Người Cầm Quyền

Chương 808: Rút lui rồi




Hàn Đông nói xong, trong phòng họp yên lặng, yên lặng đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.

Nhìn bộ dạng Hàn Đông tức giận bất bình, rất nhiều người đều bị trấp áp.

Cho dù những người ngồi đây đều là lãnh đạo của Ủy ban nhân dân thành phố Khôn Dương, cũng hiểu biết xã hội, nhưng bây giờ bị khí thế của Hàn Đông trấn áp, có người thậm chí cảm thấy mình thật là bé nhỏ trước mặt Hàn Đông.

Chủ tịch thành phố Khôn Dương Khang Bằng Quân trong lòng vô cùng tức giận, Hàn Đông thật không nể mặt, cho dù hắn là Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ thì sao chứ, cũng chỉ là một cán bộ cấp Giám đốc sở mà thôi, chạy đến thành phố Khôn Dương ăn nói càn rỡ, không để lại một chút thể diện, cho rằng mình là lãnh đạo Trung ương thật rồi sao.

- - Chủ nhiệm Hàn nói rất hay, xem ra thành phố Khôn Dương quả thật nên chỉnh đốn lại công tác trị an, ngày mai tôi sẽ đi Cục Công an yêu cầu Cục Công an chỉnh đốn tác phong làm việc, xây dựng một môi trường phát triển tốt đẹp cho sự phát triển của thành phố Khôn Dương…

Khang Bằng Quân mặt vô cảm nói một hồi những lời vô nghĩa, sau đó xua tay, nói:

- - Các đồng chí, các hạng mục công tác của chúng ta so với các khu vực tiên tiến, vẫn có khoảng cách rất lớn, thời gian không chờ đợi chúng ta, mọi người phải nhanh chóng nắm bắt mới được. Như vậy đi, vừa rồi mọi người cũng nghe chỉ thị của Chủ nhiệm Hàn rồi, bây giờ lập tức trở về thực hiện, tôi sẽ tiếp tục báo cáo công tác với Chủ nhiệm Hàn.

Nói mấy câu sau cùng, Khang Bằng Quân nói giọng vô cùng nghiêm khắc, các Phó chủ tịch thành phố tham dự cuộc họp, sau khi nghe xong tất cả đều đứng lên, cáo từ Hàn Đông, sau đó lần lượt đi ra khỏi phòng họp.

Rất nhanh, trong phòng họp chỉ còn lại tổ giám sát do Hàn Đông dẫn đến, ngoài ra còn có Khang Bằng Quân và một Phó trưởng ban thư ký của Ủy ban nhân dân thành phố.

Tư thế này rõ ràng là không nể mặt Hàn Đông.

Hàn Đông cười thản nhiên, lấy thuốc ra châm lửa sau đó chậm rãi hút thuốc.

Điện thoại vang lên, Hàn Đông lấy ra xem, là Tôn Hải Quần gọi đến, vì thế nghe điện thoại, nói:

- - Giám đốc sở Tôn, anh tới rồi?

Tôn Hải Quần nói:

- - Tôi đã tới rồi, Chủ nhiệm Hàn đang ở đâu, tôi sẽ qua ngay.

Hàn Đông cười, nói:

- - Tôi đang bàn công việc với Chủ tịch thành phố Khang ở Ủy ban nhân dân thành phố.

- - Hừ, lão Khang à, tôi sẽ qua đó ngay.

Tôn Hải Quần khinh thường, nói.

Qua mấy phút, Tôn Hải Quần dẫn theo hai nhân viên công tác đến. Vừa thấy mặt liền nhiệt tình chào hỏi Hàn Đông, nhưng lại không thèm để ý đến Khang Bằng Quân.

Khang Bằng Quân biết Tôn Hải Quần, người vững vàng ngồi ở vị trí Giám đốc Sở Công an, nghe nói Bí thư Tỉnh ủy Yến muốn thay anh ta mà không có cách nào, có thể thấy ông bạn này căn cơ rất sâu.

“Tôn Hải Quần vội vàng chạy đến cổ động cho Hàn Đông, xem ra Hàn Đông thật là muốn níu lấy không tha. Nhưng Cục Công an bên này cũng không nghe lời lắm, vừa đúng lúc mượn chuyện này động đến bên kia.” Trong đầu Khang Bằng Quân thật ra muốn mượn cơ hội này, chỉnh đốn người ở phe của Bí thư Thành ủy Vệ Biên.

Về phần mục đích đến lần này của Hàn Đông, theo Khang Bằng Quân xem ra cũng không cần lo lắng quá. Dù sao phép vua còn thua lệ làng, bây giờ ở thành phố Khôn Dương chuyện gì cũng đã bố trí ổn rồi, hơn nữa sự việc còn dính líu đến quan hệ cấp độ sâu hơn, Hàn Đông thật sự muốn làm chút chuyện gì, e là không dễ dàng như vậy.

Nghĩ đến đây, tâm trạng của lão ta tốt hơn rất nhiều, ít ra có thể mượn lực đẩy lực, mở rộng một chút thực lực của mình, thách Vệ Biên cũng không có cách nào ứng phó.

Hàn Đông cũng không quan tâm trong lòng Khang Bằng Quân có chủ ý gì, dù sao Hàn Đông bây giờ cũng biết không ít chuyện, mặc dù tất cả chưa được chứng minh, nhưng về cơ bản đều là khá tin cậy, Khang Bằng Quân và Vệ Biên này, hai người đều không có gì tốt, có thể nói trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, hai người đều dính líu vào trong đó, đều làm việc không trong sạch gì.

Bởi vì Tôn Hải Quần đến, Hàn Đông lại đề nghị lại một lần nữa, nhất định phải đưa kẻ gây họa ra công lý, nhờ Sở Công an nắm bắt công tác, nhanh chóng phá án.

Tôn Hải Quần đương nhiên cũng tỏ vẻ, nhất định sẽ đôn đốc các ban nghành liên quan toàn lực ứng phó công tác, đồng thời tiến thêm một bước đôn đốc hệ thống công an của thành phố Khôn Dương, nhanh chóng làm trong sạch tác phong làm việc của hệ thống công an thành phố Khôn Dương, đề cao sức chiến đấu.

Thấy Hàn Đông và Tôn Hải Quần người xướng kẻ họa, dường như không làm thành phố Khôn Dương náo loạn lên thì không thôi vậy, Khang Bằng Quân trong lòng âm thầm cười nhạt, “Các người đi làm đi, ta lại muốn xem các người có bản lĩnh gì.”

Hàn Đông sau đó cùng với Tôn Hải Quần trở về khách sạn, hai người nói chuyện với nhau rất lâu, Hàn Đông nói về tình hình hiện tại mình đã nắm bắt được với Tôn Hải Quần, và yêu cầu Tôn Hải Quân điều động một số người âm thầm giúp đỡ mình điều tra.

Tôn Hải Quần đương nhiên sẽ không từ chối yêu cầu của Hàn Đông, bèn gọi điện thoại về, bố trí Phòng điều tra hình sự Sở Công an tỉnh lựa chọn mười mấy cán bộ giỏi đến thành phố Khôn Dương nhận nhiệm vụ.

Sau khi người của phòng Điều tra hình sự tới, Hàn Đông lại khẩn cấp triệu tập cuộc họp công tác, triệu tập tổ giám sát và người của phòng Điều tra lại, cùng bố trí nhiệm vụ công tác.

Tiếp theo, người của phòng Điều tra hình sự và thành viên của tổ giám sát, phân thành các tổ bắt đầu hành động. Bên trong những tổ này, có tổ thì xuất đầu lộ diện trực tiếp căn cứ vào tài liệu liên quan đi điều tra các ban ngành liên quan, tổ khác thì hoạt động bí mật.

Đồng thời Hàn Đông thì dẫn theo Đường Lợi Ba và Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên Lã Trác An cùng đi điều tra một số lãnh đạo cấp bậc cao hơn một chút.

Đương nhiên, trước khi điều tra đều đã nắm bắt được chứng cứ nhất định.

Trải qua mấy ngày công tác, công tác của tổ giám sát rốt cuộc đã mở tra cục diện, rất nhiều vấn đề bắt đầu lộ ra.

Mà thành phố Khôn Dương từ trên xuống dưới đều vô cùng khẩn trương.

Một tuần sau, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tây Xuyên cũng bắt đầu tham gia vào công việc điều tra thành phố Khôn Dương, ngay từ đầu liền trực tiếp bắt giữ vài tên cán bộ cấp Cục và một cán bộ cấp Phó giám đốc sở, lập tức không khí trong quan trường thành phố Khôn Dương càng thêm u ám.

Thời gian dần qua, công tác điều tra thành phố Khôn Dương bắt đầu lan tràn lên đến tỉnh, trong tỉnh có vài vị lãnh đạo ban ngành cũng bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh điều tra, còn có mấy người bị bắt giam.

Vừa làm như vậy, lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên cũng đã có chút ngồi không yên.

Ngày 6/10, Hàn Đông đang cùng Tôn Hải Quần bàn luận, điện thoại vang lên, vừa thấy là một số máy lạ từ Thục Đô, bèn tươi cười nhận cuộc gọi:

- - Xin chào…

- - Xin chào, đồng chí Hàn Đông phải không, tôi là Hoàng Đào ở Sở Văn phòng Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên.

- - Chào Trưởng ban thư ký Hoàng, anh có gì cần chỉ bảo?

Điện thoại là của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên Hoàng Đào gọi tới, ông ta mời Hàn Đông đi Thục Đô, nói Bí thư Tỉnh ủy Yến Sơn Cao muốn gặp hắn.

Hoàng Đào là Yến Sơn Cao phí rất nhiều tâm sức có được, làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, một mặt có thể có được một phiếu ủng hộ, mặt khác có được một đại quản gia Tỉnh ủy đáng tin cậy, các phương diện công tác khi bắt tay làm cũng rất thuận lợi hợp ý.

- - Được, Trưởng ban thư ký, ngày mai trước 10 giờ sáng tôi sẽ đến.

Hàn Đông đương nhiên sẽ không từ chối.

Tuy rằng không biết Yến Sơn Cao muốn gặp mình làm gì, nhưng Hàn Đông vẫn muốn đi nói chuyện với lão ta, xem lão ta có tính toán gì.

Hàn Đông đã nhảy ra khỏi phạm vi tỉnh Tây Xuyên, hiện tại đang ở trong Sở Văn phòng Nội các Chính phủ, tầm mắt đương nhiên mở ra rất nhiều, tâm trạng so với lúc nhậm chức ở tỉnh Tây Xuyên cũng thay đổi không nhỏ, cảm nhận gặp gỡ Yến Sơn Cao đương nhiên cũng không giống với trước kia, thu hoạch cũng sẽ khác.

Để điện thoại xuống, Hàn Đông nói với Tôn Hải Quần:

- - Ngày mai Yến Sơn Cao muốn gặp tôi, chuyện ở đây cậu phải nắm chắc một chút, hỗ trợ đồng chí của Ủy ban Kỷ luật làm tốt công tác.

Tôn Hải Quần vẻ mặt tự tin, nói:

- - Chủ nhiệm Hàn cứ yên tâm, ở đây sẽ không có vấn đề gì, người cần bắt sẽ không trốn thoát được.

Người lái xe tải cán lên Đường Lập Ngữ đã tìm được rồi, sau khi người của Tôn Hải Quần thẩm vấn gã ta, lại bắt được thêm vài người, bây giờ còn đang thẩm vấn thêm. Xem ra người đứng đằng sau cũng rất cẩn thận, trước khi làm việc này cũng đã làm một số việc phòng tránh bị điều tra, cho nên cũng không phải một lúc là có thể điều tra rõ ràng. Nhưng thông qua công tác cẩn thận của Cục Công an, bây giờ cũng dần dần phát hiện ra một số manh mối, đến lúc đó tìm tận gốc, có thể tìm ra được nhân vật ẩn náu ở đằng sau.

Khoảng 9 giờ 50 phút ngày 7/10, Hàn Đông đến Tỉnh ủy Tây Xuyên, trước tiên đi đến chỗ Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hoàng Đào nói chuyện vài phút, sau đó Hoàng Đào dẫn Hàn Đông đi gặp Yến Sơn Cao.

Tuy rằng bây giờ cấp bậc của Hàn Đông giống với lúc rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, vẫn là cấp Giám đốc sở, còn kém hơn rất nhiều so với Yến Sơn Cao. Nhưng bây giờ Hàn Đông lại là Chủ nhiệm của phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ, đồng thời lại đang gây nên một trận bão táp ở tỉnh Tây Xuyên, cho nên bố trí cuộc gặp mặt này cũng thể hiện đầy đủ độ coi trọng của Yến Sơn Cao đối với lần gặp mặt này.

- - Đồng chí Hàn Đông đến rồi, mời ngồi.

Yến Sơn Cao nở nụ cười, nói, nhưng trong lòng lão ta lại có chút căm tức.

Bởi vì do Hàn Đông, bây giờ Tỉnh ủy Tây Xuyên đang phải đối mặt với áp lực cực lớn.

Nói chính xác hơn là Yến Sơn Cao đang phải đối mặt với áp lực cực lớn.

Là Bí thư Tỉnh ủy, mấy doanh nghiệp nhà nước quan trọng trong tỉnh đều xảy ra vấn đề lớn trong quá trình tái cơ cấu, lão ta không tránh khỏi trách nhiệm, vấn đề mấu chốt là, cháu ngoại của lão ta cũng dính líu vào trong đó, có người thân dính líu vào làm cho công tác của lão ta trở nên vô cùng bị động.

- - Đồng chí Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên đôn đốc công tác, tôi rất muốn dành thời gian nói chuyện với cậu, chỉ có điều bận rộn quá…

Yến Sơn Cao vẫn rất khách khí, Hàn Đông mặc dù cấp bậc không thay đổi, nhưng sau khi hắn được điều đến làm Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ đã làm ra mấy việc lớn, vì hắn mà không ít cán bộ cấp Thứ trưởng, cấp Bộ trưởng bị mất tiền đồ, bây giờ vấn đề của tỉnh Tây Xuyên mắt thấy sẽ làm đến tỉnh, lão lo lắng mình sẽ trở thành Bí thư Tỉnh ủy kế tiếp vì Hàn Đông mà bị mất chức.

Hàn Đông nghiêm chỉnh nghe Yến Sơn Cao nói chuyện, dần dần cũng hiểu được ý tứ của lão ta, lão ta là muốn duy trì ổn định, mặt khác hy vọng Hàn Đông không làm lớn vấn đề.

Trên mặt vẫn mang nụ cười ôn hòa, Hàn Đông nói:

- - Cám ơn sự ủng hộ của Bí thư Yến đối với công tác của phòng Kiểm soát, tổ giám sát đến tỉnh Tây Xuyên cũng đã lâu rồi, chúng tôi sẽ nhanh chóng trở về Yến Kinh, nhân đây lại một lần nữa cảm ơn Bí thư Yến.

- “Hàn Đông là có ý gì, chẳng lẽ lại dễ dàng đồng ý yêu cầu của mình?”

Thấy Hàn Đông dễ nói chuyện như vậy, Yến Sơn Cao lập tức ngây ra, dựa vào trực giác của lão cho thấy sự việc không đơn giản như vậy, dù sao thằng cha Hàn Đông này không phải là nhân vật tốt gì.