Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 878




 

Chương 878

“Kiếm Vương, chắc là ông không ra tay được nữa rồi”, Lâm Chính ghim châm bạc lên bàn tay bị gãy của mình, điềm đạm nói”.

“Hả?”

Ứng Phá Lãng nhìn Kiếm Vương. Mọi người cảm thấy hoang mang.

Chỉ thấy Kiếm Vương cúi đầu một cách khó khăn. Ông ta phát hiện ra ở ngực của mình có ba cây kim. ba cây kim này khá mỏng, nếu không để ý kỹ sẽ không nhìn thấy, thậm chí là còn không nhận ra được sự tồn tại của chúng. Ông ta nhìn ba cây kim bằng vẻ không dám tin, sắc mặt bỗng tối sầm lại.

“Cậu phóng kim…từ khi nào vậy?”, ông ta nói giọng khàn khàn.

“Vừa nãy thôi”, Lâm Chính nói.

“Vừa nãy sao?”, Kiếm Vương lầm bầm.

Ứng Phá Lãng giật mình, đột nhiên bừng tỉnh.

“Hóa ra…hóa ra vừa nãy…anh cố tình đỡ Cách Sơn Đả Ngưu là vì điều này”, hắn bàng hoàng.

“Chứ không anh tưởng tôi ngốc thật chắc?”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Hóa ra là vậy…”

Kiếm Vương bật cười rồi chuyển thành phẫn nộ: “Hóa ra trước đó cậu chộp thanh kiếm của tôi không phải là để ngăn đòn tấn công mà là để ghim ba cây châm lên thân kiếm, mượn sức đập của Ứng Phá Lãng lên thanh kiếm khiến thanh kiếm đập vào người tôi. Hóa ra những hành động tưởng như ngu ngốc vừa rồi đều là thiết kế cho tôi, cả việc cậu đập vào người Ứng Phá Lãng…”

Dứt lời, toàn bộ đám đông hóa đá. Kiếm Vương…lẽ nào đã bị thần y Lâm gài bẫy như thế?

“Mục tiêu ban đầu của tôi là Ứng Phá Lãng, sử dụng Ứng Phá Lãng đánh ông chỉ làm để che mắt mà thôi. Giờ ông đã được xử lý xong thì tôi cũng có thể ra tay với gã được rồi”, Lâm Chính buông tay xuống, điềm đạm lên tiếng.

Ứng Phá Lãng nghe thấy vậy thì tái mặt.

Đám đông nín thở. Cảnh tượng kinh người đã xuất hiện. Lâm Chính lấy ra một cái túi nhỏ, bên trong là một ít thuốc. Anh đắp lên ngón tay của mình.

Một lúc sau, những cánh tay vốn bị gãy bỗng có thể cử động.

“Cái…gì…”

“Giờ bắt đầu tính sổ nào…”

Lâm Chính nhìn chăm chăm Ứng Phá Lãng và sải bước đi tới.

Hô hấp của Ứng Phá Lãng trở nên run rẩy, hắn nhìn chằm chằm Lâm Chính bằng ánh mắt bối rối.

Rõ ràng đã gãy tay rồi, chỉ cần bôi cao, châm cứu vài cái liền khỏi, đây thực sự là Đông y sao? Nó sắp trở thành ma thuật rồi.

Như này chắc chỉ có nhà họ Lâm ở Yên Kinh mới có được y thuật như này?

“Lâm… thần y Lâm… có quan hệ gì với nhà họ Lâm ở Yên Kinh không?”, Ứng Phá Lãng đột nhiên nhớ đến.

Nhưng bây giờ không phải lúc để hắn suy xét vấn đề vô nghĩa này, bởi Lâm Chính đang lại gần rồi.

Vèo!

Đúng lúc này, Kiếm Vương ở bên kia đột nhiên cử động, như mãnh thú chuẩn bị tập kích, muốn g iết chết Lâm Chính.

“Giết!”

Ông ta hét lên.

Thanh kiếm gỗ lao thẳng vào tim Lâm Chính. Khí thế kinh khủng khiến da đầu người ta tê dại.