Người Cầm Quyền

Chương 905: Ý của ông cụ




Giọng điệu Hàn Mạn Lương ngập tràn vẻ vui sướng, giống như là có chuyện vui lớn vậy.

Hàn Đông nao nao, nói:

- Có gì hay vậy?

- Ha ha, Mã Bình Nguyên hút thuốc phiện, tán tỉnh nữ minh tinh, tranh giành tình nhân với người khác, lại còn đánh chết nữ minh tinh, cảnh sát đã tóm được chứng cứ rồi, chứng cứ vô cùng xác thực, không chết thì cũng phải lột da. Tối hôm nay phía Hồng Kông sẽ phát tin tức, tin tức ngày mai sẽ càng nhiều hơn, trong nước cũng có không ít giới truyền thông sẽ đưa tin.

Hàn Mạn Lương cười hắc hắc, nói.

Hàn Đông cũng không khỏi giật mình, hắn không thể nào nghĩ đến, hắn dặn Hàn Mạn Lương đi xử lý Mã Bình Nguyên, sự việc sẽ tiến triển rất nhanh, không ngờ lại làm ra chuyện lớn như vậy.

- Tại sao lại làm ra chuyện lớn như vậy?

Hàn Đông có chút lo lắng, chuyện lớn như vậy rất dễ khiến cho các bên cảm thấy bất mãn.

Hàn Mạn Lương cười ha ha, nói:

- Chuyện này đúng là bất ngờ, Vu Đông Lan của công ty chúng ta vốn dĩ phải bồi dưỡng nhiều hơn, nhưng lại dính đến Mã Bình Nguyên, theo sự sắp xếp của tôi là chuẩn bị dùng thủ đoạn của Mã Bình Nguyên để dạy dỗ gã, ai ngờ bên tôi vẫn chưa sắp xếp được bao lâu, thì Mã Bình Nguyên lại tự mình gây ra chuyện. Cậu biết Tập đoàn Hoàng Thị Hồng Kông chứ, hôm qua con trai nhỏ Hoàng Phi Diệu của Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Hoàng Chí Hải đã đến Yến Kinh, bàn bạc với công ty tôi về chuyện hợp tác đầu tư điện ảnh, buổi tối tôi để Vu Đông Lan đi tiếp anh ta, không ngờ khi tôi trở về ngủ thì nhận được điện thoại, con trai của Hoàng Chí Hải xung đột với Mã Bình Nguyên, Vu Đông Lan đứng ra khuyên can liền bị Mã Bình Nguyên đá xuống dưới lầu, chết tại chỗ. Toàn bộ sự việc đều được camera của khách sạn ghi lại, bây giờ cảnh sát đã lấy được băng ghi hình, vì vấn đề thân phận của Mã Bình Nguyên nên việc này đã kinh động đến Bộ Công an, theo tin tức mà tôi thăm dò được thì Mã Bình Nguyên còn bị tra ra có dùng ma túy. Do có liên quan đến Hoàng Phi Diệu nên giới truyền thông ở Hồng Kông đều rất chú ý, hiện tại có không ít phóng viên đã tập trung ở Yến Kinh.

Nghe xong Hàn Mạn Lương nói, Hàn Đông thấy yên tâm hơn một chút. Việc này lại có liên quan đến người của Tập đoàn Hoàng Thị bên Hồng Kông, vậy thì dễ dàng hơn nhiều rồi. Tập đoàn Hoàng Thị có sức ảnh hưởng rất lớn đối với Hồng Kông nói riêng và cả châu Á nói chung, người sáng lập kiêm Chủ tịch Hội đồng quản trị Hoàng Chí Hải là đại gia ở châu Á trong nhiều năm liên tục, nghe nói ông ta hết sức cưng chiều con trai bé của mình, nhất định sẽ không để Hoàng Phi Diệu chịu thiệt thòi.

Nếu sự tình đúng như lời Hàn Mạn Lương nói thì nhà họ Mã nói riêng đến nhà họ Tô nói chung muốn đem chuyện này đổ lỗi cho Hoàng Phi Diệu, không dễ dàng như vậy. Dù sao thì Hồng Kông mới quy tụ về không được bao lâu nên lãnh đạo Trung ương rất coi trọng Hồng Kông, cũng không thờ ơ trước sức ảnh hưởng của Tập đoàn Hoàng Thị, dưới tình hình này chỉ cần trách nhiệm không ở Hoàng Phi Diệu thì Trung ương cũng không bỏ mặc để ai đó làm loạn được.

Đối với người tên Vu Đông Lan, Hàn Đông vẫn có chút ấn tượng, lúc đầu khi Hàn Đông ở huyện Phú Nghĩa, kiếp này lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Vũ Giai, lúc đó cũng có Vu Đông Lan, trong ấn tượng của Hàn Đông thì Vu Đông Lan rất đẹp, chỉ là không ngờ cuối cùng lại có kết cục như vậy. Kiếp trước có vẻ như Vu Đông Lan phát triển chẳng ra làm sao, không nổi tiếng không chìm ngỉm, cũng không nổi tiếng hơn kiếp này. Nhưng kiếp này mặc dù cô ấy nổi tiếng hơn kiếp trước nhưng lại kết thúc quãng đời của mình nhanh như vậy, lấy ra so sánh khiến người ta phải cảm thán, có lẽ khi trời cao cho bạn có được một thứ gì đó thì sẽ cướp đi một thứ khác.

Không tự chủ được, Hàn Đông lại nghĩ tới mình, và so sánh với kiếp trước, quỹ đạo phát triển của mình cũng tốt hơn rất nhiều, đồng thời gia tộc vì hắn mà trạng thái phát triển rất tốt, vậy bản thân mình đã mất đi điều gì?

- Không thể tùy hứng như kiếp trước được, mà phải chịu đựng áp lực cực lớn từ việc lừa gạt lẫn nhau trong quan trường.

Bất luận thế nào thì Hàn Đông cảm thấy khi so sánh với kiếp trước, bản thân hắn tình nguyện lựa chọn cuộc sống hiện tại.

Cho dù áp lực của bản thân lớn hơn nhưng nhìn thấy người thân, gia tộc đều tốt, những người phụ nữ bên cạnh hắn vui vẻ, Hàn Đông còn có gì không hài lòng?

Khi Hàn Đông nhận cú điện thoại, hắn không tránh né Vương Tĩnh, còn Vương Tĩnh cũng rất thản nhiên ngồi xuống.

Từ ánh mắt của Hàn Đông sau khi nghe điện thoại, Vương Tĩnh cảm thấy chắc hẳn Hàn Đông đã nhận được một tin tức rất quan trọng, hoặc không phải tin xấu.

Trong khoảng thời gian này, Vương Tĩnh cảm nhận bên trong thể chế của thành phố Ninh Hải, đã vì Hàn Đông xuất hiện mà xảy ra những thay đổi rất lớn.

Điều này làm cho cô cảm thấy rất vui mừng, dù gì thì cô hoàn toàn đứng về phía Hàn Đông, ở thành phố Ninh Hải, Hàn Đông phát triển càng ngày càng tốt, sẽ rất có lợi cho cô.

Hàn Đông dặn dò Hàn Mạn Lương vài câu, sau đó cúp máy.

Nếu sự việc đã xảy ra như vậy thì phải để nó phát triển theo hướng tốt.

Chuyện lần này may mắn dính đến Tập đoàn Hoàng Thị Hồng Kông, nếu như vậy thì Mã Bình Nguyên muốn lật lại bản án, khó khăn khá lớn.

Hơn nữa Hàn Đông nghĩ đến một vấn đề, đó chính là hành động của Bộ Công an vừa nhanh vừa hiệu quả. Biết rõ thân phận của Mã Bình Nguyên mà vẫn theo sát, điều tra nghiêm ngặt, ngay cả chuyện Mã Bình Nguyên hút thuốc phiện cũng đã điều tra ra, điều này nằm ngoài dự kiến của Hàn Đông.

- Có lẽ chuyện lần này phức tạp hơn nhiều so với những gì được thể hiện bên ngoài.

Hàn Đông nghĩ thầm.

- Thưa Chủ tịch, nếu không có chuyện gì nữa thì tôi đi xuống trước.

Vương Tĩnh đứng lên nói, cô nhìn ra Hàn Đông đang cân nhắc chuyện gì đó.

Hàn Đông gật đầu, bây giờ hắn thực sự phải nghĩ kỹ hơn một chút.

Bằng trực giác của mình Hàn Đông thấy chuyện lần này ngoài ngoại trừ hơi có chút trời đất run rủi cùng với việc nhóm người Hàn Mạn Lương âm thầm đưa đẩy ra, thì chắc hẳn còn có người khác thao tác ở phía sau. Nếu không phản ứng của các cơ quan có liên quan đã không nhanh như vậy.

Tình hình này đối với Hàn Đông nói riêng và nhà họ Hàn nói chung đều có mặt lợi và mặt không có lợi, không có lợi ở chỗ là tình hình khá phức tạp, việc xử lý sẽ rất khó khăn. Còn có lợi ở chỗ, thế lực tham gia vào càng nhiều, vậy thì nhà họ Hàn cũng sẽ không có trong đó, không cần gây xung đột trực diện với nhà họ Tô.

Cho dù nhà họ Hàn và nhà họ Tô là đối thủ cạnh tranh, nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ có xung đột trực diện với mức độ cao, sự cân bằng ở bề ngoài này luôn được duy trì tốt, có lợi cho mọi người.

Cho dù với cấp bậc, tầm ảnh hưởng hiện giờ của Hàn Đông, vẫn chưa tới phiên hắn bận tâm đến chuyện lớn của gia tộc, nhưng hắn thường suy nghĩ khá nhiều, đối với hướng đi của các phương diện mà hắn hiểu được sẽ nâng cao năng lực phân tích tình hình của hắn, thật sự là rất có lợi.

Suy nghĩ một hồi, Hàn Đông quyết định tạm thời chờ đợi một chút, khi cần thiết sẽ liên hệ với cha hắn, dượng hai thậm chí là ông ngoại, ông nội, vân vân...

Lầu 8 khu Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Yến Kinh.

Vẻ mặt của cha Mã Bình Nguyên bỗng trầm xuống, ông không ngừng hút thuốc.

Trên bàn trà của ông, trong gạt tàn chứa đầy tàn thuốc, tàn khói rơi cả lên bàn, dưới đất, hiện lên vẻ rất lộn xộn.

Mẹ của Mã Bình Nguyên là Tô Tiểu Quyên đã khóc hết nước mắt, miệng không ngừng lảm nhảm:

- Sao Nguyên Nguyên lại có thể làm ra chuyện như vậy, không thể nào đâu, nhất định là có người cố ý hại nó.

- Bà dựa vào điều gì mà nói vậy?

Mã Viễn Sơn hung hăng di mạnh đầu lọc thuốc vào trong gạt tàn.

- Sao không phải chứ, Nguyên Nguyên là đứa ham chơi, nhưng nó không thể giết người được, hơn nữa, chuyện gì đã xảy ra với Cục Công an thành phố chứ, một chút chuyện cũng báo cáo lên trên, không ngờ lại qua mặt Thành ủy, trong mắt họ còn có lãnh đạo Thành ủy không?

Tô Tiểu Quyên vuốt nước mắt, nói.

Mã Bình Nguyên vừa xảy ra chuyện, vợ chồng họ ngay lập tức nhận được tin, còn nhanh chóng nghe ngóng rõ ràng đại khái sự việc.

Chỉ tiếc là vụ án của Mã Bình Nguyên đã bị người của Bộ Công an tiếp nhận, còn thành lập tổ chuyên án.

Mặt khác, do chuyện này liên quan đến một số người đều không đơn giản nên phần lớn truyền thông hết sức quan tâm. Đặc biệt là một số phóng viên Hồng Kông, dường như chỗ nào họ cũng nhúng tay vào, mọi thứ đều dám đi moi móc, mọi lời nói đều dám nói ra.

Vì thế sau khi Mã Viễn Sơn tìm hiểu được chuyện này thì ông càng bực bội hơn.

Trong lòng ông quả thật đã sớm biết, chuyện này sẽ không đơn giản như ông tưởng tượng.

Hiện tại điều mà ông suy nghĩ, đó chính là căn nguyên của chuyện này rốt cuộc là ở trong thành phố Yến Kinh hay ở tầng trên.

- Viễn Sơn, tôi thấy ông cũng đừng vắt óc suy nghĩ nữa, chuyện này quá rõ ràng rồi, là có người giở trò, chúng ta nên đi tìm ông cụ, chỉ cần ông ra mặt thì chuyện của Nguyên Nguyên mới có chuyển biến.

Tô Tiểu Quyên là người vợ hiền dâu thảo điển hình, từ khi gả cho Mã Viễn Sơn, trên cơ bản là giúp chồng dạy con, chỉ có điều là quá nuông chiều Mã Bình Nguyên.

Mã Viễn Sơn thở dài, nói:

- Nếu băng ghi hình mà Bộ Công an nắm trong tay là thật thì sao?

Mặt của Tô Tiểu Quyên lập tức trắng bệch, ánh mắt toát ra vẻ lo lắng.

- Vậy thì....vậy thì cũng không thể mặc kệ mọi thứ được.

Tô Tiểu Quyên cắn môi, nói:

- Tôi mặc kệ, nếu ông không nói với ông cụ thì tôi sẽ đi tìm ông ấy, giờ tôi sẽ gọi điện thoại.

Nói xong bà liền đứng lên, muốn gọi điện thoại.

Tuy nhiên lúc này chuông điện thoại nhà bỗng vang lên liên hồi.

Tô Tiểu Quyên nghe máy, lập tức có chút vui mừng, nói:

- Anh hai...Ồ, được.

Cô đưa điện thoại cho Mã Viễn Sơn rồi nói:

- Viễn Sơn, là điện thoại của anh hai.

Mã Viễn Sơn cũng không dám chậm trễ, người gọi tới là Tô Trọng Vi, ông ấy không chỉ là anh vợ của Mã Viễn Sơn mà còn là Phó Thủ tướng Nội các Chính phủ Trung Quốc, là một trong những nhân vật tiêu biểu của nhà họ Tô.

- Viễn Sơn, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra với Bình Nguyên?

Tô Trọng Vi hỏi han.

- Thưa anh, Bộ Công an đã tiếp nhận sự việc này, đã thành lập tổ chuyên án, do có liên qua đến Tập đoàn Hoàng Thị Hồng Kông, ngoài ra còn có một minh tinh nên đã thu hút sự chú ý rộng rãi, tình hình rất phức tạp, tạm thời em cũng không làm được gì.

- Tình hình thật là phức tạp, bây giờ cậu không thể hành động, mà phải bình tĩnh, trong thời gian này, cậu nên quan tâm đến công việc, không được xảy ra sai xót, rối loạn theo.

Tô Trọng Vi nói xong, bèn nói tiếp.

- Đây chính là ý của ông cụ.

Lòng Mã Viễn Sơn bỗng trầm xuống, ông nhận ra rằng sự tình còn phức tạp hơn những gì ông tưởng tượng.