Người Tình Bá Đạo

Chương 23: Nghi ngờ




Điện thoại không ngừng rung, là mẹ gọi đến, tôi vội ấn nút nhận cuộc gọi,” Mẹ.”

“ Thiển Thiển, con ở đâu?”

“ Con đang ở chỗ làm.”

Tôi nói với mẹ rằng tôi đang đi làm thêm, sau giờ học làm mấy tiếng, tiền lương hai ngàn tám. Bởi vì tôi không muốn mẹ đi làm, tiền Hoa Thần cho vẫn còn một chút, tôi mỗi tháng đều lấy hai ngàn tám đưa cho mẹ, còn đối với việc không về nhà buổi tối thì giải thích là: ông chủ yêu cầu toàn thể nhân viên ở tại kí túc xá để quản lý phương tiện lao động, mỗi tuần cho phép về nhà hai ngày.

Mẹ đối với lời tôi nói rất tin tưởng, không hề nghi ngờ, càng khiến cảm giác tội lỗi trong người tôi thêm mãnh liệt.

“ Con làm ở đâu? Bây giờ mẹ muốn đi thăm con?”

Lòng đột nhiên nhảy dựng, lần này chết thật rồi, mẹ đã bắt đầu nghi ngờ lời tôi nói, nếu không tìm ra một lý do chính đáng thì nhất định sẽ bị lộ,”Mẹ, mẹ ở nhà nghỉ ngơi đi, con đang làm việc, không ra ngoài được.”

“ Thiển Thiển, mẹ chỉ muốn xem chỗ con làm như thế nào thôi, tuyệt đối sẽ không gây ra bất cứ chuyện gì.”

Không thể nói câu nào, trong lòng vạn phần rối rắm,” Thiển Thiển, sao con không nói gì?”

Hít vào một ơi thật sâu, mẹ, vì không muốn làm mẹ thất vọng, con đành phải tiếp tục nói dối vậy,” Phố rượu, quán bar Duy Đô.”

Mẹ trầm mặc chưa đến một phút đồng hồ, lập tức kêu lên:” Thiển Thiển, tại sao con lại đi làm ở quán rượu? Lập tức xin thôi việc, mẹ không cho phép con làm ở những chỗ đó.”

“ Mẹ, mẹ suy nghĩ nhiều quá rồi, quản lý ở quán bar Duy Đô rất tốt, hơn nữa con đang là tài vụ, mỗi ngày chỉ thống kê sổ sách, báo cáo thu nhập hằng ngày, thật sự không có vấn đề gì, nếu không tin mẹ có thể đến xem.”

Già Minh, lần này chỉ có anh mới có thể giúp em, anh nhất định phải giúp em, chuyện làm tình nhân rồi sẽ có một ngày bị phát hiện, nhưng bây giờ chưa thể được, ít nhất phải chờ đến lúc hết hạn hợp đồng đã.

“ Thiển Thiển, mẹ bây giờ đi thăm con, nếu không phải như vậy, con chuẩn bị từ chức theo mẹ về nhà ngay.”

Tôi vẫn còn muốn nói thêm nhưng cuộc gọi đã bị ngắt, những lời mẹ nói vẫn xoay mòng trong đầu, không, tôi nhất định phải tới được Duy Đô trước mẹ.

“ Hiên nhi, bây giờ mẹ em muốn em về nhà, em đi trước đây.” Nói xong, vẫy một chiếc taxi.

“ Thiển Thiển, cẩn thận một chút.”

“ Bác tài, đi phố rượu, phiền bác nhanh lên.”

Vội vàng bấm số của Già Minh. Thanh âm của Già Minh theo ống nghe vọng ra,” Hey, Thiển Thiển phải không?”

Nghe thấy giọng nói của Già Minh, trong lòng tôi vạn phần kích động,” Già Minh, anh nhất định phải giúp em.”

“ Chuyện gì?”

“ Mẹ em hiện tại đang đi tìm em, em nói cho bà biết em là tài vụ ở quán bar Duy Đô, chuyện này chỉ có anh mới có thể giúp em.”

“ Được, vậy em đang ở đâu? Có cần anh đến đón không?”

“ Không cần, em đang trên đường tới Duy Đô rồi.”

“ Ừ, vậy em nhanh đến đây đi.”