Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1171




Chương 1171

Chỉ thấy hai chân Ứng Hoa Niên ấn xuống.

Vèo!

Cả người lao đến.

Nhưng lần này, tốc độ của ông ta nhanh hơn trước không chỉ một lần.

Không chỉ vậy, thế của Ứng Huyền Bộ Pháp được mở rộng, cả người như ảo ảnh không thể bắt được. Nháy mắt áp sát Lâm Chính, hai tay như hoa trên trời, đập thẳng về phía Lâm Chính, mỗi lần tung chưởng đều nhắm thẳng vào chỗ hiểm của Lâm Chính.

Lâm Chính vội vàng tránh đòn.

Nhưng về phương diện võ thuật, Lâm Chính thực sự kém ông ta quá nhiều, chỉ với bảy tám chiêu mà Ứng Hoa Niên đánh tan lớp phòng ngự của anh, ngực, yết hầu, tất cả các vị trí quan trọng đều bị tấn công, cả người anh liên tiếp lùi về sau.

Ứng Hoa Niên không phải võ sĩ của Sùng Tông Giáo, hay là võ quán Hoắc Thị, bọn họ không thể so sánh với ông ta được.

Ông ta đại diện cho võ sĩ cổ phái.

Là ẩn sĩ lánh đời.

Do dù Lâm Chính đánh bại được võ quán Hoắc Thị và Sùng Tông Giáo thì đối với cao thủ tuyệt đỉnh thế này anh vẫn rất khó có thể chiếm được thế thượng phong.

Lâm Chính liên tiếp lùi về sau, dường như không có khả năng đánh trả.

Kéo dài khoảng nửa phút, nhiều chỗ trên cơ thể anh đã bị nứt xương, vết thương khắp nơi, đã không còn năng lực chiến đấu nữa.

“Kết thúc rồi!”

Mắt Ứng Hoa Niên đột nhiên rét lanh, tung hai ngón tay lao thẳng vào tròng mắt Lâm Chính.

Phế được hai mắt Lâm Chính, y thuật của Lâm Chính có lợi hại đến đâu cũng vô dụng, hơn nữa hai mắt bị hỏng, Lâm Chính sẽ không chết, anh vẫn có thể thực hiện lời hứa đến chân núi Huyền Bình tự sát.

Chiêu này là chiêu quyết định thắng bại.

Nhưng…

Đúng lúc hai ngón tay lao đến, một cánh tay đột nhiên bóp lấy cổ tay của bàn tay kia.

Hai ngón tay như vuốt chim ưng lập tức dừng lại cách mắt Lâm Chính nửa tấc…

“Á?”

Nhìn thấy cánh tay tóm lấy tay mình, mặt Ứng Hoa Niên không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đòn tấn công như gió bão ban nãy rõ ràng đã làm gãy hết xương những vị trí quan trọng trên người Lâm Chính rồi mà, sao anh còn có thể dùng sức được? Hai cánh tay anh… sao có thể cử động được?

Tên này là quái vật sao?

Ứng Hoa Niên cảm thấy không lành.

Ông ta biết Lâm Chính là y võ.

Ông ta cũng gặp qua không ít y võ.

Nhưng không có y võ nào đem lại cảm giác kỳ lạ như vậy cho ông ta.

Những gì thần y Lâm này đã làm đường như vượt khỏi phạm vi của một y võ thông thường…

Vẻ mặt của Ứng Hoa Niên rét lạnh, dồn lực muốn rút tay khỏi gọng kìm, nhưng… dù có dùng bao nhiêu lực vẫn không thể giãy ra khỏi tay của Lâm Chính!