Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1291: Thiên khiển sắp tới (2)




- Hửm? Không ngờ lại gặp được Dịch tiên sinh ở đây a!

Đột nhiên, một tiếng kêu khẽ vang lên. Chung Nhạc theo tiếng nhìn lại, không khỏi nở nụ cười, nói:

- Thiên Ti nương nương!

Thiên Ti nương nương vẫn như cũ đang đi cùng Ích Tà Thần Hoàng, vừa mới từ Thần Thành thứ chín đi tới Thần thành thứ tám. Hai người vừa gặp nhau, ánh mắt đều khẽ lóe lên quang mang. Chung Nhạc mỉm cười, hỏi:

- Nương nương lần này là định đi đâu?

Thiên Ti nương nương cười tủm tỉm, nói:

- Thiếp thân phụng mệnh hạ giới, phải đi ba ngàn Lục Đạo Giới công cán một phen! Nhắc tới, thiếp thân đúng là mệnh lao lực a, phải bôn tẩu ngược xuôi khắp nơi, rất muốn rảnh rỗi nghỉ ngơi mấy ngày, chỉ tiếc công việc bề bộn! Tiên sinh đây là trở về Tử Vi sao?

Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:

- Công cán của ta ở đây đã xong, phải trở về báo cáo kết quả công tác!

- Vậy tiên sinh còn cần phải cẩn thận một chút a!

Thiên Ti nương nương mỉm cười, nói:

- Hiện tại Tinh vực Tử Vi không yên ổn, khắp nơi đều là chiến loạn, thiên tai thần họa, sinh linh đồ thán!

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Sinh linh đồ thán, đầu sỏ gây ra chỉ sợ sẽ tao ngộ Thiên khiển! Kẻ đầu sỏ này nhất định phải cẩn thận nguyền rủa phản phệ, tránh cho bị chết oan chết uổng! Lần này nương nương đi ba ngàn Lục Đạo Giới, nếu có thời gian, không ngại đi Dung Minh Lục Đạo Giới một chuyến, mang theo sợi tơ này của ta đi gặp một vị cố nhân của ta a!

Đầu ngón tay hắn quấn lấy một sợi tơ, nhẹ nhàng bay lên, phiêu phù bay về phía Thiên Ti nương nương. Trong lòng Thiên Ti nương nương nghiêm nghị, trầm mặc trong chốc lát, thu hồi sợi tơ nhân quả này, mỉm cười nói:

- Đa tạ tiên sinh quan tâm! Tiên sinh, thiếp thân cáo từ!

Chung Nhạc gật đầu. Thiên Ti nương nương mang theo Ích Tà Thần Hoàng đi xa.

- Tiên sinh, vị Thiên Ti nương nương này có lai lịch gì vậy?

Mục Tô Ca đột nhiên hỏi:

- Tiên sinh tựa hồ cực kỳ xem trọng nàng a? Tồn tại có thể được tiên sinh xem trọng như vậy, khẳng định là bất phàm!

- Một vị trí giả! Không hề thua kém ta và Tử Quang Quân Vương chút nào!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Nàng đã nhiễu loạn Tinh vực Tử Vi, hiện tại sắp đi nhiễu loạn ba ngàn Lục Đạo Giới. Có nàng xuất thủ, chúng ta cũng có thể bớt đi một chút khí lực. Chúng ta đi thôi! Không cần để ý tới nàng! Tương lai nếu nàng đối nghịch với Tiên Thiên Cung, ta tự nhiên sẽ giết chết nàng!

Ba người lập tức truyền tống tới Thần Thành thứ chín.

o0o

Bên kia, ánh mắt Ích Tà Thần Hoàng chớp động, nói:

- Nương nương, sợi tơ mà Dịch tiên sinh đưa cho ngươi kia, có gian trá hay không?

Sắc mặt Thiên Ti nương nương ngưng trọng, nói:

- Có gian trá hay không, ta không biết! Bất quá, vừa rồi hắn đã cứu ta và ngươi một mạng, chúng ta xem như đều đã thiếu hắn một cái nhân tình!

- Đã cứu chúng ta một mạng?

Ích Tà Thần Hoàng có chút giật mình. Thiên Ti nương nương gật đầu, nói:

- Hắn không nói, ta cũng không biết tai họa thương sinh sẽ có nguyền rủa phản phệ, đánh xuống Thiên khiển. Vừa rồi ta tinh tế thôi diễn tơ nhân quả của ta và ngươi, phát hiện trên sợi tơ nhân quả của ta và ngươi quấn quanh ức vạn nhân quả. Là do chúng ta họa loạn Tinh vực Tử Vi, dẫn phát nhân quả quấn thân! Chỉ sợ Thiên khiển của hai người chúng ta sắp tới, tính mệnh không còn bao lâu! Hắn hẳn là đã nhìn ra chúng ta nhân quả quấn thân, lúc này mới lên tiếng cảnh báo ta!

Trong lòng Ích Tà Thần Hoàng đại chấn. Thiên Ti nương nương nhìn xuống sợi tơ nhân quả đang quấn trên ngón tay chính mình, nói:

- Ngươi không cần quá lo lắng! Sợi tơ mà hắn cho ta này, là tơ nhân quả của một tôn Thần Hoàng. Nếu ta đoán không sai, tôn Thần Hoàng này hẳn là một vị Chú Linh Thể, có biện pháp có thể giải khai nguyền rủa trên người chúng ta!

o0o

- Chúng ta chỉ khi nào tới Thần Thành thứ chín mới tính là an toàn!

Phù Lê trầm giọng nói:

- Đã qua thời gian hai năm, Vũ Đô Lang cho dù thương thế vẫn chưa khỏi hẳn, chỉ sợ cũng đã khôi phục lại bảy tám thành chiến lực!

Lúc này, ba người Chung Nhạc đang trên đường truyền tống tới Thần Thành thứ chín, trong lòng cũng có chút thấp thỏm bất an. Có thể bình an đi tới Thần Thành thứ chín hay không, vẫn chưa thể nói trước.

Vũ Đô Lang chính là Tiên Thiên Ma Quân, thực lực cường đại. Với thực lực của tồn tại cường đại bậc này, căn bản không cần đi Thông Thiên Tinh Đạo. Tốc độ phi hành của hắn trong Vũ trụ Cổ lão so với Thông Thiên Tinh Đạo thậm chí còn nhanh hơn vài phần. Chỉ là không biết trong khoảng thời gian này, thương thế của Vũ Đô Lang đã khôi phục tới đâu.

Mục Tô Ca thấp giọng nói:

- Chỉ mong trước khi hắn đuổi tới, chúng ta đã chạy tới Thần Thành thứ chín…

o0o

Thời gian nhanh chóng trôi qua, bọn họ cách Thần Thành thứ chín càng lúc càng gần, trong lòng ba người cũng có chút thả lỏng. Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Chỉ cần thêm nửa khắc nữa, chúng ta sẽ có thể trở lại Thần Thành thứ chín, trực tiếp truyền tống vào Tử Vi rồi!

Đột nhiên, sau lưng bọn họ truyền tới một tràng chấn động kịch liệt. Ba người vội vàng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một tầng ma khí hắc sắc vô biên thôn phệ hết thảy, đuổi sát theo đạo quang lưu truyền tống của bọn họ.

Tầng ma khí kia không ngờ còn có hình dạng, bộ dáng như một cái đầu thật lớn, mơ hồ chính là diện mạo của Vũ Đô Lang. Khuôn mặt tuấn mỹ yêu dị của Vũ Đô Lang vặn vẹo dữ tợn, mở ra cái miệng lớn, phủ đầy răng nhọn, há miệng nuốt về phía đạo quang lưu truyền tống.

Cái đầu do ma khí biến thành này to lớn khôn cùng. Đạo quang lưu truyền tống ở trước mặt cái đầu này giống như một sợi dây mỏng mảnh, mà tòa Thần Thành thứ chín phía trước lại phảng phất như một quả anh đào nhỏ bé, sắp sửa bị cái miệng rộng kia một ngụm thôn phệ.