Người Cầm Quyền

Chương 422: Đỡ một phen




Nguyên Hằng Kiện mỉm cười, nói:

- Tên nhóc này vô cùng tuyệt vời, ngay cả Tuần trưởng Nam không ngừng khen ngợi, nếu không phải lão Hàn ngăn lại, nói không chừng cho cậu ta đến Phòng chính sách Trung Ương rồi. Tuy nhiên anh cảm thấy, cậu ta cố gắng ở cơ sở, đối với cậu ta có lợi ích rất lớn, từ điểm này mà nói, lão Hàn kỳ vọng với cậu ta không nhỏ. Chỉ cần cậu ta bước vững, thành tựu tương lai vô cùng lớn, mấu chốt là, người này còn quá trẻ, khí chất rất tốt, ngay cả anh cũng rất hiếm gặp.

- Nói như vậy, tương lai của Hàn Đông vẫn không tệ. Xem ra họ Hàn xem cậu ta là nhân vật trung tâm để bồi dưỡng. Cũng không biết tương lai cậu ta rốt cuộc sẽ đến vị trí nào?

Vợ của Nguyên Hằng Kiện cười nói, khi ở trong nhà, Nguyên Hằng Kiện vô cùng hòa nhã, cũng thường xuyên nói chuyện công việc với vợ, không giống những viên quan hà khắc khác.

- Anh không phải nói Á Văn rất khoa trương sao, không thì cho cậu ta xuống, để cậu ta tiếp xúc nhiều với Hàn Đông, nói không chừng nhận được rèn luyện tốt.

Con trai của họ Nguyên Á Văn, hiện tại đang làm việc tại Ban tuyên truyền Trung Ương, vừa mới được đề cử làm Trưởng phòng chủ nhiệm, từ nhỏ đã rất ưu tú. So với Hàn Đông, có khoảng cách không nhỏ. Tuy Hàn Đông chỉ lớn hơn cậu ấy một hai tuổi, nhưng con người thì điềm đạm rất nhiều.

Nguyên Hằng Kiện cười nói:

- Đây cũng là ý kiến không tệ, tuy hiện tại Hàn Đông ở Ban tổ chức Tỉnh ủy, Á Văn xuống cũng không mấy thích hợp, đợi qua một thời gian rồi mới nói.

Ngày hôm sau khi đi làm, Hàn Đông đến phòng làm việc của Triệu Nhạc, đem công việc báo cáo sơ qua. Sau đó liền nhắc đến chuyện của Trần Dân Tuyển, Hàn Đông cũng không che giấu thứ gì, đem ý của mình ra nói rõ, để Trần Dân Tuyển biết mình đang bắt đầu bồi dưỡng thuộc hạ riêng của mình.

- Ừm, đối với bồi dưỡng cán bộ cơ sở, xác nhận vô cùng quan trọng.

Triệu Nhạc đối với thái độ này của Hàn Đông vô cùng hài lòng, điều này thể hiện anh ta đối với mình không có nhiều cảnh giác, hơn nữa đưa một cán bộ Trưởng phòng đến làm tại Ban tổ chức Tỉnh ủy, cũng không phải chuyện lớn, căn bản không cần anh ta ra mặt,, chỉ cần gọi cú điện thoại đến phòng làm việc là được, do đó rất nhanh chóng đã đồng ý.

Nhận được điện thoại của Triệu Nhạc, Sở quy hoạch chính sách Quách Lập Vinh nhanh chóng đến, nhìn thấy Hàn Đông cũng ở văn phòng của Triệu Nhạc. Trong lòng có chút nghi ngờ, gương mặt thì lại nở nụ cười, nói:

- Trưởng ban, ngài có chỉ thị gì?

Triệu Nhạc nói:

- Sở các anh không phải còn đang thiếu một cán bộ Trưởng phòng sao? Lúc nãy Hàn Đông vừa giới thiệu đồng chí Trần Dân Tuyển của Ban tổ chức thành phố Vinh Châu, anh khảo sát một cái, xem anh ấy có thể nhậm chức không.

Quách Lập Vinh sửng sốt, trong lòng có chút kinh ngạc. Triệu Nhạc nói như vậy, thực tế là đang chuẩn bị sắp xếp. Đưa Trần Dân Tuyển của thành phố Vinh Châu đến Sở quy hoạch chính sách đảm nhận Trưởng phòng, chỉ là trước đây Triệu Nhạc chưa lần nào trực tiếp sắp xếp cho một cán bộ bình thường. Hành vi hôm nay có chút lạ thường, hơn nữa anh ấy còn nhắc đến người này là do Hàn Đông giới thiệu, xem ra Triệu Nhạc đối với Hàn Đông cũng không tệ.

Đối với sắp xếp nhân sự của các phòng ban khác, tình trạng thường ngày, đều do các phòng ban sau khi tự xác nhận, báo cáo cho Ban tổ chức là được. Hiện tại Ban tổ chức quy hoạch chính sách đang có vị trí Trưởng phòng đang trống, nếu Triệu Nhạc đã nói vậy. Thế thì Quách Lập Vinh chỉ còn nghiêm túc dựa theo lời của anh ấy mà làm, thậm chí nói là sát hạch Trần Dân Tuyển, xem y có thể nhận chức không, thực ra chỉ là cho qua mà thôi.

- Được thôi. Vậy thì sắp xếp người đến khảo sát.

Quách Lập Vinh cung kính nói.

Triệu Nhạc gật đầu, Quách Lập Vinh bèn rút lui.

Hàn Đông lại cùng Triệu Nhạc trao đổi một hồi mới cáo từ ra đi.

Quay về phòng làm việc, Hàn Đông bèn gọi điện cho Trần Dân Tuyển, nói:

- Anh Trần, chuyện của anh căn bản đã định, đến phòng chính sách pháp quy, có thể rất nhanh sẽ được quyết định.

Trần Dân Tuyển đang làm việc trong văn phòng, nghe được tin này, trong lòng hơi xúc động, tuy nhiên trong lúc này phòng làm việc không chỉ riêng anh ta, còn có những nhân viên khác nghe thấy, anh ta chỉ còn cách chèn ép nỗi xúc động trong lòng, nói:

- Cám ơn Trưởng phòng Hàn.

Hàn Đông mỉm cười, nói:

- Đợi anh qua. Tôi lại giúp anh ăn mừng.

- Đến lúc đó tôi mời Trưởng phòng Hàn dùng cơm.

Trần Dân Tuyển nói. Cúp máy điện thoại, trong lòng Trần Dân Tuyển cảm kích vô cùng. Lấy hộp thuốc ra, đặt một điếu lên môi, lại lấy quẹt ga lên châm lửa, sau đó lại hút một hơi thật sâu, nhẹ nhàng tựa lưng vào thành ghế.

Lần này đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, đối với anh ta mà nói. Hành trình cuộc sống lại có thêm thay đổi cực lớn. Hơn nữa anh ta tin Hàn Đông sẽ giúp mình vận hành, chắc chắn sẽ giữ được chức vị cho mình, thậm chí còn có khả năng có chức vị Trưởng Phòng tương ứng, cùng với Trưởng Phòng của Ban tổ chức Tỉnh ủy, hàm lượng thì phải nhiều hơn.

Dù là từ Ban tổ chức huyện Phú Nghĩa đến Ban tổ chức Thành ủy thành phố Vinh Châu, lại đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, tất cả đều có liên quan đến Hàn Đông, nếu như không phải Hàn Đông, hiện tại e là anh ta vẫn còn là một Phó trưởng ban bình thường của Ban tổ chức Huyện ủy huyện Phú Nghĩa, cũng không có tương lai. Chính vì lúc Hàn Đông vừa mới đến huyện Phú Nghĩa, anh ấy cho rằng con người Hàn Đông không tệ, có thể kết bạn tâm giao, cùng dựng quan hệ tốt với Hàn Đông, sự thật chứng minh cái nhìn của anh ta chính xác, quyết định của ban đầu, đối với tiền đồ của anh ta có rất nhiều lợi thế.

Trần Dân Tuyển mới hơn ba mươi tuổi, con đường tương lai vẫn còn dài, hơn nữa nếu đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, cương vị lại không giống nhau rồi, tiền đồ cũng tiến xa không nhiều. Vào trước đây, mục tiêu xa của anh ta chỉ là trở thành thường ủy Huyện ủy, Trưởng ban tổ chức mà thôi, mà hiện tại giấc mơ này dường như không mấy xa vời. Chỉ cần anh ta làm tốt công việc cán bộ Ban tổ chức Tỉnh ủy, nếu đồng ý điều động xuống dưới, trở thành thường ủy Huyện ủy của huyện nào đó, Trưởng ban tổ chức, cũng không có chuyện gì khó.

- Trưởng phòng Trần, có chuyện gì tốt à.

Người đàn ông trung niên cười ha hả hỏi... là lão làng của phòng số ba, tuy Trần Dân Tuyển là Trưởng phòng, nhưng bình thường thì ông ta cũng rất tùy tiện.

Trần Dân Tuyển lúc này đã bình tĩnh lại. Mỉm cười nói:

- Cũng không có chuyện gì.

- Tôi xem Trưởng phòng Trần chắc chắn có chuyện vui, khi nào thì đãi khách đây. Nhân viên lúc nãy vừa nhìn thấy Trần Dân Tuyển nhất thời kích động, đồng thời nghe y vừa xưng đối phương là “Trưởng phòng Hàn”, từ cái nhìn của Trần Dân Tuyển. Chẳng khó phân tích ra chắc chắn đối phương là Trưởng phòng Hàn Đông hiện tại của phòng cán bộ số hai Ban tổ chức Tỉnh ủy. Dù sao Hàn Đông tại thành phố Vinh Châu cũng vô cùng có tiếng. Tuy không có ai gặp qua hắn, nhưng tên của hắn thì như sấm bên tai.

Trần Dân Tuyển cười, nói:

- Không có chuyện gì.

Qua khoảng nửa tiếng, một cô gái đi đến cửa phòng làm việc, chính là thư ký của thường ủy Thành ủy, Trưởng ban Ban tổ chức Tưởng Hải Yến:

- Trưởng phòng Trần, Trưởng ban có mời anh.

Trần Dân Tuyển vừa nghe, trong lòng nghĩ rất nhanh. Đứng lên nói:

- Được thôi.

Nhân viên trong văn phòng, toàn bộ đều nhìn về Trần Dân Tuyển, đều tràn đầy nghi ngờ, trong tình hình bình thường, Tưởng Hải Yến là Trưởng ban, muốn tìm Trưởng phòng Trần Dân Tuyển, một cú điện thoại gọi đến là được rồi, lần này có cho thư ký qua mời, khiến mọi người nghi ngờ không giải thích được.

Người đàn ông nói chuyện trước đây với Trần Dân Tuyển, trong mắt lộ vẻ suy nghĩ, trong lòng nghĩ tên Trưởng phòng này, e là phải điều đi rồi.

Trần Dân Tuyển đi đến văn phòng của Tưởng Hải Yến. Cung kính nói:

- Trưởng ban, ngài tìm tôi.

Gương mặt của Tưởng Hải Yến, lộ ra nụ cười, gật đầu nói:

- Trưởng phòng Trần, ngồi đi.

Sau khi đợi Trần Dân Tuyển ngồi xuống, Tưởng Hải Yến nói:

- Trưởng phòng Trần, không tệ chứ, che giấu cũng tốt đấy, bất thình lình được lên làm ở Ban tổ chức Tỉnh ủy.

Lúc nãy Ban tổ chức Tỉnh ủy chính sách quy hoạch Quách Lập Vinh vừa gọi điện đến, hỏi sơ về tình hình, nói rất nhanh trong ban sẽ đưa ra giấy điều động, đưa Trần Dân Tuyển điều đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, nhiệm vụ là Trưởng phòng kiểm tra quản lý tổ chức.

Vừa nghe được tin này, Tưởng Hải Yến vẫn kinh ngạc. Cười hỏi:

- Trưởng phòng Quách, sao Ban tổ chức Tỉnh ủy còn đến thế giới nhỏ của tôi để bắt người nữa. Tưởng Hải Yến là người từ Ban tổ chức Tỉnh ủy ra, do đó nói chuyện với các đồng nghiệp trước đây vô cùng tùy tiện.

- Vừa đúng ban chúng tôi đang thiếu một cán bộ Trưởng phòng, theo căn cứ chỉ thị của Trưởng ban Triệu, muốn từ cơ sở đưa một đồng chí có năng lực để nhận chức. Thông qua khảo sát, Trần Dân Tuyển tương đối thích hợp.

Quách Lập Vinh tuy không nói rõ, nhưng đã chỉ ra chỉ thị của Trưởng ban Triệu Nhạc.

Điều này càng khiến cho trong lòng của Tưởng Hải Yến kinh ngạc, chỉ là một cán bộ Trưởng phòng nhỏ thôi, không ngờ phải nhờ đến một Trưởng ban Triệu Nhạc đích thân ra mặt nâng đỡ. Xem ra tên Trần Dân Tuyển này còn có chút đường lối. Tuy nhiên khi hỏi lại, cô ấy liền biết, lần điều động Trần Dân Tuyển này, có chút quan hệ nhỏ đối với Hàn Đông, đây cũng rất bình thường thôi, dù sau quan hệ giữa Hàn Đông và Trần Dân Tuyển cũng không phải một hai ngày.

- Xem ra, Trưởng ban Triệu đối với Hàn Đông cũng hết sức ủng hộ.

Tưởng Hải Yến than thở trong lòng, đồng thời cũng cảm thấy kỳ lạ, rốt cuộc Hàn Đông và Triệu Nhạc có mối quan hệ thế nào, không ngờ Triệu Nhạc lại vì Hàn Đông, còn chủ động đứng ra giải quyết vấn đề điều động cho một cán bộ Trưởng phòng nhỏ. Cũng chính vì vậy, thái độ của Tưởng Hải Yến đối với Trần Dân Tuyển cũng không tệ, dù sao Trần Dân Tuyển có thể cho Hàn Đông mời được Triệu Nhạc điều động công việc, chỉ nói nhân mạch, cũng không thể khinh thường.

- Vừa mới nhận được cú điện thoại của Quách trưởng phòng Ban tổ chức Tỉnh ủy chính sách quy hoạch, chuẩn bị điều anh đến đảm nhận chức Trưởng phòng tổ chức chính sách quy hoạch, từ Ban tổ chức Thành ủy điều đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, bước này đúng là không nhỏ.

Tưởng Hải Yến cười nói.

- Sau này khi đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, Trưởng phòng Trần nhớ chiếu cố nhiều cho thành phố Vinh Châu.

Trần Dân Tuyển cúi người nói:

- Trưởng ban nghiêm trọng rồi. Sau này còn phải nhờ Trưởng ban chỉ dạy thêm.

Tưởng Hải Yến cho gọi Trần Dân Tuyển đến, một là thông báo cho anh ta biết chuyện này, thứ hai cũng xem như lời tiễn biệt. Tiếp theo chỉ cần đợi sau khi Ban tổ chức Tỉnh ủy đưa công văn điều động ra, Trần Dân Tuyển có thể đến Ban tổ chức Tỉnh ủy báo cáo.

Quay về phòng làm việc, đồng nghiệp liền vây lấy, người đàn ông lúc trước nói chuyện với Trần Dân Tuyển đi lên nói:

- Trưởng ban Trần, có phải được thăng chức không, nhất định phải đãi khách đấy.

Trần Dân Tuyển cười, nói:

- Thăng chức gì đâu. Không có chuyện đó. Mọi người đi làm đi.

Dù hiện tại căn bản đã định sẵn. Nhưng vẫn phải âm thầm một tí mới tốt.

Lúc nãy mọi người trong phòng làm việc đã thông qua một ven thảo luận, đều cảm thấy Trần Dân Tuyển chắc chắn có chuyện gì, hơn nữa là chuyện tốt, chẳng qua Trần Dân Tuyển che giấu rất tốt, khiến họ không thể biết được.

Ngày hôm sau, công văn điều động của Ban tổ chức Tỉnh ủy đã đến. Mọi người lúc này mới biết Trần Dân Tuyển không ngờ lại được điều đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, hơn nữa không ngờ còn giữ được chức vụ, quả thật là một chuyện cao tay, khiến người khác không ngừng ngưỡng mộ.

Hai mươi ba tháng hai, Trần Dân Tuyển đến trước thành phố Thục Đô một ngày, tối hôm đó, anh ta liền mời Hàn Đông cùng dùng cơm, đối với chuyện Hàn Đông ra sức giúp đỡ cảm thấy vô cùng cám ơn. Ngày hôm sau, anh ta liền đến văn phòng Ban tổ chức Tỉnh ủy báo cáo, sau khi xong thủ tục, liền đến phòng chính sách pháp quy báo cáo.

Đối với người đột nhiên nhảy ra này, Trưởng phòng quy hoạch Quách Lập Vinh thể hiện vô cùng nhiệt tình. Tuy nhiên Trần Dân Tuyển lại tỏ vẻ không kiêu không nịnh.

Hiện giờ Hàn Đông tuy cùng với Trần Dân Tuyển làm chung tại Ban tổ chức Tỉnh ủy, nhưng bộ phận không giống nhau. Hơn nữa vị trí của hai người cũng không như nhau, ngoài thời gian đi làm tan ca bất chợt gặp mặt, bình thường cũng không có tụ tập lại. Dù sao Hàn Đông giúp Trần Dân Tuyển đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, đối với phát triển sau này của anh ta có tác dụng rất lớn, chỉ cần anh ta làm tốt, qua một hai năm. Lại được điều động thêm, thì có thể đảm nhận Trưởng ban tổ chức bậc một rồi. Nếu anh ấy không đồng ý nhanh chóng như vậy, đợi đến Phó trưởng phòng, làm thêm một thời gian nữa, mới xuống, ít ra có thể đến thành phố nhận chức Phó trưởng ban tổ chức, chính là cán bộ Trưởng phòng rồi.

Hàn Đông đối với Trần Dân Tuyển cũng có ý tốt, do đó trong phát triển sau này của anh ta, Hàn Đông cũng đồng ý giúp một tay trong thời khắc quan trọng, nhưng cuối cùng Trần Dân Tuyển đi được đến bước nào, vậy thì còn phải xem tạo hóa của anh ấy, Hàn Đông cũng không thể luôn giúp đỡ anh ta được.