này khiến hắn có một không gian phát triển rộng lớn hơn, có thể đứng dưới góc độ của nhà nước xem xét, suy nghĩ, cải cách.

Thông tin mà Hàn Đông sắp được làm Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách, rất nhanh được lan truyền khắp nơi trong tỉnh Giang Việt.

Người ngưỡng mộ cũng có, kẻ đố kỵ cũng có, người khua chiêng múa trống cũng có.

Do còn trong thời gian đợi thông báo, cho nên tạm thời Hàn Đông vẫn tiếp tục đảm nhận Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Giang Việt.

Tuy nhiên, cùng với thời gian vài ngày, Hàn Đông sắp phải rời khỏi tỉnh Giang Việt.

Trong lòng Bí thư tỉnh ủy Hà Vĩnh Thành vui sướng tột cùng, trong thời gian này, Hàn Đông không mấy hợp tác với anh ta, khiến anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bây giờ cuối cùng Hàn Đông cũng ra đi, anh ta cảm thấy hòn đá lớn trong lòng cuối cùng cũng được vứt bỏ.

Với Hà Vĩnh Thành, so với Chủ tịch tỉnh Trần Thi Lương, Hàn Đông càng tự tạo áp lực cho mình nhiều hơn.

- Đồng chí Hàn Đông sắp được chuyển đến công tác tại một vị trí quan trọng hơn, sau này vẫn nên tiếp tục quan tâm, hỗ trợ cho phát triển của tỉnh Giang Việt.

Hà Vĩnh Thành mỉm cười nói, anh ta nói vậy, một mặt vui mừng vì Hàn Đông cuối cùng cũng rời khỏi, ngoài ra mặt khác là sau này Hàn Đông đảm nhận Phó chủ nhiệm Ủy ban cải cách, như vậy không phải Ủy ban Cải cách tỉnh Giang Việt cũng như có một chỗ dựa, tương lai làm việc cũng sẽ tiện lợi hơn nhiều.

Các khu tỉnh khác, việc can thiệp đến Ủy ban cải cách thực sự rất nhiều, có thể được một Phó chủ nhiệm từng làm việc tại tỉnh Giang Việt chiếu cố, rất nhiều việc sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Dù thời gian Hàn Đông ở tỉnh Giang Việt có quan hệ không mấy hòa hợp với Hà Vĩnh Thành, nhưng đến lúc Hà Vĩnh Thành cần làm việc gì, có thể nhờ đến những người có quan hệ mật thiết với Hàn Đông để làm.

Hàn Đông tại tỉnh Giang Việt cũng phát triển được không ít thuộc hạ và thân tín, tương lai để họ đến liên lạc với Hàn Đông bàn việc, Hàn Đông thể nào cũng nể mặt, thậm chí dưới cùng điều kiện, khả năng thắng của tỉnh Giang Việt cũng lớn hơn rất nhiều.

Hàn Đông đương nhiên hiểu được ý của Hà Vĩnh Thành, bây giờ mình sắp phải rời khỏi, hơn nữa còn đến Ủy ban cải cách bộ phận quan trọng, trước khi ra đi Hà Vĩnh Thành đến trao đổi với mình, cũng là điều bình thường.

Tuy không thể xóa bỏ thù hận bằng nụ cười, nhưng làm dịu lại mối quan hệ, cũng không là gì.

Dù sao sau này Hàn Đông đến Ủy ban cải cách, không phải làm việc độc lập, mà can thiệp đến các tỉnh ủy bên dưới.

Vừa từ văn phòng của Hà Vĩnh Thành về, mới ngồi được một hồi, bên ngoài liên truyền đến âm thanh của Thư ký Viên Hồng Khải đang đón tiếp Trần Thi Lương.

Hàn Đông nhanh chóng đứng lên, đón tiếp ngoài cổng chính.

- Chủ tịch tỉnh Trần, anh có việc gì cứ gọi điện thoại là được rồi, sao lại đích thân qua đây.

Hàn Đông cười nói.

Trần Thi Lương đưa tay ra, cười nói:

- Đồng chí Hàn Đông, sau này nên gọi anh là Chủ nhiệm Hàn rồi, tôi đến thăm viếng Chủ nhiệm Hàn trước, tương lai còn phải nhờ đến Chủ nhiệm Hàn chiếu cố đến nữa.

Hàn Đông cười nói:

- Chủ tịch tỉnh Trần quá khách sáo rồi, sau này tôi phải thỉnh giáo ở anh nữa.

Hai người bước vào trong phòng, Trần Thi Lương trước tiên chúc mừng Hàn Đông thăng chức, tuy cấp bậc lần này của Hàn Đông vẫn là bậc Phó bộ, nhưng so với Phó Bí thư tỉnh ủy hiện nay thì cái này quan trọng hơn nhiều. Hơn nữa trong vị trí này, dự đoán Hàn Đông sẽ rất nhanh được đề cử là cán bộ cấp Bộ trưởng

Sau khi Trần Thi Lương đến tỉnh Giang Việt, cùng với Hàn Đông cũng không có nhiều xung đột, thậm chí còn hợp tác qua vài lần, quan hệ giữa họ vẫn duy trì rất vui vẻ.

Là Tỉnh Chủ tịch tỉnh Giang Việt, Trần Thi Lương đương nhiên vội vàng tiến thêm bước củng cố mối quan hệ với Hàn Đông, như vậy tương lai Ủy ban tỉnh có việc gì, cứ tìm Hàn Đông giúp đỡ là được.

Tiếp theo, Hàn Đông lại nhận được vài cú điện thoại, đều để chúc mừng hắn, còn có người hẹn hắn dùng cơm.

Tuy nhiên, Hàn Đông đều lần lượt từ chối các lời mời dùng cơm, hắn biết trong số những người này rất nhiều người chỉ đơn thuần muốn tỏ ý chúc mừng, nhưng Hàn Đông cho rằng đây không phải là một bữa cơm, cho rằng lâu ngày sẽ thấy lòng người, sau này trong các lần tiếp xúc, sự hiểu biết giữa mọi người với nhau sẽ tiến thêm một bước hiểu rõ hơn, mà không vội vã trong hiện giờ.

“Chà, tiếc thật, Hàn Đông nhanh như vậy phải rời khỏi tỉnh Giang Việt, đương nhiên cũng không thể đi cùng, thời gian theo hắn ngắn như vậy, e là đến lúc đó Hàn Đông cũng không thể giúp mình sắp xếp một vị trí tốt.”

Viên Hồng Khải thư ký của Hàn Đông có chút buồn bực trong lòng,

Anh ta vốn nghĩ sẽ được trở thành thư ký của Hàn Đông, cuối cùng cơ hội của mình đã đến, nhưng Hàn Đông nhanh chóng sẽ rời khỏi, mình hoàn toàn còn chưa nhận được lòng tin từ Hàn Đông, do đó cũng không thể trông mong Hàn Đông có thể chiếu cố đến mình.

Tuy nhiên, ngồi trước mặt Hàn Đông, Viên Hồng Khải không hề lộ nét buồn trong lòng ra ngoài, mà vẫn với nét mặt cung kính nhìn Hàn Đông. Đồng thời trong lòng anh ta có chút kỳ vọng, mong muốn Hàn Đông có thể sẽ chiếu cố mình một tí, sắp xếp cho mình đến một cấp trưởng phòng có quyền, còn hơn bỏ rơi mình không quan tâm gì.

Trở thành thư ký của Hàn Đông trong khoảng thời gian một tháng, Viên Hồng Khải từ một trợ lý Phó trưởng phòng được đề cử là cán bộ cấp trưởng phòng, đồng thời đảm nhận Trưởng phòng số hai.

Chỉ là, lặng lẽ bao nhiêu năm, với đề cử nhỏ này, khiến trong lòng Viên Hồng Khải không mấy hài lòng.

Anh ta tin chắc, nếu cho mình thêm ít thời gian, vậy chắc chắn tiền đồ của mình sẽ không thua kém Vương Lập Bình.

- Hồng Khải, đối với công việc của anh, anh có suy nghĩ nào không?

Hàn Đông mỉm cười hỏi, thông qua khoảng thời gian quan sát, Hàn Đông cảm thấy Viên Hồng Khải cũng có khả năng làm việc, tuy nhiên có lẽ do anh ta bị chèn ép tại chánh văn phòng quá lâu, cho nên hơi trầm lặng, thiếu tính linh hoạt, so với Vương Lập Bình cũng thua kém không nhiều. Ngoài ra Hàn Đông còn cảm thấy khi anh ta đối với mình, giống như đang ép lấy mục đích giành công, điều này khiến Hàn Đông có chút không vui. Mặc dù Hàn Đông cũng biết, một người thư ký, đương nhiên hy vọng đi theo một lãnh đạo tốt, tương lai sẽ phát triển tốt hơn, nhưng mục đích của anh ta đã bị mình nhìn thấu, đó chính là vấn đề của anh ta rồi.

Đương nhiên, cũng xem như từng đi theo mình, cho nên Hàn Đông vẫn chuẩn bị sắp xếp cho Viên Hồng Khải một vị trí tương đối tốt, dù sao với người khác xem ra, Viên Hồng Khải đi theo mình cũng gần nửa năm rồi, không có công lao cũng có khổ lao mà. Nếu mình lại không quan tâm đến anh ta, vậy không phải thật không có tình người sao.

Nghe Hàn Đông hỏi vậy, trong lòng Viên Hồng Khải hơi xúc động, đối với tiền đồ của mình, sau khi được biết Hàn Đông sắp rời khỏi tỉnh Giang Việt, anh ta đã nghiêm túc nghĩ qua.

Anh ta cảm thấy nếu còn tiếp tục làm việc tại văn phòng tỉnh ủy, vậy không còn tiền đồ gì nữa, hơn nữa trong chánh văn phòng, nếu không đi theo một lãnh đạo tốt, trên căn bản không có tương lai tốt. Do đó con đường tốt nhất, chính là đến cơ sở, chỉ có như vậy mới có cơ hội thay đổi.

Chỉ là anh ta vừa mới được đề cử là cấp trưởng phòng không bao lâu, đến cơ quan lại được sắp xếp vị trí tốt nào.

- Bí thư Hàn, tuy tôi cũng rất muốn tiếp tục theo ngài, nhưng tôi cũng biết điều này không thành hiện thực rồi, đi theo Bí thư Hàn, tôi học được rất nhiều, đặc biệt là tinh thần làm việc của Bí thư Hàn, khiến tôi vô cùng khâm phục, do đó tôi mong muốn được đến cơ sở rèn luyện, trầm mặc để làm việc.

Viên Hồng Khải một mặt tâng bốc Hàn Đông, ngoài ra mặt khác lại nói đến suy nghĩ của mình.

Nói xong, anh ta có chút bồn chồn nhìn Hàn Đông.

Hàn Đông cười, gật đầu nói:

- Ừm, suy nghĩ này của anh không tệ, trước đây anh luôn làm việc tại chánh văn phòng, con đường công việc, tầm nhìn thể hiện không đủ, đến cơ sở rèn luyện cũng tốt. Đương nhiên, cơ sở sẽ phải đối mặt với cục diện phức tạp, anh nên có tâm lý chuẩn bị mới được.

Viên Hồng Khải kiên quyết nói:

- Bí thư Hàn cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý, đến lúc đó nhất định sẽ cố gắng làm, tranh giành được thành tích.

Hàn Đông nói:

- Ừm, tôi biết rồi.

Nhìn thấy Hàn Đông không còn việc gì, Viên Hồng Khải bèn đứng lên rót trà vào tách của Hàn Đông, sau đó lại quay về phòng làm việc của mình, tuy nhiên trong lòng của anh ta cũng vô cùng bồn chồn, không biết Hàn Đông sẽ sắp xếp cho mình một chức vụ như thế nào.

Hàn Đông ngồi trước bàn làm việc được một hồi, lập tức gọi đến số điện thoại của Ủy viên tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải Thụy Thừa Giang, hàn huyên với anh ta vài câu, lập tức nhắc đến việc sắp xếp cho Viên Hồng Khải, Thụy Thừa Giang đương nhiên liền đồng ý, vừa đúng bộ máy của khu Giang Bắc cần điều chỉnh, có thể cho Viên Hồng Khải đến đó đảm nhận Ủy viên quận ủy, Phó chủ tịch quận.

Với sắp xếp này, đối với Viên Hồng Khải mà nói, đương nhiên là sắp xếp tốt nhất.

Sau khi Thụy Thừa Giang đảm nhận Bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải, Hàn Đông vẫn vô cùng ủng hộ công việc của anh ta, trong lòng Thụy Thừa Giang vô cùng cảm kích, do đó lúc điều chỉnh bộ máy các quận huyện trong thành phố Ninh Hải, cố gắng sắp xếp là người của Hàn Đông, như vậy mối quan hệ giữa hai người càng hòa hợp thêm.

Một người cán bộ cấp trưởng phòng, hai Ủy viên tỉnh ủy chú ý, điều động đương nhiên là việc dễ dàng.

Ngày thứ hai thông báo điều động của Ban tổ chức tỉnh ủy đưa ra, cho Viên Hồng Khải trong vòng một tuần sẽ đến Ban tổ chức thành ủy thành phố Ninh Hải báo cáo.

Sắp xếp như vậy, cũng để cho anh ta trong thời gian này có thể tiếp tục phục vụ cho Hàn Đông.

Viên Hồng Khải biết được nơi mình đến, trong lòng vô cùng vui mừng, thành phố Ninh Hải có thể nói là đại bản doanh của Hàn Đông, mình đến làm việc tại thành phố Ninh Hải, so với những nơi khác đương nhiên sẽ tốt hơn rất nhiều, Hàn Đông có rất nhiều thân tín tại thành phố Ninh Hải, hơn nữa thành phố Ninh Hải là thành phố bậc Phó tỉnh, phát triển của mình sẽ thuận lợi rất nhiều.

Ngày hai mươi tám tháng ba, Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt tiến hành yến tiệc, để tiễn Hàn Đông sắp được đảm nhận Phó chủ nhiệm ủy ban Cải cách.

Chín giờ sáng ngày thứ hai, Hàn Đông và Lữ Nhạc dẫn theo Hàn Vũ ngồi lên máy bay quay về Bắc Kinh.