Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1496: Thái tử thật, thái tử giả




Bốn người bay trở lại đường cũ, Phù Lê bắt lấy cây gậy xương khổng lồ, nói với Chung Nhạc:

- Chúa công, Thiên Hà Thủy Sư, Bàn Hoạch Thủy Sư và Vũ Lâm Quân đều tới rồi, đang ở Hoàng Đình thánh địa. Bệ Ngạn cũng bị chúng bắt đi rồi. Chúng đợi thời cơ tấn công Trấn Thiên Quan, lúc đó sẽ áp giải ta tới trước Trấn Thiên Quan để chém đầu tế cờ!

Chung Nhạc mặt lặng như nước, thản nhiên nói:

- Ta biết rồi. Thiên Đình đã có kẻ nhổ hết tai mắt Tử Quang Quân Vương cài cắm trong Thiên Đình, thậm chí còn che mắt được cả Tử Quang Quân Vương. Ta biết hắn là ai, có lẽ Thiên Tơ nương nương đã trở về. Chỉ có Nhân Quả chi đạo của nàng ta có thể tóm gọn hết được tai mắt của Tử Quang Quân Vương, hơn nữa còn không kinh động tới hắn. Chỉ là, điều ta thấy lạ là tại sao Thiên Tơ nương nương lại giúp Đế Minh Thiên Đế?

Nhân Quả chi đạo có thể căn cứ theo Nhân Quả Tuyến suy đoán quá khứ của một người, so với Lục Đạo Thiên Nhãn của Vân Quyển Thư thì mỗi cái đều có điểm mạnh riêng. Dùng Nhân Quả chi đạo của Nhân Quả Thiên Thư phán đoạn một người có tai mắt không là dễ nhất.

Liền một lúc nhổ hết cả gốc rễ mọi tai mắt của Tử Quang Quân Vương, có thủ đoạn như vậy ngoài Chung Nhạc ra thì chỉ còn Thiên Tơ nương nương nữa mà thôi.

Vì thế, Chung Nhạc đoán có lẽ Thiên Tơ nương nương đã từ ba nghìn Lục Đạo Giới trở về Tử Vi.

Chỉ là, Thiên Tơ nương nương rõ ràng đã có chủ nhân, không phải đầu quân cho Thiên Đế, tại sao lại giúp Thiên Đế trừ bỏ tai mắt của Tiên Thiên Cung?

Đằng sau điều này chắc chắn có điều khả nghi.

Phù Lê gãi đầu, hỏi:

- Chúa công, vậy còn Bệ Ngạn biểu huynh…

- Ra khỏi thiên lao thì đi cứu Bệ Ngạn!

Chung Nhạc quyết đoán nói:

- Ta tốt xấu gì cũng là Hộ Đạo Nhân của hắn, không thể để hắn bị luyện thành linh đan được.

- Giải cứu thế nào?

Tân Hỏa chán nản nói:

- Có cái Chư Thiên Thần Đạo Chung đó bảo vệ Hoàng Đình thánh địa, chúng ta có vào trong được không còn khó nói. Vào rồi thì làm sao ra? Lần này muốn không bị phát hiện là không thể! Dù sao thì cũng là mấy Đế Quân đang luyện tiểu tử mập Bệ Ngạn đó! Chỉ dựa vào Phù Lê, Phù Kỳ Chi, ngươi không cứu được Bệ Ngạn mà còn bị sa chân vào đó. Nếu kinh động Chư Thiên Thần Đạo Chung nữa thì càng là tự chui đầu vào lưới!

Tòa thánh địa ở giữa Hoàng Đình thị được Chư Thiên Thần Đạo Chung bao phủ xung quanh, con thuyền nghìn cánh liệu có thể vào trong mà không kinh động tới linh của Chư Thiên Thần Đạo Chung không?

Sau khi cứu Bệ Ngạn chắc chắn sẽ kinh động tới cường giả Hoàng Đình thị và Chư Thiên Thần Đạo Chung, vậy khi đó làm thế nào rời khỏi Hoàng Đình thị?

Phải biết rằng, trong Hoàng Đình thị không chỉ có đế tộc là Hoàng Đình thị mà còn lưỡng đại quân bộ của Thiên Đình, cộng với hoàng tộc Thủy Sư là Bàn Hoạch thị!

Mà khó đối phó nhất chính là Chư Thiên Thần Đạo Chung.

Linh của Chư Thiên Thần Đạo Chung tự phản kích là một chuyện, được Hoàng Đình thị tế lên lại là chuyện khác. Uy năng tự phản kích chưa lớn lắm, dựa vào con thuyền nghìn cánh có thể chạy thoát, nhưng khi nó được Hoàng Đình thị tế lên thì uy năng chắc chắn tăng vọt, có thoát được không thì khó nói.

Cứu Phù Lê đơn giản, cứu Bệ Ngạn thì khó khăn trùng trùng!

Bốn người Chung Nhạc tới trước mảnh vỡ không gian, thấy còn hai cường giả Hoàng Đình thị ở đó đang muốn tìm cách phá vỡ mảnh vỡ không gian. Phong cấm mà Chung Nhạc để lại đã bị họ phá.

Nhưng rõ ràng các thủ vệ khác của Hoàng Đình thị trong lúc kinh hoảng đã lao vào trong mảnh vỡ không gian đó.

Phù Lê tiến tới, trực tiếp đánh chết hai thủ vệ Hoàng Đình thị đó, Chung Nhạc tế Lục Đạo Giới Châu, cất mảnh vỡ không gian vào trong.

Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, thu Phù Kỳ Chi, Phù Lê và Hỗn Độn Vũ vào nguyên thần bí cảnh. Hắn lại biến đổi dung mạo thành Đình Phong Sầm, hiên ngang bước ra ngoài.

Dọc đường không có nguy hiểm gì, cuối cùng bọn họ lên được con thuyền nghìn cánh. Chung Nhạc trầm ngâm một lúc rồi điều khiển con thuyền rời khỏi thánh địa của Hoàng Đình thị, ra ngoài ngoại giới.

- Kỳ lão, ngươi và Vũ sư huynh ở lại đây.

Chung Nhạc tách hai trăm vạn phân thân, tạo thành một cánh đại quân, rồi cùng Phù Kỳ Chi và Hỗn Độn Vũ xuống thuyền, hắn nói:

- Các ngươi cứ đợi thời cơ, khi ta hạ lệnh thì các ngươi lập tức thi triển Phù Tang Thần Thụ.

Phù Kỳ Chi vội nói:

- Các ngươi định vào trong Hoàng Đình thánh địa cứu Bệ Ngạn? Bên cạnh Bệ Ngạn có mấy Đế Quân đang tế luyện hắn. Với bản lĩnh của ngươi và Phù Lê không phải đối thủ của họ!

- Vì thế cần các ngươi giúp.

Chung Nhạc mỉm cười, điều khiển con thuyền cổ vào trong các tầng không gian, tiếp cận Chư Thiên Thần Đạo Chung.

Càng gần với Chư Thiên Thần Đạo Chung, Chung Nhạc càng cẩn thận. Tại nơi sâu nhất của không gian cũng có đại đạo văn lý của Chư Thiên Thần Đạo Chung, từng vòng từng vòng đan nhau, đế văn phức tạp ảo diệu, tỏa ra ánh sáng thần bí!

Chiếc chuông này có uy năng lớn không tưởng, hình dáng của nó là chuông nhưng được tạo thành từ đại đạo, muốn vào trong Hoàng Đình thánh địa thì buộc phải xuyên qua các đế cấp đại đạo này.

Bảo bối như đế binh thì rất ít khi dùng thần kim thần liệu luyện thành, đại bộ phận đế binh đều được tạo thành từ đại đạo. Những vị đế cấp từ lâu đã tu luyện tới trình độ tạo vật, đại đạo của họ có thể hóa thành thực thể.

Đương nhiên cũng có đặc biệt, ví dụ như đế binh của Hỗn Độn thị Phù Tang Thần Thụ chính là được luyện chế từ cành của cây Phù Tang Thần Thụ. Nhưng Phù Tang Thần Thụ vốn dĩ là thiên địa linh căn, được hóa thành từ đại đạo.

Con thuyền cổ nghìn cánh tuy là trọng bảo được các Thần Vương thời đại Hắc Ám luyện thành, trong đó chứa không gian đại đạo mà Không Gian Thần Vương tự hào nhưng hắn không có chút tự tin nào có thể đi xuyên qua được những đế cấp đại đạo kia.

Những đôi cánh Tiên Thiên của con thuyền cổ vẫn đập, Chung Nhạc cẩn trọng điều khiển nó di chuyển gần tới các vòng đế cấp đại đạo.

Đột nhiên hắn thấy linh của chiếc chuông này, đó là một nữ oa oa với chuông trên người, trắng bóc như tuyết, hai chân để trần, đang nuốt tế tự chi lực mà chúng sinh Hoàng Đình thị đang tế bái.

Chung Nhạc vội nhắm mắt lại không nhìn để tránh bị nó cảm ứng được.

Hắn càng thêm thận trọng, những đôi cánh của con thuyền cổ đã chạm tới đế cấp đại đạo của Chư Thiên Thần Đạo Chung, khi chuyển động, các đôi cánh cắt đế cấp đại đạo nhưng không cắt đứt, đế cấp đại đạo vẫn là chỉnh thể hoàn chỉnh, chỉ là được phân tới các không gian khác nhau.

Con thuyền cổ vô thanh vô tức xuyên qua mặt cắt không gian, vào trong Hoàng Đình thánh địa.

Đột nhiên nữ oa oa của Chư Thiên Thần Đạo Chung nhìn về hướng con thuyền cổ với vẻ ngạc nhiên, rõ ràng là nó đã cảm nhận được chút dị thường.

Chung Nhạc căng thẳng, con thuyền nghìn cánh ẩn mình trong trùng trùng không gian, tuy có thể tránh được ánh mắt của nữ oa oa kia nhưng có tránh được cảm ứng không thì hắn không chắc chắn!

Một tiếng chuông vang lên, không gian mà con thuyền cổ cắt ra bị chấn động vỡ tan tành, đế cấp đại đạo ở các không gian khác nhau đã phá tan không gian, hồi phục lại như cũ.

Tiểu nữ oa oa đi chân trần trên đế cấp đại đạo, đi qua đi lại quan sát với vẻ khó hiểu.

Trên con thuyền cổ, Chung Nhạc và Phù Kỳ Chi tim đập thình thình, nhưng nữ oa oa kia đi qua lại mấy vòng nhưng không phát hiện được gì dị thường, lại trở về chỗ cũ, tiếp tục nuốt tế tự chi lực.

Chung Nhạc và Phù Kỳ Chi thở phào, tiếp tục thận trọng điều khiển con thuyền đi. Một lúc lâu sau cuối cùng hai người cũng đi qua bản thể của Chư Thiên Thần Đạo Chung, vào trong Hoàng Đình thánh địa.

Chung Nhạc ngẩng lên nhìn, sắc mặt nặng nề.

Chư Thiên Thần Đạo Chung giống như cả bầu trời úp ngược xuống, bao trùm tòa thánh địa, đạo văn trên thành chuông giống như những con cự long được tạo thành từ vô số sợi xích đan xen nhau, mỗi con lại chuyển động về các hướng khác nhau.

Chiếc chuông này cũng trùm cả họ và con thuyền bên trong, nếu họ bị nó tấn công thì chỉ e sẽ chết vô cùng nhanh gọn.

Con thuyền lặng lẽ tiến về phía trước tiếp cận thánh điện đang giam cầm Bệ Ngạn, dừng ở bên trái cửa điện, ẩn mình trong không gian.

- Phù Lê, ngươi trốn trong nguyên thần bí cảnh của ta.

Chung Nhạc hạ lệnh, Phù Lê lập tức chui vào quầng sáng sau đầu hắn.

Chung Nhạc định thần, biến thành hình dạng Đình Phong Sầm, đợi khi xung quanh không có ai mới ra khỏi không gian, hiên ngang đi vào tòa thánh điện này.

- Sầm thái tử!

Thủ vệ trong điện cúi người, Chung Nhạc ừm một tiếng, mặt không biểu cảm, tiếp tục tiến vào.

Bên ngoài phòng luyện đan, hai vị Thần Hoàng của Hoàng Đình thị cười:

- Sầm thái tử, ba vị lão tổ đang luyện chế thánh dược, đặn dò là người không phận sự không ai được làm phiền.

Chung Nhạc nói:

- Ngay cả ta cũng không được vào? Ta là không phận sự?

Hai thủ vệ kia nhìn nhau, đành phải để hắn vào.

Chung Nhạc đi vào phòng luyện đan, thấy đông đảo thần ma đang liên tục vận chuyển các loại thần dược của Hoàng Đình thị đổ vào trong đỉnh. Còn ba vị tộc lão Hoàng Đình thị vây quanh thần lò, kết ra các loại ấn pháp, luyện chế Bệ Ngạn bên trong.

- Đúng là ngon thật, rất muốn cứ ăn mãi…

Từ trong thần lò vọng ra tiếng của đứa trẻ mập Bệ Ngạn:

- Trước khi chết ta muốn ăn nhiều một chút, còn có thần dược nữa không?

- Tiểu tử này vẫn cứ nhơn nhơn, không hổ là thánh dược sống có thể giúp chúng ta đột phá đế cảnh!

Một vị lão tổ Hoàng Đình thị cười hà hà:

- Thần dược của Hoàng Đình thị ta không biết đã đổ vào bao nhiêu rồi, luyện hắn thành Nhục Linh Đan có lẽ có thể giúp hai ba Đế Quân tu thành đế cảnh ấy!

Một vị lão tổ khác nói:

- Bảo bối này đúng là hiếm có, có lẽ mười vạn năm nay cũng không tìm được một cây, nhất định phải tận dụng cho tốt, rút hết mọi năng lượng của nó. Nếu Hoàng Đình thị ta có thêm được hai vị đế thì chưa biết chừng sau này sẽ có cơ hội làm đế của thiên hạ. … Sầm thái tử, sao ngươi lại tới đây?

- Ta sắp hóa rồi!

Bệ Ngạn trong đỉnh kêu lên:

- Mấy lão quỷ các ngươi mau thả ta ra. Đợi khi Hộ Đạo Nhân của ta tới thì các ngươi biết tay!

Chung Nhạc cúi người:

- Phụ thần bảo ta tới xem thánh dược đã luyện xong chưa.

Đạo Cực huynh đúng là nóng vội.

Ba vị lão tổ lắc đầu cừoi:

- Có lẽ là sợ chúng ta ăn mất thánh dược.

- Các ngươi không thả ta ra ta sẽ tè ngay ra đây!

Đứa bé Bệ Ngạn kêu lên:

- Ta còn ị cả ra đây nữa! Xem các ngươi làm sao mà ăn!

Chung Nhạc nói:

- Vừa rồi phụ thân nói Trác Long của Lôi Trạch thị tới rồi, nghe nói là tìm con trai. Phụ thần ta lúc này đang tiếp đón. Phụ thần nói nếu ba vị không luyện hắn thành thánh dược thì để Trác Long mang đi. Nếu luyện thành thánh dược thì thà chết cũng không nhận.

Ba vị lão tổ sắc mặt kịch biến, kêu lên:

- Trác Long tới rồi? Đại sự không hay rồi!

Một vị lão tổ nhíu mày:

- Vậy phải làm sao cho được? Trác Long là Tiên Thiên thần long, bản lĩnh cường đại, nếu hắn tìm tới đây…

Lúc này, bên ngoài Đình Phong Sầm bước vào, chủ vệ thánh điện nhìn nhau, gãi đầu:

- Sầm thái tử, vừa rồi không phải ngài đã vào trong rồi sao? Ngài ra từ lúc nào vậy?

- Vừa rồi ta vào thánh điện?

Đình Phong Sầm khựng người, rồi sắc mặt đại biến, chỉ tay lên mi tâm, hô lớn:

- Tam Mục Thiên Đồng, mở!