Người Cầm Quyền

Chương 1216: Đã tới




Trên đường xe rất đông, không khí phồn vinh, ôn hòa.

Nhưng Hàn Đông biết, sự yên tĩnh như vậy rất nhanh sẽ bị phá vỡ, trước thiên tai lớn, sinh mạng của con người là rất nhỏ bé, mọi người tự cho rằng tất cả chỉ là không chịu nổi kích động.

Vì để đối với giờ khắc tương lai sắp đến, Hàn Đông từ năm ngoái đã bắt đầu làm các hạng mục công tác chuẩn bị, bởi vậy cũng đã nhận được áp lực rất lớn.

Nhưng Hàn Đông để tâm nhất không phải là áp lực, chỉ trích và trách móc, cái mà Hàn Đông quan tâm tới là làm thế nào mới có thể giảm tổn thất và thương vong, đây cũng là nguyên nhân hắn ta vì sao phải kiên trì làm cuộc diễn tập này.

Khoảng một giờ sau, xe đã vào thành phố Đô Yến, Hàn Đông cũng không vội vàng đi tham gia diễn tập liên hợp của tổ chức các trường học các trung học Đô Yến, mà trước tiên là bảo Lý Thiết Trụ lái xe, đi xem các đơn vị tiểu trung học độc lập tiến hành diễn tập trước đã.

Trên đường phố, đều có biểu ngữ chỉ trích tuyên truyền cuộc diễn tập lần này, thỉnh thoảng nhìn thấy những người đi lại trên đường phố kết thành cặp, hướng đến quảng trường rộng lớn đi. Thỉnh thoảng có xe cảnh sát lái qua trên đường, một bên dùng loa phóng thanh tuyên cáo địa điểm tập hợp, mời mọi người mau chóng tập hợp.

Bởi vì biết Bí thư Tỉnh ủy muốn đích thân đến thành phố Đô Yến giám sát công tác diễn tập, trước đó Phó bí thư thành phố Thục Đô cũng đích thân đến trước công trình thúc đẩy các hạng mục công việc, cho nên toàn bộ thành phố Đô Yến đối với công việc này là chuẩn bị rất nghiêm túc, có thể nói phần lớn đều vận động hết mọi người, đặc biệt là một vài đơn vị trường học có kiến trúc kết cấu không có lợi khi động đất, dường như toàn bộ người đều tham gia cuộc diễn tập lần này.

Hàn Đông ở trên đường chạy một vòng, cảm thấy công tác chuẩn bị lần này làm rất tốt, chí ít như vậy lúc chính thức phát sinh tai họa, có thể trong trình độ nhất định tránh được thương vong về người.

Đương nhiên Hàn Đông cũng biết, lần này là tai họa hiếm thấy, coi như mình cố gắng thế nào, cũng chỉ có thể tuyệt đối tránh thương vong về người, chỉ là mình đã cố hết sức rồi, con người thì đành nghe theo mệnh trời vậy.

- Đi đến trung học Đô Yến đi.

Hàn Đông dặn dò nói.

Theo hình thành từ trước đây, Hàn Đông sẽ tự mình tham gia vào mấy trường trung học liên hợp tổ chức diễn tập của trung học Đô Yến, thời gian cụ thể là khoảng hai giờ, bây giờ vẫn còn khoảng 20 phút nữa, Hàn Đông lúc này đi vừa thích hợp.

Trung học Đô Yến là trường trung học trọng điểm của toàn tỉnh, chất lượng dạy và học vô cùng tốt, phương tiện dạy và học cũng là tương đối tốt, sở dĩ chọn nơi này tổ chức diễn tập, là bởi vì sân vận động của trường này rất lớn, có thể dung nạp số lượng hoạt động tập hợp hàng nghìn người.

Trong ấn tượng của Hàn Đông, trường trung học Đô Yến trong tai họa lần này, số người thương vong là rất lớn, mà lần này đưa bọn họ tập trung đến sân vận động để làm diễn tập, thì có thể tránh những phát sinh bi thương.

Đến gần trường trung học Đô Yến, liền nhìn thấy ở cổng đã có một vài người đón tiếp, tất cả mọi người đều rướn cổ lên trông ngóng, nhìn thấy xe số 1 Tỉnh ủy lái tới, dắm người liền hơi nghiêng về phía trước, dường như chỉ như vậy mới có thể biểu hiện đúng hoan nghênh, tôn trọng đối với Hàn Đông.

Hàn Đông thở dài một hơi, một vài cán bộ đứng ở cửa, cho bằng tổ chức chờ đón các học sinh ở đây.

Thẩm Tòng Phi đương nhiên đứng trước nhất trong đám người, anh ta bước nhanh lên phía trước, thay Hàn Đông mở cửa xe.

Hàn Đông nhìn sắc mặt anh ta dường như ở đây phơi nắng đen không ít, bắt tay anh ta nói:

- Đồng chí Tòng Phi, vất vả rồi.

- Không vất vả, đây là việc tôi nên làm mà.

Thẩm Tòng Phi cười đáp.

Hàn Đông xuống xe, nhìn thoáng qua những người đến đón mình, một bên nghe Thẩm Tòng Phi giới thiệu ngoài Bí thư, Chủ tịch thành phố Đô Yến ra, còn có Cục trưởng cục giáo dục và hiệu trưởng của vài trường trung học, về phần những lãnh đạo khác của thành phố Đô Yến, theo yêu cầu của Tỉnh ủy, đều phân đi các nơi khác để đôn đốc công việc diễn tập, cho nên không có đến.

- Thành viên bộ máy của Cục giáo dục, ngoài Cục trưởng Uông ra, cũng đều đến các trường học khác cắm điểm rồi.

- Ừ làm rất tốt.

Hàn Đông gật đầu khen ngợi nói, xem ra Thẩm Tòng Phí mấy ngày nay cũng mất nhiều công sức, khiến ọi công tác chuẩn bị đều chuẩn bị đâu ra đấy.

Hơn nữa quan chức của Đô Yến cũng không vì mình đến trường trung học Đô Yến mà tập trung đầy đủ ở đây, mà người nào việc nấy đi đốc thúc công tác diễn tập, điều này là chỗ khiến Hàn Đông vô cùng hài lòng.

Dưới sự vây quanh của đám người, Hàn Đông đi đến sân vận động của trường trung học Đô Yến, bốn phía của sân vận động đều cắm cờ nhiều màu sắc, ở giữa sân bày biện bàn ghế ngay ngắn, mấy nghìn học sinh trước đó đều ngồi trên ghế, lúc này đều đồng nhất đứng lên, cả sân vang lên tiếng vỗ tay nhệt liệt, rất rõ ràng đây là sự sắp xếp trước bảo bọn họ nhìn thấy Hàn Đông bước vào sân vận động thì bắt đầu vỗ tay.

Hàn Đông cũng vỗ tay đáp lại, nhanh chóng đi về phía đài Chủ tịch ngồi xuống.

Sau đó các học sinh cũng chỉnh tề ngồi xuống, xem bộ dạng này, bọn chúng đã được tập luyện nhiều, có lẽ vì vậy mà chậm trễ thời gian học tập không ít, có lẽ rất nhiều người trong bọn họ đối với việc này đều không vừa ý. Nhưng thấy tinh thần học sinh bồng bột này, ngẫm đến sắp gào thét gặp tai họa, Hàn Đông cảm thấy cho dù bọn họ bất mãn, oán trách, vậy cũng không là gì

- Đồng chí Canh Vân, các học sinh đều đã nắm rõ kiến thức an toàn tương ứng chưa?

Hàn Đông quay đầu hỏi Bí thư thành phố Đô Yến Hạ Canh Vân ngồi một bên.

- Bí thư Hàn cứ yên tâm, tất cả các học sinh đều nắm rõ kiến thức căn bản như chạy nạn, tự cứu…

Hạ Canh Vân ưỡn ngực nói.

Hàn Đông gật đầu, nhìn đồng hồ, hiện tại đã là 2h 50 phút rồi, liền ra hiệu Thẩm Tòng Phi bắt đầu.

Cuộc diến tập lần này do Bí thư thành ủy thành phố Đô Yến Hạ Canh Vân chủ trì, anh ta đầu tiên phát biểu, chủ yếu là biểu thị hoan nghênh nhiệt liệt đối với Bí thư Tỉnh ủy Hàn Đông, biểu thị sự cảm ơn đối với sự quan tâm của Hàn Đông, đồng thời cũng nói một chút về ý nghĩa mục đích của cuộc diễn tập lần này.

Sau đó là Thẩm Tòng Phi phát biểu, Thẩm Tòng Phi cũng từ những phương diện này phát biểu chứng thực tinh thần Tỉnh ủy, đồng thời nói rõ tỉ mỉ về sự sắp xếp bố trí công tác diễn tập an toàn toàn thành phố Đô Yến lần này.

Hàn Đông ngồi giữa bục Chủ tịch, cũng không nghe Thẩm Tòng Phi phát biểu những gì, bởi vì nội dung đều là lời quan trường, cũng không có gì mới cả.

Thời gian gần đến, giờ phút này Hàn Đông trong lòng cũng giống như một hòn đá lớn đè xuống.

Công tác chuẩn bị của thành phố Đô Yến bên này không tồi, nên có thể tránh thương vong về người không ít.

Nhưng Châu Cam Bá là khu vực nghiêm trọng nhất, cho dù có hoạt động diễn tập lần này, chỉ sợ vẫn có thương vong không ít, căn cứ vào đề nghị của Hàn Đông, để ủy viên thường vụ Tỉnh Ủy, Trưởng ban tổ chức Hồng Tiến Phong đi giám sát công tác diễn tập của Châu Cam Bá, Hồng Tiến Phong buổi sáng trước khi đi còn đến văn phòng của Hàn Đông ngồi một lát, Hàn Đông cũng dặn dò anh ta vài câu, bảo anh ta nhất định phải đến hiện trường diễn tập tham dự vào buổi diễn tập, phải mang sắp xếp của Tỉnh ủy lần này nói cho người tham dự và diễn tập thật rõ ràng, thấu hiểu.

Sở dĩ cho Hồng Tiến Phong đi Châu Cam bá, Hàn Đông cũng có suy xét của chính mình, dù sao Châu Cam Bá là trung tâm địa chấn, bị tổn thất nghiêm trọng nhất, để Hồng Tiến Phong ở hiện trường chỗ đó đốc thúc, thời khắc mấu chốt có thể phát huy tác dụng của anh ta, mà từ đó cũng cho anh ta tích lũy công lao. Đương nhiên, Hàn Đông cũng có chỗ lo lắng, dù sao tai nạn gần đến, bất luận là người quan chức cao hay người buôn bán nhỏ, đều gặp đe dọa như nhau, Hàn Đông cũng không hy vọng Hồng Tiến Phong ở Châu Cam Bá xảy ra chuyện gì, cho nên cố ý dặn dò như vậy, cũng có ý bảo vệ anh ta.

Thẩm Tòng Phi sau khi nói xong, Hàn Đông cũng phát biểu những lời quan trọng, đại khái khoảng 5 phút.

Đợi các lãnh đạo phát biểu xong, liền cho các học sinh tiến hành báo cáo diễn tập, diễn tập chủ yếu phân làm 3 bộ phận, bộ phận thứ nhất là các học sinh đại diện phát ngôn, nói về cảm nhận và hiểu biết của bọn họ, bộ phận thứ hai là các học sinh diễn một chút tiết mục liên quan đến an toàn, những cái này đa số là các học sinh tự biên đạo, phần thứ ba là diễn tập tình cảnh an toàn.

Tổng cộng có 4 học sinh phát biểu, hai nam hai nữ, trong đó học sinh nam nữ lớn hơn chút đại diện bộ phận trung học, đương nhiên nhỏ một chút là bộ phận tiểu học, nam sinh anh tuấn đẹp trai, nữ sinh đẹp động lòng người.

Đầu tiên lên là học sinh đại biểu tiểu học Dương Mi, cô bé khoảng 10 tuổi, tết hai bím tóc, lúc đi trên đường nhẹ nhàng run run, cô bé bước lên bục Chủ tịch cung kính chào làm lễ, sau đó hướng tới người xem lễ chào, sau đó vô cùng tự tin đến trước bục phát biểu, dùng giọng nói trong trẻo du dương giống như chú chim non phát biểu:

- Kính thư Bí thư Hàn, các vị đại biểu, các thầy cô, các bạn học sinh…

Trong lúc này, mặt đất bỗng nhiên rung động mạnh, dường như dưới đất có một con quái vật to lớn muốn chui ra vậy, những âm thanh ong ong không biết từ chỗ nào phát ra.

Bạn học Dương Mi đang đứng phát biểu đứng không vững, đầu lập tức va vào bàn, trên chán của cô bé mau chóng hiện ra cục sưng to

Mặt đất không ngừng rung động, mọi người tựa như đứng trên một cái mẹt, đang có người bưng mẹt không ngừng lay động.

Giữa sân vận động, rất nhiều người đều từ trên ghế ngã xuống, phát ra những tiếng chói tai, một vài học sinh sợ phát khóc lên.

Phía trước những tầng lầu dạy học chỉnh tề, lúc này thì giống như cờ trong gió vậy, nghiêng bên phải đảo bên trái, mặt xuất hiện đầy vết nứt, từng khe từng khe nhanh chóng xuất hiện.

Oành…

Một âm thanh cực lớn truyền đến, phía tòa nhà dạy học gần bên trái nhất ầm ầm sập xuống, bụi mù đầy trời, sợ tới mức các học sinh ở sân cùng kêu lên kinh hãi.

Ầm ầm

Liên tiếp hai tầng lầu dạy học phía sau đổ sập xuống, mặt đất chấn động càng lợi hại, tất cả các học sinh đều sợ hãi.

Mặc dù bọn họ trước đây cũng được rót vào không ít kiến thức về động đất, nhưng khi chính thức đối mặt với tai họa cực lớn này, trong lòng vẫn tràn đầy sợ hãi.

Đừng nói đến bọn chúng, cho dù ngay cả người trưởng thành, trước tai họa cực lớn như vậy, cũng chỉ có vài người có thể gắng giữ tỉnh táo được.

Thời khắc mặt đất rung lên, Hàn Đông liền đứng vụt lên, hắn ta biết, thời khắc đã tới.