Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1142: Tạo Vật Hí Chí Ngôn (1)




Mấy chục vạn Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc đã chết trong tay Chung Nhạc? Là chuyện khi nào? Chẳng lẽ nói đám Thần hạm đã biến mất kia, đám Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc đã biến mất kia, đều là bị một mình Chung Nhạc mạt sát cả sao?

Mặc dù kiếp trước hắn là Tiên Thiên Thần, nhưng đời này chuyển thế thành Nhân Tộc, tu vi bất quá chỉ mới là Thần Minh, sao có thể có được năng lực lớn như vậy?

Đám người Đông A, Hi Hòa đều cảm thấy đầu váng mắt hoa, có chút nghĩ mãi không thông. Nhưng khuôn mặt Binh Tổ dữ tợn như vậy, hô lên mấy câu nói kia, nhìn thần sắc không giống như giả bộ. Vậy Chung Nhạc rốt cuộc là đã dùng thủ đoạn gì chôn giết mấy chục vạn Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc đây?

Chung Nhạc vươn tay ra rạch một cái, lại vẽ ra một mảnh lôi hải, ngăn cản đường đi chiếc Thần hạm kia, lắc đầu nói:

- Nếu các ngươi không muốn giết ta, ta sao lại giết các ngươi? Tự làm bậy, không thể sống! Các ngươi đã muốn giết ta, ta cũng chỉ có thể dốc hết khả năng phản kháng!

Binh Tổ và mấy vạn Thần Ma trên Thần hạm đều nghiến răng nghiến lợi, không tế khởi đại môn truyền tống nữa, mà trực tiếp xông vào lôi hải, một đường phá vỡ lôi hải, giương buồm đuổi theo.

Ầm ầm!

Thần hạm đụng vỡ lôi hải, tốc độ cực nhanh, lao thẳng về phía đám người Chung Nhạc. Trên Thần hạm, trong mắt đám Thần Hầu, Chân Thần may mắn còn sống sót ai nấy cũng đầy máu, đằng đằng sát khí, chỉ đợi vừa tiếp cận sẽ lập tức giết chết tất cả bọn họ.

Thần Ma Chúc Sư Thần Tộc chết trong tay Chung Nhạc thật sư quá nhiều rồi. Nghĩ tới những đồng tộc đã chết đi kia, máu tươi trong cơ thể bọn họ liền sôi trào lên, bắt đầu thiêu đốt, hận không thể bắt giữ Chung Nhạc, từng ngụm từng ngụm ăn tươi nuốt sống hắn.

Tốc độ của Thần hạm mặc dù cực nhanh, có tới mấy vạn Thần Ma cùng thôi động Thần hạm, trong đó cũng không thiếu Thiên Thần, Chân Thần và Thần Hầu, nhưng nghĩ muốn đuổi kịp đám người Chung Nhạc, vẫn là không dễ dàng. Khoảng cách quá gần, bọn họ không dám sử dụng đại môn truyền tống, nếu sử dụng đại môn truyền tống, rất có khả năng lại bị Chung Nhạc động tay chân trên đại môn.

Mà tốc độ của Ba Đích dù sao cũng không chậm. Hắn dốc toàn lực phi hành, cho dù không bằng được tốc độ của Chung Nhạc khi biến thành Tiên Thiên Kim Ô, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu. Bất quá, Ba Đích toàn lực phi hành cường độ cao trong thời gian dài, nhục thân và tu vi cũng có chút không chịu nổi. Nếu cứ tiếp tục bay như vậy, tất nhiên sẽ nguyên khí đại thương.

- Khó có thể chạy thoát rồi!

Chung Nhạc nhìn về phía chiếc Thần hạm dần dần tiếp cận, trong lòng trầm xuống, thấp giọng nói:

- Chuẩn bị chiến đấu a! Các ngươi… ai còn có thể sống sót, đành phải xem vận khí của mỗi người rồi!

Trong lòng đám người Đông A, Hi Hòa cả kinh, vội vàng vận khởi pháp lực, hồi phục tinh thần, tế khởi Thần binh của mỗi người, chuẩn bị nghênh chiến bất cứ lúc nào.

Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định. Nếu hắn muốn đi, ngược lại hoàn toàn có thể chạy thoát. Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh của hắn đã tu luyện tới tình trạng chỉ cần một đạo ý niệm liền có thể truyền tống. Chỉ cần đối thủ không phải là Thần Hoàng, vậy đừng hòng lưu lại hắn.

Nhưng nếu hắn quả thật đi rồi, vậy đám người Ba Đích liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Đám người Ba Đích và hắn tự nhiên chưa nói tới tình cảm gì, nhưng có đám người Ba Đích, bản thân mình sẽ giảm bớt rất nhiều phiền toái. Ít nhất cái thân phận Tiên Thiên Thần chuyển thế này từ trong miệng đám người Ba Đích nói ra, so với từ trong miệng hắn nói ra sẽ đáng tin hơn rất nhiều.

Hắn không thể để cho toàn bộ đám người Ba Đích chết trận ở chỗ này. Bất quá, nếu muốn bảo toàn bọn họ, với thực lực hiện tại của Chung Nhạc, căn bản là không thể làm được.

Sau lưng hắn, chiếc Thần hạm kia càng đuổi càng gần. Thần thông cấp bậc Thần Hầu đã có thể đánh tới được. Mấy tôn Thần Hầu trên đầu thuyền nhao nhao quát lớn, thần thông từ xa xa oanh tới. Giống như từng con từng con đại mãng vô cùng to lớn dịch chuyển biến hóa trong tinh không, táp thẳng về phía Ba Đích.

Ba Đích vỗ cánh bay lên, cật lực tránh né từng đạo từng đạo thần thông kia. Trên lưng hắn, đám người Đông A nhao nhao xuất thủ, mạnh mẽ đón đỡ những đạo thần thông oanh tới kia, tránh cho chúng gây thương tổn cho Ba Đích. Ngay cả Chung Nhạc cũng tự mình xuất thủ, toàn lực chống lại.

Thần thông của Thần Hầu cường đại tới mức nào? Cho dù là dư ba thần thông cũng có thể chấn cho bọn họ thổ huyết, bị trọng thương.

Đám người toàn lực chống đỡ, nhưng tốc độ của Ba Đích cũng bị kéo chậm lại. Chiếc Thần hạm với tốc độ nhanh hơn không ngừng tiếp cận. Đột nhiên, hơn mười tôn Chân Thần cách không xuất thủ. Một gã đệ tử Tiên Thiên Cung trở tay không kịp, bị một mũi tên bắn trúng mi tâm, cái đầu ầm một tiếng nổ tung, máu tươi văng bắn lên toàn thân mọi người.

Hi Hòa thét lên chói tai, tế khởi Thần binh điên cuồng nghênh đón từng đạo từng đạo thần thông kia. Đột nhiên, quang tiễn trên Thần hạm lại một lần nữa sáng lên, bắn thẳng về phía nàng. Trong lòng Hi Hòa kinh hoàng, vội vàng tránh né. Nàng vừa mới tránh thoát đạo quang tiễn kia, một gã đệ tử Tiên Thiên Cung sau lưng chợt kêu thảm một tiếng, bị đạo Thần tiễn kia đoạt đi tính mạng.

Trên đầu thuyền Thần hạm, Binh Tổ biến thành một cây Thần cung. Văn Xương điện hạ kéo căng Thần cung, hai mũi tên bắn chết hai người, sau đó giương lên mũi tên thứ ba, mũi tên chỉ thẳng về phía Chung Nhạc. Hắn thoáng suy nghĩ một chút, lại dời đi mục tiêu, chỉ về phía Ba Đích. Hắn không có nắm chắc một mũi tên bắn chết được Chung Nhạc. Bất quá, bắn chết Ba Đích vẫn rất dễ dàng.

Mũi tên này vừa bắn ra, đã nhanh như thiểm điện bay tới sau lưng Ba Đích. Ba Đích nhất thời rợn cả tóc gáy. Nhưng lúc này, một cái Thần lô gào thét lao ra, ngăn cản sau lưng hắn. Mũi tên này đinh một tiếng bắn lên Thần lô, suýt chút nữa xuyên thấu Thần lô. Chung Nhạc thôi động Lôi Hoang Thiên Lô, luyện hóa mũi tên thành tro tàn.

Văn Xương điện hạ khẽ mỉm cười, tiếp tục giương cung lắp tên. Từng đạo từng đạo quang tiễn phóng vọt tới. Tất cả mọi người trên lưng Ba Đích đều là mục tiêu của hắn.

Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, đang định ngăn cản. Đột nhiên chỉ thấy công kích của rất nhiều Chân Thần và Thần Hầu nhao nhao đánh tới. Nếu hắn toàn lực ngăn cản những mũi tên kia, tất nhiên là không tiếp được công kích của đám Thần Hầu, Chân Thần này. Nếu hắn không tiếp được, toàn bộ đám người Ba Đích đều sẽ bị đánh chết.

- Dịch tiên sinh, ngươi đi trước đi!

Đông A lớn tiếng nói:

- Để Đại sư huynh Tiên Thiên Cung báo thù cho chúng ta!

Một gã đệ tử Tiên Thiên Cung ngăn cản trước người Chung Nhạc, lạnh lùng nói:

- Dịch tiên sinh đi trước! Chúng ta sẽ lưu lại ngăn cản!

Chung Nhạc thoáng ngẩn người, trong lòng thở dài một tiếng:

- Bọn họ xem ta thành bằng hữu, tương lai ta tất nhiên sẽ phản lại Tiên Thiên Cung. Lúc đó, ta còn có thể nhẫn tâm thống hạ sát thủ với bọn họ sao?

Tinh thần lực của hắn cuộn trào, cuốn lên toàn bộ đám người Ba Đích, Đông A, thu vào bên trong sáu đạo quang luân sau đầu chính mình, trầm giọng nói:

- Ta mang theo các ngươi giết ra!

Đám người Ba Đích kinh hồn chưa định. Chỉ thấy Chung Nhạc lắc mình biến thành một con Tiên Thiên Kim Ô, vỗ cánh tránh thoát từng đạo từng đạo công kích, tốc độ cực nhanh, nghĩ muốn lao ra vòng vây đám thần thông kia.

Trên đầu thuyền Thần hạm, Văn Xương điện hạ lạnh lùng nói:

- Toàn bộ Thần Ma nghe lệnh, giương cung!

Mấy vạn Thần Ma trên Thần hạm không nói lời nào, nhất tề gỡ xuống Thần cung trên lưng chính mình. Thanh âm kim chúc va chạm vang lên, mấy vạn Thần Ma đồng thời lắp tên giương cung, mũi tên chỉa thẳng về phía Chung Nhạc đang cấp tốc phi hành tránh né các loại thần thông phía trước.

- Bắn!

Văn Xương điện hạ quát lớn một tiếng. Mấy vạn đạo quang tiễn che khuất bầu trời, che trăng che sao, ở trên không trung xẹt qua một tầng quang mang huyễn lệ, bắn thẳng về phía Chung Nhạc.

Ba Đích nhìn về phía tầng quang mang vô cùng đẹp mắt kia, lồng ngực một phen buồn bực, phun ra một ngụm máu đen, lúc này mới cảm thấy khá hơn một chút. Hắn thôi động Thần binh, nghênh đón đám quang tiễn kia, cười ha hả, nói:

- Chưa từng nghĩ qua hôm nay ta sẽ chết chung với các vị ở chỗ này a!

- Cùng lắm thì chết mà thôi!

Đám người Đông A, Hi Hòa nhất tề cất tiếng cười to. Đám người trong quang luân sau đầu Chung Nhạc nhao nhao thôi động Thần binh, vận khởi toàn bộ pháp lực, nghênh đón đám quang tiễn kia.

Thần binh của bọn họ va chạm với đám quang tiễn, từng tên từng tên bị chấn cho thổ huyết. Từng kiện từng kiện Thần binh bị hàng trăm đạo quang tiễn bắn trúng, ầm ầm nổ tung. Càng nhiều quang tiễn hơn rợp trời ngập đất phóng tới.

- Tế Nguyên đan! Liều mạng!

Ba Đích cắn răng hét lớn.

Đám người nhao nhao mở miệng, từng quả từng quả Nguyên đan bay ra, các loại Lực tràng Nguyên đan mở ra, trọng điệp lại với nhau, bảo hộ thân hình Chung Nhạc vào trong Lực tràng Nguyên đan.

Phốc phốc phốc phốc!

Thanh âm va chạm kịch liệt vang lên. Từng đạo từng đạo quang tiễn bắn thẳng vào tầng tầng Lực tràng Nguyên đan. Thân thể đám người Ba Đích chấn động, trong tai mắt mũi miệng không ngừng chảy máu. Đột nhiên, Nguyên đan một gã đệ tử Tiên Thiên Cung vỡ nát, khí tức ủ rũ không phấn chấn.

Trong chớp mắt, đám người Ba Đích cũng đều bị thương nặng, Nguyên đan nhao nhao nổ tung, Lực tràng hoàn toàn bị phá vỡ.

- Tế Nguyên thần!

Khuôn mặt Ba Đích dữ tợn, lớn tiếng hét lên.