Người Cầm Quyền

Chương 58: Vì quyền lực




Phùng Chấn Hoa cười tủm tỉm nói:

- Hàn Đông, giới thiệu cho cậu, đây là Chu Ngọc Vinh, sau này hai cậu nên hợp tác nhiều hơn.

Chu Ngọc Vinh tiến lên bắt tay Hàn Đông, hắn cười híp mắt nói:

- Chào chủ tịch Hàn, thật sự nghe tên anh như sấm bên tai.

Hàn Đông cũng nở nụ cười:

- Chào bí thư Chu.

Lúc này Phùng Chấn Hoa lên tiếng với đám người đến chào đón:

- Được rồi, mọi người vào phòng họp thôi.

Vũ Kiến và Hàn Văn Học cũng đã đi đến, mọi người cùng nối đuôi nhau vào phòng họp.

Trong phòng họp đã có hơn mười người đang ngồi, đều là những cán bộ phụ trách ban ngành trong thị trấn Triệu Hoa, lúc này ai cũng đứng lên vỗ tay hoan nghênh.

Đám người Hàn Đông và Phùng Chấn Hoa đều ngồi xuống đài chủ tịch, đám người bên dưới nhìn Hàn Đông bằng anh mắt tò mò.

Hàng đầu tiên ở phía dưới là năm vị ủy viên đảng ủy thị trấn Triệu Hoa, khi thấy Hàn Đông còn trẻ như vậy thì đều cực kỳ kinh ngạc. Bọn họ tất nhiên đã từng nghe nói về Hàn Đông, biết đối phương vì vài bài viết mà được bí thư Hoàng ưu ái, trong lòng cảm thấy tiểu tử này đúng là số chó.

Chu Ngọc Vinh dùng ánh mắt tinh tế đánh giá Hàn Đông, cặp mắt híp lại thành đường mảnh, vì vị trí mà Hàn Đông đang ngồi vốn phải ghi tên hắn mới đúng.

Hội nghị do bí thư Vũ Kiến của thị trấn Triệu Hoa chủ trì, đầu tiên là phó phòng tổ chức Trần Dân Tuyển đọc tuyên bố bổ nhiệm của huyện ủy với Hàn Đông; sau đó đến lượt phó bí thư huyện ủy Phùng Chấn Hoa phát biểu vài lời, hy vọng ban ngành thị trấn Triệu Hoa đoàn kết lại, nắm bắt tất cả công tác, hoàn toàn làm thay đổi diện mạo của thị trấn Triệu Hoa.

Hàn Văn Học đường đường là phó chủ tịch thường vụ huyện thì nói những lời sâu xa hơn, hắn cường điệu ban ngành thị trấn Triệu Hoa phải xoay quanh đảng ủy, đoàn kết một lòng, tạo nên cục diện tốt đẹp.

Hàn Đông mỉm cười, khi tổ chức họp ở huyện ủy, Hàn Văn Học chưa từng mạnh miệng như vậy bao giờ.

Sau khi Hàn Văn Học nói xong, bí thư Vũ Kiến cũng tỏ thái độ, giọng hắn quá lớn nên căn bản không cần micro, tuy vậy nhưng âm thanh vẫn vang vọng hậu trường.

- Huyện ủy phái đồng chí Hàn Đông xuống chính là giúp đỡ to lớn với thị trấn Triệu Hoa, đồng chí Hàn Đông không những còn trẻ mà còn là tri thức phong phú, tôi tin anh ấy sẽ mang đến cho chung ta cảnh tượng mới.

Hàn Đông nghe vậy mà nụ cười trên mặt biến mất, Vũ Kiến nói như vậy không phải muốn nói mình trẻ tuổi ngông cuồng sao?

Những người khác cũng nghe ra ý nghĩa lời nói của Vũ Kiến, ai cũng nhìn về phía Hàn Đông, thấy vẻ mặt hắn không chút biểu cảm, giống như không nghe thấy gì.

- Chủ tịch Tiểu Hàn, anh cũng nói vài lời đi.

Vũ Kiến cười híp mắt nói, một chữ "tiểu" làm cho người ta khẽ động.

Hàn Đông cầm micro, hắn quét mắt nhìn một vòng:

- Thưa các vị, huyện ủy phái tôi xuống làm cán sự, tôi cũng không nhiều lời, sau này hy vọng các anh giúp đỡ nhiều hơn.

Hàn Đông nói xong thì hạ micro, khóe mệnh khẽ vểnh lên. Trước khi đến hắn đã biết thị trấn Triệu Hoa không đơn giản, bây giờ xem ra còn phức tạp hơn rất nhiều. Đang trước mặt mọi người mà Vũ Kiến muốn hạ uy thế của mình, chỉ sợ sau này trong công tác thì đối phương cũng sẽ chẳng cho mình được bao nhiêu tiện lợi.

- Ha ha, tôi cũng không tin chẳng thu thập được anh.

Hàn Đông khẽ cười, cứ chờ đấy mà xem.

Sau khi hội nghị kết thúc thì Vũ Kiến tùy tiện mời Phùng Chấn Hoa, Hàn Văn Học và Trần Dân Tuyển ở lại dùng cơm, nhưng cả ba đều từ chối. Dù sao với bầu không khí như vậy thì Phùng Chấn Hoa vầ Hàn Văn Học cũng không có tâm ở lại dùng cơm, mà Trần Dân Tuyển cũng không thể ở lại một mình.

Sau khi tiễn chân đám người Phùng Chấn Hoa, Vũ Kiến cười ha hả khoác lên vai Hàn Đông rồi khẽ vỗ một cái:

- Chủ tịch Tiểu Hàn, sau này chúng ta sẽ cùng nhập gánh công tác.

Vũ Kiến cảm thấy cánh tay run lên mà thầm kinh hoàng, tiểu tử này với bộ dạng "mặt trắng", nhưng sao xương cốt cứng nhắc như vậy?

Hàn Đông mỉm cười:

- Bí thư Vũ cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó, tranh thủ thúc đẩy các hạng mục công tác ở thị trấn Triệu Hoa, thay đổi cục diện chán chường trước đây.

Một lời nói không cứng không mềm của Hàn Đông mơ hồ có ý nghĩa mắng khéo Vũ Kiến, tên này ngu ngốc làm cho công tác của thị trấn Triệu Hoa rơi xuống ba vị trí cuối cùng trong huyện.

Đám ủy viên đảng ủy thị trấn nghe hai vị lãnh đạo khẩu chiến mà đều giữ yên lặng.

- Ha ha...

Vũ Kiến cười khan hai tiếng:

- Chủ tịch Tiểu Hàn thật sự có nhuệ khí, tôi cũng mỏi mắt mong chờ. Được rồi, à, Tiểu Tiếu, phòng làm việc của chủ tịch Tiểu Hàn sắp xếp thế nào rồi?

Chủ nhiệm văn phòng đảng ủy chính quyền thị trấn Triệu Hoa là Tiếu Anh Hà nũng nịu nói:

- Bí thư Vũ, đã sắp xếp xong.

Tiếu Anh Hà nói xong thì gọi một nhân viên công tác đến:

- Đặng Đạt Hòa, anh đưa chủ tịch Hàn đi đến phòng làm việc.

- Vâng, chủ tịch Hàn, mời.

Một người đàn ông mặc áo bông xám đi đến cung kính nói.

Khi thấy bộ dạng cẩn thận của đối phương, Hàn Đông khẽ gật đầu, đi lên lầu, tiến vào phòng của chủ tịch thị trấn.

- Chủ tịch Hàn, đây là phòng làm việc của anh, anh xem có gì cần, tôi...Tôi sẽ báo cáo cho chủ nhiệm Tiếu.

Hàn Đông đánh giá phòng làm việc, bố trí rất tốt, rộng rãi sang ngời, bàn gỗ đỏ, có giá sách, ghế sa lông, xem ra còn khá hơn phòng làm việc ở cục thống kê.

- Như vậy cũng khá tốt rồi.

Hàn Đông nói, sau đó ngồi xuống bàn làm việc, sau này nơi đây là căn cứ của hắn.

Ngay sau đó, ủy viên đảng ủy, phó chủ tịch thường vụ thị trấn Triệu Hoa là Cam Vĩ Lâm chạy đến gõ cửa, gương mặt tràn đầy nụ cười:

- Chủ tịch Hàn, tôi đến để báo cáo công tác giao tiếp trong khoảng thời gian này với anh.

- Chủ tịch Cam, mời ngồi.

Hàn Đông ném cho Cam Vĩ Lâm một điếu thuốc.

Trước khi Hàn Đông đến thị trấn Triệu Hoa thì chính quyền do Cam Vĩ Lâm phụ trách, bây giờ hắn đến chắc chắn sẽ làm cho đối phương rất khó chịu. Lúc này đối phương báo cáo công tác với mình, chắc chắn rất không cam lòng.

Nhưng Hàn Đông thân là chủ tịch thị trấn, hắn phải nắm quyền vào trong tay, mặc kệ cảm nhận của Cam Vĩ Lâm.

Cam Vĩ Lâm có bộ dạng thư sinh, hắn dùng giọng không nhanh không chậm báo cáo công tác trong khoảng thời gian gần đây cho Hàn Đông, mỗi một hạng mục đều rất đơn giản, vì vậy nhanh chóng nói xong.

- Sau này có sự lãnh đạo của chủ tịch Hàn, vài người cấp phó chúng tôi cũng thoải mái hơn.

- Chúng ta cố gắng làm tốt công tác, sau này hy vọng chủ tịch Cam trợ giúp nhiều hơn.

Hàn Đông thản nhiên nói, Cam Vĩ Lâm kia vừa nói một câu, chẳng lẽ tất cả phó chủ tịch đều liên hợp lại?

Mới đến Hàn Đông đã phải xem qua văn kiện tương quan của thị trấn Triệu Hoa, đồng thời cũng suy xét để bắt tay vào làm như thế nào.

Lúc mới tiếp xúc thì Hàn Đông biết tình huống nơi đây rất phức tạp, Vũ Kiến cầm đầu đám người, trên cơ bản đứng về phía Phương Trung. Mà Chu Ngọc Vinh chỉ sợ khó cùng một lòng với mình.

- Ha ha, cũng là quyền lực cả thôi.

Hàn Đông cười khổ một cái, xem ra chính mình muốn mở một đường máu cũng không phải dễ dàng.