Người Cầm Quyền

Chương 1209: Cố gắng chỉnh đốn




Ngày 3 tháng 11, Hàn Đông đặc biệt tới Thục Đô thị sát công tác, chủ yếu có ba mục đích, thứ nhất là tìm hiều tình hình triển khai hạng mục đường sắt ngầm, thứ hai là nhằm tiến hành đôn đốc công tác tuyên truyền chứng thực tinh thần đại hội Đảng, thứ ba là nghe báo cáo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thục Đô liên quan tới phát triển thành phố.

Sau lần hội nghị họp mặt của đoàn cố vấn Ủy ban nhân dân tỉnh lần trước, Hàn Đông đã tiến hành suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề môi trường và phát triển thành phố do Yến Lâm đề xuất, cho rằng nhiều đề xuất, giải pháp của Yến Lâm rất khá, chính là bộ phận mà chúng ta đang xem nhẹ, cho nên Hàn Đông quyết định bắt tay từ thành phố Thục Đô.

Tuy Trịnh Như Dân không thích Hàn Đông, nhưng trong khoảng thời gian này, ông ta vẫn phải đi cùng Hàn Đông, dù sao thế mạnh của Hàn Đông bây giờ đã thể hiện quá rõ, càng như hổ rình mồi đối với thành phố Thục Đô, đã sắp xếp thân tín của hắn là Thẩm Tòng Phi tới thành phố Thục Đô đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy, nếu không cố gắng phòng bị, chỉ e không bao lâu sau, từ trên xuống dưới ở thành phố Thục Đô đều là người của Hàn Đông.

- Xây dựng đường sắt ngầm là vì thuận tiện cho giao thông thành phố, đem lại lợi ích ọi người, vì mọi người mà xây dựng một môi trường sống tốt đẹp, thoải mái, còn trong quá trình xây dựng, chúng ta nhất định phải nhận thức sâu sắc tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường, đây cũng là vấn đề mà lúc trước chúng ta cần phải suy nghĩ cho kỹ khi tiến hành xây dựng thành phố, thành phố Thục Đô là một thành phố nổi tiếng về lịch sử văn hóa, có rất nhiều danh lam thắng cảnh, đây là những di sản do tổ tông để lại, chúng ta cần tằng cường bảo vệ, nếu không sẽ trở thành tội nhân lịch sử, trong quá trình phát triển xây dựng thành phố, phải suy nghĩ đầy đủ tới mối quan hệ giữa bảo vệ môi trường và xây dựng thành phố…

Hàn Đông phát biểu một hồi những điều quan trọng, cũng là tiến thêm một bước chỉnh đốn nền móng cơ sở.

Trịnh Như Dân luôn đi theo bên cạnh Hàn Đông, khuôn mặt luôn trong trạng thái như ai đó đang nợ tiền ông ta vậy.

“Hàn Đông nói như vậy, lẽ nào là muốn tham dự vào thành phố Thục Đô, rồi tiến hành can thiệp vào Thục Đô hay sao?” Trịnh Như Dân thầm nghĩ, thời gian này đã cảm thấy Thẩm Tòng Phi càng ngày càng không an phận ở thành phố Thục Đô, có không ít cán bộ cũng dường như nhìn thấy gì đó, bắt đầu xôn xao thay đổi lập trường, thời gian chẳng bao lâu, mà Thẩm Tòng Phi đã nắm trong tay lực lượng hùng hậu.

Ngược lại thế lực của Chủ tịch thành phố Xa Tiền Minh dần dần thu nhỏ lại, dường như ông ta cảm nhận được địa vị của mình không thể bảo toàn được nữa. Ý đồ đưa Thẩm Tòng Phi tới thành phố Thục Đô của Hàn Đông quá rõ ràng, nhất định là muốn để Thẩm Tòng Phi thay thế Xa Tiền Minh tiếp nhận chức Chủ tịch thành phố Thục Đô, hơn nữa Thẩm Tòng Phi có chỗ dựa như Hàn Đông, căn bản chẳng cần e ngại bất cứ ai ở thành phố Thục Đô, nhiều cán bộ ở thành phố còn tình nguyện ngả về phía anh ta.

Chính vì như vậy, dưới sự so sánh này, Thẩm Tòng Phi đã trở thành thế lực lớn thứ ba ở thành phố Thục Đô, có quyền phát ngôn rất lớn ở thành phố Thục Đô.

Nhưng Trịnh Như Dân thấy Xa Tiền Minh cũng chỉ là kẻ đớn hèn, rõ ràng biết Thẩm Tòng Phi là người do Hàn Đông phái tới để đoạt quyền, vậy mà ông ta vẫn cứ một bộ dạng không nhanh không chậm, muốn chết không muốn sống đó, một chút phản kích cũng không có, khó trách Thẩm Tòng Phi phát triển nhanh như vậy.

Thời điểm này, Hàn Đông dưới sự tháp tùng của mọi người, đang đi thị sát đoạn đường sắt ngầm đang thi công, lúc này phía trước bỗng xôn xao cả lên.

Sắc mặt Trịnh Như Dân lập tức biến đổi, ông ta sợ nhất là phát sinh tình huống bất thường, như vậy rất dễ khiến Hàn Đông nắm được nhược điểm mà can thiệp vào nhân sự thành phố Thục Đô.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Hàn Đông khẽ chau mày, hỏi.

Lý Tri Thu mau chóng tiến lên phía trước xem xét rồi quay lại, anh ta có chút hụt hơi mà nói:

- Bí thư, đoạn đường thi công phía trước xảy ra sự cố, có người bị thương?

Sắc mặt Hàn Đông lập tức tối sầm lại, sau đó nói:

- Đi thôi, tới đó xem sao.

Vừa nói Hàn Đông vừa bước tới phía trước, những người khác cũng vội vàng theo sau.

Trong lòng Trịnh Như Dân vô cùng bực tức, đúng là lo cái gì thì cái đó tới, Hàn Đông trước nay đều nhấn mạnh công tác an toàn, bây giờ xuất hiện vấn đề như vậy, đó chẳng phải là nhắm hướng miệng súng của Hàn Đông mà lao vào sao. Trịnh Như Dân là cán bộ cấp Thứ trưởng, Hàn Đông đương nhiên không thể đụng vào ông ta, nhưng thành phố Thục Đô ngoài mấy vị thủ trưởng là cán bộ cấp Thứ Trưởng ra, những người cấp phó đều là cán bộ cấp Sở, kỳ thực phân công quyền hạn đều ở tỉnh, Hàn Đông mượn cơ hội điều chỉnh, cũng là chuyện chẳng ai nói nổi.

Sự cố phát sinh ở địa điểm cách đó khoảng 300m, một tấm bê tông bỗng nhiên gãy rời, công nhân đang thi công ở kế bên bị chèn bên dưới, còn người bị thương nặng nhất ngay cả mũ bảo hộ cũng không đội, ngoài ra hai người khác không có gì trở ngại.

Xe cứu thương nhanh chóng tới hiện trường, về điểm này thật khiến người khác hài lòng. Thông qua kiểm tra sơ bộ của bác sĩ, tình hình của người công nhân bị thương nặng nhất không phải rất xấu, chỉ là chảy khá nhiều máu, thoạt nhìn có chút ghê sợ mà thôi.

Trịnh Như Dân đứng bên Hàn Đông thở phào nhẹ nhõm, may mà đây chỉ là sự cố nhỏ, nếu không Hàn Đông lại có cớ rồi.

Hàn Đông nói đầy thấm thía:

- Công tác an toàn nặng như Thái Sơn, bất cứ lúc nào cũng không thể buông lỏng, nếu công nhân có đội mũ bảo hộ, thì có phải là tỷ lệ bị thương sẽ nhỏ đi một chút không!

Trịnh Như Dân nói:

- Chuyện này chúng tôi đã nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại, nhưng một vài công nhân vẫn là muốn nhẹ nhàng hoặc là có khi quên đội mũ bảo hộ, đem tới những tai họa ngầm nhất định, xem ra cần phải tiến thêm một bước tăng cường tuyên truyền hướng dẫn.

Hàn Đông nói:

- Công trình đường sắt ngầm là một việc lớn liên quan tới lợi ích thiết thân của người dân, công tác an toàn nhất định phải nắm chắc, hơn nữa phải đảm bảo chất lượng thi công, không thể làm ra công trình bã đậu được!

Trịnh Như Dân nói: nguồn

- Về điểm này Bí thư tỉnh Hàn cứ yên tâm, thành phố rất coi trọng vấn đề chất lượng công trình, còn nhiều lần mời chuyên gia tiến hành kiểm tra đo lường chất lượng của công trình…

- Ầm….

Một tiếng vang cực lớn, cắt đứt lời nói của Trịnh Như Dân, mọi người chỉ cảm thấy dưới chân phát ra tiếng nổ rung lên một chút, lập tức liền thấy một đám bụi mù mịt trước mắt.

Giờ phút này trong lòng Hàn Đông tràn đầy phẫn nộ, trước nay mình đều nhấn mạnh công tác an toàn, nhưng vẫn có một số người không để tâm tới.

Lời của Trịnh Như Dân còn chưa nói xong, liền không thể nói tiếp nữa, ông ta vừa khẳng định với Hàn Đông, chất lượng thi công đường sắt ngầm nhất định là không có vấn đề gì, ngay lập tức liền xảy ra chuyện, quả thực chẳng khác nào bị giáng ột cái bạt tai thật mạnh.

Sắc mặt Xa Hướng Tiền cũng trở nên tái nhợt, tuy ông ta sớm đã dự liệu vị trí của mình chẳng giữ được bao lâu nữa, nguyên nhân mà ông ta không cố ý tranh đấu với Thẩm Tòng Phi là vì đã chủ định rời khỏi, vậy thì cũng muốn tìm một vị trí tốt mà dưỡng lão, cho nên không được quá đắc tội với Hàn Đông. Nhưng nếu bây giờ xảy ra sự cố lớn, vậy thì Hàn Đông sẽ có lí do tốt nhất để đối phó với mình, vậy dự định của mình coi như đổ sông đổ bể rồi.

- Mau gọi điện thoại cứu người.

Hàn Đông trầm giọng nói, rồi nhanh chóng bước về phía trước.

Nhóm người Hàn Đông nhanh chóng tới hiện trường, là tường bảo hộ dọc đoạn thi công đường sắt ngầm bị đổ, ước chừng 100m, mà công nhân thi công gần đó không ít, người bị thương cũng rất nhiều.

Đã có người qua đường bắt đầu giúp đỡ cứu người, có một số người bị giàn giáo đè lên, có người bị đá chèn bị thương.

Hàn Đông không nói gì, nhanh chóng tiến về phía trước giúp cứu người, những người khác thấy vậy, cũng vội vã đi theo lên phía trước.

Lý Thiết Trụ theo sát Hàn Đông, một mặt phụ giúp Hàn Đông một tay, mặt khác phụ trách bảo vệ Hàn Đông.

Xe cứu thương chen chúc tới, nhân viên cứu hộ cũng tới ngày càng nhiều, và tại hiện trường cũng có rất nhiều ký giả truyền thông chạy tới.

Đối với mấy thứ đó Hàn Đông đều không để ý, vì lúc đó hắn đang một lòng một dạ cứu người.

- Anh qua nhấc bên kia lên!

Hàn Đông phân công Lý Thiết Trụ, đây là một tảng đá dài, đang chèn lên chân một người công nhân, nhất định phải mau chóng nhấc tảng đá lên rồi đưa người công nhân lên xe cứu thương.

Lý Thiết Trụ cũng không nói thêm gì, đi qua bên đó, xoay người chuẩn bị phối hợp với Hàn Đông, anh ta đi theo Hàn Đông cũng đã lâu, biết Hàn Đông hóa ra cũng có học võ, nói về thực lực thực tế, nhất định là trên cả mình, chỉ có điều với thân phận hiện tại, căn bản không có cơ hội thể hiện mà thôi.

- Đợi một chút!

Lúc này một tiếng thét chói tai truyền tới, một cô gái mặc áo gió màu hồng đào cầm theo microphone đi tới, nũng nịu kêu Hàn Đông và Lý Thiết Trụ ngừng lại:

- Chúng tôi tới từ Đài truyền hình Thục Đô, đợi chúng tôi quay xong tin tức, các người hãy tiếp tục nâng tảng đá nha!

Vừa nói cô ta vừa đứng bên người bị thương, tay cầm microphone mở sẵn pos, đối diện cô ta, là một người đàn ông đang vác camera, đang chuẩn bị ghi hình.

Hàn Đông không kìm được lửa giận ngút trời, tức giận quát:

- Cút!

Đưa tay đẩy cô gái đó ra xa, sau đó xoay người di chuyển tảng đá.

Dưới sự phối hợp của Lý Thiết Trụ, Hàn Đông đã chuyển được tảng đá đang đè trên chân người bị thương.

- Này, anh làm sao vậy? Không nghe thấy tôi nói sao? - Nữ kí giả kia phẫn nộ, nói – Khoe mẽ gì chứ, anh có biết ban nãy anh đã cản trở tự do tin tức, cẩn thận tôi kêu cảnh sát tới bắt anh đó.

Hàn Đông quả thực bị nữ kí giả vô sỉ này làm cho tức điên lên:

- Cái gì mà tự do tin tức, các người còn có chút đạo đức nào không vậy, lại có chút lòng thông cảm nào không, vì quay chút tư liệu, cố ý để người bị thương chịu thêm đau đớn, các người còn có lương tâm sao?

Lúc này Xa Tiền Minh cũng đi tới, ông ta chẳng rõ là chuyện gì, nhưng thấy Hàn Đông vô cùng bực mình với nữ kí giả kia, vì thế trầm giọng, nói:

- Làm gì vậy, các vị ở đơn vị nào?

- Làm sao?…a…Chủ…chủ tịch thành phố Xa!

Nữ kí giả ngay lập tức nhận ra Xa Tiền Minh, nhưng vẫn là có mắt không tròng, đường đường là Bí thư Tỉnh ủy mà cũng không nhận ra, có thể thấy nữ ký giả này cũng chẳng có tính nhạy bén tin tức.

Nhưng hiển nhiên là nữ kí giả này cũng khá chuyên nghiệp, trên mặt lập tức tươi cười, nói:

- Chào Chủ tịch thành phố Xa, tôi là Cúc Phượng của Đài truyền hình Thục Đô, hôm nay xảy ra sự cố như vậy, ngài có thể lập tức tới hiện trường, thật là khiến chúng tôi cảm động…xin hỏi ngài có cảm tưởng gì?

Lúc này Xa Tiền Minh hận không thể nhổ nước miếng vào mặt người phụ nữ đáng ghét này, đã là lúc nào rồi, còn kêu mình nói có cảm tưởng gì, trong đầu cô ta chứa đầy bã đậu và phân chó sao, ông ta bực mình, nói:

- Mau đi đi, đừng trì hoãn chúng tôi cứu người!

Nói xong, ông ta tiến lên phía trước giúp nâng một người bị thương không nặng lắm.

Nữ phóng viên bị mỉa mai, khuôn mặt lộ vẻ ngượng ngùng, đứng một bên đảo mắt một vòng, liền nghiêng người để camera có thể ghi lại tình hình hiện trường, sau đó nói:

- Các vị khán giả, tại hiện trường chúng tôi đã nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng cảm động, thành phố Thục Đô…

Hàn Đông rất phản cảm với người phụ nữ này, trầm giọng nói:

- Tin tức truyền thông bây giờ cũng nên cố gắng chỉnh đốn một chút, vì việc đưa tin, ngay cả lương tâm cũng không cần nữa sao? Một chút nhân tính cũng không có!

- Anh…

Nữ phóng viên kia nghe rõ ràng lời Hàn Đông nói, trừng mắt nhìn một cách rất tức giận, nhưng rất nhanh sau đó người cô ta run lên, sắc mặt tái nhợt, há hốc miệng kinh ngạc:

- Hàn….Hàn….