Người Cầm Quyền

Chương 1031: Làm việc khiêm tốn




- Những vấn đề anh nói này, có một số là do về mặt thể chế. Còn một số vấn đề là do chính quyền địa phương trong quá trình tổ chức thực thi, quản lý tạo thành. Nói tóm lại, là do chế độ quản lý của chúng ta chưa hoàn thiện mà nên.

Hàn Đông nghe Tả Nhất Sơn miêu tả vấn đề, nghiêm túc tổng kết:

- Lần này Trung ương thảo luận chuyên về sự phát triển kinh tế thị trường và tiến hành chỉnh đốn, một mặt phải kết hợp với tình hình thực tế, tiến thêm một bước trong việc hoàn thiện thể chế. Mặc khác, cũng tiến hành chỉnh đốn những hiện tượng trái pháp luật trái quy định ở một số nơi. Nhất Sơn cậu là Phó chủ tịch thành phố, trong quyền hạn công việc của mình, cũng phải quan tâm một chút về sự phát triển tốt của thị trường, phải biết những vấn đề hiện có và cách giải quyết…

Hàn Đông đã suy nghĩ kỹ, hai ngày nữa sẽ đi thực địa tỉnh Tây Xuyên để điều tra nghiên cứu một chút.

Sở dĩ lựa chọn đi tỉnh Tây Xuyên trước, chủ yếu là muốn tìm hiểu kỹ hơn về tình hình tỉnh Tây Xuyên, có lẽ sẽ dễ có được những tư liệu thực tế hơn.

Trước tiên đi tỉnh Tây Xuyên giám sát trước, cũng có thể tổng kết được một chút kinh nghiệm. Sau đó sẽ đi đến những tỉnh khác, thì sẽ dễ triển khai công việc hơn.

Hàn huyên một lúc về chuyện công việc, sau đó Hàn Đông liền hàn huyên với Tả Nhất Sơn về tình hình những người bạn cũ ở tỉnh Tây Xuyên. Biết được mọi người vẫn tốt, Hàn Đông cũng hài lòng hơn.

Cùng với việc địa vị Hàn Đông không ngừng đi lên, những cấp dưới, bạn bè trước đó thường xuyên duy trì liên lạc với hắn cũng càng ngày càng ít. Chủ yếu là mọi người đều biết công việc của Hàn Đông càng ngày càng bận, cũng không thể nói chuyện tùy tiện như trước đó nữa, nên cũng liên lạc ít dần đi.

Nhưng thực ra những người này lúc nào cũng quan tâm đến nhất cử nhất động của Hàn Đông.

Bọn họ đều cảm thấy vinh hạnh vì đã từng làm cộng sự, cùng chiến đấu với Hàn Đông.

Hơn nữa trong lòng mọi người thật ra còn có một suy nghĩ, chính là hy vọng một ngày nào đó, Hàn Đông có thể tiếp tục quay lại tỉnh Tây Xuyên làm việc, vậy mọi người lại có thể tiếp tục dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông mà xây dựng một sự nghiệp mới rồi.

Nhất là bây giờ, mọi người gần như đều đã là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, Giám đốc sở rồi. Ở tỉnh Tây Xuyên, họ cũng là một lực lượng không nhỏ nữa. Nếu Hàn Đông có thể quay lại tỉnh Tây Xuyên làm Chủ tịch tỉnh hoặc Bí thư Tỉnh ủy, thì đối với mọi người mà nói, cũng là một cơ hội khó có được. Từ cấp Phó giám đốc sở lên Giám đốc sở, từ Giám đốc sở lại lên một chức vụ mới hoặc lên một cấp trên nữa, đều có hy vọng rất lớn.

Phải biết rằng, với những cán bộ cấp Phó tỉnh, kiến nghị của Tỉnh ủy cũng rất có quyền. Nếu Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên, có lẽ rất nhanh sẽ có thể khống chế được quyền lực trong Tỉnh ủy, đến lúc đó đề bạt một vài cán bộ cấp Phó giám đốc sở lên, cũng không phải việc gì khó.

Tuy nhiên, mọi người cũng biết, đến cấp Bộ trưởng, phân công như thế nào, còn phải thông qua Trung ương. Bây giờ tuổi của Hàn Đông còn quá trẻ, cho dù có ở Ủy ban Cải cách một hai năm nữa, rồi mới đến phía dưới làm Chủ tịch tỉnh, cũng vẫn có vẻ khá trẻ. Hơn nữa, cho dù thành tích của Hàn Đông quá nổi trội, được Trung ương trọng dụng, cử xuống dưới làm Chủ tịch tỉnh, thì trong nhiều tỉnh thành như vậy, cũng không chắc có thể đến tỉnh Tây Xuyên.

Cho nên, đối với việc một ngày nào đó Hàn Đông có thể quay lại tỉnh Tây Xuyên làm việc, trong lòng mọi người cũng rất hy vọng, nhưng cũng biết cũng khó thành được.

Hàn Đông và Tả Nhất Sơn nói chuyện một giờ đồng hồ, sau đó Hàn Đông liền bảo y ngồi xe của hắn, bảo tài xế đưa hắn về nhà trước, sau đó bảo tài xế đưa Tả Nhất Sơn về văn phòng thành phố Thiết Châu tại Yến Kinh.

Hàn Đông đã mua một căn nhà gần Ủy ban Cải cách, đây là một nhà kiểu tứ hợp viện, nằm thấp thoáng trong một rừng cây, có vẻ rất khiêm tốn. Nhưng trong nội thành Yến Kinh, có một nhà cấp bốn như thế này để ở, đã đủ cho thấy thân phận của chủ nhân nó không phải bình thường.

Lã Nhạc đương nhiên cũng chuyển qua ở cùng Hàn Đông, ngoài ra còn có người giúp việc. Mẹ của Hàn Đông – Dư Ngọc Trân, lúc có thời gian cũng đến đây, chủ yếu để chăm sóc Hàn Vũ.

Ngôi nhà tứ hợp viện này vốn dĩ cả nhà cùng ở, nhưng do mấy thanh niên trẻ tuổi phải kết hôn rồi mua nhà, có vẻ quá thiếu tiền rồi, cho nên muốn bán bớt đi một phần để lấy tiền mua nhà mới. Vừa hay có cô của Hàn đông là Hàn Tuệ Linh thông qua bạn bè mà biết được tin tức này, liền mua ngay, tổng cộng cũng bỏ ra hơn năm triệu tệ.

Tuy Hàn Tuệ Linh nhiều lần nhấn mạnh, ngôi nhà tứ hợp viện này là mua tặng Hàn Đông, nhưng Hàn Đông không đồng ý, cuối cùng chuyển sáu triệu tệ vào tài khoản cho cô út. Nhân cơ hội này, Hàn Đông cũng kiểm tra tiền trong thẻ ngân hàng đó của hắn. Cho dù đã chuyển mất sáu triệu tệ, nhưng vẫn còn đến năm mươi triệu. Cũng tức là, tập đoàn Đông Thăng mười năm nay không ngừng lớn mạnh, lợi nhuận mà Hàn Đông có được cũng đã gần sáu mươi triệu tệ, đây quả thật là một số tiền lời lớn. Phải biết, theo ước định ban đầu, Hàn Đông cũng chỉ có cổ phần 5%. Cho dù đã mười năm, nhưng có thể có được số tiền lợi nhuận như vậy, truyền ra bên ngoài cũng đã dọa không ít người.

Đương nhiên, mười năm này, tập đoàn Đông Thăng đã trở thành cánh cờ đầu trong lĩnh vực công nghệ thông tin và máy tính ở Trung Quốc. Trên thị trường quốc tế, cũng được xếp hàng thứ ba, số tiền kinh doanh hàng năm cũng lên con số hàng mấy trăm triệu, lợi nhuận vào năm 2011 đã hơn một tỷ. Theo kế hoạch của tập đoàn, đến năm 2005, lợi nhuận có thể đạt được là hai tỷ.

Nếu không phải mấy năm trước Hàn Đông mang tất cả những cổ phần mình có được mà quyên tặng hết cho quỹ Yêu nước, thì số tiền hắn có được sớm đã hơn một trăm triệu rồi. Phải biết số tiền này đã nhiều lên rồi, thì nó sẽ giống như một quả cầu tuyết, càng lăn càng nhiều, hơn nữa càng về sau, số tiền được chia lại càng nhiều hơn. Đương nhiên Hàn Đông cũng cảm thấy may mắn vì hắn đã quyên cổ phần của mình cho quỹ Yêu nước rồi, nếu không nhiều tiền như thế quả thật cũng không biết xử lý như thế nào.

Trong cả nước mà nói, hắn cũng đã thuộc vào những phú hào rồi.

Nhưng, đối với Hàn Đông mà nói, tiền chẳng qua cũng chỉ như một con số mà thôi. Bình thường những nơi hắn cần tiêu tiền cũng không nhiều, chỉ với số tiền trong thẻ mà hắn hiện có, cũng đủ cho hắn tiêu xài rồi.

Lúc Lã Nhạc biết trong thẻ ngân hàng của Hàn Đông lại có nhiều tiền như vậy, cô kinh ngạc tới nỗi không nói nên lời. Sau đó liền cười nói bản thân cô làm một phú bà như vậy mà không biết, sau này phải cố gắng tiêu tiền mới được.

Lúc Hàn Đông ở ngân hàng chuyển tiền, Giám đốc ngân hàng biết chủ của một khoản tiền lớn đến xử lý nghiệp vụ, liền nhanh chóng đến gặp mặt, nhưng Hàn Đông cũng không nói chuyện nhiều với ông ta. Lúc đó Hàn Đông mang theo kính đen, đầu còn đội mũ, chính là vì không muốn người khác nhận ra hắn.

Đồng thời Hàn Đông cũng có dặn dò nhân viên ngân hàng rồi, phải bảo mật đối với tài khoản của hắn, nếu không, hắn sẽ chuyển khoản tiền này đi. Nhân viên ngân hàng đó đương nhiên vỗ ngực cam đoan hoàn toàn không có vấn đề. Đối với một ngân hàng mà nói, một khoản tiền lớn như vậy, đương nhiên cầu còn không được rồi.

Đối với việc Hàn Đông sắp xếp tài xế đưa mình về, Tả Nhất Sơn vô cùng cảm động. Y từ chối một lúc, cuối cùng cũng nghe lời Hàn Đông, để Hạ Liên An đưa về đến văn phòng ở Yến Kinh.

Còn Tô Chính Nguyên và nhân viên công tác còn lại, lại không hề nghỉ ngơi, bọn họ đều đang đợi Tả Nhất Sơn. Nghe được tin Tả Nhất Sơn được tài xế riêng của Hàn Đông đưa về, Tô Chính Nguyên lại càng thêm kính nể Tả Nhất Sơn.

Mặc dù biết Tả Nhất Sơn đã từng là thư ký của Hàn Đông, cũng được Hàn Đông tín nhiệm. Nhưng bây giờ xem ra, vị trí của Tả Nhất Sơn trong lòng Hàn Đông khá quan trọng.

- Xem ra sau này phải xây dựng quan hệ tốt đẹp với Tả Nhất Sơn một chút. Người này có được sự coi trọng của Hàn Đông, sớm muộn gì cũng sẽ được đưa lên. Mặc dù bây giờ y không phải cấp trên của mình, nhưng nói không chừng không bao lâu nữa, mình cũng phải nhìn sắc mặt của y rồi. Bây giờ sớm làm tốt bước đệm quan hệ trước, sau này chắc chắn cũng có lợi.

Tô Chính Nguyên cân nhắc.

Y cảm thấy lần đi Yến Kinh này thu hoạch cũng không nhỏ. Vừa quen biết được thư ký Hứa Song của Hàn Đông, vừa biết được một tiềm lực khác của Tả Nhất Sơn, để y sau này có thể thu xếp tốt hơn mối quan hệ với Tả Nhất Sơn.

Tả Nhất Sơn rõ ràng cũng cảm giác được thái độ của mọi người đã có thay đổi, trong lòng y biết rõ là vì sao. Nhưng y cũng không hề đắc ý, mọi người càng như thế, y lại càng phải khiêm tốn làm việc.