Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 913




Chương 913

Lâm Chính ngạc nhiên. Tần Bách Tùng không biết đã nói gì mà một lúc sau Lâm Chính đã lên tiếng: “Ông đợi tôi, tôi sẽ lập tức tới bệnh viện”.

“Được được, tôi đợi thầy”, Tần Bách Tùng nói liên tục.

Lâm Chính đạp chân ga, đi thẳng tới bệnh viện. Một lúc sau, anh đã có mặt tại bãi đỗ xe của nơi đây. Anh gấp rút đi tới phòng bệnh của Tần Ngưng thì nhìn thấy hai người đang đứng ở hành lang. Một già một trẻ.

Người già chính là Tần Bách Tùng. Lúc này ông ta chắp tay sau lưng, đi đi lại lại với vẻ lo lắng, bất an.

Người còn lại là một cô gái. Cô gái để tóc ngắn, nước da khỏe khoắn, mặc đồng phục công sở, người vừa vặn không chút mỡ thừa, ngũ quan sắc nét, ngời ngời khí chất.

“Thưa thầy, thầy tới rồi?”, Tần Bách Tùng nhìn thấy Lâm Chính thì mừng rỡ bước tới đón.

Cô gái cũng đã thấy Lâm Chính bèn để ý tới cổ tay anh như đang suy nghĩ điều gì đó.

“Sao rồi? Tần Ngưng thế nào rồi?”, Lâm Chính trầm giọng hỏi.

“Tần Ngưng vẫn vậy. Chỉ là món dược liệu Hà Linh Hoa mà thầy yêu cầu có đầu mối rồi”, Tần Bách Tùng mỉm cười.

“Cái gì?”

Lâm Chính bàng hoàng. Đây là thứ có trong truyền thuyết cơ mà. Theo tính toán của anh thì Hà Linh Hoa trong nước chỉ có tầm ba bông. Bởi vì điều kiện sinh tồn của loại thực vật thần cấp này cực kỳ khắc nghiệt.

Anh vốn định đi Miêu Cương tìm kiếm xem có may mắn hay không, vậy mà không ngờ Tần Bách Tùng lại có manh mối rồi.

“Hà Linh Hoa ở đâu?”, Lâm Chính lập tức hỏi.

“Điều này thì phải hỏi cô đây rồi”.

Tần Bách Tùng mỉm cười, quay người chỉ vào cô gái tóc ngắn.

“Ồ!”, lúc này Lâm Chính mới ý thức tới cô gái này.

Cô gái bước tới, đưa tay ra: “Chào anh Lâm, tôi tên là Thiên Mạch. Lần đầu gặp mặt, mong được chỉ giáo”.

“Chào cô Thiên Mạch”.

Lâm Chính đưa tay ra bắt. Tay của cô gái rất lạnh, cũng rất tinh thế và có một luồng sức mạnh kỳ lạ.

Người luyện võ sao? Lâm Chính suy nghĩ, nhưng không để lộ biểu cảm gì. Anh chỉ nói: “Tần Bách Tùng nói cô Thiên Mạch biết Hà Linh Hoa ở đâu, không biết có phải là thật không?”

“Đương nhiên là thật”, Thiên Mạch gật đầu: “Tôi thấy tin của ông Tần ở trên mạng đang tìm kiếm Hà Linh Hoa nên đã tìm tới đây. Ông Tần nói chỉ cần tôi có thể cung cấp thông tin thì sẽ đưa cho tôi một triệu tệ. Điều này là thật chứ?”

“Đương nhiên. Nhưng tôi cần phải xác nhận có phải là Hà Linh Hoa thật không đã”, Lâm Chính nói.

“Thưa thầy, nguồn này đáng tin. Cô gái này đã cung cấp toàn bộ thông tin về Hà Linh Hoa, hoàn toàn khớp với những gì thầy nói”, Tần Bách Tùng vội vàng lên tiếng.

Từ lúc đưa tin cần mua Hà Linh Hoa lên mạng thì mỗi ngày Tần Bách Tùng đều nhận được hàng trăm inbox, tất cả đều là chuyện liên quan tới Hà Linh Hoa. Không có lần nào là thật, thế nhưng duy chỉ có lần này là Tần Bách Tùng tin.

“Được, nếu cô đã biết Hà Linh Hoa ở đâu thì giờ chúng ta đi lấy thôi”, Lâm Chính gật đầu nói.

“Anh Tần, Hà Linh Hoa đang ở một nơi đặc biệt, muốn lấy, e là rất khó khăn”, Thiên Mạch lắc đầu.

“Hà Linh Hoa ở đâu?”, Lâm Chính chau mày hỏi.