Người Cầm Quyền

Chương 190: Mặc kệ cậu




Cấp phó nhỏ nhoi mà dám chống đối với Chủ tịch thành phố, khiến Sa Ứng Lương cảm thấy giận sôi máu, thở hổn hển mấy hơi, Sa Ứng Lương cầm điện thoại bấm một dãy số, nghe thấy tiếng trong máy truyền đến, hai tay ông ta cầm lấy microphone, lưng hơi cong, vẻ mặt cũng tràn đầy tươi cười.

Rất nhanh, trong điện thoại truyền đến một giọng trầm thấp

- Alo, xin chào.

- Chủ tịch Lý, chào ngài, tôi là Sa Ứng Lương của Vinh Châu

Lưng của Sa Ứng Lương lại cong lên vài phần, vẻ mặt tươi cười nịnh nọt, lời nói vô cùng cung kính

- Không làm phiền công việc của ngài chứ, Chủ tịch tỉnh Lý, có chuyện, tôi muốn báo cáo với ngài một chút.

- Ừm, anh nói đi.

- Vâng thưa Chủ tịch tỉnh, là thế này, lần này việc nơi sản xuất của Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, Vinh Châu chúng tôi báo tất cả hai nơi, bây giờ chúng tôi nhận được tin nói, hai nơi Vinh Châu đều có khả năng được chọn.

- Vâng, đây là chuyện tốt, xem ra công việc của các ông làm được rất chắc chắn đấy.

- Nhưng mà Chủ tịch tỉnh Lý, một nơi chỉ có một. Nơi sản xuất, ý của tôi là đem nơi sản xuất đặt ở khu mới phía bắc trong thành phố, muốn mới ngài hỗ trợ quan tâm chú ý.

- Viêc này tôi có biết.

Sa Ứng Lương dập điện thoại, như trút được gánh nặng, giơ tay lau mồ hôi trên trán. Đối tượng mà ông ta vừa mới gọi điện là Thường ủy Tỉnh ủy Tân Tấn, phó chủ tịch tỉnh Lý Trọng Hỉ, có ông ta ra tay, nói vậy chắc không có vấn đề gì quá lớn, chỉ là vừa nghĩ bản thân đến vấn đề nội bộ Vinh Châu cũng không có thuận lợi, cho dù Lý Trọng Hỷ cũng không nói gì, nhưng bản thân chắc chắn trong lòng Lý Trọng Hỷ đã lưu lại ấn tượng không tốt.

Buổi chiều ngày mùng hai tháng bảy, Ủy ban nhân dân huyện Phú Nghĩa mời dự họp hội nghị Chủ tịch huyện.

Trong cuộc họp Phương Trung nhấn mạnh cán bộ các bộ môn các cấp, phải có cái nhìn đại cục, không thể suy nghĩ vì cái lợi trước mắt của cục, sau đó, ông ta đặc biệt nhắc đến sự việc nơi sản xuất của Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang lần này, đối với hành vi không nghĩ cho đại cục của Ban quản lý, tiến hành phê bình nghiêm khắc.

Hàn Đông yên lặng lắng nghe, đợi Phương Trung phê bình một đoạn, mới giơ tay phát biểu.

Nhưng mà Phương Trung đối với sự giơ tay của Hàn Đông như thấy mà không thấy, ngược lại tiếp tục nói tiếp câu chuyện

Người khác đều nhìn thấy Hàn Đông giơ tay, thấy Phương Trung không nể mặt hắn, đều đem ánh mắt dừng ở Hàn Đông, xem hắn chuẩn bị thế nào.

- Chủ tịch Phương, tôi có lời muốn nói

Hàn Đông thấy Phương Trung không đếm xỉa tới mình, liền cao giọng nói.

Nếu như là nói chuyện của người khác, Hàn Đông chỉ có thể ngồi nghe, tuyệt đối không phát biểu, nhưng bây giờ Phương Trung đã chỉ đích danh để phê bình, nếu không đứng dậy, thì hắn không phải là Hàn Đông rồi.

Tổng thể mà nói, Hàn Đông trước sau như một là khiêm tốn, nhưng bên trong tính cách, lại có một tính tình không chịu thuần phục, càng huống hồ Hàn Đông tự cho rằng chuyện lần này bản thân không có làm sai gì, không chấp nhận được Phương Trung phê bình như thế trước mặt mọi người ở đây, cho dù ông ta là Chủ tịch huyện cũng không được.

Phương Trung khó chịu lườm Hàn Đông một cái nói

- Có chuyện gì đợi sau hãy nói

Hàn Đông liền đứng dậy nói

- Tôi muốn nói là lúc nãy tất cả những gì Chủ tịch Phương nói là chuyện nơi sản xuất của Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, dưới sự cố gắng làm việc của toàn bộ nhân viên, khu công nghiệp Thần Quang huyện Phú Nghĩa chúng tôi tiến hành đợt khảo hạch thứ hai, đối với huyện chúng ta mà nói, là một cơ hội phát triển trọng đại, nhưng tôi không biết vì sao Chủ tịch Phương cảm thấy chuyện này không tốt, lẽ nào chúng tôi cố gắng làm tốt công tác của mình, vì huyện Phú Nghĩa thu hút đầu tư có gì sai sao?

Nếu đã mở đầu rồi, Hàn Đông sẽ nói đến cùng, không đợi Phương Trung nói, tiếp tục nói

- Cơ sở công nghiệp của huyện ta vô cùng yếu kém, trong khu công nghiệp Thần Quang cũng mới chỉ có mười nhà, lại còn cơ bản đều là doanh nghiệp nhỏ, căn bản không có cách nào hình thành quy mô, hiệu ứng tụ quần, mà mọi người đều rõ bối cảnh của Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, hơn nữa lần này cơ sở sản xuất số một, còn có cả viện nghiên cứu, tôi nghĩ không cần tôi nói, mọi người cũng biết nó có ý nghĩa quan trọng thế nào đối với huyện ta. Tôi chỉ không hiểu, Chủ tịch Phương đứng góc độ nào mà nói tôi không có cái nhìn đại cục, tôi tận tâm tận lực vì khu công nghiệp, cũng có thể nói lao công khổ tứ vì nền kinh tế huyện Phú Nghĩa, tôi làm như vậy, theo Chủ tịch Phương xem ra, rốt cuộc chỗ nào là không bận tâm đại cục của huyện Phú Nghĩa?

Hàn Đông biết ý của Phương Trung, bởi vậy trong lời nói đem hai chữ đại cục hạn định ở huyện Phú Nghĩa, dù sao ông cũng chỉ là Chủ tịch huyện Phú Nghĩa, lại không phải là Chủ tịch thành phố Vinh Châu, ông không thể đứng ở góc độ toàn thành phố mà nói phê bình người ta.

Nhìn thấy Hàn Đông chất vấn như thế, mọi người đều buông ánh mắt, tuy nhiên sự chú ý lại tập trung lại, đợi xem trò hay.

- Cậu…

Phương Trung không ngờ Hàn Đông trực tiếp đứng dậy chất vất chính mình, vẻ mặt đầy u ám, ông ta sở dĩ hôm nay cố ý phê bình Hàn Đông, là bởi vì đến Chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương đều gọi điện trách ông ta một phen, ông ta cảm thấy chuyện của Hàn Đông lần này, đã khiến cho lãnh đạo Thành ủy vô cùng không hài lòng, bởi vậy chuẩn bị cơ hội lần này, đả kích mạnh mẽ Hàn Đông, ai biết Hàn Đông không sợ gì, không ngờ còn cãi lý chất vấn bản thân.

Thân là chủ tịch huyện Phú Nghĩa, nghiêm khắc mà nói, ông ta muốn nói đại cục, tất nhiên là đại cục của huyện Phú Nghĩa, bởi vậy Hàn Đông chất vấn cũng có vài phần đạo lý

Thẩm Tòng Phi cầm bút ghi chép trên vở, trong lòng có chút vui mừng, có người như kiểu Hàn Đông là tốt rồi, có hắn nã pháo vào Phương Trung, như vậy cũng có thể đả kích được chút ít dáng bệ vệ của Phương Trung, Thẩm Tòng Phi thân là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện, lại kiên định đứng bên Bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận, thế là Ủy ban nhân dân huyện bên này, liền bị Phương Trung cùng mọi người liên kết chèn ép, giống như Hàn Đông bây giờ, để bên người có một đồng minh, cho dù mối quan hệ giữa hai người không đủ hòa hợp, nhưng ít nhất lập trường vẫn giống nhau, vẫn là ích lợi cộng đồng.

Phương Trung giơ tay lấy nước, trầm giọng nói

- Hàn Đông cậu nói thế là có ý gì? Tôi đây là truyền đạt tinh thần của lãnh đạo Thành ủy, có sai gì sao? Chủ tịch thành phố Sa còn có Chủ tịch thành phố Trần, đều đối với hành vi của cậu tiến hành phê bình nghiêm khắc, cho rằng cậu đây biểu hiện không vì đại cục, lại còn phê bình huyện Phú Nghĩa chúng ta, thân là chủ tịch huyện, tôi cảm thấy mất mặt

Hàn Động lập tức nói

- Chủ tịch huyện Phương, chuyện này tôi đã giải thích qua với Chủ tịch Sa rồi, nếu từ đại cục mà nói, Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang bất kể là lựa chọn khu mới phía bắc Vinh Châu, hay là huyện Phú Nghĩa chúng ta, đều là từ đại cục toàn tỉnh, thậm chí là đại cục khu vực Tây Nam, bởi vậy chúng tôi tin tưởng ủy ban Kế hoạch và tổ chuyên gia của Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, bọn họ nhất định có thể đưa ra sự lựa chọn tốt nhất, chúng ta bây giờ nói đại cục, dường như có chút làm việc thừa.

Nói lời này, Hàn Đông liền ngồi xuống, cúi đầu, ánh mắt nhìn vào bình hoa đặt trên bàn trước mặt, căn bản không thèm nhìn Phương Trung một cái.

Phương Trung tức giận mặt đỏ lên, lời Hàn Động rất rõ ràng nói cho ông ta, Hàn Đông đến lời của chủ tịch thành phố cũng không nghe, càng huống hồ ông, một Chủ tịch huyện.

Phương Trung cảm thấy quyền uy bản thân nhận được sự khiêu chiến trước nay chưa từng có, nhưng là liên quan đến vấn đề đại cục, Hàn Đông nói hình như có vài phần đạo lý, nếu bản thân đứng trên phía đại cục của thành phố Vinh Châu, vậy hắn đứng trên vị trí đại cục cao hơn, dường như cũng chấp nhận được

Hàn Văn Học nói

- Hàn Đông cậu thái độ gì vậy, Chủ tịch Phương là truyền đạt chỉ thị tinh thần của lãnh đạo Thành ủy, sao cậu…

Hàn Đông ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Hàn Văn Học nói

- Chủ tịch Hàn, tôi đây là luận việc mà thôi, làm trợ ký Chủ tịch huyện, tôi có quyền tự do phát biểu ngôn luận mà.

Lúc này Thẩm Tòng Phi nhìn một vòng nói

- Các vị, tôi cho rằng sự việc này, bây giờ cũng không nên tranh luận nhiều quá, dù sao tổ khảo sát cũng khảo sát rồi, về phần kết quả thế nào, cũng phải để Ủy ban kế hoạch tỉnh và Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang đánh giá tổng hợp, dù nơi sản xuất ngụ ở đâu, tôi tin rằng thích hợp nhất. Nếu có thể ngụ lại huyện Phú Nghĩa, cái này cũng là cơ hội phát triển huyện Phú Nghĩa chúng ta, bởi vậy tôi đề nghị tạm thời để việc này qua một bên, đợi có kết quả ra rồi là được rồi.

Từ lúc nhận thức được Hàn Đông không đơn giản, trước đây bản thân đối với thái độ của hắn có chút vấn đề. Thẩm Tòng Phi đặc biệt quan tâm tới nhất cử nhất động của Hàn Đông, càng cảm thấy người trẻ tuổi này quả thật là một nhân tài, bởi vậy có cơ hội sẽ từ từ tạo mối quan hệ với hắn, có lẽ con đường về sau của mình có thể càng tốt hơn.

Phương Trung rất không thích, bị Hàn Đông chất vấn một phen, ông ta cũng không dễ trả lời, đành phải nghe lời Thẩm Tòng Phi

- Được rồi, vấn đề này dừng ở đây thôi, tiếp tục đề tài thảo luận tiếp theo.

Vấn đề tiếp theo, không quan hệ nhiều lắm với Hàn Đông, hắn lại thành người dự thính, ngồi ở đó, nghe, thi thoảng ghi chép, lại không phát biểu bất kỳ ý kiến gì.

Nhưng mà, cục trưởng các bộ môn tham gia hội nghị lần này xem ra, Hàn Đông mỉm cười ngồi ở chỗ kia, biểu hiện lòng tự tin cực lớn, giống như vừa mới cãi cọ cùng Chủ tịch huyện chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể, dường như căn bản không coi Chủ tịch huyện Phương Trung ra gì trong mắt.

Trong lòng mọi người, đều khiếp sợ, trợ lý Chủ tịch huyện kiểu này, mọi người lần đầu tiên nhìn thấy.

Hội nghị kết thúc, Hàn Đông cầm quyển ghi chép đi xuống dưới lầu, Chủ tịch huyện Cam Minh Địch gọi Hàn Đông lại, mời hắn đến văn phòng nói chuyện công tác.

Cam Mình Địch vốn dĩ là một Trưởng phòng nghiệp vụ Cục xúc tiến đầu tư Thành phố, tiếp theo làm Phó chủ tịch huyện, cũng là thăng chức lên một bước, ông ta đến Phú Nghĩa thay thế Tiết Nhân Nghĩa, cũng phân quản công nghiệp. Vốn dĩ dựa theo lời đề nghị Huyện ủy, là để Hàn Đông thay thế Tiết Nhân Nghĩa, chỉ có điều bởi vì một câu của Lăng Tụ Giai, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy không thể không bác bỏ lời đề nghị của huyện Phú Nghĩa, đem Cam Minh đến.

Tuy rằng bây giờ Lăng Tụ Giai bởi vì vấn đề nhận hối lộ đã sụp đổ, nhưng Cam Minh Địch đảm nhiệm chức Phó chủ tịch huyện thành hiện thực, thế là kết quả này cũng không thể thay đổi được.

Từ sau khi Cam Minh Địch đến, Hàn Đông cũng chưa qua thăm hỏi ông ta, theo cách nghĩ của Hàn Đông, công việc của bản thân là làm tốt việc ở Khu công nghiệp Thần Quang, những cái khác đều giảm thiểu, chỉ cần Cam Minh Địch không tìm phiền phức với mình, mình cũng không chấp nhặt ông ta.

- Trợ lý Hàn, từ sau khi đến huyện Phú Nghĩa, tôi cảm thấy Ban quản lý công tác làm tốt lắm, lần này tham gia thu hút đầu tư do Ủy ban nhân dân tỉnh tổ chức nhận được thành tích tốt đấy, những cái này đều là trợ lý Hàn vất vả cần cù làm lục

Hai người ngồi xuống, Cam Minh Địch tiếp tục ca ngợi Hàn Đông.

Hàn Đông mỉm cười nói

- Đây là chức trách của tôi thôi.

Không rõ Cam Minh Địch gọi mình ra rốt cuộc là có việc gì, dù sao Hàn Đông biểu hiện vẫn khách khí với ông ta.

Cam Minh Địch gật đầu nói

- Ừ, ngày mai tôi chuẩn bị đi qua đó xem, trợ lý Hàn không có ý kiến gì chứ?

Hàn Đông cười nói

- Chủ tịch huyện Cam là lãnh đạo phân công quản lý, chúng tôi đương nhiên hoan nghênh Chủ tịch Cam đến chỉ đạo công việc.

Đi ra từ văn phòng Cam Minh Địch, trong lòng Hàn Đông có chỗ khó hiểu, Cam Minh Địch hình như không nói chuyện đặc biệt gì, cho dù muốn đi thị sát khu công nghiệp, vậy ông ta đi là được rồi, cần gì phải đặc biết chào hỏi với mình nữa?

Nghĩ không rõ, Hàn Đông cũng không nghĩ nhiều, dù sao Cam Minh Địch muốn tới Ban quản lý thì cứ đi, bản thân dựa theo trình tự bình thường mà đón tiếp ông ta thôi, chỉ cần ông ta không can thiệp vào công việc của mình, vậy thì không vấn đề gì.

Chín giờ sáng ngày thứ hai, Cam Minh Địch liền đi tới Ban quản lý, đầu tiên là gặp mặt với cán bộ trung tầng trở lên, sau khi nói vài câu bình thường, liên đi quanh khu công nghiệp.

Lúc này đám người đi cùng Cam Minh Địch ra ngoài, giới thiệu cho ông ta mấy doanh nghiệp trong đó.

- Chỗ này chuẩn bị làm gì vậy?

Cam Minh Địch bỗng nhiên chỉ vào mảnh đất hoang nói.

Mảnh đất hoang này là Hàn Đông bọn họ quy hoạch chuẩn bị dùng làm nơi sản xuất số một của Viện nghiên cứu hóa chất, san bằng đất đai, bốn bề đều dùng hàng rào đơn giản vây lại.

Đặng Học Vinh giới thiệu nói

- Chủ tịch Cam, đây là nơi chúng tôi quy hoạch cứ địa số một.

Cam Minh Địch nhíu mày nói

- Kết quả không phải còn chưa có sao?

Phạm Văn Phương nói

- Chủ tịch Cam, chúng tôi chuyên môn tìm hiểu qua, mảnh này khá thích hợp với yêu cầu làm cứ địa số một, chúng tôi hy vọng có thể dùng nó, để Bản quản lý chúng tôi thêm chút lực cạnh tranh.

- Chuyện gì vậy? Rõ rằng căn cứ số một còn chưa có tin tức gì, các anh làm thế này thực sự là lãng phí nhân lực vật lực tài lực

Cam Minh Địch cau mày phê bình

- Tôi cảm thấy, chuyện cứ địa số một đợi kết quả ra đã rồi tính sau cũng được, chỗ tốt thế này, sao không dùng để thu hút các doanh nghiệp khác, tôi biết vài ông chủ, có thể giới thiệu cho các anh đó.

Hàn Đông nghe thấy không khoái lắm, tên này quả nhiên đến có mục đích, lúc này mỉm cười nói

- Chủ tịch Cam có thể giới thiệu nhà đầu tư cho chúng tôi, là chuyện không thể tốt hơn, có điều, mảnh này chúng tôi đã dựa vào yêu cầu của cứ địa số một mà quy hoạch rồi, tạm thời không thể động vào, các khu khác cũng rất rộng mà.

Cam Minh Địch cười nói

- Cứ địa số một không phải vẫn chưa có tin gì sao, thêm nữa cũng không nhất định sẽ ở chỗ này, bây giờ có thể đủ để nắm lấy thời gian kéo vài nhà đầu tư đến mới là chuyện chính.

Lúc này điện thoại của Hàn Đông vang lên, Hàn Đông cầm lên thấy, là Từ Bân của Ủy ban kế hoạch tỉnh gọi tới, thuận mồm nói

- Chủ tịch Cam, tôi có chút chuyện, xin lỗi không tiếp ngài được, ngài từ từ coi.

Nói xong, Hàn Đông liền quay người rời đi, không để ý gì đến Cam Minh Địch sắc mặt trở nên khó coi, cái này là Hàn Đông cố ý, bằng không nghe cái điện thoại đó cũng không đến mức phải rời đi, cái này Cam Minh Địch hoặc là nhận được chỉ thị của ai đó, hoặc là tự thấy đến biểu hiện thân phận của ông ta, nếu như vậy Hàn Đông tự nhiên sẽ không nể mặt ông ta.