Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 20: Cám ơn em đem bé con lưu lại




Cố Dương thở một hơi dài nhẹ nhõm, rất nhanh đem tâm tình tiêu cực áp chế xuống.

Mặc kệ thế nào, hiện tại từ chức rồi, chuẩn bị nhận thức thật tốt nuôi bé con trong bụng, nếu như bé con bị ảnh hưởng hắn lại dựa vào hướng dẫn của bác sĩ sửa chữa điều dưỡng thật tốt cũng được!

Lúc này hắn làm ba ba kiên cường như vậy, bé con cũng không thể quá kém nha!

Tốc độ thay quần áo của Lôi Nghị rất nhanh, y vẫn là tây trang giày da, thoạt nhìn nồng đậm khuôn mẫu tinh anh.“Chúng ta đi thôi.” Lôi Nghị vẫn tránh trực tiếp xưng hô tên của Cố Dương, bởi vì y nghĩ quan hệ và ràng buộc giữa y cùng Cố Dương rất không bình thường, cho nên nếu như y muốn thân thiết hơn phải xưng hô thân mật hơn mới được. Tốt nhất Cố Dương cũng không có ý kiến để cho y xưng hô như vậy…

“Ừ.” Cố Dương mang đủ thứ cần mang, cùng Lôi Nghị ra cửa.

Tất nhiên ngồi là ngồi xe của Lôi Nghị, Lôi Nghị sau khi mở cửa xe ra, vươn cánh tay để cho Cố Dương vịn vào y mà lên xe.

Cố Dương cũng không có ngại ngùng, lên xe, tự mình ngồi vào.

Lôi Nghị đi vòng qua đằng trước mở cửa lái xe.

Trên đường, Lôi Nghị lại hỏi một vài vấn đề.

“Em khi nào thì phát hiện… có thai?”

Cố Dương xấu hổ trả lời: “Liền, cứ như vậy phát hiện…”

Lần đó hình như là đang lúc đi một nhà vệ sinh công cộng, nước tiểu vô tình dính trên giấy thử, lúc đó hắn không biết đó là cái gì, liền cảm thấy màu sắc vẫn còn chơi thật vui… Lúc sau lại xem ti vi, nữ chính trong kịch truyền hình mang thai, cầm giấy thử kia để cho nam chính xem, Cố Dương lần đầu tiên sinh ra hoài nghi, bất quá hắn rất nhanh liền cảm giác đầu óc mình chạm mạch rồi, hắn là đàn ông làm sao có thể mang thai? Vì vậy việc này liền không giải quyết được gì.

Lại về sau… lúc đi cửa hàng tiện lợi, đi ngang qua khu thử thai, trong đầu Cố Dương lần thứ hai hiện lên việc này. Vì vậy ma xui quỷ khiến mua mấy thứ, chuẩn bị về nhà thử lại lần nữa, hắn lúc đó nghĩ là, bên trên là nước tiểu của nam sẽ có kết quả gì? Coi như nghiên cứu nguyên lý thay đổi màu sắc của giấy thử này một chút rốt cục là cái gì…

Lần đầu tiên là đang lúc ở nhà vệ sinh công cộng kia đoán chừng là bị hư rồi, cũng có thể chỉ là giấy gì đó rất giống với giấy thử thai mà thôi…

Kết quả, đối mặt với một loạt thay đổi hai đường màu sắc giấy thử, Cố Dương trợn tròn mắt.

Lòng nói sẽ không phải là bên trên nước tiểu nam đều là kết quả này đi?

Vì thế, hắn còn để cho Lâm Mục cũng thử một chút, kết quả hắn lần thứ hai há hốc mồm…

Sự thật này là lúc thức dậy bụng của hắn mỗi ngày càng lớn mới tin tưởng.

Đương nhiên quá trình trắc trở như thế vẫn là đừng để cho Lôi Nghị biết thì tốt hơn.

“Cám ơn em đem bé con lưu lại.” Lôi Nghị thấy Cố Dương không muốn nói, cũng không hỏi nhiều nữa, dứt khoát cám ơn, thái độ rất đoan chính, cũng rất chân thành.

Cố Dương ấp úng một tiếng, có chút chột dạ.

Bé con khỏe khỏe mạnh mạnh thì thật tốt, nếu là có bị ảnh hưởng gì, vậy hắn khẳng định liền thành tội nhân.

Lôi Nghị nhìn ra hắn khẩn trương, trấn an nói: “Không cần khẩn trương, có tôi ở đây! Không có việc gì.”

Người bạn của Lôi Nghị, cũng chính là lão tam trong miệng y, gọi là Trình Minh.

Tuổi chừng ba mươi, mặc áo khoác trắng tay cho vào túi đứng ở chỗ ấy, nhìn so với Lôi Nghị còn muốn đáng tin hơn.

Bất quá với hiểu biết của hắn thì cũng biết, loại người này thích nhất chính là giả trang, thực tế tính tình rất hoạt bát.

Sau khi bọn Cố Dương đến Trình Minh cũng không hỏi nhiều, càng không có dùng ánh mắt khác thường nhìn Cố Dương, chỉ là mỉm cười ý bảo Cố Dương cùng anh ta vào phòng làm việc.

Cố Dương theo bản năng liếc mắt nhìn Lôi Nghị, Lôi Nghị hướng hắn trấn an mà cười cười: “Đi thôi, tôi cùng em đi vào.”

Y có thể ôn nhu như vậy thật khiến cho Trình Minh sửng sốt một chút, có chút quái dị mà nhìn y vài lần, thẳng đến khi Lôi Nghị cho anh một ánh mắt cảnh cáo, Trình Minh mới thu hồi đường nhìn, dẫn hai người bọn họ vào phòng.

Phòng khám rất rộng rãi thoáng mát, các loại dụng cụ chữa bệnh được trưng bày rất chỉnh tề cũng rất hợp lý, giới hạn không gian có thể sử dụng cũng rất lớn, không làm cho người khác cảm thấy chật chội ngột ngạt.

“Nằm ở đây đi.” Trình Minh dẫn Cố Dương đi tới trước một cái máy, ý bảo hắn nằm ở trên ghế nằm bên cạnh.

Cố Dương hít sâu một hơi, nghe lời mà nằm trên cái ghế kia.

Lôi Nghị ở bên cạnh duỗi tay, muốn tới giúp một chút, bất quá Cố Dương còn chưa có tới mức hành động chậm chạp, căn bản không cần đến hắn, chính mình liền nằm xuống.

Trình Minh mở máy, mang găng tay dùng một lần, sau đó quay đầu dặn Cố Dương: “Đem quần áo kéo lên.”

Cố Dương một chỉ thị một động tác, đem quần áo kéo lên, để lộ ra cái bụng.

Trình Minh tiếp tục chỉ huy: “Kéo quần xuống một chút nữa.”

Chờ sau khi bụng Cố Dương hoàn toàn lộ ra, Trình Minh mới ở trên bụng Cố Dương xức một ít thuốc dùng để siêu âm, bắt đầu kiểm tra.

Trước đó, Lôi Nghị cùng Cố Dương vẫn luôn rất khẩn trương, Cố Dương là lo lắng vấn đề an toàn của bé con, mà Lôi Nghị thì càng nhiều hơn chính là thấp thỏm chờ mong.

Cho nên, lúc nhìn thấy trên màn hình hiện ra thân mình trẻ con, Lôi Nghị kích động thiếu chút nữa chui vào màn hình luôn!

Thật là trẻ con a!

Tuy rằng còn có chút không rõ, nhưng chân chân thật thật là một đứa trẻ!!!

“Uy uy uy, kiềm chế một chút, thiết bị của tôi rất đắt.” Trình Minh trêu ghẹo một tiếng, thiết bị đặt ở trên bụng Cố Dương chậm rãi di chuyển, các phương hướng hình dạng hiện tại của đứa bé liền hiện lên ở trước mặt Lôi Nghị.

Cố Dương cũng quay đầu nhìn chằm chằm màn hình, lúc trực diện nhìn thấy hình ảnh của bé con, cái loại cảm giác này thực sự là khó mà diễn tả được.

“Đây là tay nhỏ bé của đứa nhỏ, chân nhỏ, tư thế bây giờ của nó chính là cuộn mình, cũng giống như tư thế trẻ em gặm ngón tay, rất đáng yêu.” Trong thanh âm Trình Minh mang theo vài phần ý cười.

Ngày hôm qua lúc Lôi Nghị gọi điện thoại cho anh nói về chuyện này anh còn tưởng rằng Lôi Nghị đang mộng du, không nghĩ tới việc này là thật.

Xem ra anh lại có thêm một cái phương hướng để nghiên cứu. 

“Đứa nhỏ khỏe mạnh không?” Cố Dương thấp thỏm hỏi, thanh âm đều run, hắn thành thật mà thông báo chuyện chính mình đã từng uống rượu, “Tôi uống qua rượu…”

Trình Minh nghiêm túc nhìn hắn một cái, Lôi Nghị cũng khẩn trương nhìn qua, Cố Dương khẩn trương hơn, tay nắm thành quyền, nắm thật chặt.

“Uống nhiều không? Uống lúc nào? Từ lúc này xem tạm thời không có xảy ra vấn đề gì, lát nữa rút máu xét nghiệm một chút.” Trình Minh nói.

“Không tính là nhiều đi, trước khi uống tôi đều làm phương pháp chuẩn bị, uống sữa tươi lót dạ…” Cố Dương nhỏ giọng nói.

Trình Minh nhìn chằm chằm Cố Dương: “Nếu biết làm phương pháp chuẩn bị, vì sao không dứt khoát đừng uống?”

Cố Dương bị nói không lời chống đỡ, yên lặng rũ mắt, một bộ dạng áy náy.

Lôi Nghị nhìn không được, chủ động đổi đề tài: “Có thể nhìn ra em ấy tại sao lại mang thai không?”

Lúc đó Cố Dương khẳng định cũng từng giãy dụa qua có muốn đứa bé này hay không đi? Cho nên uống rượu cũng là vì công tác, việc này cũng không thể trách Cố Dương… Hắn có thể trước khi uống rượu làm các phương pháp bảo hộ lại vào lúc này từ chức an thai hẳn là biết được tầm quan trọng của việc an thai.

Cho nên, bọn họ căn bản không có quyền trách Cố Dương.

Cho dù bé con bị ảnh hưởng, y cũng nhất định bù lại cho hắn trong mấy tháng còn lại sau này.

“Tôi còn phải xem lại.” Trình Minh đương nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của Lôi Nghị, thu hồi đường nhìn chăm chú trên người Cố Dương, ngược lại nhìn về phía màn hình.

Cố Dương cảm giác bụng mình lạnh lẽo, từ bên trái bụng đến bên phải bụng, từ trên xuống dưới, toàn bộ phương hướng không bỏ qua nơi nào đều bị kiểm tra một lần!

Trong lúc này, có lẽ là bởi vì hắn quá khẩn trương, bé con trong bụng bị tác động đến rồi, đứa nhỏ kia vung vẩy tay nhỏ bé một chút, đá đá chân nhỏ một chút. (hảo khả ái a~~~~)

Lôi Nghị kinh hô: “Động rồi kìa, nó động!”

Trình Minh liếc trắng mắt: “Tôi nhìn thấy rồi, anh gào to cái gì?”

“Đây là con của tôi, tôi đương nhiên hưng phấn.” Lôi Nghị trả lời rất nhanh, bộ dáng còn rất là tự hào.

Xem tên nhóc con này hoạt bát hiếu động như vậy, chắc là rất khỏe mạnh.

Trình Minh nhìn chằm chằm màn hình một hồi lâu, thẳng đến lúc Cố Dương cảm giác được có một cổ lạnh lẻo mới dừng kiểm tra, đưa cho Lôi Nghị một hộp khăn tay, chỉ huy nói: “Lau bụng cho anh ấy một chút.”

Cố Dương có chút ngượng ngùng: “Tôi tự mình lau đi.”

“Không có việc gì không có việc gì, em nằm đừng nhúc nhích, tôi đến là được!” Lôi Nghị không để cho Cố Dương đứng lên, chính mình rất thích ý mà phục vụ cho hắn ngồi dậy.

Lúc Lôi Nghị lau bụng cho Cố Dương, Trình Minh cầm kết quả phân tích bên ngoài mà chính mình vừa tỉ mỉ quan sát nói cho bọn họ nghe: “Thể chất này của anh có thể là thể chất song tính ẩn, chính là so với đàn ông thông thường nhiều hơn một bộ phận, bộ phận này nằm ở trong bụng của anh, công năng cùng tử cung phụ nữ rất giống nhau, cho nên có thể sinh con nối dòng.”

Trình Minh dừng một chút lại nói, “Đương nhiên, nếu như không phải là bởi vì anh vừa vặn lại thích người cùng giới, có thể bí mật này cả đời anh cũng sẽ không phát hiện.”