Người Vợ Nô Lệ

Chương 185: Đi được không?




#BooMew

Nhìn hai cục thịt ăn xong, Lê Bá Sâm lau sạch mặt dính kem cho hai con sau đấy mới ôm trở về.

Hai cục thịt ngoan ngoãn để Lê Bá Sâm ôm về thẳng đến phòng của anh.

Vì phải bận làm việc, nên Lê Bá Sâm không có thời gian dạy hai cục thịt học, anh chỉ có thể để hai bé nhà mình tự học, cái nào khó thì hỏi anh.

Hai cục thịt được ăn no, không khóc không nháo vâng lời mà bấm bấm viết viết theo những gì mà bản thân nhớ.

Lê Bá Sâm tay đặt vào bàn phím máy tính bấm liên tục, thi thoảng lại ngẩng đầu nhìn Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên một lúc.

Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên vừa học vừa chơi, chính là cả hai cứ nhìn chữ mà không có ai nói chuyện gì với hai bé, mắt hai bé liền mở hết lên.

Cả hai cục thịt lăn ra ngủ ngon lành.

Lê Bá Sâm nhìn nhìn hai bé một lúc, mới cúi đầu nhìn đồng hồ.

Lúc này đã gần sáu giờ tối, mày anh hơi nhíu lại.

Chẳng hiểu tại sao nhưng bây giờ anh lại cảm thấy nhớ Tư Noãn Noãn a.

Lê Bá Sâm ngồi đấy thất thần một lúc lâu, nhìn chằm chằm màn hình máy tính, anh cũng không đợi lâu nữa mà đứng dậy, đi về hướng Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương, hai cục thịt ngủ say, môi anh nhếch lên một cái.

Cúi xuống ôm lại hai cục thịt đi ra ngoài.

Nhân viên bên ngoài nhìn thấy Lê Bá Sâm đang định chào hỏi liền bị ánh mắt rét lạnh của anh cảnh cáo mà im bặt.

Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên được Lê Bá Sâm ôm đi ra ngoài/

Bên ngoài, tài xế đã đứng đợi sẵn, vừa thấy Lê Bá Sâm liền mở cửa ra.

" Cậu chủ. "

Lê Bá Sâm gật đầu một cái, cẩn thận ngồi xuống, để hai cục thịt dựa vào lòng ngực của anh.

Tay anh nhè nhẹ xoa xoa lưng của hai cục thịt.

Chiếc xe dần dần lăn bánh đi vội về lại Lê Gia.

- -----

Lê Gia.

Tư Noãn Noãn ngồi trong phòng bếp nhìn chằm chằm mấy món ăn trên bàn, mày khẽ nhíu lại.

Hôm nay cô xuống bếp, không biết có hợp khẩu vị mấy người kia hay không nữa.

Rất nhanh, tiếng còi xe vang lên.

Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to ra, nhìn trái nhìn phải chờ Lê Bá Sâm vào nhà.

" Vợ... " Lê Bá Sâm vừa thấy Tư Noãn Noãn liền gọi, anh muốn ôm cô vào lòng nhưng trên tay trên tay kẹt hai cục thịt.

Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm cười nhẹ một cái mới nhìn về Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên.

" Hai con ngủ bao lâu rồi? "

Lê Bá Sâm cúi xuống hôn má của Tư Noãn Noãn một cái mới nói.

" Gần hai tiếng rồi a. "

Tư Noãn Noãn gật đầu một cái, ôm lấy Tư Noãn Thiên từ tay của Lê Bá Sâm.

" Đi lên phòng thôi, để hai con ngủ đi. "

" Phòng bên đây nè! " Lê Bá Sâm vừa nghe phòng liền nói.

Tư Noãn Noãn nhướng mày nhìn Lê Bá Sâm khó hiểu.

Lê Bá Sâm liền nói.

" Chúng lớn rồi nên ngủ riêng. "

Tư Noãn Noãn nhíu nhíu mày nhìn Lê Bá Sâm.

" Cái gì lớn? "

Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn ý vị thâm trường không nói gì. Tư Noãn Noãn như hiểu ra ý gì đó của Lê Bá Sâm, cô hung hăng đạp vào mông Lê Bá Sâm một cái.

Lê Bá Sâm một chút cũng không ngã xuống, chỉ nhìn Tư Noãn Noãn một cái bước vội vào phòng anh đã cho người chuẩn bị cho hai cục thịt.

Đặt Tư Noãn Thương lên giường, Tư Noãn Noãn đặt Tư Noãn Thiên lên giường, đứng đó nhìn hai bé thật lâu mới đi ra ngoài.

Lê Bá Sâm thì vừa đặt Tư Noãn Thương xuống, anh liền đi vội lên phòng tắm rửa, hiện tại đang đứng ngoài cửa phòng đợi Tư Noãn Noãn.

Tư Noãn Noãn vừa bước ra, Lê Bá Sâm không kiêng dè kéo lấy tay cô vào lòng, hai người bốn mắt nhìn nhau, môi Lê Bá Sâm nhếch lên một cái cúi xuống gặm lấy đôi môi của cô.

" Ưm... " Tư Noãn Noãn yếu ớt đẩy Lê Bá Sâm ra nhưng không được, mày cô nhíu lại bị nụ hôn của Lê Bá Sâm cuốn lấy cuốn để, hai chân cô mềm nhũn.

Lê Bá Sâm giữ chặt lấy eo của Tư Noãn Noãn, môi lưỡi quấn quýt càng thêm sâu hơn.

Hôn đến khi Tư Noãn Noãn phì phò thở thì Lê Bá Sâm mới buông môi cô ra, cô dựa vào lồng ngực của Lê Bá Sâm ra sức thở, Lê Bá Sâm vỗ nhẹ lưng của cô.

" Đi được không? " Lê Bá Sâm cúi đầu, ôn nhu hỏi.

Tư Noãn Noãn hầm hực đánh mạnh vào lồng ngực Lê Bá Sâm một cái, chân dần dần ổn hơn, cô mới đẩy anh ra bước xuống.

Lê Bá Sâm cười hì hì đuổi theo sau.

- ---------------

Bão 2/3 chương.