Người Cầm Quyền

Chương 892: Cùng đi thăm anh




Vừa nghe giọng nói cợt nhả của Mã Bình Nguyên, Tô Xán liền không vui, tức giận khiển trách:

- - Cậu không cần cả ngày tập trung tư tưởng vào phụ nữ như vậy, tôi thấy cậu sớm muộn gì cũng chết trên bụng của phụ nữ thôi.

Lão ta cũng biết Mã Bình Nguyên vẫn đầy ham muốn có được Bạch Vũ Giai, chẳng qua Bạch Vũ Giai là người của Công ty của Hàn Mạn Lương, nên Mã Bình Nguyên đến nay vẫn chưa đạt được, cho nên gã ta vẫn chưa hết hy vọng. Cho dù Bạch Vũ Giai rất xinh đẹp, hơn nữa lại là minh tinh, nhưng Tô Xán thấy phụ nữ xinh đẹp rất nhiều, sao phải mất quá nhiều công sức vì một người phụ nữ, hơn nữa trên thế giới này, chỉ cần anh có quyền lực hoặc là nhiều tiền, phụ nữ như thế nào cũng đều có được.

Lão ta hiểu được ý tứ của Mã Bình Nguyên, biết Mã Bình Nguyên là muốn thông qua chuyện của Bạch Vũ Giai để bôi nhọ Hàn Đông, thuận tiện có thể đạt được mục đích chiếm lấy Bạch Vũ Giai.

Chỉ có điều làm đến tầng cấp quan chức này, nếu như nói đơn thuần muốn thông qua vấn đề tác phong để đánh đổ một người dường như khả năng không lớn, huống hồ Hàn Đông là một người có thân thế.

- - Anh họ, em biết như vậy chưa chắc có thể đánh ngã Hàn Đông, nhưng nếu tin tức hắn có quan hệ với minh tinh nổi tiếng trong nước truyền ra, thậm chí gây ồn ào, lại lăng xê thêm một trận, ít nhất có thể làm cho hắn thua đau đớn, làm cho lãnh đạo bên trên dần dần thay đổi ấn tượng tốt về hắn.

Lý do của Mã Văn Bình đưa ra thật là hoàn hảo,

- Hàn Đông bây giờ đang nổi trội, nếu muốn lập tức đánh ngã Hàn Đông, hiển nhiên là không thể, chúng ta chỉ có thể liên tục cản trở hắn, từng bước làm suy yếu hắn, không phải nói cái sảy nảy cái ung sao.

Nghe được thằng em họ không học vấn của mình lại đưa ra câu nói sách vở, Tô Xán bỗng cảm thấy buồn cười, Mã Bình Nguyên nói cũng có lý, khách quan mà nói, dựa vào thế lực hiện nay của nhà họ Hàn và xu thế phát triển của Hàn Đông, muốn đánh bại Hàn Đông trong thời gian ngắn là chuyện không thể được, như vậy chỉ có thể tính kế lâu dài, bởi vậy để Mã Bình Nguyên đi làm những việc này không phải là một ý tưởng tồi.

- - Cậu chỉ biết giở mưu mô quỷ kế, trong đầu có thể nghĩ nhiều việc hơn không.

Tôn Xán tức giận, nói.

- - Không có việc gì nữa thì tôi gác máy đây.

- Ồ, vậy anh bận đi nhé.

Mã Bình Nguyên cười ha ha, nói, gã ta đã hiểu rõ ý của Tô Xán, gã biết anh họ là người chết vì thể diện, vừa rồi thật ra lão đã đồng ý với suy nghĩ của mình, chỉ là không thể hiện rõ thái độ mà thôi.

“Haha, thằng nhãi Hàn Đông này, chuyện gì tốt cũng đều bị hắn chiếm mất, trên thế giới sao có thể có chuyện tốt như vậy.” Mã Bình Nguyên trên mặt lộ ra nụ cười thâm hiểm, “Ta cũng không tin không nắm được nhược điểm của ngươi, đến lúc đó để chuyện xấu của ngươi bay đi khắp nơi, xem ngươi có được sống yên ổn không.”

Giữa Hàn Đông và Bạch Vũ Giai, một người là nhân vật trọng yếu đời thứ ba được thế lực lớn trong nước trọng điểm bồi dưỡng, bây giờ đã trở thành quan to cấp Thứ trưởng, người còn lại là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng trong nước, là ngọc nữ minh tinh có ảnh hưởng đến vô số fan hâm mộ, nếu có tấm ảnh mờ ám của bọn họ, cho dù truyền thông trong nước nhát gan không dám đăng tải, nhưng bên Hồng Kong thì chắc không có vấn đề gì.

Tô Xán cũng quen biết với một ông chủ ở Hồng Kong, ông bạn đó cũng rất có tiếng nói ở Hồng Kong, mối quan hệ tương đối rộng, đến lúc đó đưa ảnh qua cho ông ta, làm một trận chắc chắn có thể làm ra sóng gió lớn. Hồng Kong mặc dù nói đã trở về trong vòng tay của Tổ quốc, nhưng trên thực tế lại thực hiện quốc sách một quốc gia hai chế độ, xã hội bên Hồng Kong vô cùng tôn sùng minh chủ, tự do, đối với tai tiếng như của Hàn Đông và Bạch Vũ Giai, truyền thông muốn hoặc dám đưa tin chắc chắn không ít.

Vừa nghĩ tới chuyện tin tức vừa tung ra, Hàn Đông chắc chắn sẽ bị sứt đầu mẻ trán, Mã Bình Nguyên trong lòng không khỏi vui mừng, khi đó Hàn Đông phỏng chừng vì tiền đồ của mình, e là sẽ phải phân rõ giới hạn với Bạch Vũ Giai. Như vậy mình liền có cơ hội chiếm lấy Bạch Vũ Giai rồi, ngẫm nghĩ bộ dạng thuần khiết động lòng người của Bạch Vũ Giai rên rỉ, giãy dụa dưới thân thể của mình, đó là một việc kích thích đến cỡ nào.

Nghĩ đến đây, gã ta dường như có chút không chờ đợi được, liền đè nghiến cô gái mặc quần áo hở hang đang ngồi bên cạnh ép dưới người mình, bèn lấy điện thoại ra, thân thể vừa hoạt động, vừa bấm gọi điện thoại, sau khi nối máy gã vừa thở hổn hển vừa nói:

- - Đầu to, cậu sắp xếp mấy ngày này chú ý đến hành tung của Bạch Vũ Giai, cô ấy ở đâu phải đi theo đến đấy, chụp nhiều ảnh về đây, đặc biệt là cô ấy đi cùng với ai, làm việc gì, đều phải làm rõ ràng.

Sau khi kết thúc Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Ninh Hải, toàn thể đại biểu dùng bữa tối ở Nhà khách, sau đó mọi người mới tản đi.

Mọi người đều tranh luận đối với một số trọng điểm công tác của Đại hội đại biểu lần này đưa ra.

Trước đó khi Ủy ban nhân dân thành phố đã sớm báo cáo công tác, Hàn Đông bèn đưa ra một số suy nghĩ của mình, tăng thêm một bước cải cách doanh nghiệp nhà nước, tiến hành trình bày trọng điểm về nỗ lực giải quyết vấn đề nông dân nông thôn nông nghiệp, đây cũng được coi là phương hướng công tác trọng điểm của năm mới, trong đó một số đề pháp có chút khác biệt so với đề pháp trước đó, lại thông qua trình bày của Hàn Đông trên mấy buổi tọa đàm, để cho các đại biểu sâu sắc nhận thức được, Hàn Đông chắc chắn đang chuẩn bị làm nên một sự nghiệp ở thành phố Ninh Hải, cũng nâng cao tỷ lệ số phiếu cho Hàn Đông trong một mức độ nhất định.

Đối với báo cáo công tác này của Ủy ban nhân dân thành phố, Lam Nghiệp trước đó cũng nhìn thấy rồi, chẳng qua lúc đó sự chú ý của lão không tập trung vào cái đó, cho nên mặc dù không đồng ý với một số phương diện nhưng lão cũng không nói ra.

Mà bây giờ báo cáo công tác của Ủy ban nhân dân thành phố đã được Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thông qua, vậy Lam Nghiệp cũng không thể nói gì nữa. Nhưng lão là Bí thư Thành ủy, trong công tác cụ thể sau này, lão đương nhiên có thể quyết định theo suy nghĩ của mình, dẫn dắt phương hướng công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đương nhiên tất cả đều phải xây dựng dưới điều kiện tiên quyết là lão có thể khống chế được thế cục.

“Hừ, cho dù Hàn Đông thông qua được tuyển cử, hắn muốn tạo phản cũng không dễ dàng như vậy.” Lam Nghiệp quyết định chủ ý trong lòng, để ngăn chặn Hàn Đông, về sau phải liên thủ với Vương Vĩnh Ninh, dù sao Hàn Đông mới là đối thủ số một của mình, mà Vương Vĩnh Ninh lại không thể trực tiếp uy hiếp đến vị trí của mình, ngược lại uy hiếp của Vương Vĩnh Ninh đối với Hàn Đông là lớn nhất, trong quá trình liên thủ với Vương Vĩnh Ninh, có thể làm cho lão ta và Hàn Đông đấu tranh càng thêm gay gắt, cũng coi như là một công đôi việc.

Sau bữa tiệc, Hàn Đông cũng không về thẳng nhà mà ở trong nhà ăn của Nhà khách, tiếp tục nói chuyện với một số đại biểu.

Những đại biểu này ngồi xung quanh hắn, trao đổi với Hàn Đông một số vấn đề thú vị, Hàn Đông cũng vui vẻ phản hồi lại những thông tin có được từ chỗ bọn họ.

- - Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là Chủ tịch huyện Liễu Giai Tuấn của huyện Liễu Hà thành phố Xương Hóa, tôi nghe trong bài phát biểu anh nói phải hết sức nâng cao thu nhập của nông dân, để cho nông dân có thể hưởng thụ đầy đủ các phúc lợi do phát triển kinh tế xã hội của thành phố chúng ta mang đến, tôi cảm thấy vô cùng xúc động, không biết Chủ tịch Hàn có bố trí sắp xếp cụ thể chuyện này thế nào?

Nói lời này là một người đàn ông đen gầy, chưa đến 30 tuổi, da tay rất thô ráp, vừa nhìn đã thấy đó là người thường xuyên dãi nắng dầm sương.

Hàn Đông nhìn thấy anh ta như vậy, trong lòng nghĩ Chủ tịch huyện này xem ra rất yêu công việc, vẻ mặt bèn ôn hòa vui vẻ, nói:

- - Chủ tịch huyện Liễu, anh đã quan tâm đến vấn đề này như vậy, tôi muốn hỏi, anh nói muốn thay đổi hiện trạng của nông thôn, tốt nhất bắt tay từ phương diện nào?

Liễu Giai Tuấn vừa rồi đã lấy hết dũng khí mới dám hỏi, anh ta căn bản không thể ngờ được Hàn Đông lại hỏi lại mình, mặt trở nên đỏ ửng, nhưng may mà mặt anh ta vốn đen cho nên dù đỏ mặt cũng không bị nhìn ra.

- - Chủ tịch thành phố Hàn, vấn đề lớn nhất của nông thôn, tôi cho rằng chủ yếu là có hai vấn đề, một là trách nhiệm nặng nề, hai là nguồn lực kinh tế ít, muốn thay đổi hiện trạng của nông thôn, chủ yếu nhất là giải quyết được hai vấn đề này.

Liễu Giai Tuấn rốt cuộc là nhân vật làm việc thật, bởi vậy vấn đề của Hàn Đông đưa ra có chút đột ngột, nhưng anh ta vẫn nhanh chóng đưa ra đầu mối, hơn nữa kết hợp với tình hình anh ta nắm bắt được trong công việc, trả lời tương đối cụ thể, anh ta cũng biết cơ hội như thế này là vô cùng hiếm có, nếu biểu hiện của mình được Hàn Đông chấp nhận, thì đó là sẽ một việc vô cùng tốt đối với tiền đồ phát triển của mình, đó cũng là nguyên nhân anh ta tìm cơ hội ở lại cùng với các đại biểu.

Nghe tình hình Liễu Giai Tuấn nói, từng lớp số liệu, làm cho đôi mày của Hàn Đông hơi chau lại.

- - Vấn đề của nông thôn, quả thật vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa còn vô cùng cấp bách, chúng ta phải toàn lực ứng phó để thay đổi hiện trạng này, nông nghiệp là cơ sở phát triển kinh tế nước ta, nông nghiệp yếu kém, cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến đại cục phát triển của nước ta, mức độ kinh tế của thành phố Ninh Hải chúng ta mặc dù không tệ, nhưng cũng không thể xem nhẹ việc quan tâm đến nông nghiệp, Chủ tịch huyện Liễu, hy vọng sau khi anh trở về, dựa theo 2 điểm anh vừa đề cập mà bình tâm nghĩ cách, tìm lối ra, nỗ lực tìm ra con đường phát triển thích hợp với huyện Liễu Hà, thiết thực nâng cao thu nhập của nông dân, trong công tác có gì cần, có thể mạnh dạn phản ánh với cấp trên…

Liễu Giai Tuấn không ngừng gật đầu, trong lòng vô cùng xúc động, Hàn Đông nói như vậy là chứng tỏ hắn đã đồng ý với ý kiến mình vừa đưa ra, về phần bảo mình trở về làm cho tốt, nói không chừng là muốn khảo nghiệm quan sát mình, chỉ cần mình làm ra trò trống, chắc chắn sẽ gây được sự chú ý của Hàn Đông.

- - Chủ tịch thành phố Hàn xin yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt.

Liễu Giai Tuấn ưỡn ngực kích động, nói.

Lúc này di động của Hàn Đông bỗng vang lên, bốn phía đều yên lặng.

Hàn Đông cầm điện thoại lên xem, là Kiều San San gọi tới, bèn đi đến cửa sổ nghe điện.

- - Hàn Đông, anh bây giờ nói chuyện có tiện không?

Kiều San San cẩn thận, hỏi.

Hàn Đông mỉm cười, nói:

- - Không sao, không có gì không tiện.

Mà lúc này, những đại biểu ở lại đều tụ về một bên khác trong phòng, tránh ảnh hưởng Hàn Đông nghe điện thoại.

- - À, em muốn hỏi một chút, tuyển cử không có vấn đề gì chứ?

Kiều San San trong lời nói tràn đầy thân thiết.

Hàn Đông lòng ấm áp, nói:

- - Tất cả đều nắm trong tay.

Kiều San San liền cười vui vẻ, nụ cười dường như truyền qua sóng điện thoại đến trước mặt Hàn Đông, làm cho tâm trạng Hàn Đông càng tốt hơn.

- - Vậy em yên tâm rồi, em ở Yến Kinh cùng với Bạch Vũ Giai.

Kiều San San dịu dàng, nói.

- - Chúng em đang chuẩn bị thứ 6 cùng nhau đi thành phố Ninh Hải.